– Bình tĩnh nào, không phải đánh nhau! – Mấy ông lớp 12 can bọn bạn tôi ra, 4 thằng kia vẫn ngồi mặt cúi gằm
– Hoàng là em tôi, chuyện các ông gây ra thì bây giờ tự đi mà xử lí. Cả một đám xúm lại bắt nạt 1 đứa lớp 10 các ông không thấy xấu hổ à? – Chị Mỹ nói như quát rồi kéo tay chị Hường ra về
Còn lại toàn đực rựa với nhau, bắt đầu lời qua tiếng lại, bọn bạn tôi thì chửi bới đòi …đánh tiếp, mấy ông lớp 12 thì can ra hòa giải.
– Thôi được rồi, lần này bọn tao bỏ qua, bọn mày còn động đến anh em tao lần nữa thì đừng trách. – Thằng Cường lên tiếng sau một hồi im lặng
Mấy thằng bạn tôi nghe thằng Cường nói thế thì xìu hẳn xuống, lảnh nhảm vài câu nữa rồi cũng thôi. 4 thằng kia thì đứng co ro lí nhí xin lỗi. Chẳng quan tâm, bọn tôi quay đi kéo nhau ra về.
Tôi ngồi sau xe thằng Dũng mà trong lòng vui sướng tràn trề, không phải vì trả được thù mà bây giờ tôi đã cảm nhận được tình bạn bao la từ mọi người. Hóa ra khác với vẻ bề ngoài gặp nhau là chửi bới, châm chọc, bọn bạn tôi chúng nó nhiệt huyết hơn như thế nhiều, đúng là gian nan mới biết…. (cái gì ấy nhỉ?). Lại còn cả mấy anh chị lớp 12 bên Đoàn tôi mới quen nữa chứ, rồi chị Mỹ, chị Hường, …. Lòng tôi ngập tràn hạnh phúc.
Rất may là chuyện lùm xùm “nho nhỏ” bọn tôi gây ra không đến tai các thầy cô giáo không thì kỉ luật chắc rồi. Có lẽ thông tin cũng đã được bưng bít mà không thấy ai bàn tán gì nhiều, mọi chuyện nhanh chóng qua đi, tôi cũng khỏi sau vài nagy2 và không khí yên bình đã quay trở lại.
Một tối cuối xuân, tôi đang lững thững đạp xe sau khi tan ca học thêm về, vừa đi vừa nghêu ngao lầm bầm hát, ngắm phố phường thì chợt có tiếng người gọi
– Hoàng! Hoàng!
Tôi dõi mắt về phía quán chè bên đường, nơi tiếng gọi của người con gái thoát ra. Thì ra là chị Mỹ đang đứng huơ tay gọi tôi, bên cạnh chị ấy là một anh nhìn không rõ lắm. Tôi lững thựng dựng xe bước vào quán, lòng cũng thấy tò mò
– Trời anh Long? – Tôi há hốc mồm khi nhận ra người ngồi cạnh chị Mỹ. Chị ấy thì vẫn tươi cười, xinh gái như bao ngày khác
– Lâu quá không gặp anh! Sao anh lại …? Á à, thì ra là ….! – Tôi hét dật cục thể hiện rõ sự ngạc nhiên
– Suỵt, bé mồm thôi nào! – Chị Mỹ nói với tôi
– hì hì! Tôi gãi đầu dáo dác nhìn xung quanh xem có ai đang dòm mình không rồi kéo ghế ngồi xuống
– Mấy năm rồi không gặp chú, lớn nhanh quá nhỉ? Cao gần bằng anh rồi!
Tôi chỉ biết ngồi cười và gãi đầu, chị Mỹ thì cười dịu dàng, vẻ hạnh phúc hiện rõ trên đôi mắt.
-Hihi, tưởng ai xa lạ hóa ra lại là anh! Biết thế em đã tán chị Mỹ cho anh tức chơi rồi! – Tôi đùa
– Ăn đòn 1 lần chưa chừa hay sao? – chị Mỹ nói
– Anh về lúc nào thế? Sao lâu lắm rồi chẳng thấy ra em chơi?
– Mới về lúc chiều này. Thằng Hùng (anh trai tôi) nó cũng về với anh đấy! 2 thằng đi cùng 1 chuyến mà!
– Vậy á? Có quà cho em không biết nữa? – Tôi vui sướng
– Nhìn kìa, như con nít ấy! – Chị Mỹ với gõ đầu tôi
– Cảm ơn chú đợt vừa rồi chỉ cho Mỹ học hành, biết tin anh cũng mừng lắm, phấn đấu được như Hùng nhà chú nha!
– Chị kể hết cho anh ấy nghe rồi, ai ngờ 2 anh em lại biết nhau! – Chị Mỹ nói thêm vào
– Có gì đâu anh! Ngày trước anh cũng chỉ em mãi đấy thôi! – Tôi gãi đầu