Chị dắt xe lại chỗ cửa phòng hội trường rồi xách cái túi của chị chạy lại chỗ tôi, ngồi xuống đầu ghế đá bên kia. Tôi ngơ ngác chẳng hiểu gì, mắt tròn như 2 hòn bi …hóng! Chỉ mở cái túi ra lục lục
– Này cho em! – chị dúi vào tay tôi hai cái găng tay len màu xanh
– Cho em á? – Tôi ngạc nhiên hỏi lại
– Ừ, đeo vào cho ấm! Là chị tự đan đấy, không phải mua đâu!
– Kỳ công thế? Cơ mà đan lúc nào nhanh vậy?
– Hâm à! Cái này đan từ đầu mùa đông rồi. Chị hay đan lắm, kiếm mãi mới thấy 1 cái hợp với em
– Hihi, em cảm ơn nhá! – Tôi hí hoáy xỏ chiếc găng tay vào và giơ lên cho chị ấy xem
– Cái này coi như trả công em làm bài cho chị!
– Ax, cái vụ đó! Sao chị biết? Mà có sao ko? Lúc nãy em cũng mới bị thầy nói!
– Trời, tối về mở sách ra nhìn cứ tưởng cầm nhầm của ai về cơ. Ngồi nghĩ 1 lúc là đoán ra ngay em làm cho chị chứ ai! Nhưng làm lúc nào nhanh thế?
– Thì lúc ngồi chờ chị tập múa, mấy bài đấy trâu bò như em ủi tí là xong chứ gì đâu. Cơ mà rồi sao nữa?
– Thì làm xong rồi thôi tắt đèn đi ngủ chứ sao!
– Ax, đơn giản vậy á? Vậy rồi cứ thế vác đi học?
– Chứ sao nữa? Ai ngờ thầy gọi đúng tên chị luôn mới ghê chứ!
– Bó tay chị luôn, ít ra cũng phải chép lại chứ? Mà có sao không?
– Chép lại làm gì cho mất công! Thầy gọi mang vở lên, nhìn nhìn 1 lúc rồi quay ra nhìn chị, rồi lại nhìn vào vở cười rồi cho về chỗ. Thế là thoát! Cả lớp chị mấy đứa bị kiểm tra có mỗi mình chị là an toàn đấy!
– Phù thế thì tốt rồi! Em cứ sợ nghịch dại rồi cơ!
– Tại thầy cũng hiền nên chị làm càn ai ngờ được luôn! Thanks em mà chị được bữa ngủ sớm!
– Có gì đâu mà, mấy cái linh tinh ấy! – Tôi lại gãi đầu
– À còn nữa, cái này là tặng cho em. – Chị lại mở cá túi ra
– Gì nữa vậy? – Tôi tò mò
Chị rút trong túi ra cái khăn len màu xám, không dày lắm nhưng dài thòng, có mấy đường hoa văn đơn giản bằng len đen rồi quàng vào cổ tôi
– Đấy, tặng em cái khăn này làm kỉ niệm! – Chị nhìn tôi cười nói
– Sao tự dung tặng nhiều quà thế này? – Tôi thấy ngại
– Nhiều gì? Mấy cái này chị tự làm được mà! Không phải ngại đâu, thấy em phong phanh thế mà phát sợ!
– Hix, em cảm ơn nha! Cảm động tối không ngủ được mất!
– Gì mà ghê vậy? Bộ trước giờ chưa được tặng quà bao giờ sao?
– Dạ … chưa! – Tôi làm mặt suy nghĩ rồi trả lời. Mà đúng thế thật, đây là món quà đầu tiên tôi nhận từ 1 người con gái đấy!
– Thảm vậy? Nhìn người cũng cao ráo đâu đến nỗi nào, học giỏi nữa mà lại không có em nào theo sao? – Chị nhìn thẳng vào tôi cười hỏi
– Đào đâu ra chị! Em con nhà nghèo …
– Thôi dẹp ngay cái bài đấy đi, nghe mãi mà phát chán! – Chị chặn ngay họng tôi
– Hihi, quên bài này xài rồi! – Tôi tháo găng tay và cái khăn ra tính cất vào cặp
– Làm cái gì đấy? – Chị hất hất mặt hỏi tôi
– Em cất đi! – Trả lời rõ ngây thơ
– Sao ko đeo cho ấm mà lại cất đi? – Chị hơi ngạc nhiên thì phải
– Hì, em đeo không quen, cất đi để dành cho nó mới!
– Bó tay với em rồi, thôi đi tập!