AVATAR ARMY KPAH NINJA
Cập nhật: 01/08/2015 lúc 00:40.

*******************************************
Ngày 24 tháng 5 năm 2014
Hôm nay tôi dậy thật sơm từ lúc 5h30 tắm qua cho thơm tho rồi tôi ngồi bơm bóng nước để chút nữa chiến nhau tiếp, tôi biết cuộc chiến này sẽ rất khốc liệt vì hôm nay là lễ bế giảng năm học vì vậy học sinh toàn trường đều có mặt ở đây. Tôi bơm sẵn hẳn 20 quả với kích cỡ trung bình nhét vào balo và cầm theo một đống bóng chưa bơm để đề phòng hết đạn. Hôm nay là ngày đặc biệt, đặc biệt ở chỗ là học sinh nữ mặc áo dài và điều đặc biệt nằm ở đó nếu ai hiểu được :v
6h15p tôi diện trên người bộ đồng phục trường lý với chiếc quần ống côn sát xắn ống, áo sơ mi trắng đã được cắt ngắn đi trễ cạp quần có vài cm, thêm đôi Vans era, snapback usa và rồi lên đường đến trường! Hôm nay bước vào cổng trường có khá là nhiều người nhìn tôi vì tôi mang theo cái balo to đùng phình ra như mang đồ nặng, nhưng bọn nó đâu có hiểu ở trong này là cả 1 kho vũ khí thách thức tất cả các đối tượng muốn đáp bóng vào chủ nhân của nó!
Đến lớp, tôi ra hàng ghế đá chỗ thằng Miu đang ngồi, sáng nay nó gọi điện cho tôi mang theo bóng đi cho nó với nên tôi mới mang theo một đống bóng như thế này. Đứng chém gió một lúc thì An cũng đến, An vẫy tay mỉm cười chào tôi với Miu, nhìn An xinh không tả nổi, còn ai muốn tò mò thì xin lật lại những chap mà mình tả An trong buổi lễ khai giảng và bế giảng thì sẽ rõ! Tôi và Miu, An cùng nhau lên hàng đầu ngồi, ngồi đó nghe chém gió mấy câu của buổi lễ rồi xem chán mấy tiết mục văn nghệ thì cuối cùng bọn tôi mới được thoát! Lúc ngồi trong hàng, An rõ là nghịch, cứ cầm quả bóng nước mà vờn chán chê xong rồi tư dưng nó nổ phát bắn hết nước vào giày với vạt áo dài :v nhìn mặt lúc ý buồn cười không tả được, sửng sốt đến khó tả!
Lễ bế giảng kết thúc cũng là lúc trận chiến diễn ra thực sự, lớp 10 lớp 11 thì không nói, riêng lớp 12 thì chơi hẳn mấy xô bóng nước xách ra sân trường rồi tay ai cũng cầm súng nhìn cứng không tả nổi. Chúng tôi gồm team G9 và vài đứa khác trong lớp cùng nhau ra chỗ căn tin nơi có bể nước để bơm bóng nước cho bọn nó! Đứng đó, chúng tôi cứ thấy đứa nào từ căn tin đi qua là ý như rằng đứa đó bị đáp vào người, và có thằng tóc vàng trông troai troai chắc là lớp 10 mới vào nhìn ghét quá tôi cầm hẳn 1 quả to đùng đáp thẳng vào bờ tường nơi chỗ nó đi qua và nước bắn xuống người nó như mưa, nó quay ra nhìn tôi với ánh mắt viên đạn vẻ dọa dẫm, tôi cũng đứng nhìn nó cầm theo quả bóng nước cứ tung lên ở tay, cười đểu rồi chờ lúc nó đi lại đáp quả nữa thẳng vào lưng nó! Nhìn mặt nó buồn cười không tả được, chỗ bọn tôi toàn thanh niên bất khuất nên nó chẳng làm gì được ngoài bỏ đi. Sau khi bơm xong mỗi đứa 4 quả thì chúng tôi lên tầng 3 để đáp bóng, lên đến lan can, chúng tôi gặp team của lớp 12a4 mà toàn người quen với nhau nên chúng tôi nhập hội ném, ở trên hành lang là 2 cái camera đang hướng về phía chúng tôi vậy mà chẳng thanh niên nào sở cả mà thậm chí ngang nhiên giơ bóng nước lên trước camera thách thức. Chúng tôi chia nhau đứng trên tầng 3 cẩu hơn 30 quả bóng nước xuống dưới sân trường nơi hội tụ rõ nhiều học sinh. Đứng trên mà nghe tiếng bọn con gái ở dưới mà hét lên vì bị dính nước mà buồn cười không tả được! Và kết cục là bọn tôi bị giám hiệu biết và hét thẳng lên loa làm chúng tôi chia nhau chạy toán loạn.
– ĐỀ NGHỊ CÁC HỌC SINH TRÊN TẦNG BA KHÔNG ĐƯỢC NÉM BÓNG NƯỚC XUỐNG SÂN TRƯỜNG NỮA NẾU KHÔNG MUỐN BỊ KỈ LUẬT!
Xuống dưới sân trường chúng tôi tách nhóm, tôi với nhóm G9 đi riêng đi tìm mấy đứa con gái trong lớp để đáp bóng nước cho bọn nó nhớ đến mình mà không quên được! Anh ta (tôi) đi rất hùng hổ giữa sân trường, một tay cầm bóng nước, một tay xách theo một túi bóng nước, theo sau là 3 người cận vệ với mỗi tay cầm 2 quả bóng nước. Đi đến đâu là mọi người dẹp đường đến đó, bất chợt bọn tôi bị đột kích bất ngờ, đang đị thì tôi bị bóng nước đáp vào người ướt hết áo, bạn tôi theo sau cũng bị bắn súng ướt hết, bọn tôi quay ra thì thấy mấy anh chị lớp 12, dù ko quen nhưng bọn tôi cũng phải phản kháng lại, mỗi đứa ném một quả vào hai người vừa ném chúng tôi rồi nhanh chóng chạy thoát. Đi đến lớp 11a7, lớp này rất to mồm và tinh vi là bá đạo khối chiều nên chúng tôi quyết định đáp 4 quả bóng nước vào cái lũ đang túm lại ở đó rồi chạy và quả là bọn này bất khuất thật, bọn nó đuổi theo bọn tôi, tay đứa nào cũng cầm 2 quả bóng nước, phải 5 thằng ý đuổi bọn tôi rồi đáp, tôi may mắn né được một quả nhưng một quả dính vào lưng ướt hết áo! Chờ lúc nó hết đạn tôi quay lại phản công đáp bóng thẳng đầu nó với cự li gần làm nó head shot rồi choáng qua chạy mất, tôi chạy ra cứu ngay cho mấy đứa bạn tôi, và nhờ sự trang bị vũ khí đầy đủ của tôi nên bọn 11a7 đã bị đánh cho rút lui ra tận nhà vệ sinh. Bọn tôi nhanh chóng đuổi theo cầm nốt chỗ bóng nước còn lại mà đáp thật lực khiến bọn nó ướt như chuột lột! Sauk hi gây án xong thì bọn tôi cũng chạy lên tầng 2 thủ. Với số bóng nước còn lại ít ỏi trong tay, chưa đến 20 quả, tôi chia cho bọn bạn tôi rồi mau chóng tìm vòi bơm! Và may mắn thay khi bọn tôi đã tìm được vòi nước ở trong…. Vệ sinh nữ @@
Tôi đứng ngoài canh chừng cho mấy đứa kia vào trong bơm, sau khi bơm xong thì bọn tôi lại hiên ngang ra phía sân trường, gặp mấy đứa con trai khác trong lớp tôi cũng đang cầm bóng đứng đó cười cười, rồi bất chợt nó đáp bóng vào bọn tôi, thằng phản bội, dán bán nước, bọn tôi nhanh chóng đuổi theo và đáp nó không có một chỗ nào còn khô trên người :v nhưng kết quả là bóng chỉ còn có 10 quả chẳng biết ném ai nữa đây khi đối thủ đã không còn, à không phải đối thủ không còn mà là đối thủ đang tự giết lẫn nhau rồi, khối 12 đang chơi với nhau, chỉ có khối 10, 11 là đang chém giết lẫn nhau thôi, chúng tôi đã bất khuất ở hai khối rồi nên không ai dám động. Thấy mấy đứa con gái lớp tôi đang ngồi ở một hàng ghế đá gần nơi gửi xe và có cả cái đồ dở hơi của tôi ở đó nữa, chẳng biết tôi nghĩ gì khi bàn kế hoạch với bọn nó đáp nốt turn cuối rồi về, 1 2 3 đếm xong, cả 10 quả bóng nước lần lượt bay tới chỗ bọn con gái lớp tôi, và kết cục là bọn nó hét toáng lên, còn bọn tôi thì chạy lẹ ra khỏi cổng trường, may mắn là chuồn kịp nhưng vừa ra ngoài cổng trường thì gặp nhau mấy ông lớp 12 tay cầm súng nước, ở dưới là thùng bóng đang đứng nhìn bọn tôi và rồi khai hỏa, ném toàn bóm vào mặt rồi bắn ướt hết đầu, tay thì không có vũ khí nên bọn tôi phải chuồn lẹ ra quán nước và ngồi đó uống nước bật quạt cho khô đồ. Ngồi đó chém gió với nhau đủ kiểu thì tôi mới nhớ là đồ dở hơi đó vừa nãy bị ướt áo, lại còn là áo dài nữa chứ, chẳng biết có làm sao không? Nghĩ là thấy thương, tôi chạy sang bên đường mua một chiếc áo sơ mi trắng và vào cổng trường tìm chỗ em và đưa cho em, vào đến nơi, tôi gặp phải ánh liếc của bao đứa con gái và vài tiếng chửi, tôi ko nói gì ngoài vc cười trừ rồi tiến tới chỗ em, em đang ngồi đó ôm cặp, áo em ướt hết rồi, tôi cầm áo giơ ra trước mặt em:
– Ê đồ hâm! Cầm áo mặc đi này!
– Cậu ném ướt tớ xong làm thế này để chuộc lỗi à
– Ừ! Tại cậu ngồi đó mà! Xin lỗi nhé!
Nói rồi tôi nhét áo vào trong tay em. Nhìn em hôm nay có vẻ hồng hào hơn trước chứ không còn trắng bệch nữa. Để ý kĩ, tôi thấy trên chán em có gì đó trắng trắng. Không ngại ngùng, tôi đưa tay lên vén mái tóc em ra, thì ra là em dán miếng dán hạ sốt, tôi đưa tay lên sờ chán em thì đúng là đang nóng thật! Hóa ra đó là lý do khiến mặt em ửng hồng lên, nhìn rõ đang yêu! Giờ tôi mới cảm thấy ân hận khi em đang bị sốt mà tôi lại ném bóng vào người em như vậy, thật là ngu ngốc quá đi mà!
– Cậu bị sốt à?
Giọng em không có gì là đang giận tôi mà trả lời bình thường.
– Không! Chỉ là hơi mệt thôi!
– Nóng thế mà cậu bảo không sốt à?
– Thật, chỉ là do ở dưới trời nắng nên cậu mới thấy trán tớ nóng thôi!
– Đồ hâm! Cãi thế cũng cãi được à? Về sớm nghỉ đi, ở đây mãi làm gì vậy?
– Ở đây chờ bảo vệ mở cửa rồi ra, đã được ra đâu.
Tôi quên mất là em gửi xe trong trường.
– Vậy cậu thay áo vào đi rồi về sớm nhé! Đừng ở lại lâu, sốt thêm đấy!
– Ừm! tớ biết rồi mà!
Nói rồi tôi gật đầu rồi đáp lại em:
– Ừm! Thế tớ về trước nhé! Chào cậu!
Nói rồi tôi bước đi về quán nước cùng lúc bạn của tôi! Bọn nó hỏi tôi vào đó làm gì thì tôi chỉ trả lời và quên đồ nên vào đó lấy đồ!
Vậy là đã nghỉ hè rồi, chắc chắc là lâu lắm chúng tôi mới gặp nhau nên tôi không kìm được cảm xúc nhắn tin với em:
– Ê đồ hâm! Về sớm đi! Chúc cậu có kì nghỉ hè vui vẻ nhé! Nhớ không được quên đi Đỗ Thắng này đâu nhé!
Về nhà 30p sau em nhắn tin lại cho tôi:
– Ths
Tôi nhanh tay rep lại:
– Thank cái đầu cậu ý! Lâu không được gặp tớ nhớ cậu lắm đấy!
– Hả? Sao nhớ?
– Vì tớ không thể quên được!
– sao không thể quên?
– Vì cậu chiếm vị trí quan trọng trong tớ rồi nên không quên được!
30p sau tôi không thấy em trả lời nữa, đang định đặt máy đi ngủ thì có tiếng tin nhắn, tôi mở ra xem thì chỉ đúng vỏn vẹn một chữ “Hâm!”
Cứ nghĩ tới chữ đó là tôi đã ngồi cười như thằng điên rồi, em gọi tôi là hâm mới ghê chứ? Đúng là đồ ngốc có khác, em nói vậy có nghĩa là tôi hâm giống em, mà chỉ có người hâm mới thích người hâm thôi, đúng là em quá là ngốc mà! Ngốc không ta được ý, tôi thích em đấy đồ hâm ạ!!!!!!!!
*********
Chap 55
Còn hơn 2h nữa mới tới lúc thực hiện kế hoạch vì lúc đó trường tôi mới tan, như vậy cũng tốt, đủ thời gian để tôi gọi thêm đồng bọn để cứu trợ luôn!
Đồng bọn của tôi đă sẵn sàng hết rồi và cũng đang chuẩn bị đồ đạc lên đường đến trường!
30p sau khi lời kêu gọi “toàn quốc kháng chiến” của tôi được phát đi thì đồng bọn của tôi cũng đã đến khu căn cứ để bàn kế hoạch, bọn nó tụ tập cũng khá đủ phết, chỉ có 2, 3 đứa là đi học hay bận việc mới không thể đi thôi! Tôi biết bọn nó đều là anh em tốt hoạn nạn có nhau nên đồng bọn gọi phát là sẽ đến luôn nên cũng chẳng lo mấy!
Đang ngồi uống nước thì nghe thấy tiếng xe cứ rú lên ở ngoài đường rồi dừng lại trước quán nước, và cứ thế cứ thế phải mất thêm 20p mới tụ tập đủ người! Nhìn đứa nào cũng vậy! Chẳng khác xưa là bao, tôi nhớ cái vụ gần nhất gặp bọn nó là lúc tôi đi lang thang rồi bất chợt vào trường cấp 2 cũ! Còn lần đánh nhau gần nhất cùng bọn nó thì chắc chắn là vụ lớp 9 rồi ) Chẳng hiểu sau gần 2 năm không được vận động chân tay thì bọn nó có hết mình được không nhỉ?
Chúng tôi ngồi uống nước và nói chuyện với nhau sau mấy tháng xa cách, phải nói là dù thời gian có qua đi nhưng tình bạn bè hay chiến hữu vẫn không hề thay đổi!
Đã có nhiều lần chúng tôi muốn tụ tập để uống nước ngồi nói chuyện như thế này lắm nhưng vẫn có nhiều lý do để ngăn cản bọn tôi lại, và thật may mắn là nhờ dịp này cộng với đợt học hè không mất vất vả mà chúng tôi có dịp để hội ngộ! Tôi ngồi vạch kế hoạch tác chiến cho bọn nó nghe!
– Trong trường hình như là có thằng đó là đang cầm trịch khối 11, còn nó quen biết ai hay đồng bọn của nó có phân bố rộng rãi trong trường không thì tao không biết! Nhưng…
– Không biết địch có bao nhiêu người thì sao mà đối phó được chứ?
Một thằng bạn hỏi tôi như vậy! Và tôi thấy cũng khá đúng khi quân số của tôi chỉ có cả trong lẫn ngoài trường chỉ có tầm 20 thằng và những đứa tham chiến thực sử chỉ gồm bọn tôi là 13 người! Nhưng có một điều tôi chắc chắn rằng bọn nó ít người hơn nhiều!
– Tuy tao không biết nhưng chắc chắn một thứ là những đứa đồng bọn hay đi cùng nó chỉ có tầm 6 đứa thôi! Còn số khác tao không biết nhưng chắc là ăn được! Trong trường tao còn chi viện tầm 7, 8 đứa nữa! Chắc là không sao đâu!
– Nó biết mày đang chuẩn bị đánh nó chưa?
– Cái này thì tao không biết! Nhưng vừa nãy lúc tao chạy chắc bọn nó nghĩ tao sợ rồi!
– Chắc chắn chứ? Nếu nó biết và gọi thêm người thì chắc bọn tao cũng không chống được đâu!
– Okey! Chờ tao một chút!
Tôi lấy điện thoại và nhắn cho thằng bạn trí cốt hỏi han nó về động tĩnh của thằng đó! 20p sau cũng có trả lời! Nó bảo là thằng này đang hớn lắm, chắc là nó nghĩ tôi sợ nó nên chạy mất không dám quay lại trường rồi!
– Tao có thông tin rồi! Bạn tao trong trường bảo nó đang hớn vì nghĩ tao sợ và nó nói khi tao đi học trở lại sẽ bắt tao lần nữa vì vừa nãy đánh không sướng tay
Tôi vừa nói vừa cười nhạt!
– Đúng là một thằng não phẳng! – một thằng bạn vừa cười vừa nói!
– Mày có thấy là thằng kẻ thù lần này của mày nó hơi ngu không?
– Tất nhiên là có chứ? Nó quá ngu là đằng khác
Còn 30p là đến lúc để thực hiện kế hoạch rồi! Tôi lấy điện thoại nhắn tin cho thằng Miu
“Đủ người rồi nhé! Nhiệm vụ của ông và mấy đứa trong trường chỉ là chắc chắc cho lũ con gái an toàn thôi nhé!”
“Tôi cũng muốn! ”
“Thế còn bọn con gái?”
“Bọn ở lớp lo”
“An toàn không?”
“Chắc chắn”
“Okey”
Vậy là kế hoạch đã ổn định! Chúng tôi ngồi ở quán cũng khá lâu rồi, bạn tôi nó cũng đã sốt ruột mà hỏi tôi lia lịa:
– Sao lâu vậy mày?
– Bình tĩnh đi chứ? Trường tao còn chưa tan mà?
Vừa mới dứt lời, mấy phút sau, trống trường nổi lên! Kế hoạch bắt đầu thực hiện!
Học sinh đã bắt đầu túa ra cổng trường! Các học sinh không để xe trong trường thường sẽ được ra trước vì vậy tôi có thể dễ dàng quan sát bọn nó đâu!
Cổng trường đã xuất hiện bốn bóng hình quen thuộc! đó là H và N, theo sau là An và Miu, rồi 4 người bắt đầu lên vỉa hè bên trường đứng để chờ phụ huynh, may mắn là hôm nay Hạnh nhờ phụ huynh đưa đi đấy! Từ cổng trường, bọn nó cuối cùng cũng đã bước ra, đi tốp vẫn 6 đứa đó, vừa đi vừa nói chuyện rất rất thân mật! Đi qua chỗ Hạnh, thằng đầu đàn có quay ra nói gì với Hạnh nhưng con bé tỏ vẻ không quan tâm mà quan mặt đi, thằng đó cũng bước đi mà cười!
Chết tiệt, thằng khốn này chưa biết là sắp bị ăn đánh hay sao mà còn dám chọc ghẹo nhỏ Hạnh cơ chứ? Nó vừa bước đi phát thì lập tức Miu quay sang nói gì đó với An và đi mất, An thì cũng bước luôn đi, chắc là ra lấy xe! Thằng Miu cũng khá nhanh khi đã lấy xe xong và chạy tới quán nước của chúng tôi! Bạn bè tôi cũng khá nhiều đứa biết thằng Miu vì cấp 2 thằng Miu nó cũng học cùng tôi nên quen! Bọn nó ở trong quán còn tôi thì đi ra ngoài để thực hiện kế hoạch! Đó là “Dụ rắn vào hang”
Tôi mau chóng tới chỗ bọn kia lấy xe, 6 thằng đã lấy xong xe và đang đứng đó chờ nhau!
Tôi giả vờ bước vào trong đó mà không thấy bọn nó! Một thằng nhìn thấy tôi thì nó mới hét to lên phát giác cho thằng đầu đàn biết:
– Ê mày ơi! Thằng đó này!
Tôi giả vờ quay sang nhìn nó với vẻ mặt sợ hãi!
– Mày vẫn chưa về sao? Hay là sợ bị bố mẹ mắng là trốn học nên không dám về nên phải chờ đến khi tan trường mới dám về
Thằng đầu đàn nhìn tôi mà cười lớn! Tôi vẫn không nói gì mà giả vẻ thất thần!
– Mày đúng là ngu lắm con ạ! Chọn sai giờ rồi ! Lần này thì không chốn được nhé !
Tôi quay người ! Chạy thật nhanh vào con ngõ nhỏ giả như sợ bị bọn nó đánh nên mới chạy như vậy nhưng thực chất là muốn bọn nó đuổi theo tôi ! Và thật là hoàn hảo khi bọn nó đuổi thật mà không chút nghi ngờ gì.
Tôi nhắn tin cho một thằng bạn tôi : ‘’’ Sập bẫy ’’ rồi lại mau chóng chạy tiếp !
Bọn nó vẫn đang phóng xe đuổi theo tôi, nhưng ở trong ngõ nhỏ thì chắc chắn là bọn nó chẳng thể phóng nhanh được nên tôi vẫn chiếm thế chủ động. Tôi chạy thật nhanh, lách qua từng con ngõ nhỏ chỉ với mục đích là dẫn bọn nó đến một nơi có sẵn trong kế hoạch ! Đó là một nơi mới xây gần trường với bao quanh là những cống trình đang bỏ dở cùng cánh đồng vắng lạnh ! Tất cả đều thật là vắng lặng.
Bọn chúng đã đuổi kịp tôi và nhìn mặt thằng nào thằng ấy cũng thật là hớn vô cùng !
– Tao chắc là mày hết đường chạy rồi ! Giờ còn muốn chăn trối gì không con ?
– Chăn trối á ? Là tao muốn mày ngừng lại, đừng có đánh nhau và gây hấn với người khác nữa !
– Mày nghĩ gì khi mày nói thế ? :]] chẳng phải bây giờ mày đang sắp bị ăn đánh sao ?
– Tao nói thật đấy ! Nếu mày không dừng tay, mày sẽ phải hối hận !
Nó bất chợt cười thật lớn lên rất rất tự mãn !
– Mày ngu lắm đấy mày có biết không ? Học sinh khối sáng :v tất cả tao thấy ở mày chỉ là sự ngu ngốc thôi ! Sắp chết rồi còn già mồm !
Biết là không thể lay chuyển được thằng này ! Tôi bèn dùng thái độ ngạo mạn giống nó !
– Chính mày mới là thằng ngu ý ! Nghe tao nói đây !
– Okey ! Cho mày nói trước khi chết :v
– Mày sập bây tao rồi con ạ ! Mày chỉ là một thằng ngu không hơn không kém đâu ! Óc mày là óc chó chứ éo phải óc người !
– Cái gì ? Mày chửi ai ? Con chó, mày chết điii…
Miệng nó rít lên và lao vào đánh tôi ! Tôi đỡ từng cú đá cú đấm của nó, có vẻ như nó không quan tâm đến cái bẫy mà tôi vừa nói ! Đúng là thằng ngu !
Biết mình nó không thể đấm được tôi, cả lũ bắt đầu xông vào đánh một đồng 6 đứa vs 1 thằng ==
Tôi bị vùi dập dưới từng cú đấm, cú đá của bọn nó ! Nhưng tệ hơn hết là cái sườn chưa lành bệnh của tôi với khuôn mặt mà tôi nâng niu từng chút không một vết xước mà bọn nó dám không coi ra gì mà chà đạp, lên và khiến khuôn mặt tôi gần như là bầm tím !
Tiếng xe máy rú lên, rất đông đang tiến gần vào đây ! Vậy là cứu viện của tôi đã đến ! Hay lắm, đúng lúc rồi ! Bọn nó thì nghe thấy tiếng động vội dừng tay ! Một thằng bất chợt hỏi thằng đầu đàn :
– Ai vậy mày ? Người của mày à ?
Thằng đầu đàn thì cũng đang ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra ở đây nữa lắc đẩu nguây nguẩy !
– Người của bố mày đấy thằng óc chó ! Giờ chạy đi vẫn kịp !
Vừa dứt lời nó quay sang tôi nhìn tôi bằng ánh mắt hằn thù : ‘’ Mày được lắm ‘’
Dứt lời bọn nó mau chóng chạy nhanh lên xe máy và tẩu thoát nhưng quá muộn rồi ! Bạn tôi đã vào và bao vây chúng nó, mấy thằng vừa phóng được có vài met đã phải dừng lại vì bị chặn không còn đường ra ! Mấy thằng bạn tôi nhảy xuống và đạp đổ xe bọn nó khiến bọn nó ngã nhào ra đất !
Tôi tiến tới, bọn nó vẫn đang lồm cồm bò dậy !
– Mày có nhớ gì không thằng chó ? Lần trước mày đánh gẫy sương tao này, rồi không những thế mày còn đánh thằng Miu bạn tao, rồi cả còn dám đụng chạm và tơ tưởng đến Hạnh, em gái tao ! Giờ thì mày hết chạy nhé ! Tao gọi sẵn xe cấp cứu cho mày rồi ! Giờ mày chỉ cần ở đây và hưởng thụ thôi !
– Mày ! Dám !
Mắt nó nhìn tôi đầy thách thức,
– Sao không dám chứ ? Vừa nãy tao bảo rồi nhưng mày không nghe, là tại mày thôi ! Do mày ngu nên rơi vào bẫy của tao thôi ! Tao chỉ tội nghiệp cho bố mẹ mày vì đã sinh ra một thằng mặt người óc chó như mày thôi
– Mày dám đụng vào bố mẹ tao, tao thề là tao sẽ đánh chết mày !
Dứt lời nó lại bật dậy rồi xông vào tôi như một thằng thú điên, tôi đạp và bụng nó khiến nó bật ngược trở lại chỗ cũ !
– Giờ thì đến lượt tao xử mày nhé ! Chắc là không được công bằng mấy vì bọn mày 6 đứa đánh mình tao còn bọn tao thì chỉ có 14 đứa đánh 6 đứa chúng mày thôi , dàn đều ra là 2vs1 nhưng tao nghĩ là sẽ đau hơn bọn mày đánh tao nhiều :-j
Vừa nói dứt lời bọn tôi xông vào đánh bọn nó, bọn nó cũng đứng dậy đáp trả lại bọn tôi ! Cả khu đường vắng giờ vang lên tiếng hét, chửi bới của hơn 20 con người đang lao vào nhau ! Tôi và thằng Miu xông vào đánh thằng đầu đàn, mọi chi tiết trên cơ thể nó đều được bọn tôi nhuộm màu máu lên, từng chi tiết trên mặt được trang điểm bằng các vết bầm tím ! Nó như đang khóc khi tôi thất khóe mắt nó chảy ra một giọt nước, trong vài giây tim tôi bỗng sững lại :
– Mày.,.. cũng có cảm xúc sao ?
Nó không đáp gì mà chỉ ngước nhìn tôi bằng ánh mắt căm phẫn !
– Hình như tao nhầm ! Chắc mày đang ghét tao lắm nên mới nhìn tao như vậy. Nhưng nếu mày van xin tao thì tao sẽ tha cho mày đấy !
Nó vẫn không van xin tôi mặc dù nó vẫn đang phải chống đỡ với thằng Miu, nó cũng rất khỏe khi bây giờ vẫn chưa chịu khuất phục !
– Mày… đúng là con trai thực thụ đấy ! Tao chịu thua
Tôi lại lao vào đánh nó tiếp ! Nhưng lần này là những đòn hiểm nhất tôi từng làm !
Trước tiên là cánh tay nó ! Cánh tay dùng để đánh tôi khiến sương tôi gãy rồi mặt tôi bị hủy hoại và bàn tay đó còn dám động chạm vào Hạnh nữa ! Tôi đá nó nằm dài ra đường, dùng chân dẫm mạnh lên cánh tay nó, nó hét lên thảm thiết, cuống họng rung lên mạnh nhất có thể để tạo ra thứ âm thanh chói tai đó. Bàn tay nó bị nghiền nát và vùi dập trong đế giày tôi ! Tay nó tóe máu và thâm tím ! Tay trái của nó đã hoàn toàn bị mất kiểm soát ! Nó hét lên :
– Tao sẽ không tha cho mày ! Bố tao sẽ khiến mày phải bỏ học !
Nghe vậy tôi mới bảo bọn bạn tôi dừng tay lại để muốn nghe những điều nó nói ! Trông 6 bọn nó giờ chắc khác gì thây ma nên chắc dừng tay được rồi ! Nó vừa nằm dưới đất vừa hổn hển nói :
– Bố tao sẽ khiến mày bị đuổi học, bố tao sẽ làm cho gia đình mày phải tan nát vì đã động đến tao !
– Thế bố mày là ai ?
Tôi từ tốn hỏi nó !
– Bố tao là OMG giám đốc công ty bất động sản JQK, bố tao sẽ dùng tiền để đuổi học mày đi và sẽ cho nhà mày vào dự án xây dựng !
Tôi sau khi nghe nó nói như vậy thì cười và cùng chém gió nó :
– Thế tao thách mày dám đấy ! Mày không biết bố tao là ai à mà dám động ?
– Bố mày là ai chứ ? Nhân viên hay công nhân :v
Nó nhìn tôi cười đểu !
– Thế thì mày chưa biết gì về tao rồi :v Chủ tịch quận Đống Đa, Đỗ Mạnh Hiếu nhé !
Tôi chém gió như vậy chẳng biết nó có biết không ? Lần trước đi ăn cùng pama gặp ông này mà cùng họ nên lấy luôn làm vật thế thân chắc nó ngu nên không biết đâu :v
– Nếu mày không tin thì cứ về hỏi bố mày đi xem chủ tịch quận Đống Đa có phải tên thế không và có một thằng con tên Đỗ Hoàng Thiên Thắng không nhé ! :v
– Mày….
Nó không nói lên lời và ôm cánh tay mà hét lên :
– Đỗ Hoàng Thiên Thắng ! Tao thề là khi tao khỏi tao sẽ không tha cho mày !
– Này thì không tha ! – Tôi đá phát cuối vào mặt nó rồi bước đi cùng đồng bọn. Vừa bước đi tôi vừa quay lại nói với nó :
– Xin lỗi nhé ! Điện thoại tao hết pin rồi nên không gọi được cứu thương, thôi có gì mày tự gọi đi không thì tự lê xác về nhé ! Bye :v
Sau khi cùng đồng bọn trở về nhà, tôi mới nghĩ đến chuyện ngụy trang không thì bị bố mẹ phát hiện vì đã đánh nhau mất! Về nhà nhìn ngang ngó dọc không thấy ai, tôi chạy một phát lên phòng, may mà pama chưa về có mỗi chị đang ở dưới bếp. Tắm xong, tôi dán cẩn thận những vết thương bằng urgo lại! Mở máy lên và nghĩ về những thứ thằng kia nó nói! Có thật là bố nó là giám đốc của cái công ty bất động sản kia không nhỉ, nếu mà đúng thật thì có chuyện để bàn đấy!
Tôi lấy điện thoại gọi cho thằng bạn!
– Mày vẫn còn sống à?
– Hỏi ngu vl, mày xem tao thua ai bao giờ chưa mà chịu khuất phục dưới nó!
– Thế mày hỏi tao chuyện gì?
– Mày biết gia đình của thằng đó như thế nào không?
– Tao cũng chẳng biết nhưng mà giàu và có quyền nên nó mới lộng hành như thế!
Thằng bạn cũng chẳng biết, vậy là tôi lên google sreach về cái công ty bất động sản JQK đó và biết được tên của thằng giám đốc có họ trùng với họ của nó! Vậy là nó đúng hay chỉ là trùng hợp giống như tôi? nói dối để đe dọa người khác? Có lẽ mọi chuyện đã phức tạm hơn rồi đấy, nhưng mà tôi cũng chẳng sợ đâu, bởi vì công ty của papa tôi quản lý là doanh nghiệp liên doanh nước ngoài cũng khá lớn nên không sợ có chuyện bị cái công ty bất động sản kia gạch tên vào dự án nào đó! Nhưng tôi phải hỏi papa tôi mới được! Có lẽ papa tôi sẽ rõ hơn ai hết về việc này! Chuyện nó muốn đuổi học tôi e rằng sẽ khiến nó phải bị đuổi lại ý :v dù thế nào thì cũng nên hỏi thôi chứ không nên cho pama biết và nhúng tay vào! Tự xử có lẽ tốt hơn!
Pama tôi trở về rất muộn, 11h! Tôi chạy xuống hỏi chuyện papa
– Bố cho con hỏi cái này được không?
Bố nhìn tôi cười rồi nói:
– Có chuyện gì nan giải à? nói ra bố xem nào!
– Con quen một đứa bạn! Nó nói là bố nó là giám đốc công ty bất động sản JQK gì gì ý! Có thật là có công ty ý không bố!
– Ờ! Hình như là có nhưng mà các đối tác của bố đều là doanh nghiệp nên ít biết đến mấy cái công ty bất động sản đó lắm!
– Vậy nó là công ty nhỏ hay lớn hả bố?
– Ờ hình như là… bố cũng chẳng biết nữa, may ra chỉ có Vingroup, Himlam, Capitaland, VinaCapital là tập đoàn lớn thôi còn cái tên đó bố chưa thấy quen thuộc trên sàn chứng khoán! Có việc gì à?
– Không! Con chỉ hỏi vậy thôi vì con nghĩ bạn con nói dối!
Nói xong tôi chúc papa ngủ ngon rồi lên phòng!
Vậy là tập đoàn đó cũng chẳng nổi tiếng lắm thì ta sao phải sợ chứ? Thích thì chơi đến cùng luôn! Tầm này cho tiền hiệu trưởng cũng chẳng dám đuổi học :v người quen của nhà nhỏ Hạnh mà
Đặt lưng xuống giường, cảm giác thật là thoải mái, vậy là bây giờ chẳng còn cái gì có thể cản đường tôi và bạn bè nữa rồi, vậy là tháng ngày bình yên đã đến, tự do rồi! I LOVE FREEDOM!!!
**********
Chap 56
Kết thúc một cuộc chiến, bỏ đi một tên cản đường làm tôi cảm thấy thanh thản hơn bao giờ hết! Có lẽ bây giờ, tôi có thể tập trung vào học hành, và bạn bè được rồi! Không c̣n trướng ngại ở phía trước nữa, giờ mọi thứ đối với tôi đều tuyệt vời và cảm thấy yêu đời nhất! Tôi có tất cả, bạn bè, vật chất, và có cả t́nh yêu của một con nhỏ ngốc nữa! Thứ có lẽ thiếu với tôi bây giờ chẳng có ǵ khác là t́m được một nửa thực sự của ḿnh.
Hôm nay tôi đến lớp, vẫn nhỏ Hạnh đang ngồi đấy nói chuyện với N, vẫn là An và Miu đang ngồi tṛ chuyện cùng nhau, nhưng trong tôi cảm thấy cái ǵ đó le lói lên, giờ chúng tôi đều b́nh an và được tự do làm những ǵ ḿnh thích mà không có một con ḱ đà nào dám cản mũi cả! Mà kể cả có đứa nào cản mũi th́ tôi cũng thề là sẽ dẹp nó đến cùng để bảo vệ cho bạn bè và ngay cả bản thân ḿnh nữa!
– Anh bị làm sao ở mặt vậy?
Nhỏ Hạnh vừa thấy tôi bước vào đă ngồi bật dấy hoảng hốt mà hỏi tôi, N ngồi bên cạnh cũng liếc mắt qua xem nhưng chưa đầy 1s đă vội quay mặt đi dán đầu vào cuấn tiểu thuyết trên bàn khiến tôi cảm thấy thực sự là hơi buồn và có chút thất vọng!
– Không sao, bị tai nạn thôi!
– Nói dối, bị tai nạn mà mặt bị thương, tay chân vẫn nguyên vẹn, anh nói dối! >.< - Không! Đang đi có xe tạt đầu, nhanh quá nên phanh gấp và mặt đập vào xe :]] - Có thật là thế không hay anh lại đi đánh nhau tiếp đấy? - Thật mà! Em xem anh có giống đứa hay gây thù chuốc oán với người khác không? - Anh….! Lần sau đi cẩn thận đấy nhé! Đi phải nh́n trước ngó sau chứ? - Ừm! Anh biết! May thật! Tôi nói dối cũng không tệ, con bé Hạnh cũng cả tin chứ không tôi tiêu rồi! Hôm nay xuống căn tin, tôi chẳng c̣n phải nh́n thấy cái h́nh ảnh một lũ đang ở nhà vệ sinh ph́ phèo điều thuốc nữa, giờ có lẽ là bọn nó đang nằm viện hết rồi, nhưng tội nghiệp nhất là thằng cầm đầu phải mất mấy ngày chắc mới có thể lành được! Thằng bạn tôi đă thông báo cho tôi một tin quan trọng là lớp bọn nó vắng hẳn 3 đứa liền! Cũng không tệ mấy! ít ra 3 đứa đi học chắc cũng thuộc dạng siêu sao th́ mới lết được đến trường như vậy! …… Mấy tuần học hè giờ đă kết thúc, thay vào đó là chúng tôi được ở nhà ôn luyện để còn làm bài kiểm tra đầu năm! Bài cũng chẳng có gì khó nhưng môn tôi sợ nhất là môn hóa! May mắn thay là trong phòng thi nhờ tài ngoại giao cực giỏi mà tôi đă chép được cũng kha khá, may mắn sẽ được điểm cao! Kết thúc kì kiểm tra đầu năm! Tôi may mắn giữ được số điểm gần như toàn diện! Thực sự là vẫn thua vài đứa vì hóa không được suôn sẻ mấy nhưng thế là ổn rồi! Vậy là lại chuẩn bị bắt đầu một năm học mới, năm lớp 11 tôi có thể coi nó như là năm học trung gian của hai lớp 10 và 12, điều đó là đương nhiên rồi vì nó ở giữa mà, nhưng thực sự lúc này đây trong tôi đang có hai tâm trạng, đó là muốn được chơi, tự do tung hoành như năm lớp 10, nhưng khi nghĩ đến lớp 12 sắp tới phải ôn luyện thật lực để có thể đỗ Đại Học thì tôi mới thấy cần sự chăm chỉ hơn là chơi! Hai tâm trạng đó cứ hiện lên trong tâm trạng tôi và hòa trộn vào nhau khiến tôi mất phương hướng hoàn toàn! Nhưng tôi nghĩ kĩ rồi! Mình phải tận dụng nốt những năm tháng học sinh cuối cấp này để có thể làm những gì mình thích và cho là đúng! Những gì lúc này tôi đang nghĩ là về người con gái đó, tôi không thể bỏ phí thêm chút thời gian nào nữa! Có thể năm sau tôi không thể còn có cơ hội để có dịp nói chuyện hay ngồi chat cùng người đó nữa! khoảng thời gian lớp 11 này chính là lúc tôi cần tận dụng nó để làm điều tôi không dám làm! Khai giảng đến rồi! Đúng như người ta nói, mùa thu là ngày khai trường, là ngày các học sinh khoác chiếc đồng phục mới với màu trắng đến trường cùng cờ và hoa đón các học sinh mới! Trên đường tôi đi học là những tà áo trắng đang tung bay trong gió, những hình đó thật là đẹp, người con gái Việt Nam thật là duyên dáng và đẹp đẽ trong tà áo dài truyền thống đó! Nhưng mùa thu này không đúng nghĩa với cái mùa thu mà người ta thường nhắc đến trong phim ảnh hay tiểu thuyết, mùa thu này vẫn còn mang đậm cái nắng và nóng của mùa hè, từng làn gió thổi qua mang theo một cái gì đó rất mát nhưng vẫn còn chút hơi nóng! Bước vào cổng trường, điều đầu tiên khiến tôi cảm thấy dễ chịu là một mùi hoa sữa nồng nàn bao vây quanh cổng trường! Trước cổng trường hai bên vỉa hè là hàng cây hoa sữa đã lâu đời cộng với thêm mấy cây trồng trong sân trường nữa càng làm cho mùi hoa sữa thật ngào ngạt! Một hương thơm đặc trưng nhưng với nồng độ nhiều như vậy dễ gây shock với những người ở gần đó! Nhưng tôi không thấy vậy, hoa sữa rất đẹp với màu trắng thật tinh khiết là người con gái vậy! Trong sân trường là một màu trắng đặc trưng của tà áo dài và đồng phục nam sinh! Tất cả đều thật đẹp đẽ trong ngày khai trường, nữ sinh tất cả đều trang điểm thật đẹp khiến tôi không khỏi choáng với cảnh tượng như vậy, nhìn đâu cũng thấy hot girl trong khi mắt chưa kịp định hình ra khuôn mặt mộc của họ là ai! Cố gắng tìm ra lớp mình thật là khó, lớp 11 chẳng biết là sẽ bị bắt ngồi ở đâu đây, và điều tệ nhất mà tôi biết là chúng tôi bị bắt ngồi giữa sân trường, tức là sẽ không được bao bọc trong các tán cây hai bên nữa! Chết mất thôI! - Thắng!!!! Tôi quay đầu lại! Thấy An, và chính cậu ấy là người gọi tôi, cậu ấy cũng thật xinh bộ áo dài, chiếc môi tô nhẹ màu phớt hồng, khuôn mặt được trang điểm nhẹ, tóc buông ra hai vai và được điểm nhẹ bằng chiếc nơ! Trông thật là dễ thương và đáng yêu! Hôm nay cậu ấy cao bằng thằng Miu, tôi sững sờ tưởng sau mấy ngày không gặp mà đã lớp nhanh như thổi rồi, nhưng mà nhầm vì đó là chiếc giày cao gót màu son rất đáng yêu! - Hi An! Lâu rồi không gặp mà đã cao thế này rồi đấy! - Gì mà cao thế được? chỉ giỏi đùa người khác! - Thật mà, lần trước cậu chỉ đến vai tớ, vậy mà bây giờ đến tai rồi đấy! - Gì thế? Người ta đi giày cao gót mà? Cố tình khen đểu à? = = - Đâu dám chứ? trông cậu hôm nay xinh thật đấy! - Đây gọi là đánh trống lảng hay khen thế? :/ - Khen thật mà? ) Cậu hôm nay đến cũng sớm nhỉ? - Ờm! Tại Miu nó cứ rủ rõ sớm nên An cũng phải đi! Vừa nói An vừa đưa mắt lên liếc đểu thằng Miu một cái rõ ẩn ý! Vừa lúc đó nhỏ Hạnh cũng tới! Cái con bé này hình như nó hết thuốc chữa rồi hay sao ý! Một mình một phong cách như muốn cho cả trường choáng không bằng ý! Con bé nó chơi một bộ áo dài đã màu trắng thì chớ! Lại còn chơi áo *** màu đen nữa chứ = =! Tóc thì buông rồi buộc khăn turban trên đầu! Mắt đeo len xanh dương, môi phớt đỏ, mặt trang điểm nhẹ cũng đi đôi cao gót! Nhìn cũng tàm tạm vậy mà chẳng hiểu sao vào trường đứa nào cũng ngước nhìn! - Thiên Thắng! Nhìn thấy tôi phát nó hét ầm trường lên như kiểu trẻ con lạc mẹ ý! Nói rồi con bé chạy đến chỗ tôi! giống hệt Clara! - Chào cô nương! Có cần phải hét tên tại hạ to như vậy không? - Em sợ tìm mãi không thấy lớp mình đâu nên lúc thấy anh em mới hét lên đấy chứ? 🙁 Lại là cái vẻ mặt làm nũng đó đã bao lần khiến tôi siêu lòng rồi và lần này không ngoại lệ! - Anh hiểu! Em sợ lạc chứ gì? :]] Sao không gọi cho anh? - Ý! Quên! Để điện thoại trong túi mà không biết Vừa nói, còn bé vùa lè lưỡi cười! Rồi quay ra chỗ An: - Oài! Hôm nay An xinh lắm đó nha! ^^ - Oài! Sao cậu với Thắng giống nhau thế? Toàn khen mình là sao? Nghe vậy nó quay sang nhìn tôi! ­- Em tưởng anh không bao giờ quan tâm đến con gái mà? vậy mà cũng biết khen người khác đấy :]] - Chẳng lẽ em ghen sao? Vừa nói tôi vừa nhìn xem thái độ của An và Miu và dường như chẳng có chuyện gì khi hai người vẫn đang thì thầm gì đó! - Ghen cái đầu anh ý! Nói thật đi, em và An ai xinh hơn? ĐệT! Con bé này nó hỏi câu khó thế ai mà trả lời được? - Cả hai em ạ! - Anh nói dối! Rõ ràng là anh nói dối! - Nói thật mà! Con gái ai mà chả xinh giống nhau! - Thế có nghĩa là anh bảo con gái này ai cũng giống ai sao? >.< Con bé giờ nó lại trở lên giận dỗi vô cớ rồi, toàn kiểu tự làm mình giận rồi đổ trút lên tôi! Rõ là tội nghiệp ra! Nhưng lại may mắn lần nữa là tôi có người cứu thêm lần nữa! Đang tranh cãi nhau với con bé thì bên tai tôi vang lên một giọng nói, rất trong, thanh nhưng có chút gì đó hơi lạnh! - Các cậu ở đây hết sao? Tôi quay phát ra nơi phát ra giọng nói ấy! Nó làm tôi hơi rung động, chắc chắn là người mà tôi đang quan tâm, đó chính là N cô bé ấy thật là nhiều lúc khiến người ta cảm thấy bất ngờ! Và lần này tôi không chỉ shock vì cái giọng nói đó mà còn choáng vì hình ảnh người con gái đang đứng trước mặt tôi thật sự là rất đẹp và quyến rũ! Cô ấy mặc một chiếc áo dài với làn họa tiết thật đẹp và gợi hình, từng đường con trên cơ thể đều được hiện rõ nét lên trong tà áo dài! Mái tóc thì được buông xõa ra phảng phất một hương thơm gì đó! Đôi mắt không còn được che bởi chiếc kính nữa mà thay vào đó là một đôi mắt to tròn thật đẹp và quyến rũ người nhìn! Làn da trắng hơn trứng bóc đó cùng làn môi đỏ mọng nước thực sự khiến tôi như bị say đắm vào sắc đẹp đó mà không nói nên một lời nào, thay vào đó chỉ là những tiếng đáp lại cũng tiếng nói chuyện của 3 người con gái xinh nhất lớp với nhau! Đã bao giờ bạn bị kích thích trước sắc đẹp của một người con gái chưa? nó như điện khiến cho bạn tê liệt hoàn toàn, mọi thứ đều không thể cử động và làm việc một cách bình thường được! Tôi không còn biết nói gì nữa, chỉ đứng đó nghe, thằng Miu cũng đứng đó, có lẽ nó cũng giống tôi? nó đang say sao? hai người con trai đứng bất động bên 3 người con gái đang trò chuyện với nhau! Và dường như không chỉ có chúng tôi mà sân trường giường như cũng bớt nào nhiệt đi, bớt ồn ào và chắc họ cũng đang đắm chìm trong cái vẻ đẹp có thể gây chết người đó! Loa của trường thông báo đến lúc khai giảng, tiếng loa lớn đã đánh thằng vào não bộ của chúng tôi khiến tôi có thể hoạt động trở lại bình thường và trở về trạng thái ban đầu! Tôi về hàng của lớp mình theo thằng Miu! Chúng tôi bị ngồi giữa sân trường nhưng thật may là nắng không gắt để có thể làm chúng tôi nản lòng! Cả giờ khai trường, tôi ngồi nghĩ lan man về hình ảnh người con gái đó! Rất đẹp, quá là tuyệt vời! Một người con gái đẹp không cần son phấn với một cái phong thái rất lạnh, điềm tĩnh cùng làn da trằng bóc khiến tôi nghĩ nàng ở một nơi đó thật xa xôi, một vùng lạnh giá chẳng hạn, một vẻ đẹp thật là huyền bí! Kết thúc lễ khai giảng! Chúng tôi được tự do trở về nhà! Nhưng còn một điều tôi muốn là người con gái đó, tôi đang tìm kiếm người con gái đó! Tôi lùng khắp sân trường với hơn 2000 học sinh để tìm ra người con gái đó! Sân trường rộng thế biết tìm em ở đâu? Chợt nhớ tới nơi vỉa hè có hàng cây hoa sữa mà người con gái đó vẫn thường đứng đó chờ bố mẹ đón! Chắc là đang ở đó! Tôi chạy tới và đúng như tôi nghĩ! Dưới bóng cây hoa sữa với những cành hoa trắng muốt là người con gái đang đứng đó, thật lặng lẽ nhìn về bầu trời phía xa trên kia! Có lẽ là những nhành hoa sữa đã che mất khuôn mặt của cậu ấy nhưng tôi vẫn nhận ra được! Hương hoa vẫn cứ ngào ngạt vây quanh tôi và người con gái đó! Một màu trắng trong tiềm thức tôi hiệm lên, hoa sữa và người con gái đó! Thật là hợp với nhau! Cùng một màu trắng thanh khiết, cùng một hương thơm ngào ngạt và cùng khiến người khác say! Tôi tiến tới bên người con gái đó! Cậu ấy vẫn không biết gì mà mắt cứ nhìn lên trời như đang ngắm nhìn thứ gì đó! - Cậu đứng đây chờ người đến đón à? Không chút bất ngờ, cậu ấy từ từ hướng ánh mắt sang tôi mà hỏi, vừa là một câu hỏi cũng vừa là một câu trả lời! - Cậu... cũng vậy? - Không! - Vậy... tại sao, lại ở đây? Vẫn đôi mắt to tròn nhưng đầy hàn khí đó! - Vì tớ tò mò! Không biết cậu đang nhìn gì chăm chú thôi! - Nhìn? Lại một câu hỏi nữa được đặt ra cho tôi! Cậu ấy từ từ ngước đầu lên tiếp! Tôi cũng ngước lên theo nhưng ngoài bầu trời trong xanh ngắt ra thì chẳng có gì, nhưng tôi cảm nhận được cái gì đó rất là yên bình! - Tớ đang nghĩ! Vừa ngước nhìn lên trời! Cậu ấy vừa nói! - Nghĩ? Tôi tò mò quay sang hỏi cậu ấy! - Nghĩ về một số chuyện! - Chuyện gì vậy? Nói cho tớ biết được không? - Không! Một câu trả lời thằng thừng! Tôi quên mất là tôi là bạn với cậu ấy chứ chưa phải là gì để có thể yêu cầu như vậy! Niềm tin của cậu ấy với tôi đâu có đủ lớn để nói lên chứ! - À! Ừ! Xin lỗi vì đã tò mò! Không đáp lại lời nào mà cậu ấy chỉ ngước lên suy nghĩ điều gì đó! Nhìn thật là đẹp! - Cậu... có muốn... tớ đưa về không? - Bố tớ đang đến! - Ừm! vậy thì chào cậu nhé! Mình gặp lại sau! Không nói lời nào! Không một chút ánh nhìn về tôi! Tôi thở dài bước đi! Bước về phía những cây hoa sữa cuối cùng kết thúc con đường với màu hoa sữa phủ ngập tràn vỉa hè! Người con gái ấy vẫn đứng đó nhưng dường như với tôi nó là quá xa vời, không thể với, không thể chạm, không thể bắt! ************ Chap 57 Trở về căn nhà nhỏ với bao kỉ niệm, tôi lao ngay về phòng khóa cửa lại mở máy và bắt đầu công việc thân thuộc hàng ngày... đó là vào facebook, cập nhật mà không phải cập nhật mà là theo dõi những người con gái mà tôi quan tâm xem họ như thế nào rồi! Cả newfeed toàn ảnh là ảnh mà lại toàn là ảnh của con gái mới khốn nạn chứ! Trở về thanh tìm kiếm, tôi vào facebook của N xem giờ cậu ấy đã về chưa? Vẫn là một màu xám cùng với những bức ảnh và trạng thái cũ rích, có vẻ như cậu ấy ít cập nhật trạng thái, không như những người con gái khác tôi quen, một ngày phải đến chục cái trạng thái là ít! Ngồi cắm face ở đó còn tôi đi xuống lấy thức ăn lên! Vừa ăn vừa mở nhạc nghe nhưng màn hình vẫn đang dán mắt vào facebook chỉ chờ cậu ấy onl thôi! Ăn hết bát cơm mất 10p lại xuống cất bát, thật là vô vị hết cỡ khi cuộc sống chỉ như vậy! Trờ về với căn phòng bé nhỏ, định tắt máy đi ngủ cho đỡ chán nhưng thật là trời không phụ lòng người mà, cậu ấy onl rồi! Onl thật rồi nhưng tôi sẽ bắt chuyện với cậu ấy như thế nào đây? Chẳng lẽ là hỏi cậu ăn cơm chưa? Thôi, như thế cũng ổn, miễn là được nói chuyện! - Cậu ăn cơm chưa vậy? :3 2p sau "ting" - t ăn rồi! - Cũng nhanh nhỉ! ^^ - ừm - Hôm nay ăn mấy bát đấy! - một! Haiz.. chẳng biết làm sao nữa, cậu ta cứ nói như thể là đang bị hỏi cung không bằng ý mà trả lời cộc lốc và thiếu từ khiến tôi cực khó chịu nhưng vì sự nghiệp phía trước nên tôi phải nhịn thôi! Nhẫn nhục! - Một bát sao mà no được chứ? 🙁 - bát to! Bát to? :v thì ra là cậu ấy cũng giống mình! Bê bát to rồi lên phòng ăn cho nó tiện, vậy mà tôi cứ tưởng bữa cơm nhà cậu ấy sẽ xum họp đầy đủ người nhưng thực ra thì chắc là cũng giống tôi thôi :]] vậy là tôi và cậu ấy đã có điểm chung rồi! - Cậu giống tớ đấy, cũng hay ăn bát to như thế :]] - Tại sao? - Vì tớ không có ai ăn cùng nên ăn bát to cho tiện - Người thân? - Bố mẹ tớ ở c.ty! Chị tớ du học! có mỗi tớ và chị g.v ở nhà! Còn cậu thì sao? - Mẹ, anh ở nhà! - Vậy sao không ăn cơm cùng mọi người mà ăn một mình như thế? - Không thích! - Sao không thích chứ? Tớ muốn được ăn cùng gia đính lắm đó nhưng không được, cậu phải biết trân trọng nó chứ? Vài phút sau không thấy cậu ấy trả lời! Hình như là tôi hơi hơi nặng lời rồi nên em ý tự ái bỏ đi rồi ý 🙁 - Nói xong chưa? ^^ Vậy là em ý đã chịu trả lời, nhưng hỏi lạ vậy? - Ừm! Xong rồi, cậu giận à? - Không! Sau khi trả lời thẳng thừng một câu xong thì em ý cũng off cmnl == người đâu mà khó gần thế không biết? Kiểu này chắc là dài dài mới chinh phục được em ý đây! Ngày đầu tiên đi học! À không phải mà là ngày đầu tiên của lớp 11, hôm nay tôi phải trang bị cái balo để đi học chứ không đeo túi chéo như học hè nữa! Sách vở gì mà mới đầu năm là một đống rồi, riêng toán lý hóa văn anh mỗi môn chơi hẳn 2 quyển dày bì, còn toán chơi hẳn 4 quyển liền! Thế thì làm sao mà cái lưng nhỏ bé của tôi có thể chịu được cơ chứ? giáo viên đúng là quá ác với học sinh mà! Ngày đầu tiên của năm học mới quả là thuận lợi, không có gì còn vướng ngại ở đây nữa, thằng kia giờ nó cũng đã an phận mà chịu ngồi yên một chỗ không động chạm gì đến bọn tôi! :v chắc có lẽ là do tài chém gió của tôi quá đỉnh nên mới khiến nó tin sái cổ như vậy! - Dạo này em thấy anh hơi lạ đấy nhé! Bất chợt Hạnh hỏi tôi! - Cái gì mà lạ? - Thì.. anh trầm tính hơn này, ít đi chơi hơn này! 🙁 Vừa nói mà mặt nó cứ như kiểu là đang trách tôi ý! Mà công nhận là dạo này tôi ít dao du với bên ngoài thật! Chẳng hiểu sao nữa, hình như là bị lây tính trầm cảm của nhỏ N rồi :]] - Thế á? Vậy là chắc dạo này bận quá nên thế! - Anh thì bận cái gì cơ chứ? - Có bận mà! Bận học! - Học gì chứ? Nói tới đây tôi sực nhớ tới lời bố tôi dặn là sẽ chuẩn bị mời gia sư đến nhà dạy tiếng anh cho hai đứa và tôi nghĩ là sẽ học ở nhà nhỏ Hạnh vì nhỏ Hạnh là con gái nếu học ở nhà tôi chắc chẳng tiện chút nào! - Thì! papa anh vừa nói là sẽ lôi gia sư tiếng Anh đến nhà em ==" - Thế sao? Vậy mà pama em chưa nói! May quá! Đánh lạc hướng con bé được rồi! - Chắc là chưa kịp nói thôi vì bố anh cũng vừa nói thôi! - Ừm! Mà sao lại là nhà em mà không phải nhà anh? - Vì nhà em to rộng hơn nhà anh được chưa? hỏi gì mà thông mình vậy? Vừa nói tôi vừa cốc đầu con bé! Người đâu mà hỏi toàn câu vớ vẩn chẳng ra làm sao cả! - Ah! Anh bị điên à? - Không? Tôi bình thản trả lời! - Vậy sao tự dưng cốc đầu em làm gì cơ chứ? Đau quá Vừa nói con bé vừa giả bộ mặt mếu rồi lấy tay xoa đầu! - Tại em hỏi câu thừa quá thôi! Xin lỗi nhé Tôi dùng chiêu vừa đấm vừa xoa chắc con bé sẽ hết giận mau thôi! Nhưng lúc này đây tôi cảm thấy việc xin lỗi nhỏ Hạnh chẳng còn có ý nghĩa gì nữa cả, trong đầu tôi chỉ quan tâm tới một người đó là N, bây giờ cậu ấy vẫn chưa đến? Cậu ấy sao đến muộn như vậy chứ? sắp vào lớp rồi đấy! Tôi thấy sốt ruột trong khi con bé Hạnh ở bên cạnh cứ tiếp tục dùng cái trò mè nheo mà ăn vạ tôi! Bực mình tôi đứng phắt dậy bước ra ngoài hàng lang đứng ngóng! Hướng nhìn ra cổng trường bị tán cây to che mất chẳng thấy gì cả, tôi càng sốt ruột thêm nhưng chẳng biệt làm sao nữa, điện thoại thì không có số, viber hay zalo cũng chẳng biết máy em ý có bật 3g lên không mà gọi nữa! ==" gì mà bực mình thế? Cuối cùng thì trống cũng đánh! Tôi nản rồi đấy! Vậy là cậu ấy không đến sao? Quay người bước chân vào lớp, nhưng omg! trước mặt tôi chính là cậu ấy! N đang từ cầu thang đi lên, cậu ấy rất bình thản như không có chuyện gì xảy ra, mà cũng đúng vì lúc này đây còn 10p nữa giáo viên mới lên! - Sao cậu đi muộn vậy? Tôi cố gắng là vẻ mặt tự nhiên hỏi em! nhưng ngược với câu hỏi của tôi mà em lại đặt ra một câu hỏi khác khiến tôi thấy hơi hơi bực! - Giáo viên vào lớp rồi? - Chưa! 10p nữa mới lên! - Vậy thì chưa muộn! Tôi đứng sững người trước câu trả lời của N và để mặc cậu ấy lướt qua mà vào lớp! Phải rồi đấy, định nghĩa đi học muộn của cậu ấy khác của tôi, giáo viên chưa vào lớp là thì vẫn chưa muộn! Cái suy nghĩ đó của cậy ấy khiến tôi cảm thấy hơi buồn cười, đúng là một người con gái rất lạ lùng và cũng rất thú vị! Trở vào lớp! vừa thấy tôi nhỏ Hạnh đã hỏi như kiểu điều tra tôi không bằng ý! - Anh vừa đi đấy? Giận em à? - Không! Xuống căn tin thôi! - Thật là xuống căn tin? Sao em thấy anh vào cùng N? - Vào cùng đâu, trùng hợp thôi! Lên lớp gặp nhau nên đi cùng! Không nói gì nữa, nhỏ Hạnh lườm tôi một cái rõ sắc rồi quay lên! Cả giờ đó tôi chẳng thèm quan tâm đến nhỏ Hạnh nữa, cứ hết tiết lại ngủ rồi nhét tai nghe vào cho đỡ bị làm phiền! Giờ tôi chỉ muốn chờ đến giờ về thôi! Tôi muốn mau chóng trở về để nói chuyện với N! Đến giờ học! Tôi chẳng biết phải làm gì ngoài việc ngồi ngắm N, nhìn cậu ấy từ phía sau mà vẫn không thể nào mà làm mất đi vẻ cuốn hút được, với dáng người thon gọn, và bờ vai gầy mỏng manh cùng mái tóc được buộc cao lên để lộ chiếc cổ trắng ngần khiến tôi không thể nào không rời mắt khỏi đó! Các giờ ra chơi tôi thường lấy lý do là sang chỗ bạn ngồi chơi mà ngồi đó ngắm cậu ta từ phía xa và cũng có thể là từ ngay bàn bên cạnh thôi! Thật là nhìn cậu ấy rất xinh và quyến rũ, nhìn khuôn mặt cậu ấy lúc chăm chú nhìn rất khác biệt, có một sức hút lạ kì khiến tôi không rời mắt ra được, đôi môi hồng mỏng manh như hoa đào nhìn chỉ muốn chảy máu mũi! Cặp mắt thì chăm chú nhưng rất lạnh, tỏ vẻ không quan tâm đến mọi thứ ồn ào xung quanh. Bên cạnh là nhỏ Hạnh vẫn đang huyên thuyên với cậu ấy và thỉnh thoảng cậu ấy cũng chịu nở một nụ cười đáp lại nhỏ Hạnh dù chỉ là một nụ cười phớt qua và rất nhẹ! Nhẹ tanh như tờ giấy và khiến tôi cảm thấy hơi ấm lòng một chút, cậu ấy hoàn toàn không phải là một con người lạnh lùng, vẫn còn có đôi môi biết cười và trái tim biết cảm nhận, nụ cười đó khiến tôi mãi không quên, rất đẹp và dễ làm người khác say! Thỉnh thoảng bỗng dưng giường như cậu ấy cảm nhận được có ánh mắt đang nhìn cậu ấy mà bất thần quay ra và nhìn chăm chú, tìm kiếm xem đó là ai và mỗi lẫn như thế là tôi lại cảm thấy bối rồi mà vội quay mặt đi chỗ khác và rồi khi quay lại thì chỉ thấy cậu ấy vẫn bình thường như mọi khi mà không có một chút cảm xúc gì! Đến giờ tan học, không biết là tại sao nữa, trong tôi có một cái cảm giác gì đó rất bất an mà tôi không hiểu tại sao, tôi cố nán lại chờ mọi người về hết và cũng theo sau đi về, nhưng cái cảm giác đó ngày một tăng lên, bước ra cổng trường, tôi chợt sững lại, ở trên vỉa hè, dưới hàng hoa sữa là một hình ảnh chẳng hề quen thuộc với tôi, người con gái đó không còn đứng đó một mình nữa, mà bên cạnh cậu ấy là một chàng trai, phải chính là tên mà tôi gặp đã chạy bộ cùng cậu ấy trên cầu Long Biên rồi đi xem phim cùng cậu ấy! Nhìn cánh cậu ấy nói chuyện với tên con trai kia trông rất thân mật, còn cười nói vô tư nữa chứ? Mặt tôi nóng ran lên khi nhìn thấy cảnh đó nhưng chân thì nặng trịnh không biết lý do, tôi cố bước đi thật từ từ và tự nhiên qua hai người! Không một chút quan tâm đến tôi, người con gái đó cùng tên con trai lên chiếc xe đạp điện và phóng đi, vút qua mặt tôi không một chút cảm xúc hay cái nhìn nào cả! Em có biết là trong tim tôi đang nhói lên theo từng nhịp đập không? Nhìn em đi cùng người đó mà lòng tôi không cầm được sự tức giận, nhìn em vui cười một cách tự nhiên với người con trai khác mà tôi lại cảm thấy ghen tức, phải đó, cơn ghen trong tôi rất lớn, lớn như tình cảm tôi dành cho em, có lẽ là tôi thích em mất rồi! Mọi thứ em làm nếu em không để tôi nhìn thấy hay không làm trước mặt tôi thì có lẽ tôi sẽ không như vậy, tại em, tất cả là tại em, em khiến tôi le lói một tia hy vọng mỏng manh rồi lại cướp mất nó và đẩy tôi xuống bờ vực thẳm, có phải là em không quan tâm đến cảm xúc của người khác hay là em cố tình trêu ngươi tôi! Em không muốn tôi yêu em có phải không? Tôi trở về nhà, điều đầu tiên là tôi inbox cho em, chỉ là muốn nói chuyện với em thôi! - Hi ^^ Bữa trưa vui vẻ! Tôi cố gắng làm ra vẻ tự nhiên nhất để nói chuyện dù trong tôi đang tạm nham đủ cảm xúc! - Ừm! Thank! - Hôm nay cậu đi cùng ai về vậy? Tớ thấy cậu không đứng ở cổng trường nữa! Tôi hỏi một cách tự nhiên nhất để cậu ấy khỏi nghi ngờ và kết quả vẫn chẳng có gì khác lần trước! - Bạn! - Bạn ý học lớp nào vậy? - Khác trường! - À! Ừm! Cậu ấy không trả lời nữa! Vậy là tôi vẫn chẳng thu thêm được gì? Tại sao lúc nào cũng bảo là bạn là bạn? Là bạn mà cậu với nó thân mật như vậy sao? Tớ cũng là bạn cậu sao cậu không như vậy mà còn lạnh nhạt với tớ chứ? Rõ ràng đó là người yêu cậu mà! Sao cậu không chịu nói thật chứ? Cậu khiến tôi mệt mỏi và đau đầu, cậu khiến bao nhiêu tình cảm trong tôi giờ trở thành một lũ hỗn độn! Cậu khiến tôi... à mà thôi, giờ tôi chỉ muốn ngủ thôI! ************ Chap 58 Người con gái đó là người mà tôi mãi không thể quên nổi, tình cảm tôi dành cho người con gái đó nhiều đến nỗi nó khiến tôi dường như phát điên khi hình ảnh của em cứ liên tục xuất hiện trong đầu tôi mà không thể xóa nḥa được! Đến khi nào tôi mới có thể giấu đi cảm xúc của ḿnh mà lành ngơ trước em được đây? Làm thế nào mà tôi có thể bình thản khi nghĩ về em? Bỏ đi những thứ liên quan đến em, tôi nghĩ có lẽ tôi với em chỉ là những người bạn bình thường thôi, nếu tôi càng nghĩ nhiều về em thìtôi sẽ càng lụy tình thềm! Giờ thìthôi nghĩ về người con gái đó và giảm tình cảm xuống mức bạn bè thìcó lẽ tôi có thể đối diện được với em! tình đơn phương quả là giống chó gặm xương, trông thìrơ ngon đấy nhưng chẳng có tý bổ ích gì Đến lớp và lúc nói chuyện với em, tôi cố giấu đi cảm xúc của mình bằng việc ít bộc lộ về bản than mình hơn cho người đó! Ít hỏi những câu liên quan đến cậu ấy đi, không nhìn ngắm một cách chăm chú nữa mà thay vào đó chỉ là những cái nhìn lướt qua, và thỉnh thoảng tôi cũng hay phũ với em nữa, những việc em nhờ tôi làm tôi đều cố gắng thoái thác nó với một lý do nào đó hoặc chạy đi đâu mất để không không phải đụng phải đụng mặt em! Khoảng cách giữa em và tôi có lẽ đă xa dần rất nhiều! Và có lẽ em không hề để ý đến điều đó! Tôi đă từ bỏ thói quen đi bộ đi học, chẳng biết vìsao nữa nhưng dường như tôi đă thay đổi khi nhìn mọi cảnh vật xung quanh đường đến trường đều trở lên nhàm chán và vô vị,còncả khói bụi nữa nó khiến tôi trở lên sợ hại mỗi khi phải ra đường và giải pháp để giải quyết vấn đề đó không gì khác là việc tôi đi xe tới trường! Và hôm nay cũng thế. Có điều hôm nay khá là kì lạ về N khiến tôi tò mò, chưa bao giờ tôi thấy em sử dụng điện thoại trong giờ, vậy mà hôm nay tôi thấy em lại đang làm điều đó, em là học sinh ngoan ngoăn và luôn tuân thủ kỉ luật vậy mà hôm nay em lại làm trái nó! Em nhắn tin liên tục suốt hơn 15p mới chịu thôi! Tôi nghĩ em đang nhắn tin với thằng con trai lần trước nhưng có lẽ là không phải vìmặt em không có một chút cảm xúc gì, ngay cả sự hớn hở hay vui mừng cũng không được bộc lộ ra bên ngoài, nhìn mặt em tôi đoán em đang nghĩ cái gì đó trông rất là suy tư và đôi lúc có nét thoáng buồn trên khuôn mặt đó! Tối qua tôi thấy em có post một cái trạng thái là đang cảm thấy mệt mỏi, và hôm nay lại thấy em nhắn tin giữa giờ như vậy cộng với cái vẻ mặt buồn đó khiến tôi cảm thấy rất lo lắng! Tuy là tôi thấy lo lắng cho em nhưng chẳng muốn quan tâm tới em vìtôi không muốn tình cảm của tôi ngày càng vướng vào em mà rối như tơ không thể gỡ ra được mất! hình như là em đang có chuyện với cậu con trai đó…. Đến giờ ra về, chờ mọi người về hết tôi mới chịu về theo, có lẽ nó trở thành thói quen từ cái ngày tôi thấy em đi với tên con trai đó rồi, tôi luôn đi phía sau em, giữ khoảng cách xa và cùng em đứng đợi ở cổng trường nhưng với khoảng cách xa, tôi làm vậy vìmuốn biết em có an toàn khi trở về nhà không! Bước ra phía ngoài cổng trường, tôi thở phào nhẹ nhơm khi vẫn thấy em đứng đó, cố nán lại thêm lúc nữa! Từ phía xa, tôi thấy em đang lấy điện thoại gọi cho ai đó, rồi lại mau chóng cất đi và đứng đó chờ tiếp! Vài phút sau tôi lại thấy em lấy điện thoại ra và cho lên tai nghe! Ai đó đang gọi co em và nhìn mắt em cứ thỉnh thoảng liếc ra phía ngoài đường là tôi biết chắc là phụ huynh của em gọi đến! Vậy là hôm nay em không sao, tôi ra nhà xe lấy xe đi về, khôngcòngì vương vấn ở đây nữa rồi! Đi bộ tới chỗ gửi xe, tôi đi lên vỉa hè, ṿng ra phía sau em vìkhông muốn em nhìn thấy tôi, khoảng cánh giữa tôi và em giường như là rất gần, chỉ với tay ra thôi là có thể tóm lấy em, nhưng tôi không làm vậy mà vút qua không chút đắn đo. Đi về phía nhà gửi xe ngoài trường, tôi bắt gặp có mấy chiếc xe điện phóng vút qua, lạicònlà con gái đang mặc đồng phục nữa chứ, theo phản xạ cơ bản thìtôi ngoái lại nhìn theo, mặt mũi ngang dọc cũng bình thường nhưng mà được mỗi cái là áo gắn mác trường CBQ, chắc là dân học giỏi :]] Xong rồi tôi lại tạch lưỡi cho qua và vào nhà lấy xe! Vừa lấy xe, bỗng đầu tôi chợt năy ra ư nghĩ, chẳng biết bọn CBQ lên đây làm gì? Mọi khi đi học về có gặp bọn này bao giờ đâu chứ? Thôi kệ bọn nó đi, chẳng liên quan đến mình! Nghĩ vậy rồi mau chóng tôi cũng dắt được con xe chị chuyền em nối của tôi ra! Và thế éo nào khi vừa mới ra được ngoài cửa thôi chưa kịp nổ máy thìđă bị mấy con xe điện vừa năy phóng qua tạt ngang đầu rồi làm tóc tôi bay lên nữa chứ, con mịe bọn này liều vai~ định thách đấu với tao á? Okey chiều luôn! Mau chóng nhấn ga rồi tôi phóng vút lên, tôi định tạt đầu bọn nó cho bơ ghét và đinh cho bọn nó biết điều vìtội dám tạt đầu tôi! Nhưng chẳng hiểu sao tôi lại thấy có gì đó quen quen đang ngồi đằng sau một chiếc xe điện! Một người con gái để tóc buộc gọn phía sau để lộ chiếc cổ trắng ngần, chiếc cặp da màu xanh và dáng người thon gọn đó khiến tôi liên tưởng ngay đến em! Em đi đâu và làm gì với bọn nó vậy? Nhớ lại một lúc tôi mới nghĩ ra, em chuyển từ CBQ về nên chắc chắn đó là bạn bè của em rồi, có lẽ là lên rủ em đi chơi! Thôi kệ đi, em đi với bạn cũng chẳng sao mà, cần gì mình bận tâm! Nhưng trong tôi có cái linh cảm chẳng lành chút nào nên cứ bám sau em! Đến một con đường khá là vắng vẻ thì bọn họ dừng lại! con đường đó rất thoáng và rộng nên tôi không đến gần mà sang bên đường bên đằng sau những tán cây ở bồn cây ngăn cách mà quan sát họ! Nhìn mặt em cứ lành lạnh rồi tỏ vẻ cam chịu thế nào ý! Hay là em bị bắt cóc? Thôi không nghĩ linh tinh nữa, tôi tiếp túc quan sát! Thằng con trai ngồi ở trên xe điện tôi trông rõ là quen mặt mà íu nhớ nó là ai, bắt đầu có chút mang máng về thằng này nhưng vẫn mở nhạt lắm chưa rõ được! Tiếp tục quan sát, con bé trên xe bảo N xuống xe và đứng nói chuyện! - Giờ thì ở đây 3 mặt một lời, mày trả lời đi! - Giọng một con bé ở học CBQ vang lên khiến tôi giật mình ngừng suy nghĩ mà quay sang chăm chú nhìn! - Trả lời gì? - Cậu ấy vẫn dùng cái giọng tỏ vẻ lạnh lùng và ngang bướng mà trả lời lại khiến tôi cảm thấy khá là vui! Nhìn từ bên ngoài tôi có thể biết được chuyện gì đang xảy ra, tôi nghĩ là chuyện tình tay ba và con bé kia nó đánh ghen! Còn thằng con trai kia không ai khác chính là cái thằng mà lần trước tôi nhớ lúc đến CBQ thấy nó đang gạ gẫm để đưa N về nhưng bị từ chối, chắc bây giờ vẫn còn vấn vương chưa muốn dứt! - Trả lời là mày có tán tỉnh người yêu của tao không? - Không! Quả là một con người mạnh mẽ với câu trả lời rất dứt khoát càng làm tôi cảm thấy thích cậu ấy hơn! Nhưng kịch vẫn đang hay nên không nên can thiệp vào! - Mày còn chối à? Tao có nhân chứng đây, mày lần này không chối được đâu! - Ai? Nói rồi con bé kia nó chỉ vào mấy con nhỏ đi cùng mà nói: - Chúng mày, có phải con N nó tán tỉnh người yêu tao đúng không? - Không phải vậy đâu, chuyện này anh đã giải thích với em rồi còn gì? - Giọng thằng con trai đột ngột vang lên nhưng ngay sau đó bị át đi bởi tiếng của con bé kia! - Tôi còn chưa hỏi đến anh! Biết điều thì anh im mồm cho tôi! Đứng nhìn mà tôi cảm thấy nực cười! Con trai gì mà sợ người yêu! éo hiểu sau này lớn lên nó bị vợ hành như thế nào đây! - Bọn mày, có phải con N tán ny tao đúng không? - Câu hỏi lại vang lên lần nữa và mấy cái miệng nhảy vào buộc tội cô bé N tội nghiệp của tôi. - Phải đó, lần trước lúc mọi người về hết tao còn thấy nó với thằng L ở cổng trường nói chuyện thân mật lắm! - Đúng đó! Tao còn thấy thằng L nó hay nhắn tin một mình rồi ngồi cười nhưng nhưng lúc tao hỏi mày, mày bảo không phải thì chỉ có nó thôi! - Nào! Giờ mày nhận đi! - giọng con bé kia lại vang lên đầy hách dịch! - Không biết và không phải! - Mày nói cái gì cơ? Mày nói trống không với ai đấy? Nếu không phải thì sao người yêu tao dạo này lại lạnh nhạt với tao? Đó là do mày chứ ai nữa? Con bé nó dùng giọng sửng cồ lên để nói với N! "Mà con này nói ngu vc, người yêu mày mà mày không biết giữ để cho đứa khác cua mất còn kêu, mà còn tại mày éo biết chăm sóc nhan sắc nữa nên bị lạnh nhạt là đúng! Con điên giận cá chém thớt" - tôi thầm nghĩ! - Không phải thật mà! Chỉ là hiểu lầm thôi, đừng làm lớn chuyện lên như thế! - Thằng con trai lại tiếp giọng ngăn can con bé kia, nhưng con bé kia nó vẫn sửng cồ mà nói! - Anh im mồm đi, vậy anh giải thích lý do hợp lý cho tôi xem? - Đó là do... lúc cậu ấy chuyển trường, nhắn tin hỏi thăm thôi mà! - Hỏi thăm? Tại sao lại hỏi thăm? nhớ con bé đó à? - Không! Là do... - Do cái gì? Rõ ràng là anh thích con bé đó mà giờ còn chối à? - Không! - Vậy giải thích đi! Nhìn mặt thằng bé bị hỏi dồn đến mức bối rối khó tả, mặt xanh như tiền! Trông mà tởm, đúng là loại nhát gái! Rồi bỗng một giọng nói rất thanh vang lên phá tan bầu không khí đầy sát thương! - Lý do cậu ấy hỏi tôi là hỏi thăm một người bạn của cậu ấy học ở LTK và tôi cũng chẳng bao giờ quan tâm đến mấy người con trai kém cỏi hơn mình! - Kém cỏi sao? Giọng thằng con trai sững sờ vang lên! - Phải! - Kém ở đâu chứ? - Mọi thứ! Học tập, trí tuệ, cảm xúc, chiều cao....! - Vậy là vì lý do đó mà cậu luôn lạnh nhạt với mọi người? Cậu luôn cho rằng cậu giỏi hơn, thông mình hơn mọi người nên không muốn kết bạn với ai? - Không! Tùy thôi! - Vậy sao? - mắt tên con trai đó dường như đang long lanh lên bởi những giọt nước sắp tràn ra ngoài! Nó cười nhạt một cái rồi lên xe và phóng đi! Trước lúc đi nó còn để lại một câu "Tạm biệt" Thấy thằng con trai đi mất như vậy mà bọn con gái kia cũng sững sờ, con bé lớn miệng vừa nãy thì cố gắng gọi tên con trai, nhưng là vô vọng! Bọn nó cũng không để tâm đến N nữa mà cũng đồng loạt lên xe mà về, trước lúc nó còn gửi gắm lại mấy câu thân thương nghe mà tởm lợm! - Hôm nay tao tha cho mày! Nhưng tao mà còn biết mày liên lạc hay gặp nhau với L thì tao sẽ đến tận trường và xử đẹp mày! Bọn mày, về thôi! Mau chóng cả 3 chiếc xe cũng phóng mất theo! Đằng sau là cô bé N tội nghiệp đang đứng đơn độc giữa đoạn đường vắng! Nhưng trên môi cô bé là một nụ cười rất nhạt nhưng cực kì lạnh lùng và dễ sợ! Cậu ấy bước đi trên con đường dài xa lắc xa lơ đó! Không biết là bao lâu sẽ trở về nhà đây? Ở đây không có taxi, không có xe bus vậy làm sao mà cậu ấy về an toàn được chứ? Chợt trong đầu tôi nảy ra ý nghĩ, tôi phóng vội sang đường từ phía thật xa và đi từ từ lên phía cậu ấy đang đi bộ! Cố tỏ vẻ thật tự nhiên nhất, tôi giả bộ là tình cờ gặp cậu ấy trên đường để không bị cậu ấy nghi ngờ! - Ủa! N sao cậu lại ở đây vậy? Đáp lại lời của tôi là một ánh mắt sững sờ đầy nghi hoặc. - Còn cậu? - Tớ đưa bạn về! Nhưng sao cậu lại ở đây? - Lạc đường! Tôi biết lý do đó đưa ra là hoang đường nhưng tôi vẫn phải đóng kịch đến cùng để không bị nghi ngờ! - Lạc sao? Kì lạ nhỉ? cậu vẫn chưa quen đường ở đây à? Nhà cậu ở đâu vậy? Tớ đưa cậu về nhé! ^^ - Ừm! Đáp lại lời nói của tôi là một cái gật đầu nhỏ! Cậu ấy bước lên xe tôi và ngồi phía sau giữ khoảng cách khá xa với tôi, tôi từ từ phóng đi thật chậm rãi! Đến đoạn đường cao tốc vì không muốn bị lạc hậu với các xe khác nên tôi phóng rất nhanh và có quay lại cảnh báo cậu ấy: - Bám chắc vào, tớ đi nhanh đấy! Hai tay cậu ấy túm vào phần eo chiếc áo đồng phục của tôi chứ không như tôi nghĩ là sẽ đưa tay lên túm eo tôi :v Thất vọng não nề! Cả dọc đường tôi và cậu ấy chẳng nói với nhau câu nào! cùng lắm chỉ đơn giản là nhà cậu ở đâu thôi! Tới nơi, cậu ấy nói để cậu ấy ở ngõ để đi bộ vào và tôi cũng đồng ý và dừng ở ngõ! Lúc xuống xe cậu ấy còn hơi nhấc môi nở nụ cười không mấy là rạng rỡ những cũng đủ khiến tim tôi lệch nhịp: - Cảm ơn cậu! Tôi lắp bắp không nói thành câu: "Chào.. tạm biệt" Cậu ấy bước vào ngõ, tôi cũng phóng đi! Mà thật là quên mất không nán lại xem nhà cậu ấy nhà nào, nhưng mà cái dãy ý toàn nhà cao tầng nhìn rõ là sang ra, tôi mà đứng đó lâu quá có khi tưởng trộm mà gọi công an bắt nên cũng phải chạy trước nếu không muốn bị tình nghi! ********* Chap 59
Hôm nay đến trường, tôi cứ nghĩ là điều tôi làm cho cậu ấy sẽ khiến cậu ấy có ấn tượng với tôi và làm cậu ấy cảm kích hay là trân trọng tôi hoặc là có chút t́nh cảm với tôi hơn trước nhưng mà hoàn toàn không phải! Vừa thấy cậu ấy từ phía cầu thang đi lên, từ xa tôi định nở một nụ cười để chào cậu ấy nhưng dường như ánh mắt cậu ấy không hề chú ư đến tôi, anh mắt đó vô cảm đến rùng ḿnh, đi lướt qua tôi như không thấy tôi ở trước mặt cậu ấy, tôi đững sững sờ như người mất hồn, mắt đưa theo từng bước chân cậu ấy! Trong vô thức tôi mở miệng nói được một câu dù nó có nhỏ chút thôi: “Ngân”
Vẫn không dừng lại mà bước tiếp! Tôi quay người hướng ra ngoài ban công nh́n cảnh sân trường với cảm giác đầy sự cô đơn và buồn chán! Cậu ấy không coi tôi ra ǵ hay cố t́nh lảng tránh tôi? Chỉ là một chút chú ư thôi cũng không có là sao? Một người quan tâm tới cậu như tôi đây mà cậu cũng không chút để ý là sao? Cậu là ai? Là người có trái tim băng giá cần một t́nh yêu mănh liệt như những ngọn lửa để tan chảy khối băng trong tim hay chỉ là một con người được lập tŕnh như một con robot không có cảm xúc?
Sau khi tự dằn vặt bản thân xong tôi mới đưa ra kết luận cuối cùng, phải rồi đó chính là sự quan tâm của tôi là chưa đủ! Tôi phải quan tâm nhiều hơn!
– Anh!
Đang trong giờ học bỗng nhiên nhỏ Hạnh quay xuống hỏi tôi khiến cho tâm hồn mơ mộng của tôi bỗng chốc bị biến tan mất!
– Haizz… có chuyện ǵ vậy?
Tôi vừa thở dài vừa nh́n nhỏ với ánh mắt chán nản! Thú thật là dạo này tôi rơ ít quan tâm tới nhỏ hơn trước rồi, một phần là lớn rồi cũng nên tự lập đi chứ lúc nào cũng nhơng nhẽo theo tôi th́ ai mà chịu được?
– Sao nh́n mặt anh buồn vậy? Có chuyện ǵ sao?
Tôi khẽ đưa mắt sang N đang ngồi bên cạnh, cậu ấy vẫn rất b́nh thản tỏ vẻ không quan tâm đến mọi thứ xung quanh! Chẳng hiểu là trong đầu em đang nghĩ ǵ vậy chứ?
– Mất ngủ thôi mà! Giờ anh buồn ngủ lắm, có chuyện ǵ vậy nói nhanh nào!
Không hỏi nhiều nữa mà nhỏ Hạnh vào ngay vấn đề chính, chắc sợ tôi giận :v
– Papa em bảo gia sư T.Anh tối nay dạy đấy, anh nhớ đến đó!
– Okey!
Nói rồi tôi nằm dài ra bàn tỏ vẻ uể oải! C̣n nhỏ ngồi kế bên éo hiểu sao dạo này quan tâm đến ḿnh vc cứ hỏi han liên tục như là đang điều tra ḿnh ư!
– Thiên Thắng, cậu sao vậy? Mệt th́ xuống y tế đi, nằm đây cô chú ý đấy!
Lúc đó đang bức xúc nên tôi quay mặt sang bên kia luôn kệ nhỏ đó, đó là chiêu phũ gái rất hay mà sẽ khiến đứa con gái sẽ tức điên lên! Mà nói thật là: “Cô chú ý thì kệ cm tớ liên quan éo gì đến cậu!” Nghĩ thầm như vậy thôi nhưng tôi cũng chỉ cười nhạt cái rồi nhắm mắt vào tận hưởng giấc ngủ!
Tiếng trống kết thúc ngày học vang lên, tôi lại lần nữa bừng tỉnh và chuẩn bị thu dọn hành lý đi về, loanh quanh một lúc cũng mất 5p vì sách vở bày la liệt trên bàn rồi dưới gầm bàn mà không chịu cất vào cặp sau mỗi tiết nên bây giờ nó khổ thế này đây. Phù cuối cùng cũng xong và về nào, đảo một lượt mắt quanh các dãy bàn còn lác đác vài người và… Oh my god! Chẳng hiểu tại sao tôi lại suýt nữa mà thốt lên như thế, vì trước mắt tôi là cậu ấy! là N đó, cậu ấy vẫn chưa chịu ra khỏi lớp, vẫn còn loay hoay cất đồ như tôi, nhìn tác phong của cậu ấy như kiểu là muốn níu lại thời gian ý!
– Sao cậu chưa về?
Tôi mở lời nói chuyện!
– Bận chút thôi!
Là bận sao? Tác phong của cậu ấy như kiểu là muốn cố tình kéo dài thời gian không muốn ra khỏi lớp! Chẳng hiểu là sao đây? Có chuyện gì lại xảy ra với cậu ấy sao?
– Có cần mình phụ một tay không?
Tôi hỏi nhẹ!
– Không! Cảm ơn!
– Ừm!
Nói vậy thôi là tôi biết cậu ấy không muốn tôi ở đây rồi, lẳng lặng tôi bước đi ra khỏi lớp và xuống dưới sân trường! Sân trường sau 10p tan trường đã bớt náo nhiệt hẳn, chỉ còn lác đác vài bóng người ở sân trường! Cũng phải thôi vì muộn rồi nên chẳng ai muốn ở lại thêm làm gì! Tôi đi bộ ra phía phòng bảo vệ ngồi chém gió và uống nước chè ông bảo vệ ở đây quen mặt tôi rồi, thỉnh thoáng chán chưa muốn về thì lấy lý do là phụ huỵnh chưa đón rồi vào ngồi uống nước chè chém gió với ông ý :v
Ngồi nói chuyện hỏi han tình hình nhau chán chê thì tôi mới thấy N từ sân trường vắng lặng bước ra, đôi mắt vẫn nhìn thẳng và chú tâm ra thứ gì đó ở rất xa chứ không hề chú ý chút gì đến xung quanh cả! Có lẽ nào em lại là người vô cảm như vậy? Bước ra ngoài cổng trường, cậu ấy không chú ý tới tôi ở ngay trong phòng bảo vệ mà cứ thản nhiên bước tiếp! Thấy vậy tôi liền lấy lý do là phụ huynh không đến đọn nên tôi đành bắt xe bus về rồi chào ông bảo vệ! Bước từ từ ra ngoài cổng trường, thật chậm vì ở ngoài kia chính là em, em vẫn có thói quen hay đứng ở hàng gạch trước cổng trường dưới tán hoa sữa ngát mùi để chờ phụ huynh tới! Nhưng lần này tôi không thấy em! Tại sao chứ? tôi chỉ vừa mới ra sau em có hơn chục giây thôi mà, hơn hết là tôi còn chẳng nghe được tiếng xe thì chắc chắn là phụ huynh chưa đến đón em, vậy em đi đâu chứ? Tôi chạy đi, chạy đi tìm kiếm em! Chạy một hồi hết vỉa hè cạnh trường tới một đoạn đường rộng và cụt thì cuối cùng cũng thấy em, nhưng ở đó không chỉ có mình em mà là một đám, một đám học sinh khác đang đứng trước mặt em! Rất đông phải gần chục đứa cả nam lẫn nữ! Và trong đó có ba đứa con gái tôi quen mặt, đó chính là ba đứa học ở CBQ lần trước! Tôi tiến tới không chút sợ sệt và tỏ vẻ rất thản nhiên, bón nó dán mắt nhìn theo từng cử chỉ của tôi, nhưng may mắn là em không thấy tôi, em đứng quay lưng về phía tôi nên không thể thấy được, tất cả đều đang im lặng rõi theo tôi, còn tôi vẫn tỏ vẻ không quan tâm và rồi khi gần tới nơi thì tôi rẽ thẳng vào cái ngõ ở gần đó mà không thèm đưa mắt ra ngước lại!
Sau khi vào ngõ rồi thì tôi mới núp lại! ở đó nghe ngóng! Bọn nó bắt đầu trở lại với vấn đề chính mà không còn im lặng như khi thấy tôi nữa!
– Tao nói với mày rồi mà mày không nghe! Đừng có để tao biết mày liên lạc với L nữa rồi nhưng mày vẫn ngựa quen đường cũ! Giờ mày muốn tao xử thế nào đây?
Giọng đứa con gái lần trước vang lên, là cái con yêu thằng L nhưng hoang tưởng là thằng L nó yêu bạn N của tôi ý!
– Không làm!
N bỗng lên tiếng, nhưng lời nói có hơi thiếu chủ vị như thế sẽ dễ khiến cho người khác hiểu lầm em, tại sao em lại ngốc như thế chứ? nói thế khác gì là thêm dầu vào lửa đâu?
– Mày bảo mày không làm á? Okey! Tao có chứng cứ đây!
Im lặng một lúc rồi đứa con gái lại lên tiếng!
– Đây mày nhìn đi! Có phải là đúng không? Tận 4 tin nhắn liền cơ đấy!
Rồi con bé nó bắt đầu đọc từng tin nhắn lên với giọng chế giễu vô cùng!
“Cậu chẳng lẽ cậu không muốn làm bạn với tớ chỉ vì tớ kém cỏi hơn cậu sao?”
“Không, mình xin lỗi lúc đó hơi nặng lời, nhưng đó là cách duy nhất để kéo mình và cậu ra khỏi cái tình huống đó thôi!”
“Vậy là có nghĩa chúng ta vẫn là bạn sao? Cảm ơn nhé!”
“ừm”
– Đó, bọn mày thấy chưa? nó không sợ tao, lần trước còn đóng kịch nữa cơ đấy, giờ tao mới biết nó khốn nạn như thế nào đấy!
– Giờ mày có trăn chối gì nữa không thì nói hết ra đi tao sẽ đáp ứng trước khi xử mày!
– Không!
– Á à, mày tốt đấy! Thế thì xác định nhé! :v bọn mày lên xử nó đi!
Trong tôi bắt đầu lo lắng, muốn chạy ra lắm để cản bọn nó lại nhưng lại sợ, sợ cậu ấy biết tôi theo dõi cậu ấy, sợ bọn kia người đông thế mạnh thì tôi làm sao có thể ăn được?
– Đừng động vào tôi!
Giọng cậu ấy bỗng vang lên, nhưng không có chút gì là sợ hãi cả, mà chất giọng đầy vẻ lạnh lùng như muốn hăm dọa người khác! Tại sao cậu không chịu nhường bọn nó chứ? cứ cứng giọng như thế thì tôi sợ em có chuyện mất và rồi nó cũng đến!
– Mày sắp tàn rồi mà vẫn cứng nhỉ?
– Tránh ra – N lại lần nữa cất giọng!
“Bốp” Một tiếng tát vang lên rất mạnh! Tôi lấy hết cam đản chạy ra và hét lên: “Dừng lại”
Trước mặt tôi là N, cậu ấy vẫn bình an, chỉ có đứa con gái đối diện là đang ôm mặt, miệng thì chửi: “Con khốn nạn, mày dám đánh tao” nhưng lời nói của con bé đó dường như bị lãng quên khi mọi ánh mắt đang tập trung vào tôi! N cũng quay ra và trong phút chốc tôi nhận ra được ánh mắt ngạc nhiên toát lên từ đôi mắt to tròn ẩn sau lớp kính đó!
– Xử nó nhanh cho tao! Có thằng kia nữa! – Giọng đứa con gái thét lên, bọn nó bắt đầu lao vào em, và lũ con trai nhìn tôi bằng ánh mắt căm phẫn mà xông ra chặn đường, tôi chạy thật nhanh tới bên N, giựt phăng tay của mấy con nhỏ đang giữ tay em mà kéo thật nhanh đi! Mấy tên con trai đã tóm được tôi là làm cho áo tôi rách một vệt dài, khốn nạn vai~ ***, tôi tức giận quay người dùng hết sức đạp mạnh vào người nó và thằng bên cạnh làm bọn nó ngã nhoài ra đất rồi kéo tay N chạy thật nhanh vào con ngõ gần đó! Tay tôi nắm chặt tay N kéo đi thật nhanh lắt léo qua những con ngõ nhỏ, bàn tay N thật ấm áp, tim tôi thật nhanh, nhanh hơn nhịp thở, giường như tôi đã quên mất sự mệt mỏi khi cầm tay em chạy qua những con ngõ nhỏ! Em có biết là khoảnh khắc này thật đẹp biết bao không? Tôi sẽ không quên khoảng thời gian đó đâu! Chỉ tôi và em cùng nhau chạy thật nhanh qua những con ngõ nhỏ vắng người mà không ngoái lại đằng sau một chút nào, chỉ biết hướng về phía trước không cần biết đằng sau có thứ gì đang rình rập!
Cố gắng cắt đuôi bọn nó. và thật may mắn vì chúng tôi đã thoát được, chắc do là không quen đường ở đây nên bọn nó ngại đuổi theo!
Dừng lại ở một con ngõ nhỏ với hàng cây cao ở phía trên đổ bóng mát xuống nơi bọn tôi đang đứng, tôi và em đứng lại nghỉ! sau khi đã chạy mệt người!
– Chắc bọn nó không đuổi theo nữa rồi!
Tôi vừa nói vừa thở hổn hển rồi bất chợt có chiếc xe máy bấm còi to inh ỏi đang chạy tới chỗ tôi, ngõ thì nhỏ mà chúng tôi đang đứng dàn hàng nên mau chóng tôi kéo vội N về phía mình để cho chiếc xe mày vút qua!
Ngạc nhiên quá mức, N ngước mắt lên nhìn tôi bằng đôi mắt ngạc nhiên to tròn! Tôi và em cứ thế nhìn nhau khoảng 10s, thời gian như ngưng đọng, con ngõ nhỏ trở lên im ắng lạ thường! Từng cơn gió từ đâu đó thổi vào làn da lấm tấm mồ hôi của tôi khiến tôi cảm thấy mát rượi, tóc em phất phơ từng sợi nhỏ trong không khí nhìn thật là đẹp! Tôi lên tiếng tỏ vẻ ngượng ngùng rồi quay mặt đi!
– Xin lỗi cậu nhé! Tại tớ thấy có xe máy nhưng không kịp tránh nên mới làm vậy!
Cậu ấy cùng quay mặt đi đáp: “ừm”
Dừng lại nghĩ một lúc, không gian thật im lặng, tôi cất lời hỏi N:
– Cậu còn mệt không?
Cậu ấy lắc đầu! Tóc cậu ấy trên trán đang bết lại vì mồ hôi, tôi nhẹ nhàng lấy tay áo đưa lên chấm từ từ trên chán! Chắc do ngại nên cậu ấy hơi rụt lại.
– Trán cậu vẫn ướt, để tớ lau cho!
Cuối cùng cậu ấy cũng để yên để tôi lau nó!
– Giờ mình về đi!
Cậu ấy gật đầu rồi chúng tôi lại cùng nhau bước đi trong con ngõ nhỏ tìm đường ra ngoài đường chính! Tới một tiệm tạm hóa nhỏ tôi vào mua hai chai C2 lạnh rồi mang ra đưa cho cậu ấy một chai rồi mỉm cười nói:
– Cậu chạy nhiều như vậy chắc khát nước rồi! Uống đi lấy sức này!
Không chần chừ, cậu ấy nhận luốn chai nước từ tôi, tôi lại mỉm cười tiếp!
Cậu thật là khó hiểu đấy, lúc thì rõ là lạnh lùng và cố chấp, lúc thì ngoan hiền như em bé vậy!
– Chuyện gì xảy ra với cậu vậy?
Tôi hỏi cậu ấy! nhưng lại bị cậu ấy hỏi ngược lại:
– Cậu theo dõi tớ?
– Không! Chỉ là tình cờ thôi!
– Tình cờ không có lần hai!
– Thật! à mà gần như là vậy!.. à không chỉ là tớ muốn..
Tôi ngắt ngứ không nói thành câu! Trước mặt em làm tôi thật khó xử!
– Muốn gì?
– Muốn thấy cậu về nhà an toàn thôi!
Cậu ấy không nói gì, vẫn cứ im lặng như vậy đi bên cạnh tôi! Tới gần trường, tôi mở lời:
– Tớ đưa cậu về nhé!
Thay vào lời mời của tôi là một sự phũ phàng đến khó chịu!
– Không! tớ gọi bạn rồi!
– Vậy sao?
Nói rồi tôi và cậu ấy lại cùng nhau ra cổng trường đứng dưới những tán cây! Tôi muốn ở lại chờ cậu ấy được đưa về hẳn mới an tâm!
Đứng im lặng một hồi cậu ấy mới cất tiếng!
– Sao không về đi?
– Cậu chưa về mà? Con gái ở một mình nguy hiểm lắm!
Không nói gì nữa, lại nhìn lên trời, trên trời không có gì ngoài những đám mấy trắng xa tít ngoài kia!
– Cảm ơn cậu!
Tôi bất chợt sững sờ! Lần thứ hai tôi được cậu ấy nói hai chữ cảm ơn! Tôi dấu đi thứ cảm xúc trong người mà đáp vỏn vẹn một từ “Ừm” hình như nói chuyện với cậu ấy nhiều nên tôi cũng đã lây cái cách trả lời tiết kiệm từ rồi!
Một lúc sau, bạn cậu ấy chạy xe đạp điện đến, không ai khác chính là thằng con trai lần trước, cái thằng mà tôi gặp khi cùng em chạy trên cầu rồi lúc xem phim này rồi cũng chính lần gần nhất tôi đã gặp tên con trai đó đưa em về sau khi tan học!
Em tại sao lại có thể gọi nó đến trong khi ít nhiều em biết rõ tình cảm trong tôi dành cho em chứ? hay em cố tình làm thế khiến tôi từ bỏ em?
– Cậu đó là bạn cậu á?
Tôi bất chợt hỏi khi tên con trai đó vẫn chưa đến!
– Ừm! Bạn rất thân!
Sau khi trả lời xong thì tên con trai đó cũng đến và câu đầu nó nói là:
– N điên! Sao ở đây muốn thế không về?
Sau đó nó nhìn sang tôi rồi nói:
– Hay là hẹn hò với anh nào đây
– Thằng điên! Đây là bạn N đấy! Bị trực nhật nên phải ở lại thôi!
Cậu ấy đáp thật là tự nhiên và không gò bó lạnh lùng như nói chuyện với tôi và người khác! Có lẽ đó là bạn cậu ấy sao vì tôi không thấy chút gì gọi là ghen biểu hiện trên mặt tên đó cả!
– Chào! Mình là Thiên Thắng, bạn cùng lớp N
– Tên đẹp đó nha! Mà cũng được đấy N ạ!
Nó nhìn tôi bằng ánh mắt tinh ranh rồi khẽ liếc sang cậu ấy trông rõ là gian!
– Thằng điên! Thôi về luôn đi tao còn ăn cơm! Đói meo bụng rồi này!
– Con dở, tại mày trực nhật về muốn còn trách tao! Thôi lên đi!
Nói rồi N cũng lên xe và đi!
– Chào! – cậu ấy lên tiếng!
– Chào nhé bọn tôi về đây! – Tên con trai đó quay lại nháy mắt nhìn tôi!
– Ừm! Chào! – Đáp lại hai người xong thì họ cũng phóng đi và tôi cũng ra lấy xe để về!
Vậy cuối cùng là tôi đã sai, họ là bạn thân với nhau? Vậy mà tôi cứ nghĩ đó là người yêu của em và dằn vặt bản thân rõ nhiều về vấn đề đó nhưng rồi cuối cùng mọi chuyện đều sang tỏ, em vẫn chưa có người yêu mà chỉ có thằng bạn thân là con trai làm chỗ dựa, nhưng như thế sẽ khiến nhiều người hiểu lầm và ngay cả tôi cũng vậy! Nhưng mà em thật lạ lạ lung, người lạ lùng nhất mà tôi đã từng gặp! Em có tính cách lạ lùng rồi cả các nói chuyện, chọn bạn cũng rất lạ lùng! Gì mà chọn con trai làm bạn thân cơ chứ? ==”
Trở về nhà với cái áo rách một vệt ở sau lưng, may là tôi có cái balo che đi rồi nên không ai để ý! Bước vào trong phòng lột cái áo ra rồi vứt phăng lên giường! Tôi lấy điện thoại nhắn tin cho em, chẳng là tôi chẳng biết số em nhưng mà lên facebook dùng developer để get number phone của cậu ấy! Chắc chẳng biết mình là ai )
– Cậu về nhà chưa vậy?
Mãi một lúc sau khi tôi ăn cơm tắm giặt chán chê rồi chèo lên giường ngủ thì mới có tin nhắn:
– Tớ về rồi!
Má @@ em chẳng lẽ thấy số lạ mà không hỏi xem tôi là ai sao?
– Sao cậu không hỏi tớ là ai mà vẫn rep vậy?
– Cậu là Thiên Thắng!
– Tại sao cậu lại biết là tớ? Cậu có số tớ à? @@
– Đoán thôi !
Má nhà em nữa @@ Gì mà đoán chuẩn thế !
– Oài ! Vậy thì chúc cậu có bữa trưa ngon miệng nhé !
– Ăn rồi !
Em lại lần nữa làm tôi choáng ! Nhưng tôi đã có các ứng xử rồi !
– Thế thì ngủ ngon nhé ! )
Tưởng như vậy sẽ làm em vui vậy mà em còn chẳng thèm nhắn tin lại cho tôi cơ == Đúng là con người kì cục nhất thế giới !
Một ngày nữa lại đến ! nhưng mà vẫn phải đi học chưa được nghỉ cuối tuần, điều tôi sợ nhất là gặp mặt em trên trường, chẳng biết em còn lạnh nhạt với tôi không ? rồi lúc ra về không thế theo chân em đến khi em được phụ huynh đưa về an toàn nữa, em biết tôi theo dõi em rồi, nhưng cái bọn ở CBQ kia vẫn chưa chịu dừng tay mà thì làm sao mà tôi có thể an tâm được ? Và kể từ cái hôm đó, tôi đã bắt đầu mang hàng nguội đi học ! Trong cặp tôi luôn có giấu một ống tuýp bấm để đề phòng !
Đến giờ tan trường, may mắn thay là hôm nay em đã về được nhà an toàn, phụ huynh đến đón rất đúng giờ ! và tôi thấy an tâm về điều đó ! Nhưng sang ngày thứ hai thì mọi thứ đã thay đổi !
Như hôm qua, hôm nay tôi không hề đi theo em nữa, tôi có thể ra về trước, vừa tới chỗ gửi xe ngoài cổng trường thì tôi gặp 2 đứa con trai mặc áo CBQ đi xe điện đang đứng ở gần đó, là mấy thằng lần trước ! Tôi dừng lại nhìn bọn nó một lúc rồi thôi bỏ qua vào nhà gửi xe để về nhưng vừa vào tới cửa thì một thằng cất tiếng gọi tôi :
– Ê ! Cặp trắng !
Thằng khốn nạn, mình có tên thì éo gọi mà dám cái cặp của mình ! Nhưng mà vì chẳng phải tên tôi nên tôi cố tình không quay ra .
– Ê ! Giày xanh !
Kệ tiếp không quan tâm !
– Thằng kia, mày là người yêu của con N ?
Lần này nó cất giọng cao hơn, to hơn nhưng không gọi tên tôi mà dám gọi tên N của tôi rồi còn gắn thêm chữ con đằng trước khiến tôi tức điên người và quay ra !
– Cờ lờ gờ tờ ? Mày gọi ai đấy ?
– Tao gọi mày !
Lần này nó gọi giọng nhẹ nhàng hơn ! Má nhà mày nữa, mày mà không đi 2 người thì tao đấm mày gãy răng rồi đấy !
– Okey ! Vậy bọn mày có chuyện gì ?
– Mày với con N là ny của nhau à ?
Nó lại lần nữa gọi từ con khiến tôi tức điên lên nhưng vẫn kìm chế !
– Không ! Là bạn ! Okey ?
– Là bạn thôi á ? – Nó cười nhạt rồi nói tiếp – Vậy sao hôm qua mày nhúng tay vào chuyện bọn tao làm gì ?
– Thấy bạn tao có chuyện, tao ra giúp thì làm sao ?
– Ra giúp không thôi hay mày còn có ý khác ?
Thằng ngu này hỏi ngu vc, dĩ nhiên ra giúp để còn lấy lòng với em rồi chứ sao nữa ! Nhưng tôi không trả lời thật mà trả lời kiểu lạnh lùng giống như N
– Tùy mày nghĩ !
– Vậy giờ mày ra đây với bọn tao nói chuyện chút !
– Sao tao phải đi với mày ?
Tôi cười nhạt rồi hỏi lại nó !
– Vì con N đang ở đấy !
Thằng này chán sống à ? Dám gọi vậy với N lần thứ 3 rồi đấy, nhưng nó nói N ở đó, chẳng lẽ N lại gặp chuyện ! Tôi tin lời nó rồi nói tiếp !
– Ở đâu ?
Nó cười rồi đáp :
– Ơ chỗ cũ, không ngờ mày cũng quan tâm đến nó đấy ?
Không trả lời nữa mà tôi vội bước thật nhanh ra đó cầu em không bị làm sao.
– Ê ! lên xe đi, tao đưa ra cho mày nhanh gặp người yêu :v
Con mẹ nhà mày nữa, tao mà có cơ hội tao đánh mày gãy rằng, chẳng suy nghĩ nhiều tôi nghe lời lên xe nó !
Đến địa điểm đã hẹn ! Tôi thấy lại có mấy đứa đứng đó, vẫn ba đứa con gái kia rồi thêm thằng con trai nữa, thêm hai thằng đang hộ tống tôi là 6 đứa tất cả !
– Này, gặp con người yêu mày đi này !
Nó dừng lại trước bọn kia cười đểu, nơi N đang đứng ở đó giữa đám người. Đứa con gái thì cười rồi nói :
– Xong nhé, giờ thì đến lúc rồi !
N quay ra nhìn tôi, tôi cũng nhìn cậu ấy đầy sự tránh móc rồi bỗng tôi và cậu ấy cùng nhau cất tiếng :
– Sao cậu lại ở đây ?
Tôi mở lời tiếp :
– Tớ bảo cậu là về nhà luôn rồi sao còn ở đây ?
– Có việc ! – Cậu ấy đáp !
– Tại sao cậu không nghe lời tớ chứ ?
– Không thích !
Tôi buồn rầu nhìn cậu ấy đáp : ‘’ cậu đúng là cố chấp ‘’
– Thôi tâm sự thế đủ rồi ! Giờ chúng ta vào vấn đề chính đi ! – Đứa con gái lên tiếng !
– Chắc cậu là bạn trai của N đúng không ?
Nó quay ra hỏi tôi !
– Không! Là bạn!
– Là bạn thôi sao? Vậy mà bạn dũng cảm thật đấy, có nhất thiết là phải ra tay tỏ vẻ nghĩa hiệp để cứu bạn ý trong hoàn cảnh lần trước không ? Chắc hẳn là bạn đã có tình cảm với con N rồi à ?
Tôi đáp lại nó :
– Bạn ăn nói cho hẳn hỏi, chúng ta bằng tuổi nên đừng có gọi ai là con ở đây ! Thêm nữa là bạn tôi có chuyện thì chẳng lẽ tôi đứng nhìn sao ?
– Bạn tốt quá ha
– Quá khen rồi ! Nhưng bạn chắc cũng đã biết những gì N nó làm với tớ rồi đúng không ? Chuyện nó cướp người yêu mình ý ?
Lần này thì tôi chắc là không nhìn được cười mất ! Một người như thằng ny con bé đó vừa éo có nhan sắc, vừa nhát, vừa éo có tài thì làm sao làm say lòng N được ? Đến tôi còn không làm cậu ấy rung động nữa là thằng đó !
– Tôi không biết, nhưng những gì mà tôi nghe được thì tôi cho rằng hai người đó chỉ là bạn với nhau !
– Là bạn sao ? Là bạn mà nó khiến ny mình lạnh nhạt không còn t/c với mình nữa ?
Giọng nó cất lên cao vút như muốn hét cho mọi người nghe thấy !
– Là do bạn suy diễn và không có điểm thu hút để giữ ny lại thôi !
Tôi nói thật với những gì quan sát được từ con bé ! mặt mũi bình thường nhưng không biết cách làm đẹp và make up nên nhìn chẳng có chút cảm xúc nào cả, nhất là cái tính hay ghen !
– Bạn nói tôi xấu ?
– Không ! Đó là do bạn nghĩ vậy thôi
Tôi cười nhạt ! Nhìn mặt con bé khi bị tôi nói như vậy gần như là tức điên lên ! Nhưng nó không làm được gì !
– Bạn đừng nghĩ bạn học ở trên đây mà nghĩ mình biết nhiều và rộng hơn người khác mà đánh giá vẻ bền ngoài như vậy !
– Không ! Đó là những gì tôi đúc kết được từ cuộc sống xug quanh thôi
– Chắc hẳn xung quanh bạn nhiều con gái lắm nhỉ ?
– Không nhưng cũng gần như vậy
Tôi nói thế khiến con bé tức tím mặt mà không nói được câu gì ! Thằng con trai chắc là nghe thấy thế nổi cơn ghen với tôi nên nó quát lên :
– Mày đừng có tinh vi nữa, mày nghĩ mày là hot boy à mà xung quanh có nhiều con gái rồi còn hiểu được từng đứa con gái nữa !
– Tao không phải hot boy và cũng chẳng nghĩ vậy mà nó là sự thật okey1
Tôi cười rồi nói với nó !
– Mày đâu biết cách khiến con gái nói chuyện với mình rồi đâu biết cách hiểu tâm tư con gái thì làm sao mà biết được !
– Con mẹ cái thằng tự cao ! Nhưng mày sắp không còn được chém gió nữa rồi, chờ đi nhé ! – Nó nói rồi cười đểu !
– Thôi đi, giờ vào vấn đề chính và tao không muốn tranh luận vấn đề khác nữa ! – Đứa con gái nói !
– Cậu biết đó, vì con N mà ny tôi vừa nhắn tin chia tay tôi hôm qua xong, chỉ vì ny tôi biết chuyện tôi định đánh nó lần trước ! Tất cả là vì nó !
– Tại sao lại là cậu ấy trong khi cậu ấy chẳng hề thích ny cậu ?
– Vì nó cố chấp, cố tình liên lạc với ny tôi khi tôi cấm nó nên mới khiến tôi tức giận mà gọi người lên định đánh nó nhưng vì cậu mà tôi không thực hiện được mà còn bị ny chia tay !
– Rồi sao ? – Tôi và N cùng đồng thanh với nhau rồi bất chợt quay ra nhìn nhau, cậu ấy thì nhíu mày xuống như đang nghĩ gì đó, còn tôi thì lại mỉm cười mãn nguyện, chúng tôi như kiểu hiểu được ý nghĩ trong đầu nhau vậy !
– Rồi sao ư ? Rồi tôi sẽ xử hai người được chứ ?
– Cậu dám động vào tôi ?
Tôi nhìn vào mắt con bé đó hỏi !
– Tại sao không chứ ? Tuy cậu có nhan sắc chút thôi nhưng vì cậu mà tôi mất ny nên cái đó cũng chẳng đáng !
– Vì tôi ? Tất cả vì cậu thôi, vì cậu không biết chấp nhận sự thật mà chỉ biết đổ lỗi cho người khác ! Là do cậu hiểu chứ ? còn do đâu cậu tự biết !
– Mày cũng mạnh mồm gớm nhỉ ! – Tên con trai nó với tôi !
– Giờ mày còn cầu xin bọn tao còn kịp đấy ! Tao ghét nhất ai can thiệp vào chuyện người khác !
– Không, tôi không muốn tha cho cậu, nhưng còn điều gì cậu muốn thực hiện thì nói ra tôi sẽ đáp ứng trước khi xử cậu và đứa con gái kia !
Xử tao á ? bọn mày liều à ? – Tôi nghĩ thầm !
– Okey ! Tôi không chắc cậu dám động vào tôi đâu nhưng tôi muốn cậu để cho N về rồi muốn làm gì thì làm !
– Thả con bé đó ra ư ? Không bao giờ nhân vật chính của buổi diễn hôm nay là nó và cậu mà, giờ thiếu đi thì nhạt lắm !
– Nhạt á ? Vậy có nghĩa là cậu không muốn thả ?
– ừm !
– Cậu được ! – Nói rồi tôi cười nhạt và từ từ đứng sát vào N, đưa tay lên nắm chắc vào tay cậu ấy, cậu ấy quay ra nhìn tôi sửng sốt, thật là tôi muốn chạy như lần trước, chạy thật nhanh vào con ngõ nhỏ là bọn nó không thể đuổi được !
– Oh ! Hai người trông tình cảm quá ha ! Chắc là muốn chết chung cùng nhau à ? – Nó vừa cười vừa nói trông rõ ghê tởm !
– Điên ! – tôi thốt lên được vậy rồi nhìn vào N, cậu ấy cũng đang nhìn tôi ! Rồi bất chợt tôi hét lên :
– Chạy mau !!!!!!!!
**********
Chap 60
– Chạy mau!
Tôi hét lên rồi mau chóng cầm tay em chạy thật mau, tôi không muốn em bị thương nhưng dường như có thứ gì đó đang níu chặt tay tôi lại không chạy được! Là em níu tôi lại sao? tại sao em lại hành động khó hiểu như vậy chứ?
Tôi quay người lại thì thấy tay em đã bị một bàn tay khác to khỏe hơn của tên con trai kia túm chặt lại! Em nhìn tôi lắc đầu với vẻ mặt cam chịu như muốn nói rằng “Không chạy được”
– Muốn chạy như lần trước sao? không dễ đâu bạn trẻ!
Đứa con gái nói sau đó thằng con trai tiếp lời!
– Chạy thì cứ chạy nhưng để đứa con gái lại! Mà tay nó mềm thật đấy :v
Thằng khốn nạn! Mày động vào tay cậu ấy tao còn chưa xử lý, giờ mày lại còn muốn chọc tức tao thì chắc lần này tao không thể tha cho mày được! Nhìn cảnh nó nắm tay N mà tôi muốn đánh nó liệt giường luôn ý!
Quay người lại tôi đấp thẳng vào mặt nó kèm theo câu chửi thề!
– Dcm thằng khốn nạn, Tay cậu ấy không phải là thứ mày muốn động vào là được đâu!
Nó bật ngửa ra đằng sau rồi tôi kéo cậu ấy chạy tiếp! Chạy được vài bước tôi mới nhận ra là đằng sau tôi còn hai tên nữa, thật may mắn là N chạy ở phía trên trái tôi nên cậu ấy không bị bàn tay của hai tên khốn kia giữ lại được! Lần này người không may mắn là tôi! Vai áo tôi bị một thằng khác giữ lại, và tay cũng bị một tên khốn giữ lại! Chẳng biết chạy như thế nào đây nên thôi chắc quyết định sống chết một lần vậy! Lần này tôi buông tay N ra vì không muốn cậu ấy vì tôi mà sẽ bị bọn nó bắt được! Tôi muốn cậu được an toàn nhưng cậu không hề hiểu ý tôi! Tại sao lại không chạy mà cứ đứng lại nhìn làm gì chứ? Đôi mắt đó ánh lên nét sững sờ nhìn rất khác lạ và đẹp nhưng đừng nhìn vậy với tôi! Cậu sẽ khiến tôi thêm phân tâm và khó xử lý tình huống mất!
– Chạy đi! Tớ không sao đâu!
Tôi hét lên với em bằng giọng tức giận! Tại sao em luốn khiến tôi khó chịu như vậy chứ? chẳng lẽ sở thích của em là vậy sao?
– Còn cậu?
Lần đâu tiên cậu ấy nhìn tôi với vẻ mặt lo lắng, và cũng là lần đầu tiên cậu ấy lo lắng cho tôi! Và tôi hiểu tôi sẽ cố gắng vì điều đó!
– Tớ thề là tớ sẽ không bị làm sao! Thật đấy!
– Bắt con nhỏ lại cho tao!
Đứa con gái hét lên. Tôi nhìn cậu ấy bằng ánh mắt nghiêm nghị dùng giọng nói đầy uy quyền!
– Chạy!!!!!!!!
Cậu ấy cuối cùng cũng nghe lời tôi mà chạy đi! Tôi quay người hất phăng tay thằng con trai ra và cố vùng chạy, thấy mấy đứa kia định đuổi theo em, tôi xô đổ chiếc xe điện của bọn nó ra đường chắn lối chạy!
– Thằng khốn kiếp, mày có biết xe tao bao nhiều không mà mày làm thế!
Giọng thằng vừa nãy túm tay N hét lên! Rồi sau đó nó lao vào đạp vào bụng tôi! Tôi suýt mất đà mà ngã ngửa ra sau nhưng may mắn đứng vững được!
– Mày chết đi, vừa đấp tao xong giờ lại làm hỏng xe tao!
Tiếp tục nó vừa rít lên vừa lao vào xông phi đạp tiếp phát nữa vào bụng! Lần này thì tôi có sao thật đấy! bụng đau đến khó tả, có cảm giác muốn nôn! Chẳng lẽ tôi sẽ thổ huyết giống trong phim sao? Tôi ngã nhào ra đất!
– Mau đi bắt con nhỏ kia, còn thằng này cho bọn mày xử!
Đứa con gái nói rồi mau chóng cùng ba đứa con gái kia chạy đi tìm N để lại 3 đứa con trai cho tôi!
Tôi là trai tân mà, sợ bị bọn nó kick ass lắm!
Lo lắng cho N, tôi bò dậy định chạy theo mấy đứa con gái cản bọn nó lại nhưng không được! Tay trái tôi bị một tên con trai! Dẫm mạnh lên! Cảm giác đau đớn lan lên tận não, làn do cọ xát mạnh như muốn rách ra, tôi mím chặt môi vì không muốn hét lên! tay phải từ từ thò vào balo, balo tôi luôn mở một lỗ vừa bàn tay chứ không đóng hết!
– Mày định bò đi đâu hả? Đi tìm con kia chắc?
Bọn nó cùng nhau cười như vẻ tôi là một thằng hề vậy! Thề là tao sẽ xử đẹp bọn mày!
Rút nhanh ống tuýp bằng kim loại ra, tôi bấm chặt nút tròn giữa thân ống “Phực”! Một tiếng kêu xé gió vang lên “Vù” rồi tiếp theo là tiếng hét của thằng đang dẫm lên tay tôi!
– Ááa……………..
Tôi đã đập thẳng ống tuýp vào mắt cá chân của nó! Rất mạnh, đủ làm nó bong gân hoặc nặng hơn là dập mắt cá chân!
– Thằng chó chết!
Hai thằng còn lại nhìn tôi rồi chửi, tiếp đó bọn nó lao vào định đạp tôi nhưng tôi lăn người qua chỗ khác rồi mau chóng bật dậy!
Thằng kia vẫn đang ôm mắt cá chân mà hét!
– Khốn kiếp thằng chó nó mang đồ!
Tôi và hai đứa nó đứng nhìn nhau, bàn tay trái thì đang nhuốm màu máu! Tay phải thì đang cầm ống tuýp dài 0.8m
Tôi nhìn nó bằng ánh mắt đầy sát khí, chính hai thằng vừa nãy một thằng dám cầm tay N rồi một thằng vừa nãy dám gọi N là con, gọi những 3 lần đó nên khiến tôi rất căm phẫn! Tôi thề là diệt sạch bọn này trước rồi xử đứa con gái sau!
– Đánh nó! 2 đánh một không chột thì mày cũng què thôi!
Một thằng nói!
– 2 bọn mày muốn đánh tao nhưng mày không có đồ còn tao lại có đấy! Biết sự khác biệt ở đâu không?
Tôi nhìn bọn nó rồi nói!
– Tao không tin là mày đánh được! Đánh nó đi!
Nói rồi thằng kia lao vào tôi! Rồi thằng đằng sau lao vào tiếp!
– Hai thằng ngu!
Tôi vung tay phải lên! Xoanh người một vòng lấy thêm lực cho cú đánh rồi nhằm thẳng vào đầu gối nó “Bụp” một đứa đã ngã quỵ xuống ôm đầu gối mà la lên! Tiếp tục tôi đạp thẳng vào ngực nó! Nó bật ngửa ra sau nằm xõng soài! Thằng còn lại nhanh hơn tôi tưởng, nó sau khi thấy tôi đạp vào đồng đội nó như thế nên đã điên tiết xoay người đã cho tôi một phát vào tay rơi cả vũ khí đã thế còn làm tay tôi tê tái nữa chứ! Sợ nó sẽ nhặt được ống tuýp mà báo thù lại tôi nên mau chóng tôi đạp mạnh vào đầu gối nó, nghe tiếng “rắc” một phát rồi nó cũng khịu xuống ôm chân! Hình như nó gây chân rồi hay sao ý lo quá!
Thật nhanh tôi chạy ra chỗ cái ống tuýp rồi cầm lên, ấn mạnh hai đầu vào cho nó trở về trạng thái ban đầu rồi xách balo lên và đi! Đi qua chỗ thằng vừa nãy tôi đạp thêm phát nữa vào ngực nó, trụy con mẹ mày tim mày chết đi con!
Chạy thật nhanh ra chỗ cái ngõ mà N chạy vào đó, cầu mong là cậu ấy không sao cả! Vừa lúc chuẩn bị chạy thì gặp mấy đứa con gái đi từ trong ngõ ra, nhìn mặt bọn nó buồn như bị mẹ mắng chắc không tìm thấy N, may quá!
Sau khi nhìn thấy cảnh 3 đứa con trai nằm lăn ra trên đường bọn nó sững sờ như không tin vào mắt mình, kệ bọn nó, tôi chạy lướt qua nó rồi lườm đứa con gái một cái rõ là sắc! Mày chết với tao con chó ạ! Giờ thì chờ tao đi tìm N đã rồi xử mày sau! Nó nhìn theo tôi rồi nói bằng giọng rõ sắc! Chắc là shock quá nên không hét được :v
– Chuyện chưa dừng lại đâu!
Kệ nó, tôi vẫn chạy đi! tiếp! Cứ chờ đi, tao sẽ xử mày trước khi mày xử tao :v
Cậu ấy không biết là đang ở đâu chứ? Chạy một hồi xung quanh các con ngõ, tôi chẳng thấy một bóng hình thân quen nào cả! Cậu ở đâu vậy? Đừng làm sao nhé Ngân! Tớ thề là sẽ tìm bằng được cậu và bảo vệ cậu!
Tôi men theo con đường nhỏ mà lần trước tôi và cậu cũng chạy trốn mấy đứa vừa nãy như hôm nay! Tôi nghĩ cậu sẽ chạy theo con đường quen thuộc đó! Chạy thật nhanh để mong thấy cậu ấy! Và rồi cuối cùng thì tôi cũng đã thấy! Cậu ấy kia người! Người con gái đó đang dựa lưng vào bờ tường mát, nơi có bóng cây cao che rợp đường, nơi lần trước tôi và cậu ấy dừng lại nghỉ chân! Cậu ấy đang đứng đó nhìn chằm chằm xuống dưới đất! Nhìn khuôn cảnh này trông thật đẹp! Một người con gái dựa tấm lưng mỏng manh vào bờ tường cổ kính đằng sau dưới bóng cây xanh mát và bên ngoài là những vệt nắng vào đang bao quanh vùng nơi cậu ấy đứng! Làn tóc phất phơ từng sợi một trong gió nhìn quả là khó quên! Tôi lấy điện thoại ra và hướng về phía cậu ấy! “Tạch” Tấm ảnh đã được lưu! Mỉm cười một cái rồi từ từ bước đến!
Như nhận ra được tiếng chân đang tới, cậu ấy dừng lại nhìn tôi rồi mở to đôi mắt đầy vẻ vui mừng lên, tôi biết được là cậu ấy đang vui vì chính đôi mắt cậu ấy đã nói lên điều đó, tuy không nở nụ cười nhưng ánh mắt nói lên tất cả, rạng rỡ lạ thường!
– Cậu…
Cậu ấy nhìn tôi rồi ngắt ngứ nói!
– Tớ.. làm sao?
– Cậu… không sao chứ?
– Không! cậu nghĩ tớ dễ khuất phục lắm sao
– Cậu…
– Tớ… lại làm sao à?
– Ừ!
– Gì vậy? – Tôi đáp!
– Tay cậu.. nhiều máu quá!
– Đâu! Nhẹ thôi mà!
Không nói nhiều! Cậu ấy nhấc tôi tay lên xem xét rồi nói!
– Tay cậu chắc bị chà sát và đâu đó nên trầy hết rồi, còn nham nhở vài vết xước nữa! Để lâu nhiễm trùng đấy!
– Nhiễm trùng sao?
– Ừm! Giờ mình phải sát trùng và băng có lại!
– Kiểu gì bây giờ?
– Ở đây không có dụng cụ y tế nên phải ra cửa hàng thuốc thôi!
Lần này là em ý kéo tay tôi đi, rõ là sướng ra, được con gái kéo đi, lại còn là người mình thích nữa chứ! Cậu ấy kéo tôi đi thật mau như sợ nếu để lâu tôi sẽ bị nhiễm trùng ý! Hạnh phúc quá ^^! Không những thế, hôm nay cậu ấy chịu nói nhiều hơn tôi cơ đấy! Trong tim tôi có cái gì đó rất ấp áp! Tôi như đã có phần nào được trái tim của cậu ấy!
Tới hiệu thuốc, cậu ấy mua hẳn một lọ cồn rồi một cuộn gạch y tế! Cứ tưởng sẽ được cậu ấy chăm sóc tới nơi tới chốn nhưng mà thật là chẳng có gì là hoàn mĩ cả, cậu ấy đổ gần như là 1/3 lọ cồn lên tay tôi, sót đến tận não! Tôi cắn môi chịu đựng! Nhưng vẫn phải thốt lên!
– Cậu làm gì mà mạnh tay vậy? Muốn tay tớ nát à?
– Đừng kêu! Làm vậy mới không sợ nhiễm trùng!
– Ờ!
Tôi bớt than đi mà giữ nguyên vậy chờ cho cồn khô rồi cậu ấy từ từ băng bó cho tôi! Đúng là con gái có khác! Khéo léo thật, băng đẹp vc
– Cậu bị thế này về được không?
Cậu ấy sau khi đã băng bó cho tôi rồi hỏi!
– Được, nhà tớ cũng gần trường mà! Qua hai con phố là về!
– Ừm! Về được thì tốt rồi!
Tôi tò mò về câu hỏi đó nên hỏi lại!
– tại sao lại là tốt chứ?
– Vì tớ sẽ không phải đưa cậu về chứ sao?
Cậu ấy nói với tôi mở một nụ cười trên môi, và đó cũng là khoảnh khắc mà tôi biết rằng tôi yêu người con gái đó! Nụ cười đó, là một nụ cười hiếm hoi trên khuôn mặt lạnh lùng như băng đó! Tôi đã thật sự loạn nhịp tim khi nụ cười đó lại lần nữa xuất hiện trên môi em, nhưng không phải như những lần em đi chơi với người bạn thân của em, mà nó xuất hiện khi em đang nói chuyện với tôi! Đó có nghĩa là sao? có nghĩa là em cũng đã mở lòng với tôi và coi tôi như một người đặc biệt hơn những người bạn ở lớp của em?
Khoảng lặng vang lên! Tôi chìm người vào cơn mê mẩn vì nụ cười đó!
– Này!
Tiếng cậu ấy cất lên phá tan sự im lặng!
– Hả? À! Cậu bảo gì?
– Cậu sao vậy? Định không về à?
– Có chứ? Nhưng còn cậu?
– Còn tớ thì tớ nhờ bạn đưa về rồi! Chỉ còn cậu thôi!
– Ừm! Có lẽ tớ sẽ quay lại trường lấy xe và về!
– ừm! Tạm biệt nhé!
– Ừm! Chào cậu!
Vậy là tôi bước đi, để lại cậu ấy ở phía sau, đứng dưới bóng cây trước cửa hiệu thuốc mà chờ người con trai mà cậu coi là bạn thân kia tới đón! Tôi cũng bớt lo lắng đi rồi, bọn kia bị tôi xử đẹp chắc giờ đang trên đường tới viện nên không nguy ngại gì đâu! Còn riêng đứa con gái! Tôi thề là sẽ xử đẹp nó như bọn nó dám xử đẹp với tôi và N!
Trở về nhà! Tôi nhắn ngay tin cho N! ” Cậu về chưa vậy? ”
” Tớ cũng vừa về ” Cậu ấy trả lời thật nhanh! Chắc cũng đang mong tin nhắn từ tôi
” Ừm, bữa trưa ngon miệng nhé! ”
” Ừm! You too! ”
Trở lên phòng! Cái bụng tôi chẳng hiểu sao lại đau không chịu nổi nữa! Như kiểu đau ruột thừa ý, nó cứ quại lên! Nhiều lúc muốn đấm vào bụng nhưng càng đấm càng đau! Tôi nằm thở dốc rồi lấy dầu xoa, chắc là do trận đánh nhau vừa nãy! Thoa được lúc thì nó cũng dịu bớt! Tôi mở máy tính ra, sent ngay cái ảnh tôi chụp lại được cảnh của N vừa lúc nãy vào! Nhìn đẹp đấy nhưng ánh sáng không sắc và màu lạnh quá nên tôi vào pts blend lại chút rồi set làm background tiếp! Bức ảnh của cậu ấy đẹp thật đấy! Không biết cậu ấy mà biết tôi chụp trộm thì sẽ nghĩ thế nào đây? có khi nghỉ chơi hoặc cho ăn bơ luôn ý!
Ngồi nghĩ lan man được một lúc thì cái bụng nó lại lên cơn! Lần này là đau thật luôn đấy! Đau mãnh liệt hơn vừa lúc nãy! Cứ như muốn xé rách thịt ra đi! Mồ hổi tôi chảy đầm đìa, người nóng ran lên! Chẳng biết làm sao nữa! Tôi thấy ngực bỗng nhói lên phát rồi lịm thiếp đi!
***********
Chap 61
Sau khi ngất lịm đi bất tỉnh thì 4h sau tầm chiều chiều tôi mới dậy được! Bụng cũng bớt đau nhưng cồn cào, tôi mở tủ kiếm đồ ăn rồi lên giường ngôi ăn. Sau khi ăn xong cái bánh ngọt rồi hộp sữa thì tôi mới có thể an tâm bắt tay vào kế hoạch đang nằm trong đầu mình!
Sau hơn chục năm học hành mà đầu tôi lại cái thể nghĩ ra cái kế hoạch bá đạo và chẳng khác gì trong phim như vậy đấy :v! Chỉ nghĩ thôi mà tôi đã thấy mình thật là mưu mô rồi :]]
Trước tiên là lại phải huy động lực lượng cái đã rồi mới bắt tay vào hành động được!
Tôi gọi điện cho một vài thằng bạn cấp hai, lần này chỉ cần vài người có chất lượng thôi chứ không cần số lượng như khi đánh nhau nữa! Khoảng 4 – 5 đứa to cao đẹp trai là đủ rồi :3
– Alo, mày gọi cho tao có chuyện gì vậy?
– Có chuyện chứ sao? Mày có rảnh không? Làm trận cuối với tao!
– Dĩ nhiên là rảnh chứ sao? Mới vào đầu năm nên chán chả có gì làm đây!
– Okey! Thế mày dám phạm pháp không? :]]
Tôi vừa nói vừa cười đều nó.
– Trừ giết người hay cướp nhà băng thì cái gì cũng okey!
– Thế mày có dám đi “bắt người trái quy định” không?
– Nói mịe ra là bắt cóc cho nhanh! Thế mày muốn bắt thằng nào?
– Không phải thằng! Tao muốn bắt một đứa con gái cơ!
– Vc! Đừng bảo mày muốn xxx nhé!
– Xxx cái cmnm, tao chưa muốn vào tù!
– Thế chẳng lẽ mày muốn đánh nó? Đánh con gái nhục lắm éo chơi đâu!
– Không đm, tao muốn cho sợ thôi chứ không muốn đánh, mày nghĩ gì khi bảo tao đánh con gái ==
– Rồi okey! Thế nó có gây hấn gì với mày à?
– Chuyện dài lắm, tối nay sang nhà tao kể cho! Tụ tập đủ người đi nhớ, tuyển thêm khoảng 3 trai đẹp :v
– Okey!
Sau khi đến nhà tôi, tôi kể lại mọi sự tích từ đầu đến cuối cho bọn nó nghe rồi bày cả kế hoạch ra và vạch kế hoạch tác chiến!
– Tao không ngờ mày có thể nghĩ ra được cái này đấy! Phục mày!
– Quá khen rồi! Tao là Đỗ Hoàng Thiên Thắng mà lại :v
Nói rồi tôi cười phổng mũi ra!
– Nhưng mà muốn thành công thì phải tìm được địa điểm nhốt con tin đã! Mà nhà tao thì có người ra lại ở mặt phố nữa chứ lên không tiện, ở đây có ai có ý kiến không?
– Thế thì chọn địa điểm nhà tao đi, ở trong ngõ ít người để ý, mà còn chẳng có ai nữa, pama anh chị em tao đi hết rồi, tối mịt mới về!
– Okey! Thế lấy địa điểm nhà mày đi!
Kế hoạch bắt đầu vào ngày mai nhé! 11h, nhưng chắc phải hi sinh tiết học cuối! bọn mày chịu không?
– Tiết cuối á? Okey luôn đầu năm đang chán chả có gì chơi cả, chốn học đi chơi cũng được
– Okey! Nhất chí thế nhé! Sáng mai 11h hẹn nhau ở quán nước trước cổng trường tao! Còn đồ nghề với dụng cụ thì để tao chuẩn bị cho!
– Okey!
Sau khi giải tán cuộc họp bí mật của toàn bộ tổ chức phi chính phủ thì tôi mới bắt tay vào chuẩn bị mọi thứ! Đầu tiên là phải tra hỏi tên lớp của cái con bé kia đã! Tôi lại phải nhờ đến tay trong của mình ở CBQ :]] đùa đấy, nhờ đến bạn thôi! Và sau 5p tôi đã biết được con bé học lớp nào!
Rồi giờ lại còn phải làm thêm bộ đồ để xâm nhập vào trường nữa chứ! Tôi phóng ra cửa hàng đồng phục ở trên phố mua mấy cai logo CBQ rồi mang về! công việc cũng khá ổn rồi đấy! À mà quên còn việc thẻ học sinh nữa. Tiếp tục tôi lại nhờ thằng bạn ở CBQ gửi mẫu thẻ cho tôi xem! Gần 1h sau thì cuối cùng 4 chiếc thẻ học sinh fake cũng được làm xong bằng photoshop và vài bức ảnh có sẵn trên facebook! Nhìn thật là quá chuẩn luôn, tôi in ra rồi cắt từng tấm một nhét vào bao đựng thẻ! Giờ thì đến hiệu trưởng cũng chẳng biết ai là học sinh giả luôn
Sau khi công tác chuẩn bị cho việc đột nhập vào trường xong thì tôi cũng mau chóng tiến tiếp sang bước chuẩn bị đồ nghề bắt cóc! Ra cửa hàng thuốc mua một ít Forane! Xong việc, giờ chỉ còn chờ đến ngày mai là hành động thôi!
Sáng nay, đến trường với tâm trạng hớn hở như vừa được mẹ cho tiền ăn, căn bản là do đang nghĩ đến cái kế hoạch kia, chắc là sẽ thành công thôi, chưa bao giờ tôi vạch ra kế hoạch nào mà thất bại cả! cùng lắm chỉ có vài sai xót nhỏ thôi nhưng vẫn thành công! Giờ tôi đặt cược mình vào việc này! Bại lộ phát là tôi xác định hết đường về nhà! Có khi còn dính níu tới luật pháp ý nên chắc chắn phải thận trọng rồi!
Hôm nay tôi an tâm là N sẽ được bình yên về nhà rồi nên không mấy quan tâm đến em, mà việc tôi đang nghĩ là làm sao để đưa được con bé lần trước dám đánh N ra khỏi trường mà không bị phát hiện cơ!
Mà quên mất một điều là tôi chưa quen địa hình trường ý, vào đấy mà không năm rõ từng chi tiết là ăn hành như chơi!
Mở máy bật ggmap xem qua địa hình rồi phone cho thằng bạn học ở CBQ để nó chỉ cho mình rõ từng ngóc ngách một!
Sau 10p thì cũng okey! Có ba dãy A, B, C dãy B là dãy đối diện cổng vào và cũng là phòng học của học sinh, lớp con bé nó học ở phòng thứ 4 từ trái sang của tầm 3! Dãy A là dãy khu hiệu bộ, phòng vệ sinh nằm ở cuối dãy A và B nơi giao nhau giữa 2 dãy! Dãy C không được nối liền với các dãy kia vì đó là khu riêng dành cho các môn học ngoài trời gồm nhà thể chất, sân bong rổ, bóng đá ở phía sau, tóm lại là ở phía sân bóng rổ và bóng đá là nơi vắng người đi lại nhất, rất thích hợp để hành động! Okey! Vậy là xong rồi!
Hôm nay tôi đã đề phòng mang theo cái áo đp thể dục đi, vì trường CBQ và trường tôi đp thể dục giống nhau nên không sợ bị phát hiện được đâu!
Đến tiết 4, tôi lại dùng chiêu cũ, xin xuống phòng y tế nhưng thực chất là chốn về luôn, mặc đp thể dục vào rồi hòa người cùng làn học sinh của bọn trái buổi mà ra khỏi trường an toàn! Cặp tôi để lại cho bạn để không bị gv nghi là trốn tiết! Đến quán nước ngồi chờ khoảng 5p là bọn nó cũng tụ tập xong, mau chóng bọn tôi bắt đầu khởi hành đến trường CBQ
10p sau đã có mặt tại địa điểm, mau chóng tôi đưa thẻ và logo cho bọn nó đeo vào! Vậy là bọn tôi chính thức trở thành học sinh CBQ, tôi cùng thằng bạn đi chiếc xe đạp điện vào đó, qua cổng bảo vệ tôi hơi run run vì sợ phat hiện và rồi…
– Này! Vào đây làm gì đây?
Hú hồn nhưng tôi kịp thời phản xạ:
– Vừa nãy học thể dục cháu quên bóng nên vào lấy!
Ông ấy nhìn tôi xăm xoi rồi cũng cho qua! Thật là quá giỏi, với chiếc áo đp thể dục và thẻ học sinh như thật thì quá dễ để qua mắt bảo vệ!
Tôi mau chóng phóng vào trường, ra sân sau, thật là vắng vẻ, cũng đúng thôi, tiết 5 rồi nên làm gì còn lớp nào học thể dục nữa? Theo đúng kế hoạch tôi bảo thằng bạn lên lớp nó gọi nó xuống đây với lý do là xuống ban giám hiệu gặp mặt! Sau 10p thì cuối cùng cũng thấy cu cậu xuống và theo sau là con nhỏ đó với vẻ mặt ngơ ngác khó hiểu!
– Cậu gì ơi, cậu bảo là ban giám hiệu gặp mình có chuyện cơ mà!
Khổ thân con bé bị bệnh dại trai, bị nó dẫn xuống đây mà không them hỏi )
– Ừm! nhưng bạn gặp người kia đã!
– Ai vậy bạn?
– Cứ ra gặp thì biết
Lúc đó tôi đang ngồi trên chiếc xe đạp điện mà cười thầm “mày mắc bẫy rồi con ơi”
Tôi nghe thấy tiếng con bé đa bước chân ra và rồi có tiếng dẫm mạnh dưới đất phát ra sau đó là tiếng kêu ư ử như đang bị bịt mồm! Lúc sau âm thanh trở lên yên tĩnh, tôi quay ra thì đã thấy con bé đã ngất từ lúc nào và đang ở trong vòng tay của thằng bạn tôi!
– Mày làm gì mà nó ngất nhanh thế?
– Thì bịt mồm lại rồi xịt thẳng thuốc vào mũi nó!
– Đậu má, không ngờ là Forane hiệu ngiệm thật đấy !
– Mày mua thuốc mà không biết công dụng à?
– Không? Mua thì mua chứ để ý làm gì? Mà mày sao lôi nó xuống đây được vậy?
– tao vào lớp rồi bảo là với gv là cho bạn abc xuống gặp ban giám hiệu có chuyện, vậy mà gv cũng cho đi, xong rồi tao đừng chờ nó, nó ra thì tao bảo là đi theo tao rồi dẫn xuống cho mày, đơn giản vc!
– Okey! Vậy mày cũng không đấy! Giờ thì ra khỏi trường thôi!
– Cách nào bây giờ?
– Có cách đấy nhưng mày phải chịu khó đi bộ đi!
Nói rồi tôi chỉ cách cho nó! Nó cũng nghe lời tôi không phàn nàn! Tôi nhờ nó dìu còn bé ngồi lên xe rồi cho nó tựa vào lưng tôi, hai tay thì vòng qua eo tôi để không cho nó ngã! Má nhà nó phải hi sinh tấm lưng vì con nhỏ này quả là không đáng! Xong xuôi thì tôi phóng ra ngoài cổng, qua chỗ bảo vệ tôi còn mỉm cười chào ổng và qua cửa một cách xuôn sẻ, thằng bạn tôi thì chắc đang kẹt bên trong không ra được nên lại phải gọi đồng đội tới giúp!
Ra chỗ mấy thằng còn lại, tôi bảo một thằng chạy ra cổng trường chờ thằng bạn phi ra thì phóng luôn ra đây! 10p sau thì thấy xe nó đang phóng nhanh tới, thằng bạn tôi đã được giải thoát an toàn!
– Chạy đi, bảo vệ đang đuổi theo đấy!
– Mày làm gì mà ông ý đuổi?
– Thì mày bảo tao mặc đp trắng ra trường kiểu gì? Ông ý nghĩ tao chốn tiết nên không cho ra rồi thấy thằng này đến tao liều mình chạy ra rồi ông ý đang đuổi theo đấy! Phóng đi!
Mau chóng tôi và lũ bạn phóng ra đường lớn chạy thẳng về nhà thằng bạn tôi một cách an toàn! Vậy là xong, victim đã bị bắt thành công giờ đến việc xxx thôi
Vào nhà thằng bạn, bọn tôi dìu con bé vào phòng nó! Cho nó lên giường và bắt đầu….. tạo dáng chụp ảnh! Bây giờ đến lúc tài chụp ảnh của tôi được phát huy rồi, rút con Canon D3000 ra và bắt đầu tạo dáng cho victim
– Thằng nào muốn làm nam chính đây!
– Thằng kia
Ba thằng vang lên đồng thanh một lúc rồi chỉ vào nhau!
– Éo, nó xấu như ma ý, éo ai muốn động vào!
– Mày để nó trên giường tao đã thấy tởm rồi, giờ để tao làm nam chính thì éo công bằng!
– Thế đứa nào đây? Chịu khó hi sinh vì nghệ thuật đi!
Sau một hồi cãi nhau thì chúng tôi mới chọn ra được! Tôi bảo nó cởi trần ra và nằm lên giường cho con kia nằm bên cạnh, kéo chiếc chăn lên đến gần cổ con bé gọi là lộ mặt ra thôi rồi để thằng kia cởi trần ngồi cạnh cho dễ hình dung!
– Mày ngồi đó tỏ vẻ âu yếm vuốt tóc nó đi!
Tạch! Xong một kiểu!
– Lần này giả vờ hôn lên môi nó đi!
– Mẹ mày! Ghê bỏ xừ!
– Giả vờ thôi ==
Tạch xong kiểu nữa!
Sau khi xong xuôi tôi mới lại ngồi cạnh chiếc máy tính thằng bạn, vào pts làm mờ mặt thằng bạn đi, blend lại màu cho nó huyền ảo tý rồi bắn sang đt! Okey! Vậy là xong việc thứ nhất!
– Cứ để con bé đó trong phòng đi, còn ảnh em mình đi chơi )
Nói rồi tôi cùng bọn bạn ra ngoài ăn, nhưng không quên khóa cửa phòng rồi bật webcam, sky lên! Bọn tôi còn mang theo lap để xem xét tình hình trong phòng nữa!
Ăn trưa chán chê đến hơn 1h thì về! Má nhà nó vẫn chưa tỉnh, thuốc ngon vc,, chắc nó ngủ đến tối mất, thế này thì hỏng hết kế hoạch!
Đang ngồi nhìn thằng bạn đánh LOL thì có chuông điện thoại trong phòng vang lên!
– Mày quên điện thoại à?
– Không! Đt tao đây này!
– Đứa nào quên trong ý à?
– Không !
Nói rồi bọn nó giơ hết điện thoại lên !
– Thế thì của ai nhỉ ? À đúng rồi… của nó !
Mau chóng tôi giục nó bật sky lên ! Con bé đang mê ngủ, tay với cái điện thoại ! mà tắt chuông đi ! Bọn tôi thì thấy cảnh đó mà cười ầm cả lên !
– Tao nghĩ con này ảo tưởng nó đang ngủ ở nhà
– Đầu óc con này chắc làm bằng đất rồi ! :v
– Tao có trò này hay lắm, chơi ko ?
Nói rồi tôi lấy headphone rồi cắm mic vào và bắt đầu nói !
– Chào bạn nữ xinh đẹp !
Chiếc loa bên trong phòng to vc, vang hẳn ra ngoài làm con bé giật mình tỉnh dậy ngáp ngủ nhìn quanh trông rõ là mấ hình tượng phụ nữ !
– Ai vậy ? – Lại nhìn quanh tiếp, lần này thì mặt bắt đầu sững sờ khi thấy mình ở một nơi rất lạ – Đây là đâu đây và ai đưa tôi đến đây ?
Bọn tôi phì cười vì điều đó !
– Cậu biết tại sao cậu được đưa tới đây không ?
– Không nhưng cậu bắt cóc tôi ?
– Ừm đúng đó nhưng tôi đang hỏi cậu !
– Vậy cậu muốn gì ở tôi ?
Đờ mờ con bé này não ngắn chậm hiểu vl, hỏi éo trả lời mà toàn hỏi câu vớ vẩn, tôi bắt đầu bực mình với nó !
– Tôi muốn cậu chết ! Okey !
– Cậu muốn tôi chết sao ? – Nhìn mặt con bé có vẻ sắp khóc !
– Thì sao ? Tôi muốn giết cậu đấy !
– Lý do !
– Thế cậu biết lý do đúng không ?
– Okey ! Cậu nhớ trưa hôm qua và trưa của các ngày gần đây cậu làm gì không ?
– Tôi á ?… tôi..
– Không nhớ chứ gì ? okey ! Tôi nhắc, cậu dám động tới N, tôi sẽ không làm chuyện này nếu như hôm qua cậu không đe dọa cậu ấy ! Để ngăn ngừa cậu tới trả thù cậu ấy lần nữa nên tôi phải làm chuyện này thôi !
– Vậy cậu là …
– Đỗ Hoàng Thiên Thắng ! Okey !
– Cậu là người đã mấy lần cứu con nhỏ đó sao ?
– Thì sao ? nhưng cậu hãy nhớ tới tên tôi ! Một khi tôi còn sống thì cậu đừng hòng động được vào N
– Cậu yêu cậu ấy ?
– Không ? Nhưng gần như vậy !
– Yêu cái loại chẳng ra gì đó không đáng đâu ! – Con bé cười nhạt nói, tôi thì tỏ vẻ phẫn nộ mà nói !
– Đừng có nói người khác như thế, cậu nên nhớ là cậu đang bị bắt và làm gì cậu thì tôi có đủ mọi quyền quyết định !
– Tôi sẽ báo công an ! – Nói rồi con bé lấy điện thoại ra định gọi điện! Nhưng mau chóng tôi đã kịp thời mà nói :
– Cậu nhìn vào màn hình máy tình đi !
Mau chóng tôi gửi cho con bé xem hai cái ảnh vừa nãy ! Rất giống cảnh giưởng chiếu !
– Cậu dám ! Cậu đã làm gì tôi chứ ?
Con bé vừa nói vừa khóc !
– Im đi ! Éo có gì mà cũng tỏ vẻ, cậu nghĩ bọn tôi thèm cái thứ bẩn thịu từ cậu à ? Cậu chưa bị làm gì, okey !
– Phải đấy ! Chụp ảnh với mày là nỗi nhục của tao rồi ý ! – Thằng bạn tôi nói xen vào !
– Vậy cậu muốn gì ở tôi ?
– Đừng bao giờ đụng tới N của tôi nữa và đừng mong có cơ hội trả thù, nếu tôi biết được thì tôi sẽ tung toàn bộ chỗ ảnh này lên page trường cậu rồi up lên cả Kenh14 nữa ! Mà quên chưa cho cậu biết là tôi là 1 cộng tác viên của kenh14 mà
Con bé ngồi trầm tư suy nghĩ, mắt thì thôi khóc ước đầu lên nhìn và nói !
– Tôi… đồng ý !
– Okey ! Nhớ đó ! Nếu tôi biết N bị làm sao dù không phải cậu hay do cậu cố tình ngấm ngầm sắp đặt thì người đầu tiên tôi truy ra là cậu và việc bắt cậu dễ lắm ! Có thể lần tới bị tóm cậu không được thoải mái như thế này đâu nên cam phận mà chịu hàng đi nhé !
– Thế cậu thả tôi ra được chưa ?
– Tại sao ?
– Vì tôi muốn trêu đùa với cậu một chút )
– Cậu.. muốn làm gì tôi !
Không nói nhiều, tôi bảo thằng bạn bắt con rắn cảnh của nhà nó ra và nhét vào vửa phòng cho no chui vào !
– Nhìn ra cửa đi cô em !
Con bé nhìn ra cửa và thấy con rắn thì nó hét lên, kêu la om sòm !
– Á rắn…. rắn…. thả tôi ra ! Lũ khốn kiếp !
Con rắn nó từ từ bỏ vào trong phòng rồi trườn khắp phòng !
– Câm mồm đi em ! Nói nhiều rắn nó lên cắn đấy, mà rắn này độc lắm, cắn phát chết luôn đấy !
Nó thì cứ ngồi la hét rồi khóc và van xin chúng tôi trong tuyệt vọng, còn tôi và lũ bạn chỉ biết ngồi cười hả hê ! 15p sau khi đã chán và muốn về ngủ rồi thì tôi mới bảo đứa bạn vào giải quyết !
Nó cầm theo một lọ Forane xịt hết vào trong phòng qua khe cửa ! Khoảng 5p sau chắc con bé ngấm thuốc, từ từ không kêu ca nữa mà lịm dần đi !
Mở cửa phòng, chúng tôi bước vào, bên trong sặc mùi thuôc mê, thằng bạn phải mở hết cửa ra rồi bật quạt nên cho thoáng ! Con rắn đã được trả về đúng tủ của nó còn con bé thì vẫn đang lịm trên giường !
– Giờ mang nó về kiểu gì ?
– I don’t knows ! Mang về thì dễ nhưng mang đi thì hơi khó đấy ==
– Thế giờ tính sao bây giờ ?
Cả lũ đang bắt đầu lo lắng khi chẳng biết làm thế nào để tống khứ con nhỏ này đi !
– Nghĩ đi nào ! Chẳng lẽ chờ nó tỉnh rồi thả nó về ?
– Thằng điên, đợi nó tỉnh thì tối mất, mà tối là nhà tao về rồi !
-Đệt, thế làm thế nào bây giờ ?
Cả lũ cứ sốt sắng lo chẳng biết giải quyết thế nào ! Còn tôi thì ngồi một chỗ vắt óc để đẩy nó đi !
– Bọn mày trật tự đi, tao có cách rồi !
– Cách gì vậy ?
Cả lũ chăm chăm nhìn vào tôi ! Còn tôi thì bắt đầu chỉ cho bọn nó nghe rồi bọn nó cũng trầm trồ thán phục ! Bước vào phòng, bọn nó khiên con bé ra và đặt lên chiếc xe đạp điện của thằng bạn tôi, và bọn nó giao cái nhiệm vụ tống khứ con nhỏ đó cho tôi ! Tôi phóng đi và đưa nó đến trạm y tế phường )
Vừa bước vào sân thì tôi vội bế con nhỏ đó vào trong làm vẻ mặt hốt hoảng !
– Cô ơi, cấp cứu cho bạn cháu với !
Mau chóng người y tá chạy ra và bảo tôi đặt con nhỏ xuống giường và nói :
– Bạn cháu làm sao vây ?
– Cháu cũng chẳng biết, đang đi giữa đường thì bị ngất, cháu thấy thế lên đưa bạn ý vào đây, sợ đến bệnh viện lâu !
– Để cô xem xét !
Mấy phút sau thì người y tá mới nói lại với tôi :
– Bạn cháu không sao đâu, có lẽ là đi trời nắng nên bị say nắng rồi ngất đi thôi !
– Vậy sao ? May quá, vậy bạn ấy có cần đến bệnh viện không ạ ?
– Không đâu, chỉ cần nằm nghỉ chút và trườm khăn mát là được mà !
– Vậy sao ? May quá ! Vậy cô có thể chăm sóc bạn ấy giúp cháu được không ? Cháu đang có việc, chút bạn ý tỉnh lại thì cô bảo gọi cháu đến đón !
– Ừm ! Cháu cứ đi đi, có gì cô bảo bạn ý gọi gia đình đến đón cũng được !
– Vâng ạ ! Chào cô !
Tôi mỉm cười tươi một cái rồi bước ra ngoài phóng xe về nhà mấy thằng bạn luôn ! Vậy là nhiệm vụ hoàn thành !
– Thế nào rồi mày !
Bọn bạn tôi nhìn tôi và hỏi một cách tò mò !
– Ngon như ăn kem ý ! :v Tao đã ra tay thì kể cả đột nhập vào văn phòng thủ tướng cũng không thành chuyện
Tôi vỗ ngực tỏ vẻ nguy hiểm với bọn nó !
– Mịe ! Thế cũng to mồm ! Mà mày bỏ nó ở đấy không sợ sao à ?
– Sợ gì chứ ? Nó tỉnh dậy tự biết đường về thôi :v
– Mịe. không ngờ mày nham hiểm vậy đấy ==
– Đậu má, bọn mày là bạn tao hay kẻ thù của tao đây mà ném đá như đúng rồi thế ==
– Là bạn )
Cả lũ lại cười thật vui vẻ với nhau rồi lại dẫn nhau đi ăn tiếp !
Tối trở về nhà lúc 8h tối ! Vậy là từ giờ sẽ chẳng có ai dám động chạm hay làm phiền, đe dọa N nữa rồi ! ngồi ngắm nhìn bức ảnh background mà tôi lại nhớ đến người con gái đó, chẳng biết giờ này em đang làm gì rồi ! Tôi mở máy nhắn tin cho em ! Cả ngày ko được nói chuyện rồi, thấy nhớ nhớ !
‘’ Này, cậu đang làm gì vậy ? ‘’
‘’ Học bài ‘’
Òa, thì ra đang học bài, con người chăm chỉ có khác, chẳng bù cho mình == !
‘’ Học bài mà còn dùng đt à ? ‘’
‘’ Ở đâu cái luật học bài ko đc dùng điện thoại ? ‘’
Chết cha, chẳng biết nói gì tiếp đây ==
‘’ thì ! Khi học bài, chúng ta phải thật tập trung, không thể để các thứ khác ảnh hưởng đến mình được ) ‘’
‘’ c đang làm ảnh hưởng đến t đấy == ‘’
‘’ Vậy sao ? xin lỗi nhé ^^ học tiếp đi ‘’
Tôi tưởng như vậy thì em sẽ chuyên tâm học chở lại và không trả lời tôi nữa nhưng thực sự em đã làm ngược lại !
‘’ Mất hứng học r == ! Mà sao ko học còn nhắn tin lg ?
‘’ thế sao ? xin lỗi nhé ^^ ! vì tự dưng muốn nt vs c thôi ‘’
‘’ tự dưng ? sao lại là t ? c có nhiều bạn nữ lắm mà, cả H nữa ‘’
‘’ thì mấy người kia là bạn cũ r nên biết hết rồi, còn cậu là ng mới nên muốn tìm hiểu chút để thêm hiểu thôi ‘’
‘’ Tìm hiểu ? người mới ? Vậy cậu là người có mới nới cũ ?
Đậu má, em lại hiểu sai ý tôi rồi, tôi đâu có như vậy, rõ ràng tình cảm tôi dành cho em hơn hẳn đứa con gái nào hết mà ! Nói vậy nghĩa là tôi coi em bằng những người khác sao ?
‘’ không phải ‘’
‘’ Học đi, mai nhiều môn học thuộc lắm ‘’
Đó, vậy là câu chuyện của bọn tôi chấm dứt từ đây, chẳng hiểu tôi có phạm lỗi không mà lại bị em cư xử như thế ?
Chán đời lại mở nhạc lên nghe rồi ngủ ! Sáng dậy sớm, tôi vào buồng tắm gội thật sạch sẽ rồi ra ngoài vừa nằm bật quạt hong tóc khô vừa ngồi onl fb check new feed rồi check inbox ! Tôi có thoi quen là mỗi hôm đều xem inbox để biết xem người tôi quan tâm hôm qua ngủ mấy giờ !
‘’Active 4 hour ago’’ vậy là em off lúc 4h trước, tức 1h sáng nay, tại sao em lại luôn ngủ muộn dậy sớm như vậy chứ ? ngủ 5h một ngày, không đủ để em có thể làm việc một cách hiệu quả và minh mẫn, và cũng vì do thức khuya nhiều đêm mà bọng mắt em càng ngày càng hiện rõ ! Nhưng tôi lại thích cái bọng mắt đó trên khuôn mặt của em ! Nhìn rất khác lạ giữa những người con gái khác, mà con gái có để bọng mặt bây giờ đây là mode mà )
6h ăn sáng xong thì đến lớp luôn ! Hôm nay tôi bá nhất trường luôn, đến sớm hơn cả hiệu trưởng :v cả trường có mỗi mình tôi với mấy ông bảo vệ ! :3 Đến sớm cũng có cái thú vị của nó, nhìn ngắm sân trường vắng lặng không một bóng người mà tự dưng thấy mình thật vĩ đại, như kiểu cả trường tuyệt chủng hết rồi còn đúng mình mình ý ! Chạy vào lớp nhét túi đeo vào ngăn bàn rồi mau chóng cầm máy chạy ra, không thể bỏ lỡ cơ hội này được, đây là cơ hội có một không hai để chụp ảnh toàn trường với tiêu đề ‘’ Buổi sáng tĩnh lặng ‘’ Tôi vòng ra khu hiệu bộ đứng đấy chụp vì ở đó có thể bao quát toàn cảnh được !
Chụp được mấy chục bức thì xem lại mới phát hiện ra là mấy bức sau của tôi bị phá bởi một con nhỏ nào đó đang đi giữa sân trường == Khốn nạn v~
Cả kì công của tôi bị một con nhỏ phá đám, zoom nên chẳng thấy mặt cơ mà thấy dáng quen quen ! Cất máy đi, nhìn xuống sân trường thì thấy con nhỏ đó đang đi vào cầu thang chuẩn bị lên lớp ! Tiếp tục theo dõi, tôi lại thấy con nhỏ đó lên tầng ba và… vào lớp tôi @@
‘’ ai vậy nhỉ ? ‘’ tôi tò mò rồi cũng bước trở về lớp, từ cửa sau tôi nép người rồi nhìn trộm vào !
Đó là cậu ấy, đó là N, nhưng sao cậu ấy đến sớm vậy ? Giường như cậu ấy chỉ đến thứ 2 sau tôi ! Nhưng thế là quá sớm rồi ! Cậu ấy đang ngồi trên bàn và… học bài @@
Có cần thiết phải đến tận lớp sớm thế này để học không chứ ? chẳng đáng chút nào cả !
Tôi bước vào từ cửa sau, thật chậm rãi và từ từ tiến về phía bàn mình, phía sau bàn cậu ấy ! Với khoảng cách rất gần như vậy tôi có thể cảm nhận được hương thơm từ tóc cậu ấy, hình như là vừa mới gội sáng nay ! Độ chăm chú của cậu ấy đã đánh lừa thính giác khiến cho cậu ấy không cảm nhận được đang có người ở sau !
Tôi ngồi thật chậm xuống bàn ! Một tay đưa lên vỗ nhẹ vào vai cậu ấy !
Bất chợt cậu ấy giật mình một cái rồi quay xuống nhìn tôi bằng ánh mắt to tròn đầy sợ hãi cùng khuôn mặt hoảng hốt khiến tôi cũng giật mình mà bắn người ra sau !
– Là cậu sao Thiên Thắng ?
Tôi hoàng hồn lại mà đáp :
– Ừ.. là tớ !
– Phù ~ Cậu làm tớ hết hồn !
Vừa nói N vừa đưa tay lên giữ tim như kiểu bị bệnh tim tái phát ý !
– Mình xin lỗi ! Thấy cậu tập trung quá nên không muốn nói to sợ cậu giật mình thôi
– Hix.. cậu làm như thế còn làm tớ sợ hơn ý, tưởng ma cơ ==
– Hì hì ) Nhưng sao cậu đến sớm vậy ?
– Thì.. tớ học bài thôi ! Nhưng cậu cũng đến sớm vậy ?
– Thì.. tự dưng muốn đến sớm thôi, nhưng chủ yếu là về nghệ thuật )
– Nghệ thuật.. gì ?
N mở đôi mắt to tròn nhìn tôi hỏi !
– Dĩ nhiên là.. chụp ảnh rồi, nhưng cậu có biết là tại cậu nên tớ bị hỏng bộ ảnh quý giá về trưởng học không ? ==
Tôi vừa nói vừa tỏ vẻ mặt buồn rầu !
– Sao lại tại tớ ?
Lấy điện thoại ra mở ảnh cho N xem :
– Đó, cậu thấy chưa ? Khung cảnh đang đẹp tự dưng chui đâu ra một bóng người này ==
– Vậy sao ? tớ xin lỗi ! Nhưng tớ bé như vậy đâu sợ ảnh hưởng nhiều chứ ?
Cậu ấy bắt đầu minh bạch cho lỗi lầm của mình, và tôi thích điều đó từ cậu ấy !
– Có chứ sao ? Có cậu vào thì đâu phải phong cảnh nữa ==
– Nhưng cậu có thể photoshop khiên tớ mất đi mà ^^ phải không ?
Cậu ấy vừa nói vừa nhìn tôi bằng đôi mắt long lanh to tròn đáng yêu vô cùng khiến tôi bị mê hoặc rồi rơi vào cạm bẫy.
– Ờ ờ.. phải rồi, photoshop là được !
– Vậy là tớ không có lỗi phải không ?
– Ờ !
Rồi bất chợt cậu ấy mỉm cười với tôi, đây là lần thứ hai, và nụ cười đó lại hút hồn tôi tiếp ! Tại sao cậu ấy biết cách để làm tôi rơi trạng thái mơ mộng hết lần này qua lần khác ? Nụ cười đó trông rất đẹp và rạng rỡ trên khuôn mặt lạnh như băng, nụ cười đó chỉ cho riêng tôi ngắm, và chỉ dành cho tôi ! Và từ đó tôi càng biết mình đã phải lòng cậu ấy rất nhiều rồi !
– Này !
– Hả ?
TÔi bất chợt tỉnh mộng ! Cậu ấy lại trở lại vẻ mặt như mọi khi rồi nói tôi !
– Cậu học bài chưa ?
– Chưa !
– Vậy học đi, chút kiểm tra miệng đấy ! Bài dài lắm, cố học chút nào hay chút ý đi, thời gian còn nhiều !
– Hôm qua cậu chưa học hết à ?
– Ừm ! Mình học được chút nên buồn ngủ rồi ngủ luôn !
– Vậy tối qua cậu ngủ lúc mấy giờ ?
– 11h
11h ngủ ư ? Rõ ràng là em đang nói dối tôi, tôi biết em 1h mới ngủ nhưng sợ nói ra lại biết tôi theo dõi nên thôi !
– Cậu ngủ sớm nhỉ ?
– Cũng không sớm mấy mà ! Nhiều lúc tớ còn thức trắng đêm cơ ! Nhưng dạo này vào năm học thì ít rồi !
– Trắng đêm ? Thảo nào trông mắt cậu chẳng khác nào gấu trúc cả =))
– Ờ, cậu không biết à ? mấy đứa bạn với pama toàn gọi tớ là Panda mà ^^
– Panda sao ? Tên hay nhỉ, thế lần sau tớ không gọi cậu là N mà gọi là Panda nhé !
– Ừm ! Tùy cậu thôi ! Nhưng chỉ mình cậu biết thôi nhé !
– Ừm ! Mình tớ biết và chỉ gọi khi có hai chúng ta =))
Tôi và cậu ấy thôi bàn tán và bắt đầu học bài, thực chất là tôi chỉ lôi ra đọc chứ không học thuộc nổi, trên tôi là một người con gái vừa xinh đẹp lại là người tôi thích nữa thì sao có thể tập trung nổi cơ chứ ? Dần dần mọi người cũng từ từ vào lớp và trống cũng đến ! Ngày học mới cũng những tiết học mệt mỏi bắt đầu.
**********
Chap 62
Các tiết hôm nay như kiểu muốn thách thức học sinh mà toàn chơi trò đồng loạt kiểm tra một lúc khiến tôi mệt lử người vì mấy cái tiết xã hội buồn ngủ! Nhưng may mắn là nhờ có N mà tôi cũng mang máng viết chút ít được vào giấy kiểm tra, gọi là tầm tầm chắc 5 – 6 điểm nên cũng không lo mấy!
– Oài! Hôm nay kiểm tra rõ nhiều ra mà không báo trước làm em chẳng học gì cả!
Vừa nói, nhỏ Hạnh vừa quay xuống chỗ tôi làm bộ mặt mếu rồi trề cái mỗi xuống nhìn rõ đáng yêu! Tiện tay tôi đưa lên véo má con bé một cái rồi nói:
– Chẳng lẽ cô nương của tôi không làm được sao? Đứng top 1 trường TB cơ mà?
Tôi vừa nói vừa cố tình chọc con bé!
– Gì cơ chứ? Top 1 thì cũng đâu phải lúc nào cũng học bài chăm chỉ đâu chứ?
– Thế nghĩa là hôm qua em không học bài và không làm được chút nào sao?
– Đâu 🙁 em có học chút thôi mà, làm được tầm chắc 5 – 6đ
Con bé vừa nói vừa bộ mặt xị xuống!
– Vậy thì sao lại buồn cơ chứ? Cười lên đi nào!
Vửa nói tôi vừa giơ hai ngón tay lên ẩn má nhỏ Hạnh lên tạo hình mặt cười rồi mỉn cười với con bé!
Con bé lấy tay bỏ ngón tay tôi ra, khoanh hai tay trước bàn rồi nằm xuống ngước lên nhìn tôi mà nói với vẻ mặt buồn rầu!
– Mọi khi toàn điểm 8 trở lên, vậy mà giờ không học mà bị điểm thấp em sợ bị tụt hạng mất chuỗi lắm
Vãi cả tụt hạng với mất chuỗi! Con bé nói như kiểu như đang chơi LOL ý!
– Có một chút điểm thôi mà, về sau điểm cao sẽ gỡ lên thôi!
– Anh thì có bao giờ phấn đấu đâu mà biết chứ == Em ghét điểm < 8 - Ai bảo thế chứ? Em xem toán, lý của anh đi, làm gì có điểm nào < 8 chứ :v - Nhưng đó là anh tập trung vào hai môn đó, còn em là tập trung tất cả các môn nên phải khác anh chứ? == - Thế sao? Do muốn giữ top thôi, còn anh thì Toán và Lý là đủ rồi ) - Hừ >.< Không nói chuyện với anh nữa! Nhỏ Hạnh quay lên giận dỗi tôi rồi lại quay ra bắt chuyện với N, cái này nó trở thành thói quen như cơm bữa rồi, cứ giận lúc chán thì lại quay xuống bắt chuyện :v Trống điểm báo hiệu giờ tan học đến, tôi phấn khởi ra khỏi lớp và tiến về phía cổng trường! Ra nơi hàng cây ở vỉa hè cạnh cổng trường mà N vẫn thường đứng đó, tôi thấy cậu ấy đang ở đó đứng chờ người đến đón rồi! Tôi tới bên bắt chuyện với cậu ấy! - Cậu vẫn chưa về sao? N quay mặt lại nhìn tôi rồi trả lời! - Tớ vẫn phải đứng chờ người tới đón nữa! - Cậu có thể tự đi học mà? Tôi tò mò hỏi cậu ấy vì muốn biết tại sao cậu ấy lúc nào cũng phải có người hộ tống mới về được? - Tớ.. không được phép đi một mình! - Không được đi một mình? Nghĩa là pama cậu sợ cậu bị bắt cóc sao? Tôi vừa nói vừa cười để chọc cười cậu ấy! Nhưng ngược lại cậu ấy không hề vui với hành động của tôi mà còn có ý phản đối. - Cậu không biết gì nên đừng nói vậy…. Chỉ là pama tớ lo cho tớ thôi! Giọng nói cậu ấy có chút ngập ngừng như muốn giấu diếm gì đó! Tại sao tôi lại không biết cơ chứ? Tôi biết là em rất khó được an toàn nếu đi một mình nhưng việc em nói là không được đi một mình có nghĩa là pama rất lo cho em, không cho phép em được đi một mình dù là buổi sáng hay tối? Tại sao vậy chứ? - Vậy sao? Cho tớ xin lỗi! - Ừm! Không biết nói gì nữa, tôi và cậu ấy rơi vào trạng thái im lặng, cứ như vậy hai người cứ đứng đó im lặng bên cạnh nhau nhìn ngắm dòng học sinh, xe cộ đi lại đang vụt nhanh qua cổng trường và đoạn đường ngắn phía trước chúng tôi, thời gian đang trôi nhanh đi một cách vô nghĩa, cứ im lặng như vậy thì thời gian tôi được nói chuyện với cậu ấy sẽ không còn mất! Tôi chủ động bắt chuyện với cậu ấy lần nữa! - Panda – Tôi dùng biệt danh của cậu ấy để gọi, tôi muốn làm vậy để tăng làm giảm khoảng cách giữa hai người! Có lẽ cậu ấy sẽ thích tôi gọi như vậy? - Cậu gọi tớ? - Thỳ ở đây ngoài cậu ra thì làm gì còn con gấu trúc nào nữa chứ Có một nụ cười thoáng hiện trên đôi môi mỏng tựa cánh đào của người con gái đó, tim tôi lại lần nữa thắt lại! Dưới ánh nắng buổi trưa, nụ cười đó càng trở lên thanh khiết hơn bao giờ hết! - Cậu muốn nói gì với tớ vậy? - À.. ừ.. chỉ là tớ muốn hỏi rằng.. nếu pama cậu không đến đón cậu thì cậu về kiểu gì thôi? Chính xác thì đó là điều mà tôi đang thắc mắc mà không có lời giải đáp! - Thì.. bạn tớ đưa về! - Là cậu bạn đó sao? Tôi cũng đã 60% đoán được sẽ là cậu bạn đó nhưng chưa chắc lên muốn hỏi, muốn hỏi xem mối quan hệ giữa hai người khăng khít đến mức nào mà có thể sẵn sàng vì một người con gái làm mọi thứ như vậy ! - Ừm ! Là nó ! Nó thường đến đón tớ nếu pama tớ không đón được ! - Tại sao lại là cậu bạn đó mà không là người khác ? Pama cậu không… sợ gì sao ? - Sợ gì là sao ? Đó là thằng bạn thân gần nhà tớ, nó chơi thân với tớ từ lúc mới sinh đến giờ ! Oh shit ! Bạn gì mà thân kinh vậy ? từ bé tý luôn mà @@ thảo nào mà tin tưởng nó vậy ! - Nhưng mà giang sơn khó đổi bản tính dễ rời mà, cậu không sợ một ngày nào đó bị nó bán sang trung quốc sao ? Tôi trêu cậu ấy ! - Là giang sơn dễ đối bản tính khó rời chứ == ! Mà tớ không thích cậu nói bạn tớ như vậy đâu ! - Ừm ! Tớ hiểu rồi, xin lỗi ! Vậy cậu có coi tớ là bạn không ? - Có chứ ? hỏi gì lạ vậy ? - Vậy nếu tớ đưa cậu về thì cậu có chịu không ? :]] - Không phiền cậu đâu ! Bạn tớ sắp đến rồi ! Ặc, lại trả lời sai đề bài == tôi là tôi ghét nhất kiểu đó luôn nhưng với người xinh đẹp như cậu ấy thì tôi sẽ dễ dàng bỏ qua lỗi đó ! - Tớ hỏi cậu là tớ đưa cậu về thì cậu có chịu không cơ mà ? Chẳng lẽ cậu sợ tớ bắt cóc bán lấy tiền sao ? == - Không ! Nhưng tớ sợ cái khác ! - Sợ cái khác là sao ? Tôi lại tò mò về cậu trả lời của em, ở tôi có cái gì đáng sợ cơ chứ ? - Thì tớ sợ tốc độ ! Lần trước cậu đi xe nhanh như vậy nên tớ sợ ! Ặc ! Thì ra là cậu ấy không an tâm khi giao phó tính mạng cho tôi sao ? Thì ra là vậy ! - Vậy thì tớ có thể đi chậm nếu cậu muốn ! Không thì tớ sẽ đi xe điện đưa cậu về cũng được ! Chịu không ? - Có lẽ là được, nhưng chắc tớ không phiền đến cậu như vậy đâu ! - Ừm, không sao đâu, nếu cậu cần thì tớ sẽ sẵn sàng :]] Vậy là cuối cùng cậu ấy cũng chịu giao phó thể xác à nhầm nhầm… giao phó tính mạng cậu ấy cho tôi à à lại nhầm tiếp mà là giao phó sự an toàn cho tôi ! - Ừm, cảm ơn cậu ! Mà cậu sao không về mà còn ở đây làm gì ? - Thì tớ chỉ muốn ở đây nói chuyện với cậu chút cho đỡ buồn thôi ! Đáng nhẽ cậu phải cảm ơn tớ chứ sao còn trách tớ ? Tôi làm vẻ mặt buồn rầu nhìn cậu ấy ! - Hẳn là phải cảm ơn cậu ! Mà cậu thôi ngay cái vẻ mặt đó đi, nhìn muốn đánh == - Gì cơ ? cậu muốn đánh ân nhân đã từng cứu mạng cậu sao ? - Ừm sao ? Thấy ghét thì muốn đánh thôi == không được sao ? - Vậy đánh đi xem nào, thách luôn nhé ! - Thách á ? Được rồi chính cậu thách tớ đấy đừng hối hận ! Cậu ấy nhìn tôi bằng ánh mắt nghiêm nghị rồi nói : - Nhắm mắt vào đi ! Tôi làm theo, từ từ tôi cảm nhận được có gì đó mát mát, lạnh lạnh đang lăn dài trên bờ má tôi ! - C L G T ? Tôi mở mắt ra nhìn cậu ấy mà đáp ! - Nghĩa là sao ? tớ không hiểu ? - Cậu làm gì thế ? Cậu ấy không nói gì mà chỉ đưa tay lên miệng che lại rồi cười ! Nhìn mắt cậu ấy tít lại như thế này ^^ trông đáng yêu không tả được ! - Cậu tự xem đi thì biết ! Vừa nói lại vừa che miệng cười tiếp ! Đoán có chuyện chẳng lành nên tôi từ từ lấy điện thoại ra soi gương và ‘’ What the fuk ‘’ - Cậu dám làm vậy với khuôn mặt đẹp đẽ trời phú của tớ sao >.< - Tại cậu thách tớ thôi Vừa nói vừa cười tiếp ! Sau đó cậu ấy đưa tay lên búng vào trán tôi một cái rõ đau rồi cười nói : - Yên đi nào ! Đừng than vãn nữa để tớ lau cho Tôi đưa tay lên trán suýt xoa, nhưng sau cái nụ cười đó của cậu ấy thì tôi hoàn toàn đã bị cậu ấy hút hồn thực sự! Mọi hành động của tôi đều phó mặc cho cậu ấy làm gì thì làm, toàn thân bất động, đôi mắt thì bị lấy đi mất sự tinh anh từ đôi môi đó! Cậu ấy mở cặp lấy chiếc khăn giấy ướt rồi từ từ lau trên khuôn mặt của tôi, thật nhẹ nhàng! Tôi cảm nhận được từng sự mát lạnh đến từ chiếc khăn ướt đang phủ đều và lan tỏa lên khuôn mặt của tôi! Một hành động thật dịu dàng và cũng là hành động đã đốn tim tôi khiến tôi xao xuyến đến khó tả! Cái phút giây này tôi chỉ muốn dừng lại mãi mãi, được nhìn nụ cười tỏa ra từ trên môi cậu ấy, được nhìn ánh mắt cậu ấy đang chăm chú rõi theo từng vết khăn trên khuôn mặt tôi! Sao mà tôi cảm thấy hạnh phúc dạt dào như thế chứ? - Ê.. này! Thiên Thắng! N vừa gọi tên tôi vừa giơ tay khua trước mặt tôi! - Hả.. gì vậy? Lần này thì tôi tỉnh mộng hẳn! - Mặt cậu sạch rồi đấy! Giờ về thôi! - À.. ừm! Cảm ơn! - Ừm! Không có gì, giờ tớ về đây, bye! Vửa nói, cậu ấy vừa vẫy tay chào tôi rồi chạy ra phía bên ngoài, nơi cậu bạn của N đang đứng chờ từ lúc nào mà tôi không hay biết! Tôi đưa tay lên chào cậu ấy rồi đồng thời cũng chào cậu con trai kia luôn! Nhìn tên con trai đó quay ra phía tôi nói bóng nói gió gì đó mà N quay lại nhìn tôi rồi cười @@ trong đầu tôi hiện ra giấu ? to đùng! ‘’ cái gì thế? Chê mình xấu trai chắc? mình còn đẹp hơn cả nó tỷ lần mà dám chế mình sao? ‘’ Nghĩ thầm như vậy rồi tôi cũng thôi, vẫy tay chào xong rồi cũng lượn đi luôn! Chạy ra lấy xe xong! Tôi phóng một mạch về nhà! Chiều hôm đó phải đi học thêm nên chẳng có time rảnh ngồi nói chuyện với N nên thôi đành để tối vậy! Có lẽ là tối tôi rảnh, cậu ấy cũng rảnh nên sẽ có cơ hội ngồi nc với nhau lâu hơn! 8h tôi mở máy check thì không thấy cậu ấy onl, nhắn tin cho cậu ấy! ‘’ Cậu đang làm gì vậy? ‘’ 10p sau mới có reply ‘’ Đang học thêm, chút nc sau nhé ‘’ Vậy là cậu ấy đang học thêm nên không có thời gian nói chuyện với tôi! Chán chẳng biết làm gì! Ngồi học đến 9h rồi tôi lại mở máy ra nghịch tiếp! Chẳng biết tôi làm sao mà tự dưng lại tò mò về N rồi mò mẫm vào fb cậu ấy hết ngắm ảnh lại xem info rồi đọc stt! Tự dưng tôi thấy mấy bức ảnh trên wall cậu ấy chụp chung với thằng con trai kia nhìn rõ là gato ra, nhìn như kiểu họ là người yêu của nhau ý >_< gato vc!! Ấn vào xem fb tên con trai đó, cũng vài bạn chung, thôi thì ấn add fr luôn! Mấy giây sau nó nhận luôn mới kinh chứ? Thằng này chắc rảnh đang ngồi nhà onl đây mà! Tôi inbox nó chém gió tiện thể hỏi han tình hình của N luôn, biết được càng nhiều thông tin càng tốt! - Ê! Này! - Ai vậy? Ai ai cái cmnm ý == nhìn ava mà íu biết à? - Tôi là Thiên Thắng! Bạn của N ở lớp! Ông là bạn thận cậu ấy đúng không? - Ừ đúng rồi! ông là tên con trai hay đi cùng cậu ấy? Tên cái cmnm ý == có tên mà không gọi dám gọi mình là ‘’ tên con trai ‘’ thằng này láo thật! Nếu không phải là bạn N chắc mai lên bảng đếm số rồi ý ==! - Ờ! Hân hạnh làm quen! - Ừm! Có chuyện gì không vậy? - À, muốn hỏi mấy chuyện liên quan đến N thôi :]] - Ông đang tìm hiểu nghĩa là thích cậu ấy đúng không :3 - Đậu má == ko có , tò mò thôi! - Tò mò cái gì cơ chứ :v nhìn cách nói chuyện của N với ông và cách ông lúc nào cũng bám theo N là biết rồi :v Bám bám cái cmnm ý == đi theo bảo vệ mà dám bảo mình bám, thằng này đúng là chán sống, cần phải xử tử sớm, nhưng nể mặt N tha cho! - Ờ ==” Cứ cho là thế đi, nhưng cho tôi hỏi mấy thứ? - Hỏi đi - Ngày xưa N có bị xảy ra chuyện gì không? - Chuyện gì là chuyện gì =-= - Thì như kiểu là bị cái gì đó rất kinh khủng ! - What the ‘’ Kinh khủng ‘’ ? Sao lại bảo thế? - Thì vì tôi thấy N nói pama N không muốn cậu ấy đi lại 1 mình! Và cậu ấy cũng sợ vậy hay sao ý? - Ừm! Đúng rồi đấy! Nhưng sao cậu lại muốn biết? - Thì tôi tò mò thôi ==’’ - Tò mò sao? N hiếm khi kể chuyện của mình cho người khác lắm! Nhưng với ông chắc N tin tưởng nên mới nói, vậy thì tôi cũng nói cho cậu biết chút ít vậy! Nhưng đừng sửng sốt nhé! - Ừm! Nói đi! Vậy là bí mật của cậu ấy tôi sắp được biết! - Bí mật là… năm cấp 2, cậu ấy xảy ra chuyện rất tồi tệ nên khiến cậu sợ và bị ám ảnh nên không dám đi một mình là như vậy! - Là gì? Kể đi xem nào? - Cấp 2, có một lần cậu ấy đi học thêm về vào buổi tổi tầm 9h30 ! Mọi khi là pama cậu ấy sẽ đưa cậu ấy về nhưng lần này chẳng biết là lý do tại sao cậu ấy lại nhận đi chung với một nhóm bạn nam cũng chỗ học thêm về ! Chắc có lẽ là cậu ấy nghĩ đi đông sẽ không sợ và nghĩ mấy tên con trai đó sẽ đưa cậu ấy về nhà an toàn ! - Rồi sao nữa ? - Lúc đó mama cậu ấy có đến muộn 5p, đến nơi thì mới nhận được tin nhắn từ cậu ấy nên mới về nhà luôn nghĩ là cậu ấy về nhà an toàn rồi ! Nhưng đến khi trở về nhà mới chưa thấy cậu ấy về nên mama cậu ấy lo lắng gọi điện cho nhưng N không bắt máy ! - Rồi sao nữa == sao cứ câu giờ thế ? - Thì lúc đó mama lo lắng cho cậu ấy nên đi tìm khắp nơi ! - Thế còn cậu ấy thì làm sao ? - Cậu ấy bị bọn con trai đó đưa đến một chỗ đoan đường tối vắng người qua lại rồi định giở trò với cậu ấy ! - Rồi sao nữa == cậu ấy bị sao không ? - Không ! May mắn là lúc đó thật là tình cờ đúng lúc tôi đi chơi điện tử về, lúc đó tôi cũng nhận được tin từ mẹ N bảo tôi tìm cậu ấy cùng ! Đi qua đoạn đường vắng đó, tôi nghe thấy đông người rồi tiếng người kêu cứu nên đinh ninh đó là N, Tôi chạy tới hét lên ! Bọn nó nghe thấy tiếng người nên sợ quá chạy đi để lại mỗi mình N ở lại ! Tôi chạy tới thì thấy cậu ây đang ôm mặt khóc ! Có vẻ cậu ấy rất sợ ! Tôi dỗ cậu ấy rồi báo tin cho mẹ cậu ấy và đưa cậu ấy về nhà ! May mắn là cậu ấy không bị sao cả ! - Phù ~ may thật đấy ! Tôi cũng thở phảo nhẹ nhõm khi câu chuyện kết thúc - Vậy là kể từ đó thì mama cậu ấy cấm cậu ấy đi một mình về và phải có người thân đưa về ? - Ừm ! Đúng đấy ! - Vậy mấy thằng kia có bị sao không ? - Bọn nó á ? Từ lúc xảy ra chuyện đó thì bọn nó sợ nên bỏ học thêm rồi ! - Vậy hỏi giáo viên ở đó thì làm sao ? - Chỉ biết tên với Trường học thôi chứ không biết họ tên đầy đủ ! - Vậy cậu có thể cho tôi biết tên bọn nó với trường và tên cô giáo bọn nó học thêm được không ? - Cậu định làm gì ? Trả thù chắc :v - Không ? Tò mò muốn biết nó là những đứa nào mà liều vậy thôi ! Nhưng nếu được thì tôi sẽ trả thù , cậu có tham gia cùng không ? - Nếu có thêm cậu chắc tôi dám đấy ! Nhưng nghe nói bọn nó là đầu gấu ! - Đầu gấu sao ? Cậu cứ cho tôi những thông tin trên đi, tôi điều tra rồi báo cậu sau ! - Ừm ! Hình như là cậu có vẻ không đơn thuần là thích mà là yêu N mất rồi ý :v Tên con trai đó vừa nói vậy làm bất chợt tôi giật mình ! Chắc hẳn là đúng như vậy rồi đấy ! - Nói nhiều vc, cho luôn đi == - Okey okey ! Cấp 2 học Ái Mộ ! Cô giáo tên Thủy, tên bọn nó gồm ‘’ H, L, Q ‘’ - Ừm! Cảm ơn! - Không có gì! Mà có lẽ là tôi nhờ ông chăm sóc cho N ở trường giúp tôi nhé! Trông có vẻ lạnh lùng thế thôi nhưng yếu đuối lắm! - Ừm! Tôi kết thúc cuộc trò chuyện ở đây và bắt đầu vắt tay lên trán suy nghĩ một kế hoạch mới! Kế hoạch của tôi là khử bọn lần trước dám làm chuyện xấu với N, chẳng biết tại sao tôi lại căm phẫn muốn đập bàn phím khi biết tin đó từ việc bạn N kể lại! Tôi không ngờ là cấp 2 cậu ấy trải qua một chuyện đáng sợ như vậy đấy! Thề có chúa là tôi sẽ tìm ra và tiêu diệt bọn nó để báo thù cho N! ********** Chap 63
10h tối hôm đó! Tôi nhận được tin nhắn của N:
‘’ Cậu có chuyện muốn nói với tớ sao? ‘’
‘’ Ừm! Chỉ là muốn nói chuyện với cậu chút thôi! ‘’
Tôi dường như cảm nhận được N là một con gái rất dịu dàng và quan tâm người khác, thật là đúng như cậu bạn của N nói, bề ngoài thì lạnh lùng khó gần thế thôi nhưng khi đã gần rồi thì mới biết được N cũng như bao người con gái khác, cũng có cảm xúc, cũng có trái tim! Và hơn hết là có thể cậu ấy biết cách khiến cho những người bạn của mình luôn tin tưởng, bảo vệ cậu ấy!
Nói thật là có nhiều đứa con gái bây giờ trông xinh thì xinh thật đấy nhưng lại bị cái bệnh kiêu, chảnh, nhiều lúc tôi nhắn tin mà bọn nó còn éo thèm trả lời cơ ==’’ Đến lúc hỏi ra thì mới biết là đang học, mà học cũng éo báo lại làm tôi tưởng có chuyện gì mà đi lo thừa cho bọn nó == đúng là ghét vc!
Nhưng N của tôi thì lại khác, cậu ấy rất biết cách để giữ tình bạn bên mình, biết cách làm cho đối phương luôn cảnh thấy dễ chịu khi ở bên cạnh cậu ấy hay nói chuyện với cậu ấy! Có lẽ những kí ức đau buồn của ngày trước và lỗi sợ hãi người lạ của cậu ấy đã khiến cho cậu ấy trở thành con người lạnh lùng như bây giờ! Nhưng tôi tin rằng tôi có thể là chỗ dựa vững chắc để bảo vệ cậu ấy khỏi tất cả các thứ xấu xa trong cuộc sống này!
“ Nói chuyện chút thôi sao vậy nói đi! ‘’
Bỗng dưng tôi chẳng biết nên nói như thế nào với em nữa, từ khi nghe được câu chuyện từ em, trong tâm tôi luôn có một cái gì đó day dứt đến khó tả! Giờ tôi nên nói gì với em đây? Giả vờ như mình chưa biết gì và nói chuyện một cách thật tự nhiên ư hay là bộc lộ hẳn cảm xúc hiện giờ ra với cậu ấy?
“ Cậu hôm nay đi học thêm sao? “
“ Ừm! Hôm nay tớ đi học từ 7r đến 9r mới về cờ ==”
“ Môn gì vậy? Cho tớ đi học với được không? ^^ “
“ Học cùng á? Học ở xa lắm đó, cậu ở NVC có tiện ko mà xin chứ? “
“ ) cứ nói đi xem nào, với tớ thì làm gì có khái niệm xa “
“ Ờ gần nhà tớ “
“ Gần nhà cậu mà xa á? Đi có 15p à “
“ Nhưng tớ thấy từ nhà tớ ra phố là xa mà == “
“ Điên! Thế có cho đi học cùng không?
“ Không! “
“ == Không cho á? Lý do?
“ Học từ lâu lắm rồi nên cậu theo không kịp đâu ”
“ Gì mà lâu thế cơ chứ == Cùng lắm là hơn tiến độ trên lớp 3 – 4 bài chứ gì :v “
“ Không == Học xong hết học kì I rồi, đang học HKII “
Cái gì thế @@ chỗ này đào tạo nhân tài chắc mà bắt học sinh học kinh vậy chứ? Chắc có lẽ là tôi ngã luôn ra đất ý nếu không có cái gối đằng sau đang đỡ! Nhưng dù có thế nào thì tôi vẫn phải xin học cùng em! Chỉ cần biết em luôn được an toàn thôi là đủ rồi!
“ Ặc! Nhưng tớ vẫn muốn đi học thì làm sao == “
“ Thì kệ cậu thôi == “
“ Vậy là cậu đồng ý cho tớ đi học cùng đúng không? ) bắt đầu từ buổi sau tớ đi học cùng nhé “
“ Nếu cậu thích thì cứ đi “
“ Ừm! thank ^^ khuya rồi, Ngủ ngon nhé Panda “
“G9”
Vậy là cuộc trò chuyện của chúng tôi kết thúc, may mắn là tôi đã được N đồng ý cho học thêm cùng, nhưng tôi thấy hơi nghi nghi, làm gì có chuyện mới đầu phản bác rõ quyết liệt mà giờ đồng ý nhanh thế? Hình như là có âm mưu gì đây :-j
Đến ngày tôi xin đi học cùng N, tối hôm đó tôi mượn được con xe điện của chị giúp việc đi học cho nó đỡ hầm hố với cả sợ nhà cô giáo bé chẳng có chỗ để nên mang con xe điện đi cho nó nhanh gọn nhẹ! Lắp trên người chiếc áo sơ mi ba lỗ, quần ngố jean xanh xắn ống! Đi thêm đôi NB vào, lắp thêm vài phụ kiện và ra khỏi nhà! Tôi phóng tới nhà N, à quên mất phóng tới chỗ gần nhà N và đứng ở ngoài ngõ đợi rồi nhắn tin cho cậu ấy!
“ Ê! T đến rồi này! Cậu chạy đâu rồi “
Lúc sau có tin nhắn trả lời! “ Cậu cứ đứng đó đi! Chờ mama tớ đưa tớ đi rồi đi cùng tớ luôn “
Đậu má @@ hẳn là mama đưa đi mà, làm tôi tốn công chuẩn bị mà cuối cùng cũng không được đưa người đẹp đi học, chán luôn, mà đã thế tôi còn thấy nghi nghi cái gì ý! Nhìn cách cậu ấy nhắn tin bằng mấy cái icon mặt gian gian mà tôi thấy lo quá! Chẳng lẽ cậu ấy muốn hại tôi sao?
Vừa ngồi chờ, tôi vừa lấy điện thoại ra nghịch, đang ngồi Fap chim (Flappy bird) thì có tiếng xe máy đang phóng đến rồi chậm dần, đó là tiếng xe ga, nghe một lúc nữa thì mới nghe ra được đó chắc chắn là LX rồi! Chiếc dừng lại ở cạnh tôi! Tôi tò mò quay ra xem.
Oh shit! Lại đoán nhầm rồi == là spacy! Chẳng hiểu dạo này tai mình làm sao mà toàn nghe nhầm xe, lần trước tôi còn nghe nhầm con xe wave rsx là xe ga mới chết chứ == éo hiểu sao!
Vào vấn đề chính! Đang ngồi fap chim thì có tiếng xe máy phóng đến và dừng lại ở chỗ tôi! Tôi quay ra thì nhìn thấy N đang ngồi sau xe mama cậu ấy!
Nhanh miệng, tôi mau chóng chào mẹ N bằng một thái độ lễ phép vô cùng! Nhưng hình như mẹ N không được thoải mái với tôi lắm hay sao ý, nhìn cách nhìn và thái độ thì thấy rõ ba chữ “ không quan tâm “ trên khuôn mặt mà!
– Mẹ! Đây là bạn con, người con kể với mẹ ý! Cậu ấy muốn đi học cùng chỗ con nên con bảo cậu ấy chờ ở đây rồi đi cùng mình luôn!
– Ừm!
Mẹ cậu ấy không nói gì với tôi và cậu ấy cả, chỉ đáp vỏn vẹn một câu cho xong! Đúng là con nào mẹ lấy =.= lạnh lùng y như nhau!
– Cậu theo sau tớ nhé!
– Ừ!
Mau chóng! N giục mẹ phóng đi, còn tôi thì cũng mau chóng phóng theo sau! Hình như sau vụ năm lớp chin, chắc mẹ cậu ấy mất hết niềm tin vào bạn trai của con gái hai sao ý =.= có phải đứa con trai nào cũng giống nhau đâu chứ =.= có thằng tốt có thằng xấu cũng giống như kiểu có thằng gay có thằng bình thường ý! Đúng là mẹ cậu ấy đã vô cớ mà vơ đũa cả nắm rồi!
Tới lớp học thêm là một căn nhà 3 tầng cũng khá là to và hoành tráng, bên trong sân rộng vc ra, thế này chắc lôi con Bugati Veron vào có khĩ cũng vừa ý! :v
Tôi xuống xe dắt bộ vào sân, còn N thì ở xuống xe mẹ rồi vào cùng tôi! Tôi lại lễ phép chào mẹ N và đi vào trong đó cùng N!
– Ê! Sao mẹ cậu có vẻ không thích tớ nhỉ? Có phải là do tớ không đẹp trai không?
Tôi chọc N như vậy để cậu ấy có tâm trạng vui lên một tý nhưng lại không thành công!
– Chuyện mẹ tớ không ưa các bạn trai chơi cùng tớ cũng từ lâu rồi, nhưng chuyện qua rồi, đừng nhắc lại nữa!
Tôi có nhắc lại đâu chứ? Là do em nhắc lại đó mà? Nhưng tôi hiểu được điều em nói ! Có lẽ cái câu chọc cười của tôi đã vô tình gợi lại kí ức buồn trong em ! Đúng là tôi quá ngu khi nói chuyện với con gái ! Chắc biết nắm bắt tâm lý con gái gì cả !
– Ừm ! Giờ mình vào học luôn à hay có cần xin không !
– Có ! Giờ cậu vào xin đi !
Theo lời N, tôi vào lớp và thấy cô giáo ! Hình như N có thói quen đến sớm hay sao ý ! Học thêm cũng đến sớm nhất luôn ! Trong phòng học có mỗi mình cô giáo ! Thêm tôi và N là 3 người ! Tôi từ tốn bước lên xin phép cô giáo học thêm ! Và sau một vài câu hỏi bla bla thì cuối cùng cũng có kết quả !
Kết quả là tôi là người mới vào trong khi các bạn học xong hết HKI rồi nên không theo nhóm này được, cô đang dạy cho một nhóm mấy đứa mới vào, tôi sẽ học cùng nhóm đó và đợi khi nào bắt kịp nhóm kia sẽ được nhập nhóm ! =_= Đậu má ! Biết ngay mà, mới đầu tôi đã nghi nghi rồi, nhìn cách nói chuyện thay đổi đột ngột của N là tôi biết ngay cậu ấy định giở trò với tôi mà Hu hu hu… nhục quá ! Bị một đứa con gái vừa xinh vừa đẹp lừa là điều nhục nhất tôi từng trải quá ! Rõ ràng là cậu ấy biết tôi chưa học đến chương trình cậu ấy rồi mà không nói cho tôi biết là nhóm khác đang học từ đầu khiến tôi đâm đầu vào xin học và kết quả là không được học với cậu ấy mà còn bị đày sang nhóm khác rồi phải cô đơn trở về nhà chờ hôm khác học mới đau chứ
Sau khi vác xác về nhà rồi tôi mới nhắn tin cho N ! Chắc giờ này cậu ấy đang ngồi đó chơi chứ chưa học đâu !
‘’ Cậu dám chơi xỏ tớ à ? ‘ ‘’
‘’ Đâu ! Sao cậu lại trách tớ chứ ? nhẽ ra cậu phải cảm ơn vì tớ đã xin cho cậu đi học cơ mà ‘’
Hix đã bị chơi xỏ rồi mà còn bị ăn cắp bản quyền cái câu nói ‘’ Nhẽ cậu phải cảm ơn tớ ‘’ khiến tôi tự dưng thấy mình thật kém cỏi khi chịu khuất phục dưới một đứa con gái như vậy chứ == !
‘’ Panda ! Ta sẽ trả thù ngươi ‘’
Sau khi để lại lời trăn trối cuối cùng trước khi tắt thở.. à nhầm, trước khi đi học bài ! Tôi tắt máy không nhận thêm bất cứ reply nào từ cậu ấy nữa, chính thức bật chế độ giận dỗi lever 1 và quay vào học bài, vừa học bài vừa tính kế trả thù cái cái con bé Panda kia, dám chơi xỏ mình ! Dù là người mình thích hay xinh đẹp cơ nào mà dám lôi tôi ra làm thằng hề thì phải xử không được khoan hồng !
Sau hơn 2h vừa học vừa nghĩ cách trả thù, tôi cũng đã nghĩ ra được một cách bá đạo có một không hai :v lần này thì chừa nhé Panda yêu dấu, đừng có mà đùa với anh
Từ cuốn sổ nhật kí được tặng dịp sinh nhật ! Tôi lấy chiếc khóa móc nhỏ bé của nó ra và nhét vào cặp, đằng nào cũng chẳng dùng nên lấy mất cái khóa chắc chẳng sao !
Hôm sau đến trường ! Tôi vẫn làm bộ mặt rất tự nhiên với N, vẫn nói chuyện vui vẻ với cậu ấy ! Cố gắng không để cậu ấy đọc được những thứ cảm xúc khác lạ trong tôi !
Đến tiết cuối ! Đây chính là tiết quan trọng để tôi thực hiện âm mưu của mình ! Âm mưu được chuẩn bị rất kĩ lưỡng và đầy toàn tính !
Đang ngồi học, tôi giả vờ đánh rơi cái bút rồi chui xuống gầm bàn nhặt !
Từ dưới gầm bàn, tôi lấy ra chiếc khóa móc nhỏ bé lấy từ cuốn nhật kí hôm qua ra ! Lấy hai quai cặp cậu ấy rồi vòng qua thanh sắt ở ghế rồi từ từ móc chiếc khóa nhỏ vào hai thanh kim loại nhỏ ở quai cặp và bấm vào, vặn khóa ! Kế hoạch thành công
Tôi chui trở lại bàn và học như bình thường ! Con nhỏ bên cạnh chẳng hiểu nó làm sao tự dưng quay sang hỏi tôi !
– Cậu làm gì dưới đấy vậy ?
– Nhặt bút ? – Tôi trả lời rất thản nhiên !
– Nhặt gì mà lâu vậy ?
– Tìm bút == ‘’
Thấy thái độ của tôi có vẻ như khó chịu khi đang nói chuyện với nhỏ nên con bé biết điều im mồm không nói nữa !
Vừa ngồi, tôi vừa nghĩ đến viễn cảnh chút nữa thôi N sẽ ra làm sao khi cái cặp không thể lìa khỏi ghế được, chìa khóa đã được cất gọn trong túi của tôi rồi, nếu không có tôi chắc cậu ấy phải bỏ cặp mà về mất :]] Nghĩ thôi đã thấy đủ sức buồn cười rồi, đó là do cậu chơi xỏ tôi thôi nhé :]]
– Làm sao vậy ?
Con nhỏ bên cạnh lại điên điên quay sang hỏi tôi !
– Sao là sao ? ==
– Tự dưng cậu cười một mình !
– Vậy sao ? @@
Chết cha, tự dưng cười một mình như vậy chắc nó nghĩ mình điên cmn mất ! Thôi, tôi không cười nữa, quay ra nhìn con bé nói :
– Không có gì ! Học đê !
Nói rồi tôi cũng giả vờ ho để lấy lại sự nghiêm túc rồi nằm úp mặt xuống bàn ngủ đợi hết tiết ! Vừa ngủ vừa nghĩ đến viễn cảnh sắp xảy ra !
Tùng tùng tùng
Yeah ! Cuối cùng trống cũng đến ! Tôi hào hứng bước đi thật vui tươi ra ngoài cửa lớp ! Tôi biết thừa là N luôn có thói quen về sau cùng nên tôi an tâm sẽ không bị N phát giác cho ai biết !
Chờ mọi người về hết, đúng như kế hoạch ! cậu ấy bắt đầu đứng dậy và nhấc cặp lên ! Từ cửa sau lớp, tôi có thể thấy mọi hành động của cậu ấy, nhấc chiếc cặp lên nhưng không được :]] rất là buồn cười ! Sợ không nhìn được cười nên tôi rời mắt khỏi đó mà xuống căn tin kiếm ít đồ ăn trưa ! Dù sao thì cậu ấy cũng chẳng về nổi đâu nên xuống kiếm ít đồ ăn cho đỡ đói rồi lên xem tiếp :]]
Sau khi ăn xong cái bánh ruốc thì tôi mới từ từ trở lại lớp ! Cũng 10p rồi đấy, chắc cậu ấy vẫn đang ngồi đddaasyloay hoay với cái cặp.
Tôi lên lớp ngó vào từ cửa sau, cậu ấy đang ở đó, không hề quan tâm tới chiếc cặp mà nằm gục mặt xuống bàn !
@@ Chết rồi, cậu ấy khóc sao ? Tự dưng tôi thấy lo lo, cậu ấy mà khóc thì đúng là thà đánh chết tôi đi còn hơn ý ! Lo lắng tôi tiến đến bên cậu ấy !
– Panda !
Cậu ấy ngước mắt dậy nhìn tôi !
– Cậu chưa về ? – Cậu ấy nhìn tôi mà hỏi ?
– Ừm !
– Vậy cậu là người khóa cặp tớ lại ? – N nhìn tôi bằng ánh mắt đầy nghi vấn !
– Khóa cặp á ?
Mới đầu tôi định trối nhưng mà thôi, dù sao thì tôi cũng quay lại là để mở cặp cho cậu ấy nên chối cũng chẳng được gì nên đành nhận vậy !
– Ừm ! ^^
– Vậy là tớ đoán đúng ! Cậu là thủ phạm ==
– What ? cậu biết là tớ rồi sao?
– Ừ!
– Vậy sao vừa nãy cậu không gọi điện cho tớ bắt tớ mở cặp mà ở đây làm gì?
– Vì tớ biết cậu sẽ quay lại thôi mà!
Lại cái vẻ mặt đó @@ Gì mà nguy hiểm vậy? Đoán được hết cả kế hoạch của tôi mà == thảo nào thản nhiên ngồi chờ như không có gì ý!
– Ặc! Tưởng sẽ khiến cậu sợ một phen thế mà lại… 🙁
Tôi làm vẻ mặt buồn rầu với cậu ấy! Đánh nhẽ ra tôi sẽ thành công nhưng không ngờ lại bị biết trước khiến kế hoạch dù đã tiến hành thuận lợi nhưng chẳng thành công chút nào ==
– Là do cậu hôm qua cảnh báo tớ trước thôi, nếu cậu không dọa có lẽ tớ sẽ không biết ai làm
– Ặc! 🙁
Tôi từ từ lấy chiếc chìa khóa ra rồi mở khóa ra! Đang định vứt chiếc khóa đi thì cậu ấy chặn tay tôi lại mà nói:
– Khoanh! Chiếc khóa đẹp vậy cậu lỡ vứt đi sao?
– Thì không dùng thì vứt thôi!
Cậu ấy nhìn tôi rồi ngập ngừng nói:
– Vậy thì.. tặng tớ nhé!
– Tại sao?
– Vì tớ thích ^^! Mà chiếc khóa này ở đâu sao đẹp vậy?
Cậu ấy dùng đôi mắt to tròn hỏi tôi!
– À, tớ lấy ra từ quyển nhật kí, món quà tớ nhận được trong dịp sinh nhật!
– Thật vậy sao? Chắc người tặng cho cậu quan tâm đến cậu lắm!
What the ‘’ quan tâm ‘’? Gì mà quan tâm cơ chứ? Cái khóa có gì đẹp đâu chứ? Được mỗi cái là có hình trái tim đỏ rồi mấy họa tiết vớ vẩn chứ có gì gọi là đặc biệt đâu chứ ==! Mà nhớ lại xem món quà đó là do ai tặng nhỉ? Hình như là của một đứa con gái! Từ hồi lớp 10 cơ :]]
– Nếu cậu thích thì cầm này! Mà cậu không giận tớ sao?
– Không, nếu cậu đi về luôn thì tớ mới giận! Với cả hôm qua tớ cũng gạt cậu xem ra là hòa nhé!
– Hẳn là hòa :]] Giờ mình về đi!
– Ừm!
Nói rồi tôi và N lại cùng nhau về, trên đường ra cổng trường, tôi thò vào cặp lấy hộp Fami mà vừa nãy tôi mua ra và đưa cho cậu ấy!
– Hại cậu bị về muộn chắc đói lắm! Uống tạm hộp fami này nhé!
Cậu ấy nhận hộp Fami của tôi và từ từ cắm ống hút vào!
– Cậu cũng chu đáo nhỉ! Biết quan tâm đến kẻ thù của mình cơ đấy!
– Hòa rồi mà ==! Chẳng lẽ cậu muốn chúng ta là kẻ thù vì chuyện vớ vẩn sao?
Cậu ấy mỉm cười nhìn tôi mà nói!
– Không! ^^ Chúng ta là bạn mà!
Tôi lại chết đứng người ! Nụ cười rất rạng rỡ ! Nụ cười thể hiện niềm vui sướng và hạnh phúc ! Nụ cười của em chứa chan biết bao tình cảm ! Làm con tim tôi thổn thức !
Dừng lại một lúc định thần, tôi bước tiếp cùng em dưới sân trường đầy nắng và gió, cả sân trường vắng lặng không một bóng người dường như chỉ có hai chúng tôi cùng những âm thanh yên tĩnh buổi trưa hè ! Bầu trời trong, xanh ngắt. Gió cứ thổi xào xạc trển từng ngọn cây ! Từng cành cây đung đưa như đang tạm biệt chúng tôi !
– Này ! Cậu có biết là cảnh trường đẹp nhất là khi nào không ?
Tôi dừng mà nói với em ! Nghe tiếng nói bất chợt, em quay lại nhìn tôi mà đáp :
– Không ! Là buổi sáng sớm sao ?
Tôi mỉm cười tiếp lời !
– Nếu cậu để ý sẽ thấy ! Buổi trưa vào sau giờ tan học, ngôi trường rất đẹp, phải không ?
– Ừm ! Thế chắc là buổi trưa sao ?
Tôi mỉm cười nhìn em mà nói !
– Không ! Trong mắt tớ, ngôi trường này chỉ đẹp khi chỉ có mình tớ và cậu ở đây ! Trong khoảng thời gian yên tĩnh này !
Cậu ấy nhìn tôi bằng tôi mắt khó hiểu mà nói !
– Tại sao lại thế ?
Tôi chẳng biết nên giải thích như thế nào với em nên chọn bừa một lý do.
– Buổi trưa trường đã rất đẹp rồi, nhưng có tớ và cậu nó càng đẹp hơn ! Vì ở đây có tớ rất đẹp đúng không ! Hai cái đẹp cộng lại thì trở thành siêu đẹp mà
– Hừ (_ _ ‘ ) Thế mà cũng nói được ! Về đi, đừng ở đó mà mơ mộng nữa !
Oh sh*t ! Khổ thân tôi, đang mơ mộng lãng mạn mà bị cậu ấy dập tắt thì quả là khó chịu !
Tới cổng trường, tôi đã thấy bạn N đứng đó sẵn từ lúc nào rồi ! Thằng này là osin chính hiệu hay sao ý ! @@
– Chào !
Tôi mở lời chào tên con trai !
– Mày làm gì trong ý mà lâu vậy con hâm kia ?
Tên con trai đó gật đầu đáp lại tôi rồi quay sang trách N
– Tao có việc bận được chưa == mà ai bảo mày tới sớm làm gì giờ còn trách tao ?
Nhìn hai người xưng hô như thế với nhau mà tôi lại cảm thấy hơi mất hình tượng ! Cậu ấy ngoan hiền như vậy mà trước mặt tôi lại xưng hô mày tao một cách tự nhiên với đứa bạn như vậy khiến tôi cũng phần nào mà đắng… à mà thôi !
Thằng con trai quay sang nhìn tôi và N bằng ánh mắt gian xảo mà nói :
– Hầy == N ơi là N, từ trước đến giờ tao chưa thấy mày ở lại cùng trai một mình như thế này đâu ! Khai mau đi, mày làm chuyện gì mờ ám rồi đúng không ?
– Mày điên à ?
– Ông đừng nói linh tinh nhé == !
Tôi và N đồng thanh lên cùng lúc !
– Gì thế ? Phản bác mãnh liệt là biểu hiện của sự đồng ý chắc chắn ! Rõ ràng là hai người làm gì đó mà sợ người khác biết phải không ?
Cái cmn thằng này nữa, nói nhiều vc, chẳng lẽ lại rút tuyp ra nhét vào mồm thì mới hết nói sao ? Nhưng có N ở đây nên thôi tôi không dám manh động !
– Thằng điên, mày đừng nói linh tinh nữa ! Giờ về đi !
– Haha.. tao biết rồi nhé !
– Biết cái đầu mày ý !
Vừa nói N vừa véo vào eo nó ! Chắc đau phải biết, nghe tiếng rên là biết !
– Á… đau tao, đừng véo nữa !
– Thế thì về mau đi, đứng đây nói nhiều tao véo tiếp đấy !
Tôi đứng đó mà nhìn cảnh tượng kinh hoàng đó mà nuốt nước bọt khan, không ngờ là N cũng có chiêu này đấy ! May mắn là tôi chưa bị bao giờ @@
Chào N và tên con trai đó rồi chúng tôi cũng chia tay nhau ở đây và trở về nhà !
Hôm nay quả là một ngay lãng mạn đối với tôi ! Phần nhiều tôi thêm hiểu được chút ít về con người N và cũng có khoảng thời gian riêng được ở bên cậu ấy ! Thật là đẹp không sao tả được !
Buổi tối ! Sau khi học tôi không biết phải làm gì thêm, giờ N đi học thêm rồi nên chẳng còn ai để nói chuyện ! Nhắc tới N và vấn đề học thêm, tôi lại nhớ tới chuyện lớp 9 của em ! Tôi đã thề là sẽ trả thù cho cậu ấy những vẫn chưa tiến hành điều tra !
Mau chóng tôi bắt tay vào công việc điều tra danh tính bọn chúng ! Với một số thông tin ít ỏi là c2 học ở trường THCS Ái Mộ cùng với tên thôi thì quả là khó với tôi ! Nhưng tôi vẫn tiến hành việc điều tra.
**********
Chap 64
Bắt đầu công cuộc điều tra! Tôi liệt kê danh sách những đứa bạn bè của tôi học ở Ái Mộ !
Cũng khá là đông đấy ! Phải đến ít nhất ba chục đứa là ít ! Nhưng hầu như là bạn bè cấp hai là chính chứ cắp ba thì chỉ có khoảng ba đến năm người ! Chán thật đấy ! chẳng biết liên lạc với bọn nó thế nào đây ! Nhưng thôi ! Liên kê những đứa bạn cấp ba trước rồi hỏi bọn nó trước sau đó mấy đứa cấp hai tính sau !
Tôi mở máy, tìm số điện thoại bọn nó và gửi tin nhắn nói chuyện ! Hầu như tất cả những đứa được tôi gửi tin nhắn đều trả lời là không biết với câu hỏi là có quen ai tên là ‘’ H hoặc L, và Q ở cấp 2 không ‘’ Nhưng thật may mắn là trong đó có một đứa con trai trong lớp tôi lại biết một thằng tên là L ở cấp 2 ! Tôi hỏi nó xin địa chỉ lớp và, họ tên, facebook vì rất có thể nó có thể giúp ích được cho tôi !
Được một manh mối ! Thằng L học lớp 9E cả họ lẫn tên lẫn facebook của nó giờ tôi đã biết !
Lên facebook tôi vào xem ảnh nó ! Thằng này cũng éo đẹp trai nhưng được cái là ảnh nào cũng nhiều like vc @@ Trông thằng này ăn mặc theo phong kiểu công tử nhà giàu nên tôi nghĩ chắc nó cũng thuộc dạng chơi bời chứ không phải vừa đâu ! Hình như đúng là đối tượng tôi cần tìm rồi hay sao ý ! Chưa chắc chắn lắm với suy nghĩ của mình nên tôi tiếp tục hỏi han mấy đứa cấp 2 của tôi, hầu như là con trai là chính ! Sau hơn 1h hỏi thăm thì tôi cũng biết thêm được vài chi tiết nữa ! Tôi biết thêm thằng H và Q nữa, hai thằng này học khác lớp thằng L nhưng mấy đứa bạn tôi bảo rằng cấp 2 bọn này hay chơi với nhau và cũng là những thành phần nghịch ngợm, đầu gấu trong trường ! Tôi hỏi facebook tiếp của bọn nó thì cũng được ! Vào xem thì thấy đúng là ba thằng này có bạn chung với nhau ! Xem mối quan hệ bạn bè giữa ba đứa nó thì công nhận phải nói là bọn nó thân với nhau thật ! Tôi muốn xác định thêm thông tin nữa nên mới liều mình dùng clone để inbox nói chuyện với bọn nó ! Tôi hỏi thằng L vì trông thằng này có vẻ cứng nhất hội (Nhìn số like, theo dõi, bạn bè để đánh giá :]] ) Tôi có 2 clone để đi lừa tình đứa khác, một clone toàn lấy ảnh mấy hàn xẻng làm ava rồi để thông tin ở tận Seoul và hack like ảnh và stt cho nó thật chuyên dùng để lừa tình gái :v
Một clone khác thì toàn để ảnh mấy em nữ sinh Hàn với Nhật xinh dã man rồi lại để thông tin khác, hack like lên là đứa nào cũng phải tin :v acc này chuyên dùng để trêu mấy thằng dại gái !
Tôi vào inbox cho thằng L
– Chào cậu ^^ Cậu là VCL ( Võ Chung Long :3 ) cấp 2 học ở AM đúng không ?
– Ờ ! Cậu là ai vậy ?
Chết mịe mày đi ! Cá đã cắn câu !
– Tớ là Vi cấp 2 đi học thêm cùng cậu đây !
– Học thêm ở đâu cơ ?
– Chỗ cô Thủy ý !
– Ở chỗ cô Thủy hả? Để tớ nhớ đã ! Nhìn cậu cũng quen quen !
– Có nhớ ra không ?
– Chẳng nhớ nữa, ở chỗ cô Thủy hình như học không có cậu mà !
– Vậy cậu có nhớ thằng H và thằng Q không ?
Vừa inbox tôi vừa chèn Link facebook của hai thằng đó vào !
– Có nhớ chứ sao không ? Bây giờ bọn mình vẫn chơi với nhau mà ! Cậu là bạn của hai bọn nó sao ?
Nó trả lời như vậy có nghĩa là nó đã khẳng định rằng cấp 2 nó và thằng H và Q có đi học thêm ở chỗ cô Thủy đó và ba thằng chơi thân với nhau ! Điều đó chứng tỏ rằng ba đứa đó là ba đứa tôi đang tìm và đã tìm ra chúng !
Sau khi khai thác được thông tin từ nó ! Tôi không cần thiết phải nói chuyện với thằng này nữa, xóa trò chuyện ! block nick nó và ba thằng kia để nó không thể hỏi thêm nhiều được nữa và gây chút tâm lý đối với nó ! Vậy là cuối cùng tôi cũng đã tìm ra ba thằng khốn nạn dám hãm hại N !
Nhưng còn kế hoạch trả thù thì tôi chưa có ! Không biết sẽ lập kế hoạch trả thù thế nào đây ? Ngôi trường bọn nó đang theo học là một ngôi trường dân lập, tôi không có tai mắt ở trong đó, chỉ có mấy đứa con gái tôi quen được ở cấp 2 là học ở đó nhưng mà trông cậy vào bọn con gái thì cũng bằng không nên chắc chắn một điều là kế hoạch này của tôi không thể dễ dàng thực hiện rồi ! Chắc chắn lần này phải nghĩ ra một hướng giải quyết khác thôi ! Cố gắng nghĩ đi nào Thắng ! Mày làm được mà !!!!!
Sau hơn 2h nghĩ cách mà không ra, tôi mới dừng suy nghĩ lại ở đây và chuẩn bị đi học thêm ! Hôm nay quả là một ngày tồi tệ khi cái đầu của tôi làm việc chẳng có một chút hiệu quả gì cả, tất cả mọi kế hoạch vĩ đại trong đầu đều không còn có thể hiện ra một cách tự nhiên nữa, những dòng suy nghĩ như đang bị chặn lại mà tắc ngẽn trong đầu làm cho tôi cảm thấy mình như ngu đi rất nhiều !
Tối tôi về nhà lúc 9h, ăn cơm, tắm rửa xong thì tôi lên giường ngủ sớm, nghỉ đi để đầu óc được thoải mái là những gì tôi đang nghĩ ! Chính vì thế mà sáng hôm sau tôi dậy rất sớm ! Và sau khi làm xong mọi thứ của buổi sáng rồi thì tôi cũng đến trường, và hôm nay tôi cũng đến thật sớm ! Có thể gọi là không sớm như lần trước những vẫn gọi là dẫn top của trường !
Vừa đến nơi thì tôi đã gặp N, cậu ấy được mẹ đưa đến cũng thật sớm ! Gặp mẹ cậu ấy ở cổng trường mà tôi vội vàng cúi đầu chào đáp lễ, mẹ cậu ấy không biểu hiện gì mà chỉ quay sang chào N và bảo rằng trưa về cẩn thận và phóng xe đi luôn !
– Trùng hợp thật đấy !
Chạy tới cùng N bước vào cổng trường, tôi mỉm cười nói !
– Ừm ! Cậu cũng thích đến sớm à ?
– Không ! Tại hôm qua ngủ sớm thôi nên dậy sớm, mà ở nhà chẳng biết làm gì nên đi học luôn !
– Ặc ! Vậy mà tớ nghĩ cậu sẽ đến sớm học bài cơ !
– Cậu trông tớ có chăm chỉ đến mức vậy không :]] Nhưng mà chắc có lẽ là tớ cũng sẽ học bài, hôm qua ngủ sớm chưa học
Vừa nói, tôi cùng cậu ấy bước nhanh qua sân trường vắng lặng yên tĩnh.
Hôm nay thời tiết thật khác lạ ! Mây trôi rất nhanh, gió thổi rất lớn và mang theo hơi lạnh trong đó, bầu trời dày đặc mây và sẫm màu lại, từng mảng mây theo gió cuốn đi rất nhanh, giường như đang có cơn giông đang kéo đến ! Hà Nội mùa hè thường có những cơ giông bất chợt như vậy kèm theo những cơn mưa rào xối xả đủ làm nao lòng người !
Em vừa đi vừa lấy hai tay ôm lấy bờ vai gầy mỏng manh. Lớp vải mỏng của chiếc áo đồng phục trắng không thể ngăn được những làn gió lạnh thổi vào ! Cơn gió đáng ghét đó giường như chẳng có thể cảm nhận được cái gì là cái đẹp cái gì là cái xấu, người như em phải được che chở và bảo vệ mới đúng tại sao lại bắt em chịu đựng như vậy chứ ?
Nhìn hai tay em đang nắm chặt vào bờ vai mà tôi lại muốn tiến tới ôm chặt lấy em để em cảm nhận được hơi ấm lan tỏa từ trái tim tôi !
– Cậu lạnh sao ?
Tôi hỏi em bằng ánh mắt lo lắng !
– Ừm ! Hôm nay gió lạnh quá !
Đưa bàn tay lên, tôi tóm vào tay em, rồi kéo em đi nhanh vào lớp để tránh những cơn gió lạnh từ bên ngoài ! Bàn tay em hơi lạnh ! Có lẽ là do cơ thể của em vốn yếu đuối mỏng manh nên không chịu được cái lạnh từ những cơn gió đó ! Cầm chắc bàn tay của tôi thế này chắc em sẽ được ấm hơn !
Trở vào lớp ! Tôi buông tay N ra. Một căn phòng yên tĩnh trong bóng tối ! Tôi mở cửa, mở đèn lên vào cùng N tiến vào chỗ !
– Vào trong này chắc cũng bớt lạnh rồi phải không ?
– Ừm ! Ấm lắm !
Cậu ấy nhìn tôi bằng ánh mắt trìu mến ! Tôi cũng nhìn lại cậu ấy, hai ánh mắt nhìn nhau, trong vài giây tôi chợt nhật ra điều đó nên dừng lại ngại ngùng mà tiến về phía bàn mình !
– Hôm nay có những môn gì phải học thuộc vậy N
Đặt đống sách vở xuống bàn, tôi nhìn N mà hỏi !
– Hôm nay hầu như là tự nhiên nhưng có môn văn là xã hội phải học thuộc ! Bài thơ abcd của xyz ý ! Cả thơ cả phân tích, chút cô hỏi kiểm tra bài cũ !
– Ừm ! Cảm ơn !
Chúng tôi ngồi học cùng nhau trong sự tĩnh lặng ! Chẳng biết tại sao thời gian này tôi thấy nó trôi đi thật chậm, tôi cảm nhận được thời gian đang bị ngưng đọng ! Càm nhận được từng tiếng nhích của kim giây ! Cảm nhận được bầu không khí yên ả tĩnh nặng nhưng đầy thứ cảm xúc khó nói này ! Tôi muốn nói chuyện với em nhiều hơn là yên lặng như thế này, cứ như là tôi và em đang có một khoảng cách gì đó vô hình đang cản trở trước mặt chúng tôi mặc dù hai con người ở rất gần nhau !
– Cậu ăn sáng chưa ?
Tôi bất chợt hỏi cậu ấy ! Vì đi sớm như vậy chắc chẳng có thời gian ăn sáng đâu !
– Tớ chưa, chút ra chơi xuống ăn !
– Ra chơi sao ? Thế thì lâu lắm ! mà hôm nay trời lại giông nữa, sợ chút nữa mưa ! Xuống ăn cùng tớ nhé !
Sau một khoảng lưỡng lự thì cậu ấy cũng gật đầu đồng ý ! Tôi cùng cậu ấy bước xuống hàng lang và xuống căn tin ! Trên sân trường, học sinh bắt đầu lác đác mấy người đang đi trên sân trường ! Trời càng ngày càng tối nhanh hơn ! Xuống căn tin , cả căn tin không một bóng học sinh, thật là một nơi lý tưởng nếu chỉ có mình tôi và N ở đây, tôi nhìn cậu ấy rồi nói :
– Cậu ăn gì vậy ?
– Cái gì cũng được nhưng đừng là đồ nguội !
Okey ! Vậy thì ổn thôi !
Tôi trở vào quầy bán đồ mà nói với người bán hàng !
– Cho cháu 2 bánh bao với hai ly sữa nóng bác êi !
– Không có sữa nóng đâu, chỉ có sữa hộp thường thôi !
C L G T ? Éo có á ? làm ăn chán vc, chẳng lẽ lại cắt hợp đồng với trường bây giờ đấy !
– Lò vi sóng kìa bác !
Tôi vừa cười vừa chỉ vào cái lò vi sóng, lần này thì đừng bảo là éo có nhé == bảo không phát là xác định cái căn tin này bị san bằng luôn đấy !
Cuối cùng thì bà bán hàng cũng chịu nghe theo ý tôi mà làm !
Trong lúc ngồi chờ đồ ăn, tôi nói chuyện với N, chủ yếu là nói chuyện đông tây đủ các kiểu như là tình hình chiến sự ở Irag và Iran hay là tình hình Triều Tiêu làm này :v thôi đùa đấy, chủ yếu tôi và cậu ấy nói về chuyện trên lớp và học hành ! Đó là chủ đề muôn thủa của tôi khi đi tán gái ngoan :v
Rào rào rào…. ôi chết tôi rồi, đang nói chuyện với cậu ấy thì mưa to mới chết chứ == đã thế còn là mưa rào nữa chứ ! Thế này thì làm sao mà trở vào lớp được đây ?
– Thôi chết, mưa rồi , làm sao bây giờ ?
Tôi làm bộ mặt lo lắng quay sang N mà hỏi !
– Không biết nữa ! Có lẽ chờ hết mưa mới lên lớp được !
– Ừm,chắc thế quá !
Ngay sau đó, đồ ăn của bọn tôi được bưng ra, 2 ly sữa nóng ! hai chiếc bánh bao !
Trời mưa càng khiến cho không khí trở lên càng lạnh hơn ! Tôi vội vàng cầm ngay ly sữa lên mà uống để cảm nhận được hơi ấm ! Và cậu ấy cũng giống tôi nhưng không vội vã như tôi !
– Oài ! Đã quá ! Uống xong ấm hết cả người !
N nhìn tôi rồi cười nhẹ !
– Kìa, miệng cậu dính sữa kìa !
Nghe thấy vậy, tôi liền đưa lưỡi lên liếm hết chỗ sữa còn dính quanh miệng mà nhìn cậu ấy cười :
– Cậu cũng dính sữa kìa !
Cậu ấy nhìn tôi bằng ánh mắt sửng sốt rồi định đưa tay lên miệng lau đi ! Thấy vậy tôi vội ngăn lại mà nói :
– Ê khoan !
– Sao vậy ?
– Để tớ lau cho ! Cậu không nhìn thấy lên không lau được đâu
Tôi lấy lý do như vậy thôi rồi cầm giấy lên nhẹ nhàng lau vết sữa dính trên miệng cậu ấy ! Có vẻ ngại ngùng nên cậu ấy hơi né tránh ra rồi bảo :
– Thôi ! Để tớ tự làm !
Mặt cậu ấy từ từ đỏ lên, chẳng biết là vì lạnh hay vì ngượng nữa nhưng nhìn đáng yêu không thể nào tả nổi !
Nhìn ngắm thôi là cũng đủ mãn nguyện rồi !
– Nhìn gì vậy !
– Thì nhìn cậu ăn thôi ! Đáng yêu lắm đấy !
– Thôi đi, đừng nhìn nữa, để tớ ăn tự nhiên đi ==
Cậu ấy nói với tôi bằng giọng ngượng ngùng rồi cúi mặt xuống ăn nhìn đáng iu éo thể chịu được ^^
Tùng tùng… trống điểm vào giờ đã đến ! Chết thật !
Ngoài trời vẫn đang mưa to lắm ! Trống vào lớp đã điểm rồi nhưng chúng tôi vẫn ở đây không về được ! Cả căn tin vắng tanh không một bóng người chỉ có mình tôi với N là ở đây ! Có lẽ là do mưa nên bọn học sinh không dám xuống căn tin ! Mưa to quá, cứ xối xả như muốn trút hết nước ở trên trái đất này vậy ! Tôi và em ngồi trong căn tin phía cạnh cửa sổ mà ngắm nhìn ra bên ngoài ! Từng giọt mữa rơi xuống tạo thành những bong bóng nước rồi lại vỡ tan ra ! Trong căn tin còn nghe rõ tiếng rào rào phía trên mái ngói ! Thật là dữ dội ! Cơn mưa mùa hạ là cơn mưa ác liệt nhất nhưng với tôi lúc này đây, được bên em ngồi ngắm mưa thế này trong không gian yên tĩnh thật là hạnh phúc ! Chẳng biết em có cảm nhận được giống như tôi không hay chỉ có mình tôi đơn phương nghĩ vậy ?
– Chết rồi trống rồi, phải làm sao bây giờ ?
N quay sang tôi hỏi bằng giọng lo lắng !
– Chẳng biết nữa ! có lẽ là chờ đến khi hết mưa rồi lên lớp thôi ! 🙁
Tôi đáp lại cũng bằng giọng buồn thiu ! Nhưng giả vờ thế thôi chứ tôi thích ở bên em những lúc thế này hơn ! Thà ở đây bên cạnh em trong một góc riêng tư còn hơn là ở trên lớp giữa đống bạn quỷ quyệt !
– Hết mưa sao ? Liệu có khi nào mưa đến cuối ngày không ?
N lấy tay chống cằm nhìn ra của sổ ngắm mưa, miệng thì hỏi tôi !
Tôi bật cười đáp lại cậu ấy :
– Không đâu ! Mùa hè mưa tuy dữ dội nhưng qua nhanh thôi, chỉ có mùa đông và thu mới mưa rả rích cả ngày ! An tâm đi, chút nữa có lẽ là hết mưa thôi !
– Ừm ! Nhưng vào lớp muộn thế này có sao không ?
– Để tớ bảo lớp trưởng cho, an tâm đi !
Nói rồi cuối cùng cậu ấy cũng chịu an tâm mà thôi nghĩ ngợi nữa! Cậu ấy ngồi thò tay ra ngoài cửa hứng những giọt nước mưa với vẻ mặt thích thú đến lạ kì! Rõ là nghịch ngợm nhưng trông rất đáng yêu!
– Nước mát quá, còn lạnh lạnh nữa chứ!
Cậu ấy quay sang tôi thích thú nói. Tôi mỉm cười nhìn cậu ấy!
– Vậy sao? Cậu nghịch quá!
Không nói gì nữa, cậu ấy tiếp tục quay ra phía cửa sổ nghịch những giọt mưa tiếp! Từng giọt từng giọt cứ rơi vào lòng bàn tay của em rồi lại vỡ tan ra tạo ra những tia bé bắn ra khắp nơi! Nhìn em bên khung cửa sổ nghịch nước mưa thật là một cảnh tượng đẹp và vô cùng hiếm có mà tôi được thấy ở em! Nhẹ nhàng, tôi rút nhẹ điện thoại ra và bí mật nhân lúc em đang chú tâm ra bên ngoài thì “Tạch” Cảnh tượng đẹp về em đã được tôi lưu lại! Nhưng có vẻ tôi đã quên không tắt âm khiến cho tiếng chụp ảnh vang lên trong không khí im ắng làm cho N bất chợt quay ra và nhìn thấy tôi đang cầm chiếc máy ảnh! Mở to đôi mắt tròn, N nhìn tôi và hỏi:
– Cậu làm gì vậy?
Biết không thể giấu được nên tôi thành thật thú nhận!
– Tớ muốn chụp lại cảnh cậu nghịch mưa thôi!
Trái với suy nghĩ của tôi về những người con gái khi bị chụp ảnh trộm sẽ bằng mọi cách giật lấy máy của tôi mà xóa cho bằng được, nhưng N thì khác, cậu ấy lại từ tốn nói:
– Tại sao cậu lại chụp tớ?
Tôi sững người ra mà nhìn cậu ấy bằng ánh mắt to tròn, thật đấy, tôi rất bất ngờ vì điều đó! Nó làm tôi càng thêm thích em hơn, một người con gái khác biệt giữa những người khác!
– Vì khoảnh khắc lúc ý rất đẹp nên tớ chỉ muốn ghi lại thôi!
– Cho tớ xem được không?
Mới đầu tôi còn rụt rè nhưng mà thôi cũng quyết định để cậu ấy xem!
– Đây!
Nói rồi tôi đưa điện thoại cho cậu ấy xem! Cậu ấy nhìn một lúc rồi quay sang tôi nhìn tôi cười nhẹ mà nói:
– Cậu chụp đẹp thật đấy! Có lẽ cậu có tương lai làm nhiếp ảnh gia đấy!
– Cậu quá khen, nhưng đó không phải đam mê của tớ!
– Vậy đam mê của cậu là gì?
– Tớ không rõ nữa, tớ không xác định được đam mê của mình là gì!
– Tại sao vậy?
– Vì những gì tớ biết đều là do tớ thích hoặc cần phải có thì mới làm và học nó, biết quá nhiều thứ khiến tớ cảm thấy không xác định được đam mê của mình, tớ làm rất nhiều thứ nhưng chưa có cái nào gọi là đam mê cả!
Tôi thành thật mà nói ra với cậu ấy tất cả những gì mình nghĩ!
– Vậy là cậu không có lập trường của mình! Nhưng yên tâm đi, rồi một ngày cậu sẽ biết thôi!
– Tại sao?
– Vì chúng ta đều là những học sinh mới lớn, chưa có đủ suy nghĩ chin chắn mà! Yên tâm đi, tớ cũng đã từng giống như cậu đó! Nhưng giờ thì khác rồi!
– Giống tớ ư? Là như thế nào?
Tôi mở to mắt nhìn cậu ấy! Tò mò!
– Ngày trước tớ cũng thích nhiều thứ lắm, tớ thích đọc sách, thích viết truyện, thích chơi đàn, thích âm nhạc! Có nhiều lúc tớ lớn lên tớ sẽ là một nhà văn hoặc nhạc sĩ hay nhạc công nhưng đó chỉ là lúc tớ còn nông nổi không suy nghĩ chín chắn! Nhưng giờ thì tớ biết đam mê và thứ mình cần làm là gì rồi!
Tôi nghe nói con gái thường có những suy nghĩ chín chắn và trường thành hơn con trai, chẳng lẽ đó là sự thật sao? Những điều em nói ra như là đã từng trải qua vậy! Tôi hỏi tiếp:
– Vậy đam mê của cậu là gì vậy?
Không một lời đáp! Chỉ là những hành động đưa ngón tay lên miệng nháy mắt và “suỵt” rất tinh ý! Tôi hiểu em không muốn nói nên cũng không hỏi thêm!
Trời cũng mưa nhỏ lại rồi, tôi nhìn vào đồng hồ, còn 20p nữa là hết tiết! Chẳng biết có lên về lớp không đây! Nhìn sang N thì cậu ấy đã vội nói với tôi!
– Cũng ngớt rồi đấy! Lên lớp lớp đi!
Chiêu ý cậu ấy, tôi trở về lớp cùng N, đi qua hành lang, bọn tôi thành tâm điểm của các lớp khác soi mói! 1 trai 1 gái đi lại lang thang ở hành lang rất tự do! Trở vào lớp, chúng tôi càng trở thành tâm điểm lớn hơn! Cả lớp nhìn bọn tôi mà mở to mắt sửng sốt!
– Các anh chị đi đâu giờ này mới vào lớp?
Nhanh miệng tôi đáp:
– Dạ, bọn em xuống căn tin, chẳng may trời mưa nên bị kẹt không có ô nên không về lớp được ạ!
– Thôi được rồi về chỗ đi!
Chết ngay học sinh chăm ngoan nghiêm túc mà lại! Nói phát là giáo viên phải nghe ngay mà không ý kiến được gì :3
Tiếng bàn tán trong lớp bắt đầu to lên, chắc hẳn là mục tiêu là tôi và N, một người mới vừa xinh đẹp, ngoan hiền như N mà quen “một đứa chẳng ra gì” như tôi chắc bọn nó cũng shock lắm, nhất là mấy đứa con trai :v
Trở về chỗ ngồi, tiếng bàn tán vẫn chưa ngớt, phải đến khi giáo viên làm công tác giữ trật tự thì bọn nó mới thôi!
Tôi sợ N sợ ngượng vì bị bàn tán nhưng tôi đã sai, em đã sử dụng cái khuôn mặt lạnh lùng thiên bẩm của mình mà dùng nó để đáp trả lại những con mắt khác trong lớp! Đúng là một người biết cách điều khiển cảm xúc rất tốt!
– Anh ở đâu với N vậy?
Con bé H quay xuống nhìn tôi bằng đôi mắt rất sắc!
– Bảo rồi mà lại, ở dưới căn tin chứ đâu?
– Vậy anh có làm gì N không đấy? Nghi lắm!
Con bé móc tay bảo tôi gần lại rồi thì thầm vào tai tôi!
– Đừng suy nghĩ linh tinh! ==
– Em mà biết anh làm gì con gái nhà người ta thì đừng có trách đấy!
– Đồ hâm! Quay lên đi ==!
Con bé cười rõ gian rồi quay lên! Khổ thân tôi.
************
Chap 65
Cuối cùng thỳ cũng đã đến cuối tuần, sau mấy tuần căng thẳng học cùng bao việc bận rộn bên ngoài thì hôm nay lại là ngày để tôi được tự do và giải trí không phải suy nghĩ điều gì! Tôi muốn đi chơi ở đâu đó! Nhưng đi một mình thì không được vui cho mấy nên tôi muốn được đi cùng với ai đó, vì dụ như N chẳng hạn! Nghĩ vậy, tối thứ 7 tôi liền nhắn tin cho N để hỏi cậu ấy xem cậu ấy có đồng ý muốn đi với tôi không!
“ N này “
“ Có chuyện gì vậy “
“ Chủ nhật này rảnh không? ”
“ Sáng, trưa, chiều, tối cậu hỏi lúc nào? ”
Em trả lời tôi thật tinh nghịch! ^^ đúng là con gái đáng yêu mà lại!
“ Thì buổi sáng hoặc chiều ”
“ Ừm! Xem nào! Sáng đi học này! Chiều về bà, vậy là rảnh buổi trưa với tối ^^ ”
Oh my god :0 trưa với tối thì làm ăn được gì cơ chứ ==” Thôi thì đành chuyển sang phương án khác vậy! Phương án này không có khả thi rồi! Nhưng mất đi phương án một thì cũng chẳng còn gì vui nữa
“ Có chuyện gì sao mà lại hỏi tớ như vậy? ”
“ Thì tớ muốn! Rủ cậu đi đâu đó chơi thôi 🙁 ”
“ Tiếc quá! Các ngày như chủ nhật tớ bận chẳng kém ngày thường thành ra chẳng đi đâu chơi được! ”
“ Ừm! Tớ biết, có lẽ là hẹn cậu lần sau nhé! Được không? ”
“ Ừm! Có lẽ chắc được!”
Phương án một bất thành, tôi chuyển sang phương án hai, mà phương án hai thì tôi chắc chắn tỷ lệ thành công 96.69% rồi nên cũng chẳng phải sợ gì cả!
– Ê! Nhóc, chủ nhật đi chơi với anh không?
Cũng lâu rồi đấy tôi không đi chơi được với nhỏ Hạnh, mà pama tôi cũng nhiều lần bắt tôi đưa nó đi chơi rồi đấy mà tôi toàn chốn với lý do riêng, nhưng lần này thì tôi lại tự nguyện làm vậy! Mà khổ thân con bé, phải suốt ngày ở nhà học, đến chủ nhật cũng thỉnh thoảng mới được đi chơi nên nếu không đưa con bé ra ngoài sớm thì để lâu nó tự kỉ mất :]]
“ Hả! Đi chơi á? Có ^^ Ở đâu vậy anh?”
Đấy biết ngay mà! Cái con bé này dại trai vc ý, có trai rủ đi chơi là đi luôn mà chẳng suy tính gì cả == nhỡ chẳng may nó rủ đi chơi rồi cho liều thuốc và mang vào hotel thì lúc nó tính sao? Thật may cho con bé là có một người “ Đàng hoàng, tử tế ” như tôi ở bên cạnh :3
“ Ờ, xem có chỗ này hay hay không? ”
Thực ra là tôi chỉ muốn tới nơi nào càng xa thành phố càng tốt, ra những nơi ở ngoại thành có không khí trong lành, yên tĩnh chắc sẽ thích hợp cho ngày cuối tuần của tôi!
Một ngày cuối tuần thanh tĩnh bên người thân và không có chút sự tiện nghi của thành phố hiện đại! Sau khi suy tính mãi thì tôi đã tìm ra được địa điểm! Đó là ngôi làng cổ Đường Lâm nằm ở Sơn Tây ngoại thành Hà Nội
Đây là một ngôi làng khá cổ kính vẫn giữ được những nét kiến trúc độc đáo từ thời phong kiến như là nhà mái gạch, tường đất này! Rồi những gốc đa cổ thụ đầu làng, những ngôi miếu, ngôi đình, chùa, đồng ruộng bao la…. Chỉ nghĩ tới nơi đó thôi mà tôi đã cảm thấy thích thú rồi, đó là nơi thường xuyên được nhắc đến trên báo đài, tv, chỉ nhìn ảnh thôi mà tôi đã cảm nhận được vẻ đẹp của nó rồi huống chi là đến đó, một nơi chưa được tôi đặt chân tới chắc chắn sẽ đem lại thú vị cho tôi!
“ Đi dã ngoại được không ) ”
“ Dã ngoại á? ở đâu vậy anh? ”
“ Ờ, ở ngoại thành Hà Nội, Đường Lâm em biết chứ ”
“ Anh nghĩ em là ai mà không biết? Học sinh giỏi cả địa lẫn sử như em mà không biết chỗ đó á? ”
Lại tự cao rồi == cái con bé này!
“ Em ghê! Thế em có đồng ý không? ”
“ Em cũng muốn đi, nhưng phải xin phép pama đã ”
“ Ờ! Xin đi, anh bảo bố mẹ anh đã, chắc là ổn thôi! ”
“ Ừm! Có gì tối liên lạc với em nhé! ”
“ Ừm! ”
Vậy là Okey rồi đấy! Có bạn đồng hành đi chung rồi thì cũng đỡ chán! Nhưng vấn đề tiếp là xin phép bố mẹ và xin viện trợ nữa :[[ Khổ thế đấy! Tôi nhắn tin cho pama tôi! Thì họ không rep lại! chắc là bận gì rồi, chán quá lại phải chờ tối về thôi! Trong lúc chán không có việc gì làm thì tôi lại nảy ra ý tưởng nữa, đó là thằng bạn thân của tôi, lâu rồi không đi chơi với nó, nếu được thì có lẽ là mai rủ nó đi cùng luôn cho vui :v Mà nhưng mà khổ thân thằng này bị bố mẹ quản chặt lắm, chẳng biết lôi nó đi kiểu gì đây == bây giờ mà bảo nó trước thì kiểu gì nó cũng chối cho mà coi == vậy là phải tính tiếp kế hoạch để kéo nó đi thôi! Sau 5p suy nghĩ thì tôi cũng nghĩ ra lần này có mà chúa cũng chẳng làm mày thoát khỏi được tay tao đâu thằng bạn thân ạ :v
Tối chờ đến 8h thôi đã thấy sốt hết cả ruột, vậy mà phụ huynh vẫn chưa về, và rồi tiếng còi xe vang lên, chị giúp việc chạy ra mở cổng, vậy là tôi biết phụ huynh đã về! papa tôi về rồi ^^ chắc mama đi đâu đó hoặc bận việc nhưng tôi chỉ cần bố tôi là đủ cho cả chuyến đi rồi!
– Bố!
Tôi nhìn bố bằng đôi mắt gian không chịu nổi! Kèm với nụ cười như kiểu vừa trộm được tiền ý!
– Có chuyện gì vậy con?
– Mai con muốn ra ngoại thành dã ngoại được không bố?
– Đi một mình hay đi với ai vậy?
– Con đi với Hạnh, được không hả bố ^^!
– Nhưng địa điểm là ở đâu?
– Là làng cổ Đường Lâm được không ạ?
– Chỗ đó sao? Ừm cũng tốt đấy! Nhưng đi nhớ để ý nhỏ Hạnh cẩn thận nhé!
– Vâng! Nhưng mà…
Tôi ngập ngừng nói:
– Có chuyện gì nữa sao?
– Vì con không có xe đến đó, đi xe bus thì đông, sợ nhỏ Hạnh ngại, đi taxi thì xa tốn tiền, nên con muốn bố đi cùng được không? ^^!
– Mai bố không đi được rồi, bố còn bận họp ở cơ quan!
– Vậy sao? Chán vậy? Vậy là không đi được rồi sao?
– Thế này đi! Để bố bảo cấp dưới đưa bọn con đến đấy được chưa? Còn khi nào về thì để bố xuống tận nơi đón về, đồng ý chứ?
– Đồng ý luôn chứ sao? ^^ Vậy sáng mai 9h bố nhé!
– Ừm! Thôi bố lên phòng tắm đây!
Vậy là kế hoạch đã thành công mĩ mãn, tôi nhắn tin cho nhỏ Hạnh!
“ Bố anh đồng ý rồi! sáng mai 9h đi nhé! ”
“ Vâng anh! Vậy em xuống nhà anh à? ”
“ Khỏi cần ) anh xuống đón! Chuẩn bị đồ đạc kĩ càng đi! ”
“ Thế đi dã ngoại chuẩn bị những gì vậy anh? ”
Ặc @@ Cái con bé này == như kiểu chưa đi tham quan bao giờ ý!
“ Ờ, lương thực, thực phẩm, đồ uống! Và những gì em cho là cần :]] ”
“ Vâng! ”
“ Thôi anh đùa đấy! :]] Khỏi cần chuẩn bị đâu! Để anh lo tất cả cho! ”
“ == Thế mà không bảo luôn làm em mất công ra khỏi phòng >.< ” “ Em ra khỏi phòng thì liên quan gì anh? ==” “ Em định ra để mua đồ, đang ngồi trong phòng nằm rõ sướng ra >.< ” “ Vậy sao? Anh xin lỗi! ) Thôi ngủ đi em! Lấy sức mai đi! ” “ Kệ anh! Không thèm chúc ngủ ngon luôn! ” Haiz… == Khổ thân tôi lại bị con bé dỗi, nhưng mà đơn giản thôi! Mai nó ngủ dậy quên ngay ý mà Nhanh chóng tôi bắt đầu chuẩn bị đồ đạc cho chuyến đi ngày mai! Chạy ra cửa hàng tạp hóa gần nhà mua 4 bịch bánh mì rồi 2 hộp thịt pate, 4 chai c2! Thế là quá đủ cho một chuyến đi rồi! Không nói nhiều! Nhét hết thất cả vào chiếc cặp vans nhỏ bé xinh xắn của tôi! Chật quá :[[ thế này thì học cặp mất, thế là tôi lại phải chuyển 4 chai nước sang một chiếc túi da rút của mình, chiếc túi mà tôi mới tậu được, chuyên dùng để đeo cho việc đi chơi dã ngoại! Quá chuẩn luôn! Còn chuẩn bị quần áo nữa, mà thôi để mai vì chẳng biết thời tiết nắng hay dâm nữa nên không nên chuẩn bị trước! Chuẩn bị kinh phí này, phải cầm chút đi để đề phong bất chắc hoặc thiếu thốn cái gì còn xoay sở được! Mở tủ, lấy con Canon 5D ra, em này của tôi lâu rồi cũng chưa động đến rồi, giờ có dịp để refresh rồi! Lau chùi lại, lắp lens, vậy là ổn rồi! Lên giường ngủ nào! 7h thức dậy chắc cũng khá là sớm so với kế hoạch nhỉ? Làm tất cả mọi thứ từ vscn đến ăn sáng trong vòng 30p! tôi lên phòng chuẩn bị đồ đạc, hôm nay trời rất mát, đúng là một ngày chủ nhật lý tưởng, nhưng nghe dự báo nói trưa sẽ có nắng nên tôi quyết định chọn cho mình một bộ trang phục vừa theo phong cách outfit những cũng đậm chất urban! Lấy một chiếc quần ngố kaki màu xanh dương, áo raglan trắng tay xanh, thêm cái snapback cũng màu xanh nữa cùng một số phụ kiện khác! Vậy là xong rồi đấy! À quên, trời mà nắng thì chết mất nên tôi mang theo chiếc áo sơ mi caro xanh dài tay rồi nhét vào chiếc túi da rút của tôi! Một bộ hoàn hảo! Lấy điện thoại gọi điện cho papa tôi bảo ông ấy đến đón tôi! Bây giờ là 8h đúng là hơi sớm, chẳng biết tại sao tôi lại sốt ruột và nóng lòng như thế cơ chứ? == À quên, còn thằng bạn nữa! Thằng này thì phải dùng chiêu thôi! Tôi lấy điện thoại gọi cho nó! - Cái gì vậy? - Sang nhà tao nhanh! Có việc gấp! - Việc gì? - Nhanh lên! Gấp lắm! Đến rồi tao nói sau! 15p sau nó đã có ở trước cổng nhà tôi mà bấm chuông gọi! Tôi dẫn nó lên phòng! Nó nhìn tôi hỏi! - Mày gọi tao sang đây làm cái gì vậy? - Có việc chứ sao? Quan trọng lắm, không có mày là éo làm được! - Thế cái gì nói rõ ra xem nào! - Xách hộ tao em vans yêu quý của tao xuống dưới phòng đi! Nói rồi tôi đưa nó cái cặp, còn tôi thì đeo chiếc túi da rút vào sau lưng, kèm theo chiếc túi đựng em 5D được tôi dắt chéo bên hông nữa! - Mày điên à? Có thế này thôi mà cũng nhờ tao sang đây? - Tao éo điên! == có chuyện đấy! - Chuyên gì? Túi này của mày đựng cái gì đây? - Chuyện quan trọng, còn trong ý đựng hàng nguội đấy == - Cái gì cơ? Hàng nguội á? Mày định đánh nhau với ai à? Nó vừa sửng sốt hỏi vừa định mở túi ra! - Đừng có mà mở? - Tao xem mày hang theo những con gì thôi! - Không phải chuyện của mày! Giờ mang xuống đi rồi ae mình đi! Xuống dưới phòng khách! Tôi với nó ngồi chờ đó! Nó cứ xốt ruột mà hỏi nhặng lên: - Mày định đi đánh nhau với ai vậy mà mang lắm hàng nguội thế? - Chút rồi mày sẽ biết! Bíp! Cuối cùng thì xe đã đến! Tôi giục nó xách đồ ra ngoài! Cùng tôi! Xỏ em NB xanh vào! Tôi bước ra phía chiếc xe giục thằng bạn nhanh lên! - Nhiệm vụ của mày rất cao cả! Đó là giữ cẩn thận đống đồ nguội này cho tao! - Thế giờ đi đâu? - Dĩ nhiên là theo mày tao mang đồ nguội thì sẽ đi đâu? Mày chỉ cần im lặng và nghe theo tao thôi! Còn lại cứ để tao lo Nói rồi tôi đẩy thằng bạn vào xe! Chào chú lái xe một cách thân mật! Hỏi han vài thứ về chú ý để làm quen cho nó có không khí rồi bảo chú ý đưa tôi đến nhà nhỏ Hạnh tức là khu Vincom ý! - Đi đâu đây mày? Đến Vincom làm gì? - Làm gì thì mày hỏi ít thôi! Chút đến nơi tao cho mày biết! Tôi nhắn tin cho con nhóc là tôi đang đến để báo cho nó còn chuẩn bị! Tới nơi! Tôi đã thấy con bé chờ sẵn ở khu vực mặt tiền tòa chung cư! Xuống xe tôi mở cửa x era và bảo thằng bạn: - Mày xuống xe đi! - Đến nơi rồi sao? - Hỏi nhiều vc, bảo thì làm đi == Nó xuống xe đứng chờ, còn tôi thì kêu nhỏ Hạnh vào! - Nè nhóc! Không đi sao? Đứng chờ ai vậy? Nhỏ Hạnh ngơ ngác nhìn tôi rồi tiến tơi! Con bé nhìn bạn tôi rồi chào! Thằng bạn tôi chắc shock khi biết tôi đi chơi với con nhỏ này nên ngơ ngác chẳng biết gì và nói gì mà chỉ gật đầu rồi chào lại! - Ơ? Em tưởng anh đi xe máy cơ! - Trời @@ đi xa anh sao chịu nổi hả em? - Vậy mà làm em tưởng mà papa anh chu đáo thật đấy! - Ờm! Dĩ nhiên có cô tiểu thư như em đi thì gia đình anh phải chu đáo chuẩn bị kĩ lưỡng thôi ;]] Con bé lên xe ngồi ở hàng ghế sau cùng tôi! Thằng bạn vẫn đứng ngơ ngác không hiểu gì! - Lên ghế trước ngồi đi mày! Đứng đấy là tao bỏ mày cho tự đi bộ về đấy! Nó lên xe, chúng tôi khởi hành! - Đi cẩn thận chú nhé, ở đây có tiểu thư cành vàng lá ngọc đấy! Nó mà bị làm sao chắc cháu bị đuổi cổ khỏi nhà mất chú ạ! Tôi cố tình nói vậy để trêu con nhỏ và cũng làm cho bầu không khí thêm náo nhiệt! - Anh không phải nói thế ==! Mà đúng là như vậy còn gì? Anh rủ em đi nên anh phải chịu trách nhiệm với em chứ >.< - Hẳn là chịu trách nhiệm :]] - Chứ sao nữa >.< chẳng lẽ anh để bỏ mặc em ở nơi xa rồi chốn về à ? - Đâu đâu ? anh đâu có ý nghĩ như thế chứ ? có một cô tiểu thư xinh đẹp như em bên cạnh anh nào dám bỏ rơi chứ - Anh chỉ được cái miệng là không ai bằng thôi >.< - Đâu ! Còn bộ não, chiều cao, tài năng nữa mà :3 - Không nói chuyện với anh nữa ! Nói rồi con bé quay đi ngồi sát ra phía cửa mà ngồi nghịch điện thoại tỏ vẻ giận dỗi ! - Vừa đi xe vừa nghịch điện thoại là đau mắt đấy em ! - Không cần anh quan tâm mà >.< Con bé miệng thì nói vậy nhưng tay thì cất đt đi và quay người ra phía cửa sổ ngắm cảnh, tai thì nhét tai nghe vào ! Chẹp chẹp, ca này là không muốn nghe tôi rồi ! Thôi kệ vậy ! chút làm hòa sau ! Vừa thấy tôi và Hạnh dừng nói chuyện, thằng bạn đã quay xuống hỏi tôi bằng giọng lo lắng ! - Mày đi đâu đây == ! - Đi chơi ! Dã ngoại ! - Cái gì ? Sao mày bảo là đi đánh nhau cơ mà ? Giọng nó sửng sốt nói với tôi ! - Tao bảo lúc nào ? - Vừa này mày bảo mang hàng nguội theo còn gì ? - Ờ thì hàng nguội ! Mày mở balo ra xem có hàng nguội không ! Nó mở ra và sững sờ khi thấy bên trong toàn đồ ăn ! - Đó, toàn là hàng nguội còn gì ! Đi dã ngoại thì phải mang đồ ăn chứ sao :v - Sao mày không bảo tao trước ? - Bảo mày thì mày lại lấy lý do không đi nên tao phải dùng chiêu này :]] - Cái *** ! Tao chưa xin phép ba mẹ tao ! Tôi đáp bằng giọng thản nhiên ! - Tao xin cho, khỏi phải lo, ba mẹ mày toàn lôi mày ra so sánh với tao nên tao chắc chắn là ba mẹ mày sẽ nghe lời tao thôi :v - Cái đậu má mày ! Lần sau đi đâu bảo tao trước, không nói gì làm tao chẳng chuẩn bị gì ! - Tao chuẩn bị hết rồi, không phải lo, việc của mày chỉ là ngồi đây và chờ khi đến nơi thôi ! - Đi đâu vây ? - Ra ngoại thành chứ đâu == Cứ ngồi đấy đi, đến nơi khắc biết ! Thôi giờ tao ngủ đây ! :v Tôi nói vậy để gây sự tò mò cho nó thôi còn đâu là tôi quay ra làm hòa với nhỏ Hạnh ! Nhỏ Hạnh lúc này đang gục đầu vào cửa mà ngủ rồi ! Chắc con bé hôm qua ngủ muộn đây mà ! Thấy vậy tôi liền kéo con nhỏ sát vào bên trong rồi tựa đầu nó vào ghế, cứ tựa đầu vào cửa như thế thì chạy đến chỗ xóc thì bị sẽ bị đau mất ! Nhưng chiếc ghế thẳng quá không thể làm điểm tựa được nên con bé dần dần ngả đầu về chỗ cũ ! Thấy vậy tôi liền kéo con bé lại phía mình cho nó tựa đầu lên vai ! Khổ thân cho bé ! Cũng đã 30p kể từ khi xuất phát rồi đấy ! Tôi mở máy ra xem google map, chúng tôi đang chạy trên quốc lộ 32 và sắp vào thị trấn Sơn Tây ! Cũng không xa nữa đâu là đến rồi ! Làng cổ Đường Lâm chỉ cách trung tâm Hà Nội tầm 60km thôi nên cũng nhanh ! Cánh đồng bắt đầu hiện trước mắt chúng tôi ! Là một khu rộng lớn với hai màu xanh mướt hai bên con đường ! Ở đây có những thứ khiến tôi cảm nhận được hương vị của đồng quê ! Với những cánh đồng dài xa tít cùng những ngọn lúa đang phất bông xanh rì, gió thổi vi vu trên cánh đồng gợn sóng trên từng ngọn cây, từng đàn cò nối nhau bay vù qua cánh đồng ! Xa xa phía kia là tôi có thể nhìn thấy chiếc cổng làng cùng cây đa cổ thụ to bên cạnh rồi ! Mở google map thì đó chính là đường vào rồi ! Vậy là chúng tôi tới nơi rồi đó ! - Tới nơi rồi đúng không hả chú ? - Ừm ! Tới rồi đây ! Cần chú trở hẳn vào trong không ? - Dạ thôi khỏi cẩn ạ, để bọn con tự đi thì mới cảm nhận được không khí chứ chú ^^ - Tới rồi sao hả mày ? – Thằng bạn tôi quay xuống hỏi ! - Ừm ! Tới rồi, mày biết đây là đâu không ? - Không ? là quê mày à ? - Quê quê cái cmnm ý ! Đây là ngôi làng cổ Đường Lâm, nơi vẫn giữ được những nét mộc mạc từ thời xưa đến giờ vẫn chưa bị phai tàn và đã được liệt vào di tích lịch sử cấp quốc gia được chính phủ ra lệnh bảo tồn và tu dưỡng ! Sau khi nói ra một tràng cho nó thì nó mới hiểu ra rồi gật đầu ! Thấy con nhỏ Hạnh vẫn đang ngủ nên tôi mới bảo nó dậy ! - Này ! Này ! Nhóc ! Dậy đi, đến nơi rồi ! - Tôi vừa gọi vừa lấy tay véo nhẹ vào mặt con bé ! - Đến nơi rồi sao ==’’ Con bé vừa nhăn mặt vừa nói với tôi bằng giọng ngái ngủ ! - Ừm đến rồi ! - Sao nhanh vậy anh ? - Em ngủ từ lúc mới lên xe đến giờ thì sao mà biết được ! Chắc hôm qua không ngủ đúng không ? Tôi cười lấy tay véo nhẹ vào mũi con bé để hỏi ! - Hix Có chứ, nhưng chẳng hiểu sao mãi đến gần 1h em mới ngủ được ! - Ngủ thế thảo nào buồn ngủ là đúng ! Đến nơi rồi, tỉnh ngủ đi Nói rồi tôi mở chiếc túi ra lấy chai C2 mở lắp đưa cho con bé ! - Uống nước đi cho tỉnh ngủ này em ! Nói rồi con bé cũng lấy chai nước từ tôi mà uống ! Đến nơi, chú lái xe dừng xe trước cổng làng rồi thả bọn tôi xuống ! - Nhiệm vụ của mày là giữ em Vans của tao đấy ! Bắt thằng bạn đeo cái balo của tôi vào xong thì tôi đuổi nó ra ngoài, tôi cùng nhỏ Hạnh xuống xe, đeo cái túi da vào, thêm cái máy ảnh nữa, vậy là xong ! Mọi hành lý đã đầy đủ ! - Chú có muốn ở lại đây với bọn cháu không ? Tôi hỏi chú lái xe ! - Thôi không cần đâu, chú về còn bận việc ! Các cháu chơi vui vẻ và cẩn thận nhé ! - Vâng ! chú về cẩn thận ! Nói rồi chú ấy cũng đánh xe đi, chúng tôi đang đứng ở giữa cổng làng Đường Lâm, nơi đây thật là đẹp phong cảnh cuốn hút, không khí trong lành đậm chất vùng quê với chiếc cổng làng bằng đá đã rêu phong theo thời gian, gốc đa cổ thụ bên cạnh thật to và đồ sộ, nhìn những chiếc rễ nó xem, thật khổng lồ, nhiều chiếc rễ dài ra phủ đầy xuống mặt đất tạo thành những chiếc dây trông thật thú vị ! - Oa đẹp quá ! ** Thì ra chỗ này lại đẹp và trong lành vậy sao ? Hạnh bỗng thốt lên ! Nhìn hạnh trông cũng đáng yêu đấy chứ, con bé hôm nay mặc một bộ quần áo rất thoải mái và phù hợp với buổi dã ngoại, quần jean ngắn khoe chân dài, chiếc áo thun bên trong, bên ngoài khoác chiếc áo sơ mi ca rô rõ dài, dài như váy che cả quần đi, nhìn rất cá tính ! Mái tóc xoăn ở ngọn được xõa ra nhìn rất đẹp ! Thêm đôi giày lười nữa và chiếc túi nhỏ bé giống kiểu của tôi đeo sau lưng trông càng đậm chất outfit. Con bé nhìn thấy ngôi cổng làng như vậy liền bảo tôi : - Anh ơi ! Nhìn cổng làng đẹp chưa này, mà cây gì đây sao to vậy ? - Cây đa đấy ! Nó chắc phải trăm năm rồi nên mới to như vậy ! Nói rồi tôi lấy em D5 ra chụp lại ! Nhỏ Hạnh thấy vậy thì thích thú chạy ra tạo dáng bảo tôi chụp ! Chụp xong bọn tôi bắt đầu đi thăm quan ngôi làng ! Nhỏ Hạnh thích thú chạy trước nhìn ngắm cánh đồng hai bên đường dẫn vào trong làng ! Nhìn con bé vui tươi thật đấy ! Chắc ít khi được ra ngoại thành lắm nên mới thích thú như vậy ! Tôi và thằng bạn đi sau nói chuyện với nhau ! Chỉ khổ hai tôi thôi, một mình phải đeo tới hai thứ liền, trong khi nhỏ Hạnh thì rảnh thảnh thơi chẳng phải mang gì theo ! Vào tới ngôi làng, quả không khổ danh là làng cổ khi ngôi làng này trông thật là cổ kính với những con đường được lát gạch từ thời xưa, đường đi trong làng rất nhỏ, nhỏ như ngõ ở thành phố ý, hai bên đường là những căn nhà cổ kính với tường bao kín cùng chiếc cổng cao làm bằng gỗ đã mục nhìn trông rất xưa, nhà ở đây đẹp thật, nhà nào cũng làm toàn bằng đá ong hoặc đất sét, ngói được lợp đỏ bằng những viên gạch có hình thù thật cổ quái, chẳng giống trên thành phố chút nào ! Chúng tôi nào thăm một ngôi nhà đang mở to cổng ! Bên trong chẳng có ai ngoài mấy đứa bé con cả, chắc bố mẹ nó đi làm hết rồi để lại bọn nó ở đây ! Tôi bước vào cùng đám bạn, biết là xâm nhập cư bất hợp pháp sẽ bị tôi nhưng ở đây là khu tham quan chắc không bị thế đâu :]] Con bé Hạnh thấy trẻ con thì chạy tới ngồi chơi với bọn nó xong rồi hỏi han này nọ đủ kiểu ! Vậy mà bọn trẻ này không sợ mới ghê chứ ? Bên trong căn nhà khá là cổ kính, sân được lát bằng những viên gạch mà tôi hay thấy ở mấy cái đình chùa gần nhà tôi ! Nhà cách mặt sân bởi ba bậc tam cấp với những chiếc cột nhà to tròn ở ngoài hiên cùng cánh cửa gỗ xếp đặc trưng ! Bên trong đối diện sân chính là bàn thờ tổ mà tôi có thể nhìn thấy được cùng với chiếc bàn tiếp khách, bước vào căn nhà, đây là căn nhà ba gian, đúng chất dân dã ! Nhìn lên trần nhà tôi thấy rõ từng cột nhà và thanh xà cùng những viên gạch ! Thật đẹp ! Ra ngoài, tôi thấy nhỏ Hạnh đang chia kẹo cho bọn trẻ con, thằng bạn thì nó mượn máy ảnh tôi từ nãy đến giờ và đang chụp ảnh ! Chẹp chẹp, chắc em 5D ngon quá nên nó muốn động vào để vọc vạch đây mà :3 - Kẹo ở đâu vậy em ? - Thì của em chứ sao ? - Anh tưởng em không mua gì mà ? - Ai bảo không mua chứ ? Em còn mua đồ ăn vặt để nhấm nháp đề phong anh toàn mua đồ khó ăn chứ sao ? - Chu đáo thật đấy ! == Nói rồi con bé lại quay ra chia kẹo rồi bóc cho bọn nó tiếp ! Nhìn bọn trẻ ở đây tội quá, cứ đen sạm ra, chắc là đi nắng nhiều đây mà ! - Đi thôi Hạnh ! - Đi rồi sao ? nhanh vậy ? - Còn nhiều thứ khác đáng quan tâm mà ! Nói rồi tôi dẫn nhỏ Hạnh đi, con bé thì sau khi chào bọn trẻ con rồi tặng gói kẹo xong cũng chạy theo tôi ! Thằng bạn tôi thì đang bận trổ tài chụp ảnh nên cũng chẳng nghe, tôi gọi to tên nó thì nó mới chịu quay ra ! Đi tiếp trên đoạn đường làng, dài thật đấy, bất chợt tôi thấy một con ngõ khá là đẹp và còn sâu hun hút nữa chứ, tầm này là gần 10h chắc các bà các mẹ đang trên đường từ đồng về, tôi thấy có mấy bà đang đang gánh gồng đi trên đường làng đầy rơm rạ ! Bất chợt bọn tôi gặp một ông họa sĩ đang ngồi ở trong ngõ mà mà vẽ tranh, tranh ông được treo đầy tường, ông ấy đang vẽ những người phụ nữ vừa đang trở về trong con ngõ nhỏ ! Nắng đang lên rồi đấy ! Nhìn ông ấy đúng chất nghệ sĩ ! Tôi giật lấy máy ảnh từ thằng bạn rồi chụp mấy kiểu về ông họa sĩ ! Con bé Hạnh thì chạy ra hỏi chuyện ông ấy ! - Bác họa sĩ ơi ^^ ! - Sao hả cháu ? - Sao bác lại vẽ ở trong con ngõ này mà không ở chỗ khác hả bác ? - Ở đây có nét đẹp riêng mà cháu, hình ảnh những người phụ nữ nông thôn trở về nhà sau phiên chợ trong các con ngõ chính là một nét đẹp của nông thôn mà ! - Vậy bác sống ở đây sao bác ? Cháu thấy bác có vẻ rất am hiểu về nơi này ! - Ừm ! Ngày trước bác sống ở trên Hà Nội, giờ về hưu rồi nên trở về quê, vùng quê này đẹp phải không cháu ? Cháu cứ đi tham quan hết đi sẽ thấy được vẻ đẹp của nó ! - Vâng ! ^^ Nói rồi ông ấy đứng dậy lấy một bức tranh về cảnh cổng làng vừa nãy đưa cho nhỏ Hạnh rồi nói : - Tặng cháu làm kỉ niệm này ! Lần sau có dịp nhớ quay lại đây nhé ! - Vâng ạ ! Cháu cảm ơn bác ! Nói rồi chúng tôi chào bác ấy và bước tiếp đi ! Từng cơn gió nhỏ thổi hun hút trong con ngõ sâu thăm thẳm làm từng cọc rơm rạ bay lên và cuốn lại với nhau vướng vào chân tôi ! Hai bên đường là những bức tường rêu phong, tôi giơ máy lên và chụp, trông con ngõ này đẹp thật đấy ! Trời khá nắng rồi đấy, còn con bé Hạnh thì lại để đầu trần thế này, không có gì che là ốm mất, thấy tội nghiệp nó, tôi bỏ chiếc snap trên đầu ra và đội vào đầu cho con bé ! - Nắng đấy, cẩn thận ốm ! - Cảm ơn anh ^^ Tiếp tục đi, con ngõ này dẫn chúng tôi đến một nơi khá là rộng và khang trang, hình như là một ngôi chùa ! Bên trong là những cây cổ thụ to cùng nền kiến trúc độc đáo từ thời phong kiến ! Mở google map lên, chúng tôi đang đứng ở trước chùa Mía, một ngôi chùa thuộc quần thể di tích ở đây ! Bọn tôi tiến vào, cũng khá đông người đấy chứ, nhìn là biết đó là chắc chắn là những khách du lịch giống chúng tôi rồi, có cả người nước ngoài nữa chứ, tôi tiến tới và bắt chuyện ! - Hi - Hello Họ đáp lại chúng tôi mới ghê chứ ! :v - Ajinomoto, samsung, suzuki, honda, Binladen, Obama! Thôi đùa đấy vào vấn đề chính nào :3 Bọn tôi tiến vào bên trong, mở máy ra và chụp, cảnh rất đẹp ngôi chùa được bao bọc bởi toàn cây cổ thụ tán lá cao rộng! Rất mát! Tôi tiến vào, thấy một cái lu hương to đùng để ngoài, bắt trước mọi người tôi tiến đến và thắp một ném hương, cả Hạnh và thằng bạn tôi cũng vậy! Tôi cầu mình sẽ được vợ đẹp, hiền, con ngoan! Hơn hết là gia đình hạnh phúc thế thôi :3 Ở trong chùa có mấy cái lán lợp rơm ở trên, trong có bộ bàn ghế gỗ và phản nhỏ, chắc là dành cho người qua đường nghỉ chân. Chúng tôi quyết định chọn một cái lán ở lại ăn trưa và nghỉ ngơi! Vào đó, tôi bảo thằng bạn lôi hết đồ ăn ra, bánh mì, pate, nước, đủ rồi, không kêu ca nữa! Con nhỏ Hạnh thì rõ kén ăn ra, bảo nó ăn nó không ăn, nhưng mà may mắn cho tôi là nó đã chuẩn bị đồ ăn riêng của nó rồi! Lại là shushi, nhìn thèm íu chịu nổi nhưng vì mình là con trai nên đành phải nhịn nhục thôi == Trưa nắng đẹp thật đấy, từng vệt nắng hiện rõ trên sân gạch của chùa, dưới bóng cây cổ thụ to, chúng tôi cảm nhận được rõ sự mát mẻ giữa buổi trưa nắng gắt! Nhưng tôi vẫn muốn lưu lại khoảnh khắc này, lấy máy ra và chụp, đang ngồi xem lại ảnh thì con bé bắt đầu kêu ca: - Anh ơi nóng quá! 🙁 - Thì cởi áo ra đi! Con bé lúc đó nghe lời tôi cởi áo ra! - Vấn nóng anh ạ! - Chờ anh tý! Khổ với con bé này thật, chắc ở nhà nằm điều hòa sướng quen rồi nên ra đây có chút thôi mà không chịu được, mà tôi thấy ở đây cũng mát mẻ đấy chứ? Có nóng lắm đâu? Gió tự nhiên mát thế còn gì? Thấy có quán hàng rong ở ven gốc đa trước cổng chùa, tôi chạy ra và hỏi có bán quạt nan không, may mắn là bà ấy có, vậy là tôi mua hai cái mang về! - Này! Quạt đây cô nương, tự giải quyết đi! - Không! Anh là con trai thì phải quạt cho em chứ? Vậy đấy! Tôi lại bị lép vế trước con bé này rồi nên thôi đành phải quạt cho nó vậy! Con bé thấy thế thì cười hơn hở ra vẻ thích thú lắm! Này thì thích thú á? Quạt một lúc tôi dừng tay lại luôn rồi mặc kệ con bé nó kêu ca thế nào đi nữa! Giữ vững quyết tâm tôi mặc kệ con bé dù nói thế nào thì vẫn không rung động! Tức mình con bé khoác áo vào, đội mũ, đeo cặp lên rồi giận dỗi bỏ đi! == Cái con bé này! Đi đâu không biết đây! - Này! Đi đâu đấy nhóc! - Anh không cần quan tâm == Con bé đi khuất mất rồi, thấy vậy tôi vội vã khoác tạm cái áo sơ mi vào cho đỡ nắng rồi chạy theo con bé và bảo thằng bạn ở lại đây chờ! Tôi chạy ra ngoài cửa chùa, nhìn quanh chẳng thấy con bé đâu, lo lắng tôi chạy thật nhanh đi tìm, nhưng ở trước mắt tôi hiện giờ là hàng chục con ngõ, chẳng biết con bé nó chạy đi hướng nào rồi đây? Em hại đời anh rồi Hạnh ơi! Mở máy gọi điện, con bé tắt đi không nghe! Thôi thì tôi chạy hết chỗ này tìm nó vậy == nhưng biết ở đâu mà tìm đây? Cả khu này rộng tới 7km vuông đấy @@ thôi thì đánh liều vậy! Bật google map lên xác định phương hướng, tôi chạy khắp các ngõ ngách trong ngôi làng này! 30p rồi đấy chẳng thấy con bé đâu, tôi ngồi nghỉ chân dưới một gốc cây! Có lẽ là con bé sẽ tìm đến nơi nào có thể nghỉ chân được chăng hoặc một nơi mát mẻ chẳng hạn! nghĩ vậy tôi mở máy ra. Đây rồi, Đình làng, lăng vua Ngô Quyền và đền thờ Phùng Hưng, chắc có lẽ con bé sẽ dừng chân ở một trong ba chỗ này thôi! - Chạy tới đình làng, cả một khu rộng lớn được lát đá, đình trông rất to và đẹp, hai bên còn có các nhà mẫu và hàng cây cao! Tôi đi quay đây tìm kiếm em, nhưng không có! Tiếp tục không bỏ cuộc! Tôi chạy tới lăng Ngô Quyền, đây là một cái lăng to, tuy không to bằng lăng Bác nhưng rất đẹp và đồ sộ, xung quanh là những tán cây cao! Ở ngoài có một quán nước ở dưới một gốc cây to cổ thụ! A con bé đây rồi, nó đang ngồi ở quán nước đó, ở đó có một đứa trẻ đang trông hàng, có lẽ là trông cho mẹ nó! Thở phào nhẹ nhõm, tôi tiến tới chỗ nhỏ Hạnh! Con bé đang ngồi đó cùng đứa trẻ nói chuyện rất vui vẻ, tay thì cầm gói bánh gạo ăn, chắc mua của con bé con! Bên trong quán có treo một chiếc quạt cổ lỗ sĩ từ thời bao cấp nhưng gọi là cũng tạm được, có lẽ con bé ngồi đây vì có quạt mát :]] chắc thế! - Này nhóc! Đi đâu không bảo, còn tắt máy làm anh lo lắm đấy biết không? - Anh có quan tâm đến em đâu mà lo chứ == Con bé nó nói bằng giọng thản nhiên như không có gì xảy ra, nó không biết rằng vừa rồi tôi đi tìm nó mệt đến mức nào sao? Làn da của tôi đã sạm đi vì phải đi tìm nó đấy ==! Khổ thân tôi! - Không quan tâm đến e, thì anh đã ngồi ở chỗ cũ mà bỏ em ở đây một mình rồi ý! Con bé chẳng nói gì mà chỉ nhìn tôi lè lưỡi rồi quay sang chỗ con bé con hỏi han nó! - Nhóc học lớp mấy rồi! - Nhóc đi công viên chưa? - Nhóc biết con hổ như thế nào không? Bla bla…. Nói chung là nói đủ chuyện ra trong khi con bé còn bé, lại ở vùng quê thì làm sao mà biết được chứ == Nhỏ Hạnh sau khi hỏi chán chuyện xong thì lôi một gói bánh orion ra và đưa cho nó: - Cho nhóc này! ^^ Ráng ăn ráng lớn nhé! Đang khát nước, tôi lấy chai C2 ở trong túi ra rồi mở nắp uống, chưa kịp mở nắp thì bị đã nhỏ Hạnh giật mất! - A, Cho em chai C2! Giật xong con bé mở nắp đưa cho đứa trẻ với vẻ mặt thích thú! - Này nhóc, em uống nước này đi, ngon cực! Tôi bực mình, hậm hực lấy chai khác ra uống, may là vẫn còn 2 chai! Thấy con bé cứ ngồi nói chuyện với nhỏ kia mà không quan tâm đến tôi làm tôi tức không chịu nổi! Đứng dậy, tôi tiến ra phía lăng Ngô Quyền định chụp ảnh nhưng mới nhớ ra là không mang theo em 5D rồi == thôi thì dùng tạm em điện thoại vậy! Căn chỉnh độ sáng, tương phản, lấy nét! Nháy mấy kiểu làm kỉ niệm! Thấy nhỏ Hạnh không chú ý, tôi chụp trộm con bé, ảnh này mà up lên page trường chắc hot nhất luôn ý :v thiếu nữ với vùng quê dân dã :3 Trời vẫn còn nắng có khác, trên đường vắng tanh người qua lại, phải nói là rất ít người luôn ý! Chúng tôi thì vẫn đang ở trong quán nước đó uống vài cốc nhân trần để giúp đỡ con bé bán hàng được chút ít và cũng là để mát người hơn! Đến tầm 3h, tự dưng nhỏ Hạnh quay ra bảo tôi: - Anh ơi! Mình đi đâu chơi tiếp đi! - Chán chỗ này rồi sao? == - Thỳ ngồi mãi một chỗ cũng chán chứ sao? Mà mục đích của chúng ta hôm nay là đi chơi cơ mà? - Ờ! Thảo nào vừa nãy có đứa giận dỗi bỏ đi một mình cơ đấy! Con bé nó chẳng nói gì mà chỉ cười típ mắt lại! Như đã nói, ở đây còn khá là nhiều chỗ để tham quan nữa nên tôi cũng muốn đi cho hết! Mở máy ra, tôi tìm đường đến đền thờ Phùng Hưng, nghe nói nơi này là một nơi cũng khá thiêng nên cũng muốn đến để thắp vài nén nhang! Sực nhớ đến thằng bạn tôi thì nó đang ở một mình trong chùa Mía! Tôi gọi điện bảo nó đến chỗ đền thờ. - Cái gì cơ? Mày không quay lại đây thì tao ra chỗ ý kiểu gì? - Bật google map lên, ngu vc! Nhanh lên đấy, mang theo hành lý của tao ra! Haiz.. sau khi nói chuyện với thằng bạn xong thì tôi dập máy nhanh! Kệ nó cho nó tự xoay sở! Đến đền thờ, nó là một gian nhà thì đúng hơn, ở trong được bày bàn thờ và tượng Phùng Hưng! Bên trong nhà thờ bày đầy hương, hoa, quả! Trong đó có một ông lão chắc là người trông nhà thờ này đang nằm ở cái phản trong góc tường ngủ! Kệ ông ấy, chúng tôi cứ xông vào, lấy mấy ném nhang rồi thắp hương! Sau đó bỏ tiền công đức vào trong hòm công đức! Bước ra ngoài, tôi mới thấy thằng bạn tôi đã đến! Trông nó tội vc :v người đeo một đống đồ, nào là balo này, túi của tôi rồi cả máy ảnh nữa :]] Khổ thân thằng bé, bé thế mà khổ! Nhìn mặt nó tội quá nên tôi mới chạy ra giúp nó một tay! - Đ.m biết đi chơi với mày mà khổ thế này thì lần sau tao éo đi nữa! Thà để tao đi bộ về còn hơn! - Okey! Nếu mày thích thì mày có thể tự đi bộ về được đấy, chút đừng đi cũng tao :v Tôi vừa cười vừa nói! Nó không nói gì mà chỉ lầm lũi bước theo tôi! Đây rồi em máy ảnh thân yêu của tôi đây rồi, lại lôi ra tác nghiệp tiếp! Tiếp tục chúng tôi tiến đến ngôi đình làng, ở đây có không gian khá là rộng rãi và thoáng mát, ở đây để rất nhiều ngôi tượng, tầm phải hơn trăm cái, nhưng tôi chẳng biết nó là tượng phật hay tượng thánh nữa, tất cả các bức tượng được điêu khắc rất tinh xảo và đẹp, hầu hết là làm bằng đá, chỉ có gần chục cái bằng đồng! Tôi chụp kĩ từng cái tượng tôi cho là đẹp nhất! Nhỏ Hạnh tỏ vẻ thích thú khi được ngắm nhiều bức tượng đến vậy, nó chạy đi từng chỗ rồi sờ chân, tay, blabla.. đủ các kiểu! Tầm 4h chiều trời cũng khá là mát rồi đấy, tôi gọi điện cho papa tôi đến đón về! Thời gian đi mất khoảng hơn tiếng nên báo trước để đỡ phải chờ đợi lâu! Chúng tôi rời những di tích và lại đi bộ trên từng con đường đá của ngôi làng tiếp! Những con ngõ nhỏ cứ nối tiếp nhau không bao giờ dừng được, cảm tưởng là như đang lặc trong mê cung, nếu không sử dụng gps chắc tôi lạc lâu rồi ý! Đâu đó trong ngõ tôi ngửi thấy được một mùi gì đó rất đặc trưng, theo mùi đó tôi tiến vào một căn nhà, ở ngoài căn nhà đó để rất nhiều những hũ to, chum vại đựng gì đó! Tôi tiến tới hỏi thăm thì mới biết là đó là tương! Đúng vậy đấy, chính là tương, vậy mà tôi lại không nhớ ra đấy! Giờ tôi mới biết thêm được là ngôi làng cổ này còn có cả nghề làm tương cơ đấy! Chúng tôi trở ra ngoài cánh đồng dẫn vào làng để trở về nhà! Cùng gần 5h rồi, trên cánh đồng xanh ngắt đó gió thổi vi vu rất mát, dưới đồng là các bà, các mẹ đang chăm sóc mạ non! Có phải là xa xa kia là con trâu hay là bò ý không nhỉ? Hình như là trâu hay sao ý? Vì tôi nhớ là trâu màu đen có hai cái sừng mà, nhưng mà nghe nói con bò tót cũng có sừng nên chẳng biết cái con trước mặt mình là con gì nên tôi lên google search xem xem con trâu hình gì! Vậy là tôi chắc chắn rồi, đây là con trâu! Nhỏ Hạnh khi nhìn thấy con trâu như vậy mới thích thú reo lên! - Ah!! Kia là con trâu đúng không anh? - Ờ! Đúng rồi đấy! Hai thằng bé con đang dẫn một đàn 3 con trâu trở về, chắc chúng nó vừa mới đi chăn trâu về đây! Bọn nhóc vừa đi vừa lấy rơm quất mông mấy con trâu, còn mấy con trâu thì cứ thong rong gặm cỏ! Cảnh này đậm chất nông thôn, giơ máy lên tôi lưu lại những hình ảnh đẹp đó! - Ê nhóc! Muốn cưỡi trâu không? - Cưỡi trâu á? Có chứ nhưng… được không vậy? - Được chứ sao không! Con bé trả lời như vậy chắc chắn là cũng muốn lắm nhưng sợ, nghe nói trâu hiền lắm nên tôi cũng chẳng lo mấy đâu! Tiến tới phía mấy đứa trẻ, tôi bảo bọn nó: - Này hai nhóc! Cho anh mượn mấy con trâu được không? - Để làm gì vậy anh? - Anh muốn cưỡi nó đến đầu làng được không! - Dạ được ạ! Cỏ vẻ như bọn nhóc ở đây rất thân thiện! Chắc có nhiều đoàn khách du lịch tới đây nên mới khiến bọn nó tự nhiên và cởi mở như vậy! Tôi mỉm cười rồi xoa đầu bọn nó sau đó lấy hết đồ ăn còn lại trong cặp và túi ra tặng bọn nó gọi là cảm ơn! - Ê nhóc! Lại đây! Cả mày nữa! Tôi gọi Hạnh và thằng bạn tới! - Cho mày con đầu đàn! Đấy! Nói rồi tôi chỉ thằng bạn tôi con to cmn nhất luôn :v - Mày muốn tao cưỡi trâu để học hỏi chứ gì? Okey vậy tao cho mày biết cưỡi trâu là như thế nào, ngày trước về quê tao cưỡi chán rồi! Nói rồi nó chạy ra rồi nhảy một phát lên lưng con trâu và trườn lên cổ! Ôi đệt, thằng này bá vai~ @@ - Thế nào, học tập đi chứ! Nó nhìn tôi rồi cười nói! Kệ cmn, tôi quay sang nhỏ Hạnh nói! Trèo lên đi, con này thấp này! Nhỏ Hạnh cứ hí hoáy mãi hết nhìn rồi định nhảy lên tóm vào lưng nó rồi lại bị trượt xuống! - Hix Không lên được đâu, nó cao quá! - Có cao đâu? Tại em không chịu dùng hết sức để lên đấy chứ! Nói rồi tôi chụp hai tay vào nhau tạo một điểm tựa trên cao rồi bảo con bé! Dẫm vào tay anh đi rồi treo lên! - Có sao không anh? Con bé lo lắng hỏi! - Không sao đâu mà sợ! Nói rồi con bé cũng dẫm vào tay tôi, tay thì tóm vào cổ tôi rồi trèo lên lưng con trâu! Cuối cùng thì con bé cũng đã lên được lưng con trâu! - Yeah! Em lên được rồi này! ^^ Nhìn mặt con bé hớn không tả nổi, nó thích thú lấy hai tay vỗ vào lưng con trâu, chân thì đạp nhẹ vào sườn nó đú mấy thằng cưỡi ngựa trong phim! - Ơ! Sao nó không đi hả anh? - Trời == nó có phải là ngựa đâu mà đánh chứ? Phải có người dắt! Nói rồi tôi trèo lên con trâu còn lại, ngồi trên lưng nó sướng! - Này mấy nhóc! Cho bọn anh đi nhờ ra cổng làng nhé! - Vâng ạ! Nói rồi bọn nó cũng dắt trâu đi cho bọn tôi! Đàn trâu cứ từ từ mà đi thật thong rong tiến ra cổng làng, nhỏ Hạnh thì thích thú vô cùng! Lần đầu chắc được cưỡi trâu, nhìn mặt con bé hớn hở chưa kìa? Tôi giơ máy ảnh lên và chụp lại bức ảnh đó! Một người con gái đang cưỡi trên lưng một con trâu, khuôn mặt rạng rỡ vô cùng! Hai bên đường là cánh đồng xanh ngắt, bầu trời trong xanh, gió gợn trên từng ngọn lúa non! Tới cổng làng, chúng tôi nhảy xuống trâu!, còn con bé Hạnh có lẽ không biết đường xuống, cứ ngồi đó nhìn xuống đất một cách khổ sở! Tôi tiến tới, rồi nói! Vắt chân sang bên này đi rồi nhảy lên lưng anh này! Quay lưng ra phía con trâu, nhỏ H đã để hai chân sang một bên! Rồi từ từ con bé nhảy xuống tóm vào lưng tôi để giảm trọng lực rồi từ từ tiếp đất an toàn! - Yeah! Cưỡi trâu thích thật đấy! ^^ - Vậy mà có đứa loay hoay mãi không lên được con trâu cơ đấy ==! - Thì tại nó cao chứ sao? Tôi trả bọn nhóc mấy con trâu rồi cảm ơn nó! Nhỏ Hạnh thấy vậy cũng chạy tới chỗ mấy bọn nhóc con lôi ra hai thanh Kitkat cho bọn nó rồi xoa đầu chào bọn nó! Oài! @@ Kitkat đấy! tại sao nó lại cho bọn nhóc mà không cho tôi chứ == con bé này! Đứng ở cổng làng đợi papa tôi đến đón! Lâu thật đấy! Mặt trời bắt đẩu đỏ rồi, hoàng hôn đang cận kề, từng đàn chim đang bay về tổ, bầu trời ánh lên những tia đỏ, vàng rất đẹp, tôi có thể quan sát được một cách dễ dàng bởi khung cảnh thoáng đãng ở đây! Xa xa kia là một chiếc xe đang rẽ từ ngoài đường quốc lộ vào đây, phải đó, xe của papa tôi! Ông ấy đến rồi, vui mừng tôi chạy ra đón nhưng rồi lại thất vọng! Là một người khác, lại cấp dưới của bố! - Bố cháu đâu vậy chú? - Bố cháu bận việc nên không đi được, chú đến đón thay bố cháu! - Vậy sao, chán vậy? Nói rồi tôi cũng vẫy tay bảo mọi người lên xe! - Này! Đến đây mày không định chụp hình lưu niệm lại à? Thằng bạn tôi gợi ý! Hình lưu niệm sao? ờ đúng đấy thế mà không nghĩ ra! Kéo chú tài xế khỏi xe, tôi bắt chú ấy cầm máy ảnh để chụp ảnh chúng tôi! Ba chúng tôi đứng trước cổng làng, bên cạnh gốc đa cổ thụ để chụp hình lưu niệm! Tôi đứng giữa cạnh nhỏ Hạnh và thằng bạn tôi! Vậy là kết thúc một ngày chủ nhật của tôi và cũng là chuyến dã ngoại của tôi! Vào xe, chúng tôi chở về thành phố, lại bắt đầu một cuộc sống hối hả bận rộn! Ngoài kia ánh mặt trời đã xuống, ánh hoàng hôn hiện lên rõ nét cả một vùng trời! Tạm biệt nơi đây tôi trở về thành phố! Có vẻ như mọi người đều mệt vì trưa không được ngủ! Nhỏ Hạnh mới lên xe còn nói chuyện với tôi rôm rả lắm rồi sau đó ngủ gục trên vai tôi lúc nào không hay! Thằng bạn thì nó cũng đang chợp mắt ở hàng ghế trên! Tôi mở máy ảnh ra ngắm lại những bức ảnh! Quả là một chỗ đáng đến cho ngày cuối tuần! Nhưng tôi vẫn không thấy được toại nguyện! Hình như là không có em ở đây! Panda ạ! ************ Chap 66
Rời miền quê thanh tĩnh, tôi trở về với thành phố phồn hoa đô thị với những ánh đèn đường sáng rực của buổi đêm! Cuộc sống đã trở về với đúng nhịp của nó, đó là đối với tôi, còn người khác thì tôi không biết ra sao nhưng tôi cam đoan rằng 100% cuộc sống của tôi sẽ lại trở lên hối hả và bận rộn! Còn nhiều chuyện tôi còn phải giải quyết nữa! Nhưng rốt cuộc là mọi việc đến quá nhanh, nhiều dồn dập khiến tôi không thể tập trung suy nghĩ mà làm được nên mới cảm thất mệt mỏi và cần một nơi yên tĩnh để nghỉ ngơi!
Trở về nhà, hôm nay quả là mệt! Tôi chẳng có quà gì mua về để tặng pama cả, may ra là có được mấy chục bức ảnh làm kỉ niệm! Thật mệt mỏi, tôi leo lên giường đánh một giấc ngủ dài tới sáng!
Tôi thức giấc là lúc trời cũng hửng sáng, 6h, bầu trời trong lành không chút nắng, xanh ngắt một màu xanh! Từng cơn gió mát thổi vào phòng khiến chiếc rèm cuộn lên! Tôi bước ra ngoài cảm nhận không khí đó, một mùi hương gì đó rất đặc trưng, đúng rồi đấy! Vẫn là hương hoa sữa đó, nhưng lần này trên các ngọn cây cao ngoài đường không còn là màu xanh như tôi thường thấy nữa, nó dần ngả sang màu vàng rồi! Vậy là mùa thu đã đến từ lâu rồi mà giờ tôi mới cảm nhận được nó! Sắc thu đang thắm dần trên các cành cây, trên bầu trời!
Tôi đến trường với một tâm trạng vui vẻ và có chút gì đó dễ chịu trong người! Hình như là trời ngày cành mát lên rồi chứ không muốn nói là sẽ lạnh! Một cơn gió lạnh thổi đến làm tôi sởn hết gai ốc! Thật là sắp đông rồi đấy! ^^ Tôi thích mùa đông! Mùa đông là mùa của tình yêu! Và tôi cũng mong muốn đến mùa đông thật nhanh!
Đến trường! Sân trường lác đác vài học sinh! Lớp tôi đã mở cửa và đèn đã được bật! Chẳng biết ai đến sớm vậy? Tôi nghĩ mông lung 1 lúc! Chắc chắn là N, cậu ấy có thói quen đến sớm mà! Nghĩ tới N mà tôi lại thấy hơi tiếc và hụt hẫng! Nếu hôm qua có cậu ấy đi cùng thì nó sẽ là ngày tuyện vời nhất đời tôi và tôi sẽ giảm bớt đi được rất nhiều sự căng thẳng là đằng khác! Nhưng mà, đó là điều không thể thực hiện! Thật là hối tiếc!
Bước vào lớp! Lần này thì chuẩn rồi, không thể sai được, là cậu ấy đấy!
– Này! Cậu hôm nay đến sớm hơn tớ đấy nhé! )
Tôi nháy mắt nói.
– Tại hôm nay cậu đến muộn chứ mọi khi vẫn giờ này tớ đến mà!
Cậu ấy đáp lại tôi bằng một nụ cười nhẹ trên khuôn mặt! Dù không biểu lộ hẳn ra ngoài nhưng tôi vẫn cảm nhận được cái nụ cười đó, rất đẹp!
– Đến muộn sao?
Tôi nhìn đồng hồ ở lớp!
– OMG! @@ đúng là đến muộn rồi! Hôm nay thua cậu, nhục quá, tớ chẳng muốn sống nữa ! Tớ đi đấy :[[
Tôi cố tình làm bộ mặt thảm thương để trêu cậu ấy và quay đầu bước ra ngoài cửa!
“ Và để giờ người ra đi…………….”
– Này! Đi đâu đấy?
N hỏi tôi! Tôi thì lấy lại vẻ mặt bình thản đáp bằng giọng tỉnh bơ!
– Đi xuống căn tin kiếm đồ ăn! Đi không :]
– Ặc == tưởng gì! Thôi đi đi, khỏi cần cậu ở đây! Tớ chẳng tập trung nổi đâu!
– Ồ! :v chắc là đẹp trai quá nên cái mắt nó không nhìn vào vở đúng không :3 Ờ! Tớ biết rồi, tớ đi đây :]]
Không đợi cậu ấy kịp nói lại tôi đã phóng luôn xuống dưới! Đằng sau tôi vẫn nghe giọng cậu ấy nói vọng ra!
– Dở hơi! Biến đi!
Mỉm cười tinh ranh, tôi lao xuống căn tin mua 1 hộp fami và ice!
Trở lên lớp! Cậu ấy vấn ngồi đó, nhẩm nhẩm cái gì đó! Tai thì đeo in ear! Thế này có mà bom nổ phía sau cũng chẳng biết ý! :v nảy ra ý tưởng mới, tôi tiến tới sau N! Ghé sát vào cậu ấy, tóc cậu ấy thơm quá! Cả hương nước hoa nữa, rõ là quấn hút! Nếu tôi không kiềm chế được bản thân chắc tôi lao đến mà hôn cậu ấy ngấu ngiến rồi ý :3 thôi đùa đấy! Tôi không phải loại thế đâu! Dù có ở một mình thì tôi vẫn luôn coi trọng đối phương, không vì cái lợi trước mắt mà đánh mất mối tình cảm lâu dài!
Đưa tay lên và từ từ dí chai nước ice vào má cậu ấy! :v
– Á… lạnh quá!
Quay ra cậu ấy nhìn tôi rồi bỏ tai nghe ra!
– Cậu bị hâm à ==!
Cậu ấy vừa nói vừa đưa tay lên xoa má! Tôi mỉm cười từ từ đưa tay bỏ tay cậu ấy ra rồi nói:
– Hì hì xin lỗi nhé! Làm vậy cho cậu tỉnh ngủ ý mà :3
– Có buồn ngủ đâu chứ ==
– Nói dối! Cậu lúc nào mà chả thức khuya dậy sớm chứ == nhìn cái mắt thâm quầng kia là biết mà!
– Nhưng mà cậu có cần thiết làm thế ko? Trời đã lạnh rồi mà mà…. Ahhhhh lạnh chết đi được ý >-< - Xin lỗi nhé! :]] Tôi từ từ đưa bàn tay lên áp vào má cậu ấy! Được chạm vào làn da mịn màng, mát mẻ đó mà tim tôi đập nhanh lên từng hồi, cảm giác thật tuyệt! - Ấm không :] Cậu ấy nhìn tôi không chớm mắt, bờ má dần dần ửng hồng và nóng ran lên! - Hâm à? Tay thì rõ lạnh mà chạm vào má người ta >”< Cậu ấy bỏ tay tôi ra mà nói. - Ặc! Lạnh sao? Vừa nói tôi vừa đưa hai tay lên bờ má của mình! Ấm thế mà sao cậu ấy lại nói lạnh chứ? - Có lạnh đâu chứ? Ấm thế này còn gì? Đây này! Vừa nói tôi vừa định lần nữa giơ tay lên áp vào má cậu ấy! - Điên à? Không biết là nam nữ thụ thụ bất thân à mà cứ động chạm vào người ta thế? >–< - Là sao? Không hiểu? o.O? - Ahhhhhh! Không nói chuyện với cậu nữa! Về bàn mà học đi! >”< - Ặc! Chẳng hiểu cậu bị làm sao nữa! Nói rồi tôi cũng quay về bàn mình! Chợt nhớ còn hộp Fami tôi mới nhoài người lên bàn cậu ấy! - Ê này! - Ahhhh! Cậu hâm à? Giật hết cả mình! - Ặc! Xin lỗi nhé! - Trời == cậu không ngồi im được sao? Có chuyện gì vậy chứ? - Cậu chưa ăn sáng đúng không? Cho cậu hộp sữa này ^^! Tôi nói với giọng không thế nào đáng yêu hơn được nữa khiến cho cậu ấy cũng đành phải siêu lòng mà nhận hộp sữa từ tay tôi! Trời mùa này phải nói là khá dễ chịu, những ngày tiếp theo của tôi đều diễn ra một cách trơn chu và suôn sẻ, tình cảm của tôi và N vẫn dừng lại ở hai chữ bạn, mà có thể là ở mức thân thiết hơn một chút! Thời tiết dần lạnh thêm khiến cho tôi trở lên lười biếng và ngủ nướng nhiều hơn làm cho thói quen dậy sớm đến trường của tôi cũng mất dần, không còn những buổi nói chuyện sớm với nhau nữa nhưng tôi thấy thế có lẽ ổn hơn vì nếu gặp mặt nhau quá nhiều, tiếp xúc với nhau quá nhiều thì chúng tôi sẽ quá hiểu rõ về nhau, lúc ý thì chắc tình cảm sẽ không tiến triển thêm được nữa! Tôi muốn cậu ấy bất ngờ về tôi nhiều hơn chứ không phải là nắm rõ mình như trong lòng bàn tay! Đến trường vừa kịp lúc trống đánh! Gió hôm nay lạnh quá! Bầu trời thì âm u khó tả! Cảm giác thật tê tái! Mặc mỗi cái áo dài tay mỏng chẳng thể khiến được cơn lạnh kia tan biến đi! Trong lớp tôi đã lác đác mấy người mặc đp mùa đông đi học! Mùa đông đến thật rồi sao? Mau quá vậy? Tôi rộn lên một cảm xúc gì đó mãn nguyện khó tả, vậy là mùa đông đến rồi đấy! Thật là xung sướng biết mấy! Trờ vào bàn học, tôi thấy nhỏ H và N đã ngồi đấy từ bao giờ, hai người vẫn mặc chiếc áo trắng dài tay chứ không phải đp mùa đông như những người khác! Chịu lạnh giỏi thật đấy @@ - Hôm nay lạnh vậy mà anh vẫn mặc áo trắng à! Nhỏ Hạnh nhìn tôi lo lắng hỏi bằng đôi mắt long lanh huyền ảo! - Không! Cũng bình thường mà! Em cũng không mặc mà sao lại còn hỏi anh :]] - Đâu? Em có mặc đấy chứ? Chẳng qua là vào lớp ấm rồi nên em mới cởi ra để trong ngăn bàn thôi - Ừm! Chút nữa về đi đường mặc vào không gió lạnh đấy nhé! - Vâng anh! ^^ Nhỏ Hạnh nhìn tôi cười tít mắt lại! Trở về bàn học, tôi lại nằm ngủ gục trên mặt bàn, gì chứ tôi là tôi rất dễ buồn ngủ, nhất là thời tiết se lạnh như thế này! Mùa đông tôi có thể ngủ liền một mạch từ chiều đến tối! :3 Trống vào tiết, hôm nay là cái ngày rất khốn nạn khi tôi phải học nào là sinh, sử, công dân, văn @@ thế này thì sao mà sống nổi đây? Ngủ cũng không được mà học thì cũng chẳng có hứng nên tôi quyết định ngồi ngắm trời! Trời hôm nay chẳng đáng để ngắm, tối sầm như kiểu sắp bão ý! Rồi bất chợt từng hạt nước nhỏ rơi xuống, gió thôi bay vào ô cửa kính tạo ra từng vệt nước dài chạy trên mặt kính! OMG! Trời đang mưa @@ mà là mưa phùn! Tôi ghét nhất là mưa phùn, vì mưa cứ rả rich cả ngày khó chịu không tả nổi, đã thế hôm nay tôi còn không mang ô nữa tính sao đây? Cuối tiết, ngồi cầu nguyện cho hết mưa nhưng ông trời không thấu nổi lòng tôi mà vẫn tiếp tục mưa! Trống nổi lên, vậy là đến lúc tan học rồi đấy! Bọn tôi mau chóng cất sách vở và cùng nhau xuống tầng một! Từng giọt mưa vẫn cứ rời khiến cho bước chân của mỗi học sinh đều dừng lại không muốn bước ra sân trường làm cho cả đoạn hàng lang tầng một bị ùn tắc! Nhỏ Hạnh đi sau tôi, thấy tôi không về nên nhỏ hỏi: - Anh chưa về sao? - Hix, không có ô :[[ - Không mang ô sao? Em có mang đấy! Anh cầm ô của em mà dùng này! ^^! Vừa nói nhỏ Hạnh vừa rút chiếc ô trong cặp ra và đưa cho tôi! - Cầm lấy đi, anh đội mưa cũng được mà! - Anh cầm đi, papa em sắp đến đón rồi mà, không phải lo đâu! Nhỏ Hạnh vừa nói vừa lấy tay dúi chiếc ô vào tay tôi, thôi đành phải nhận nó vậy! 5p đứng chờ cùng nhỏ Hạnh thật lâu, trời vẫn đang mưa! - Sao anh không về đi? - Anh ở đây chờ em về rồi về luôn! :]] Tôi nói vậy thôi chứ thực sự là tôi đang chờ người khác, từ nãy đến giờ tôi chẳng thấy N đâu cả, chắc chắn là cậu ấy vẫn chưa ra đâu, cậu ấy đang ở đâu đó trong đám người nhốn nháo này thôi! Từ cổng trường, một chiếc oto đen lao vào! Con camry này thì không thể nhầm được rồi, bố nhỏ Hạnh đón! Chiếc xe tấp thẳng vào lề cạnh hàng lang nơi đám học sinh đứng! Cả lũ nhốn nháo hết cả lên, tôi tách đám người và cùng nhỏ Hạnh bước xuống, bật chiếc ô lên, tôi cùng nhỏ tiến tới phía chiếc xe! - Cháu chào bác! - Chào papa ^^! - Thắng hả! Về luôn cùng bác không? - Thôi ạ! Cháu để xe ở ngoài trường rồi ạ! Bác với Hạnh cứ về trước đi! Thấy tôi nói vậy nhỏ Hạnh tỏ vẻ không cam chịu! - Oài! Anh nói là sẽ về cùng em mà? - Đâu? Anh nói là chờ em về thì mới về mà Thôi về đi nhé ! Tôi đẩy nhỏ nhỏ Hạnh vào và đóng cửa lại ! Chiếc xe lao vút đi ! Ngoái lại đằng sau phía hành lang, tôi cố gắng tìm ra được cái dáng người cao, mảnh khảnh của N, nhưng mọi sự tìm kiếm của tôi là vô vọng, sao cậu ấy có thể về nhanh được vậy chứ ? tôi quan sát kĩ lắm rồi mà ? Haiz… bỏ đi trong tuyệt vọng, tôi bước ra ngoài phía cổng trường với hi vọng là sẽ thấy được cậu ấy ở đó ! Đang bước đi bất chợt có một đứa con gái chạy tới chui vào ô của tôi ! - Bạn ơi, mình đi nhờ được không ? ^^ ! Một đứa con gái cũng khá là nhỏ nhắn xinh xắn ! Nhưng không phải là đẹp tự nhiên, nhìn làn da và bờ môi là biết :-j Tôi cười nửa miệng rồi cũng bước đi ! Con nhỏ đó cứ nghĩ tôi sẽ cho nó đi cùng nên cứ như vậy đi cùng tôi ! Dù hơi có cảm giác khó chịu khi phải chia sẽ ô cho một đứa không quen biết nhưng tôi vẫn phải làm vậy vì ngoài kia rất nhiều người đang nhìn, nếu phũ nó thì tôi sẽ bị đánh giá là chẳng có galan gì cả ! Bước đến nửa sân trường, tôi nghe thấy tiếng ầm ĩ đằng sau, linh cảm có chuyện gì đó không hay, tôi quay ra… người con gái đó, đang bước đi trong mưa, bàn tay đang che đi những hạt mưa nhỏ nhưng dày đặc ! Từng hạt mưa đang dần thấm vào chiếc áo nhỏ nhắn đó ! Cậu có biết là cậu hâm lắm không hả N ? tại sao lại trốn tớ để rồi lại phải đi một mình trong mưa như thế chứ ? cậu thích sự cô đơn đến thế sao ? ‘’ em gái sao lại đi một mình thế kia ? bạn trai em tệ quá ‘’ ‘’ chờ anh đi cùng với em ơi ‘’ ‘’ Bạn nữ xinh đẹp mượn mũ mình này ‘’ Tiếng bàn tán ngày một to hơn ! Cậu ấy vẫn đang bước đi trong mưa, trời mưa thấm vào áo kèm theo những cơn gió lạnh sẽ khiến cậu ấy bị cảm mất! Cụp chiếc ô lại! Tôi chạy thật nhanh ra phía N - Ơ! Bạn ơi! Đằng sau tiếng con bé kia không hiểu chuyện đang ngơ ngác hỏi tôi! Kệ nó, tôi vẫn chạy, chạy thật nhanh tới bên cạnh N, bật chiếc ô lên che cho cậu ấy! Tôi đứng trước mặt cậu ấy để chắn đi những cơn gió từ ngoài thôi vào! Cậu ấy nhìn tôi với ánh mắt ngơ ngác! - Cậu bị hâm à? Sao lại dầm mưa về chứ? Tôi nói bằng giọng trách móc cậu ấy! - Tại tớ không có ô với áo mưa mà nên phải làm thế thôi 🙁 Nhìn mặt cậu ấy đang lấm tấm vài vết mưa, tôi đưa tay áo lên chấm nhẹ trên khuôn mặt đó, lau đi từng giọt nước! - Vậy vừa nãy sao cậu cố tình trốn tớ chứ? - Tớ chốn cậu đâu chứ ==? Cậu hỏi lạ vậy? - Vậy vừa nãy sao tớ không thấy cậu ở hàng lang? - À! Vừa nãy tớ có cùng thư kí xuống trả sổ đầu bài xong về luôn! Mà sao chứ? Cậu tìm tớ làm gì? Cậu ấy mở to mắt hỏi tôi! - À… chỉ là không không thấy cậu thôi! Mà lần sau đừng có dầm mưa về nhé, cảm đấy! ==! - Ừm! ^^! Nói rồi tôi nắm chặt vào tay cậu ấy rồi cùng bước đi dưới sân trường trong làn mưa phùn! Tay cậu ấy lạnh quá! Hình như do vừa nãy đội mưa ==! - Sao tay cậu ấm vậy? N quay sang nhìn tôi hỏi! - Ấm thật sao? Là do tay cậu lạnh đó chứ? - Là do tay tớ lạnh sao? - Ừm! Trời lạnh còn thích đội mưa! == - Hic 🙁 Tại không có áo mưa vs ô mà! - Ờ! == thế không biết đi chung cùng ai à? - Nhưng tớ có quen ai ở trường đâu chứ? Trời @@ chẳng lẽ cái giao tiếp cơ bản cậu ấy không biết sao hay do ngại nhỉ? == đúng là con người kì cục mà! Ra ngoài cổng trường, tôi thấy đứa con gái lúc nãy đi chung ô với tôi đang đứng ở trú mưa ở phòng bảo vệ! Khổ thân con bé! Nó nhìn tôi bằng ánh mắt “Trìu mến” đáp lại ánh mắt đó, tôi cũng làm một hành động cũng rất cao thượng, đó là quay phắt mặt đi không nhìn thấy nó! - Cậu có ai đưa về không? - Tớ á? Chẳng biết nữa, thằng kia trời mưa thế này không biết có tới đón không nữa 🙁 - Thế thì tớ đưa cậu về nhé! Được không ^^! - Có phiền cho cậu không? Cậu ấy e dè hỏi tôi! - Không đâu! - Ừm! vậy cũng được! Cùng cậu ấy bước tới nhà xe, tôi đưa ô cho cậu ấy cầm và bảo cậu ấy đứng chờ ở ngoài! Mở chiếc cốp ra, tôi lấy chiếc áo mưa giấy ra đưa cho cậu ấy vì cầm ô rất vướng và khá là cản gió nên đi xe sẽ khó khăn hơn! Đợi cậu ấy mặc vào xong tôi cũng lên xe và phóng vèo đi! - Đồ dở hơi! Cậu đưa áo mưa cho tớ xong cất ô đi không dùng là sao? Cậu ấy ghe sát đầu vào vai tôi rồi hỏi với giọng lo lắng! - Ô vướng lắm! Với cả chỉ cần cậu không sao thôi còn tớ thì sao cũng được - Đồ hâm, lạnh lắm đấy! Lần này la giọng trách móc chứ không phải lo lắng nữa! - Kệ đi! Chẳng sao đâu! Có gì tớ mà ốm thì cậu chăm sóc thôi - Đừng hâm nhé, đây không rảnh tới mức ý đâu! Không nói gì nữa, tôi chỉ cười với cậu ấy! Về tới nhà N cậu xuống xe và trả áo mưa cho tôi! - này mặc đi này không đi ra ngoài đường lớn gió mạnh lắm! - Ờ! Tớ về đây nhé! Tôi chào cậu ấy rồi mặc áo mưa vào, chiếc áo ấm quá, có lẽ là do hơi ấm từ người cậu ấy vẫn còn được lưu lại nên tôi mới cảm thấy ấm như vậy! - Oa! Mặc áo mưa ấm quá! ^^ Tôi quay sang nhìn cậu ấy nói! - Thôi về đi! Hâm vừa thôi! - bye nhé! - ừm! về an toàn! Cậu ấy bước vào nhà, con tôi thì phóng vút đi! Thật là hạnh phúc biết mấy khi được tự tay chăm sóc và quan tâm tới người mình yêu! Đó là điều có ý nghĩa nhất trong cuộc sống! Nếu không có người để mình quan tâm tới thì cuộc sống sẽ chẳng có một ý nghĩa gì nữa! Đó là điều mà tôi đã nhận ra được kể từ khi gặp N! Cậu ấy đã thay đôi tôi từ một đứa bất cần, không có chút niềm tin vào cuộc sống thành một đứa tự tin, yêu đời và biết trân trọng mọi thứ đang có! Trở về nhà! Tôi cảm thấy người mình hơi lạnh! Tự dưng thèm đắp chăn, thèm bật quạt sưởi! Thay đồ xong tôi lao ngay vào phòng tăng nhiệt độ lên thật cao! OMG! Ấm quá! Ấm thế này thì chẳng muốn ra ngoài nữa! Nhưng rồi.. hắt xì!!!! Chết! Cảm rồi == nguy cơ tôi bị ốm là rất cao! Kiểu này chắc ốm thật luôn ý chứ không phải đùa đâu! Mở cửa phòng xuống dưới lấy đồ ăn lên ăn, vừa ra khỏi cửa cái là y như rằng lại hắt xì tiếp ==! Đậu má! Từ đường xuống dưới nhà tôi hắt xì liên tục mấy chục cái! @@ Thôi xong đời em rồi! Mang nhanh bát cơm lên phòng, một không khí vô cùng ấm và dễ chịu! Cứ thế tôi cứ ở lì trong phòng đến tận tối mới chịu chui ra ngoài ăn cơm! Cứ chui ra ngoài là y như rằng hắt hơi nên từ đó tôi đã rút ra được một kinh nghiệm là khi nào cần thiết mới ra ngoài phòng! Cả tối tôi chẳng có tâm trạng học hành, ngồi ôm lap onl thâu cmn đêm luôn! Cứ tưởng mình sẽ alone onl đêm một mình nhưng mà thật là may mắn tôi đã gặp được người đó! Đó là N, cậu ấy cũng giống tôi, đang onl đêm. Lý dó có lẽ cả hai người đều như nhau, chiều ngủ chán rồi nên tối mất ngủ! Đó là điều mà cậu ấy đã nói với tôi! - Panda ham ngủ! Sao giờ lại thức đêm vậy? - Ham gì chứ ==! Tại chiều ngủ nhiều nên giờ không ngủ được này! - Thế thì ngồi rep vs ta này :3 - Tưởng ngủ cơ mà? - Hic! Có ngủ được đâu, hôm nay ngủ cả buổi chiều – tôi đáp lại! - Ngủ gì kinh ế? - Chẳng biết nữa, lúc về cứ hắt hơi liên tục rồi buồn ngủ nên ngủ thôi! - Chắc! Cậu bị cảm giống tớ rồi 🙁 Hix hix! - Gì cơ? Cậu cũng bị cảm á? – Tôi hơi shock! Em cũng bị cảm sao? Thật là buồn cười khi tôi với em lại có thể trùng hợp với nhau như thế đấy! Nhưng tôi lại lo cho em! Chẳng biết ở nhà có ai chăm sóc cho em không nữa, tôi là con trai, tôi tự lo được cho mình, đã thế nhà còn có chị gv nữa nên sức khỏe của tôi có thể được đảm bảo! Còn về phía N, cậu ấy ở nhà một mình, tối mịt pama mới về! Hic! Tội nghiệp! - Ừm! Lúc về tự dưng hắt hơi rõ nhiều! 🙁 - Bảo không nghe == dầm mưa không đợi người ta gì cả! - Hix.. tớ có biết cậu về rồi hay chưa về đâu chứ 🙁 Mà cậu cũng thế đấy, bảo mặc áo mưa không chịu thích dầm mưa nên giờ cũng bị cảm rồi kìa ==! - Chẳng sao cả! Người tớ khỏe lắm! Giờ cũng đỡ hắt xì rồi! :v - Hix.. chẳng bù cho mình 🙁 từ này đến giờ cứ hắt hơi liên tục! - Uống thuốc chưa? – Tôi lo lắng hỏi! - Rồi! Nhưng chẳng biết tại sao không có hiệu quả! - Ặc! Mai cậu đi học được không? - Hic hic.. chẳng biết nữa, cứ ra khỏi phòng là hắt hơi liên tục! Cảm nặng lắm! Chắc mai tớ xin nghỉ! - Mai cậu ở nhà một mình à? Liệu có sao không ? - Hic.. chẳng sao đâu, tớ ở nhà một mình quen rồi nhưng sợ mai nghỉ có tiết kiểm tra ! - Trời ! Cậu sợ gì chứ ? ở nhà cho khỏi đi rồi đi học ! Giờ ngoài đường gió lạnh lắm ! Ra là bệnh thêm nặng đấy ! - Ừm ! chắc có lẽ tớ sẽ ở nhà vậy ! - Ờm ! Ở nhà đi, có gì mai tớ sang thăm ! :3 - Gì cơ @@ thăm á ? == đừng có sang ! Không tiếp đâu ! - Không tiếp là thế nào == bạn sang thăm hỏi sức khỏe mà cũng đuổi đi à ? - Không phải ! Nhưng pama tớ không thích tớ mang bạn về nhà đâu ! Nhất là bạn mới quen và bạn trai ! - Vậy tớ cũng là bạn mới quen à ? 🙁 Buồn vậy ? - Gần đúng như vậy thôi nhưng với tớ cậu hơn những người khác ! Gì cơ ? @@ cậu ấy vừa nói tôi hơn những người khác á ? OMG ! Lạy chúa ban phước cho con ! - Hơn vậy sao không được chứ? Cậu vẫn nghi ngờ tớ có ý đồ bất chính! == Không phải nghi ngờ mà chính xác là tôi có ý đồ bất chính thật thôi đùa đấy! - Không! Chỉ là tớ chưa cho bạn trai vào nhà bao giờ thôi ==! - Gì cơ? Chẳng lẽ thằng bạn thân của cậu cũng không được? - À! Nó là ngoại lệ! - Vậy thì tớ có lẽ chắc cũng vậy cũng không ? – Tôi bắt đầu hỏi dồn ! - Hic. Tớ chẳng biết nữa ! Hic… giờ tự dưng mệt quá ! Tớ đi nghỉ đây ! - Ừm ! Chúc cậu ngủ ngon ! - Ừm ! Gnite cậu ! Vậy là cuộc trò chuyện của tôi kết thúc ! Cậu ấy có lẽ vẫn chưa tin tưởng tôi hay vẫn hoài nghi tôi phần nào đó ! Nhưng được rồi, ổn thôi, tôi sẽ khiến cậu ấy tin tưởng mình thật trọn vẹn ! Hôm sau ! Tôi cũng đã đỡ đỡ chút rồi đấy ! Khoác trên người bộ đp mùa đồng cùng chiếc áo sơ mi dài tay được đóng tất cả các cúc bên trong không một chỗ hở ! Tôi lao xe ra ngoài đường ! Gió lạnh vc ! Trời lại còn đang phất phơ những hạt mưa phùn nhỏ như những hạt bụi nữa ! Thế này mà đi học đúng là cơn ác mộng ! Hình như là đang trong đoạn chuyển giao giữa hai mùa thu và mùa đông ! Đến lớp hôm nay dường như có điều kì lạ gì đó ! Đúng rồi, N không đi học, nó khiến tôi cảm thấy thật là chán nản ! không có người để ngắm, không có người nói chuyện ! Thế thì thà ở nhà con hơn ý == ! Nghĩ tới N là tôi lại càng cảm thấy nhớ và muốn gặp cậu ấy hơn ! Mở máy ra nhắn tin với N chẳng biết cậu ấy dậy chưa ! - Này N hâm ! Sáng rồi đó ! 10p, rồi 30p, rồi 40p, rồi 1h, chẳng thấy rep lại ! Mãi đến 1h20p sau thì tôi nhận được reply ! - Hic ! Xin lỗi nhé ! Giờ mới dậy ! - Còn cảm không vậy ? - Chẳng biết nữa ! Mà hình như ra khỏi phòng là lại bị 🙁 - Ờ ! Ở nguyên đấy nhé ! Tôi trả lời xong rồi tắt máy nhét vào túi ! Thật là không nhìn thấy em thì anh không thể chịu nổi ! Cái cảm giác thiếu đi em giống như cảm giác không được hít thở vậy ! Khó chịu lắm đó em biết không ? Tôi lại trốn học lần nữa ! Ngoài trời đang phất phơ những giọt nước nhỏ như bụi ! Lấy xe tôi phóng nhanh ra một cửa hàng thuốc gần đó mua thuốc cảm rồi mua một tô cháo nóng! Vừa mới dậy chắc chưa kịp ăn sáng đâu ! Phóng nhanh trong màn mưa phùn dày đặc, tôi đến nhà cậu ấy ! Cổng nhà đóng kín. Bên trong tối om ! Tôi gọi điện cho N : - Có chuyện gì vậy ? - Cậu đang ở nhà à ? – tôi hỏi ! - Ừm ! không ở nhà thì ở đâu chứ ? - Thế thì xuống mở cửa đi ! - Hả ! Cậu đang ở trước cổng nhà tớ sao ? - Ừ ! - Trời ơi ! Ngoài ý lạnh lắm ! Không ra đâu ! - Hix, ngoài này cũng lạnh lắm chứ ? Tớ sắp chết rồi đây ! - Tôi trả lời ! Cậu ấy chạy ra ban công tầng 2 rồi nhìn xuống ! - Đồ hâm ! == - Lạnh quá ! Muốn người ta chết cóng sao ! Đóng cửa vào rồi cậu ấy chạy xuống mở cửa cho tôi ! - Cậu dám trốn học sao ? - Hix… học chán nên trốn thôi, không được sao ? == - Nhưng cậu đến đây làm gì chứ ? Á… hắt xì =.= hix hix… Cậu ấy hắt hơi liên tục sau khi bị nhiễm không khí lạnh từ bên ngoài ! - Thì tớ thấy cậu bị bệnh nên mới mua thuốc cho thôi mà == không được sao ? Dắt xe sát vào mái hiên ! Tôi khóa lại cẩn thận rồi bước vào nhà cậu ấy ! - Lạnh lắm đấy ! Cậu vào trong đi ! - Gì mà tự do như nhà của mình thế == Cậu ấy nhìn tôi bằng ánh mắt viên đạn mà nói ! Mà công nhận là tôi tự nhiên thật đấy :3 nhưng cũng đúng thôi ! Kiểu gì thì anh cũng lấy em làm vợ mà N - Ờ ! Thói quen :3 Mà cậu ăn sáng chưa ? - Chưa == trời lạnh thế này chẳng muốn ra ngoài mua đồ ăn ! - Ờ ! Đồ lười không biết nấu nướng à ! – Tôi hỏi ! - Nấu nướng làm gì chứ mất time ! – cậu ấy trả lời ! - Ờ ! Vì tớ biết được điều đó nên mua sẵn cháo cho cậu rồi này ! :3 Cả thuốc nữa, ăn xong nhớ uống nhé ! - Ờm ! Cảm ơn ! == Xong rồi thì trở về trường đi cho người ta nhờ cái >–< - Gì thế ? Ngoài đường lạnh lắm ! Đừng bảo bắt tớ ra ngoài trong thời tiết này nhé ! - Kệ ! Ai bảo đến làm gì ? người ta có tiếp đâu mà đến chứ ? - Không tiếp sao ? Hic Buồn quá ! Chẳng biết tớ phải đi đâu đây? Trở về trường thì không được nữa rồi, về nhà thì pama mắng, tiền cũng chẳng có đồng nào :[[ Hix hix… Tôi tỏ ra vẻ tôi nghiệp để được khoan hồng và cuối cùng cũng thành công! - Thôi được rồi == bớt làm nhảm đi! Ở đây đến giờ đi học rồi về luôn đấy! - Ờ! Thank kiu ^^! Tôi tỏ vẻ vui mừng mà trả lời! - Á… hắt xì…! Hic, dưới này lạnh quá! Tớ lên phòng đây! - Ờ! Nói rồi cậu ấy cũng cầm theo đống đồ của tôi rồi lên phòng! Tôi lẽo đẽo đi theo sau! - Này! Gì thế? Ai cho cậu đi theo tớ? - Thì cậu bảo lên phòng còn gì? - Tớ bảo tớ lên phòng, còn cậu thì cứ ngồi ở dưới này đi >–< - Nhưng mà ở dưới chán lắm! Chẳng có gì chơi, còn lạnh nữa chứ 🙁 Thế này thì ốm mất! - Kệ cậu! Con trai lên vào phòng con gái là bất lịch sự hiểu không? Cậu ấy tỏ ra khá là cáu ghắt với tôi! - Hic, đã thương thì thương cho chót luôn 🙁 Tôi lại lần nữa tỏ ra vẻ tội nghiệp! - Thôi thôi! Bớt nói đi! Lên nhưng cấm nghịch linh tinh đấy! Hỏng hay làm bẩn cái gì là bay luôn ra khỏi nhà đấy! - Ờm! ) Bước vào căn phòng của cậu ấy! Thật là ấm cúng! Một căn phòng cũng vừa vừa nhưng nhỏ hơn phòng tôi nhiều :v được bố trí rất gọn gàng, ngăn nắp! Cả căn phòng ngập tràn một màu trắng! Nhìn trông sáng sủa cứ như kiểu phòng cưới ý :3 đùa đấy! - Oa! Phòng cậu đẹp quá! Hình như cậu thích màu trắng à? - Màu trắng là màu của sự tinh khiết! Đẹp chứ sao nữa! Cậu ấy bước lại gần chiếc bàn nhỏ! Đặt tô cháo xuống từ từ ăn! - Cháo gì thế này? - Cháo… chẳng biết! Bảo người ta là mua cháo cho người ốm nên người ta cho loại này thôi! - Cháo gì mà chán vậy chứ == ăn vào chắc chết mất! Miệng thì nói vậy nhưng cậu ấy vẫn từ tốn ăn hết tô cháo tôi mua! Tôi mỉm cười nhẹ sau khi nhìn cậu ấy ăn xong! - Nhìn cái gì chứ? == - Không có gì! Uống thuốc đi! Tôi lấy thuốc và cốc nước lại cho N! Thấy trên bàn có con Dell nên tôi táy máy xông vào nghịch! - Ê! Lap cậu đẹp thế? Cho mượn nhé! ^^ - Này! Cấm động vào đồ khi không được cho phép! >–< - Nhưng chán lắm! Cho mượn đi mà! - Không! Ngồi im đó đi, lấy điện thoại ra mà chơi! Nói rồi cậu ấy mở lap nên và nghịch, để mặc tôi bơ vơ dưới sàn gỗ lạnh lẽo, tay thì bấm đt! Mở fb lên, tôi thấy cậu ấy đang onl, tôi inbox! - N hâm! N thấy vậy quay ra nhìn tôi! Tôi ngước mắt lên cười - Hâm à? Ở ngay đây còn ib làm gì? - Thì cậu bảo tớ mở điện thoại ra chơi mà, mà tớ làm gì chả được! Cậu ấy lắc đầu không nói gì mà chỉ im lặng hơi mỉm cười quay tiếp ra chiếc lap! Tôi lại tiếp tục chúi đầu vào đt! Sực nhớ ra chuyện khác, tôi đang điều tra vụ mấy thằng năm cấp 2 bắt nạt N mà, vậy mà giờ tôi lại bỏ ngỏ nó như vậy, phải tiếp tục không thể chậm được! Nhân tiện có N ở đây nên tôi mới muốn xác thực chút thông tin! Tôi tải ảnh hai thằng L và Q mà tôi điều tra được ra và muốn mang ra cho N xem! Tôi sẽ phân tích tâm trạng của cậu ấy để xác thực hai tên kia! - N này tớ bảo! - Gì vậy? – N quay ra nhìn tôi hỏi! - Cậu có biết hai đứa này không? Tôi đứng dậy và tiến tới bàn học N đang ngồi, giờ hai tấm ảnh ra cho cậu ấy xem! - Cậu biết hai đứa này không? Tôi cố gắng quan sát thật kĩ mọi cử chỉ và cảm xúc trên khuôn mặt cậu ấy! Cậu ấy đang tỏ vẻ vô cùng sửng sốt và ngạc nhiên! Sửng sốt như đang gặp một thứ gì đó rất kinh khủng? - Sao.. sao cậu… quen hai người này ? N nói không lên lời khiến tôi vô cùng ngạc nhiên! Chẳng lẽ cậu sợ hai tên đó đến vậy sao? - Tớ nghe nói hai đứa này học CBQ! Nhưng không biết nên hỏi cậu xem có đúng không thôi! - Không…. Không phải CBQ… nhưng.. tại sao.. cậu lại quen? Tôi chém gió ra một lý do gì đó để không bị cậu ấy hiểu lầm! - Lần trước tớ đi đá bóng nên quen, giờ mất tung tích bọn nó rồi! tớ nghe nói bọn nó học CBQ nên hỏi cậu xem có quen mặt không! - Không! Không… tớ không quen! - Ừm! Không quen thì thôi vậy! Nhìn biểu hiện khuôn mặt cậu ấy rõ ràng là đang lo sợ điều gì đó! Cậu ấy tự dưng cắn móng tay liên tục rồi còn bật nhạc lên nghe nữa! Rõ ràng là khác hẳn với cậu ấy! Cậu ấy là người ưa sự yên tĩnh mà! - Có chuyện gì vậy? - À! Không có gì đâu! Có lẽ là do tác dụng phụ của thuốc nên hơi mệt thôi! Cậu ấy không còn gắt với tôi nữa! Thay đổi cảm xúc hoàn toàn! Giờ trông cậu ấy rất buồn, nét buồn hiện rõ trên từng nét mặt! Cậu ấy nói là cậu ấy không sao nhưng tôi biết là cảm xúc cậu ấy giờ đang hỗn độn! Tại tôi đã khơi dậy kí ức buồn trong sâu thẳm kí ức của N! Và giờ thì những kí ức đó lại ùa về và bám lấy N như những hình ảnh của hai năm trước! Xin lỗi em nhé! - Nếu cậu mệt thì nên thư giãn đi! Đừng nghe nhạc mạnh như thế này và cũng đừng dán mắt vào máy tính nữa! - Ừ! Cảm ơn!... mà Thiên Thắng này! - Có chuyện gì vậy? - Cậu có coi tớ là bạn không vậy ? - Có chứ? Hỏi lạ vậy? Hơn cả bạn ý chứ! Không hiểu sao em lại hỏi tôi như vậy? Nhưng tôi cũng thành thật trả lời! - Nếu là bạn thì cậu sẽ luôn tin tưởng và bảo vệ nhau đúng không? - Ừm! Sẽ không để ai động vào bạn mình! - Ừm! Chúng ta sẽ mãi là bạn và sẽ luôn làm những điều tốt đẹp cho nhau nhé! - ừm! Nhưng sao cậu lại nói vậy? - Vì… tớ sợ! Cậu ấy ngập ngừng nói! Gương mặt có chút buồn bã đang nhìn ra phía ngoài kia, nơi có những giọt nước đang lăn dài trên cửa kính! - Sợ là sao? - Tớ sợ lắm! Tớ rất sợ nếu bị bạn bè phản bội hay lợi dụng tình bạn làm điều khác ! Vì thế nên tớ không muốn chuyện đó xảy ra với tớ và cậu ! - Ừm ! Tớ hiểu ! Tớ thề là sẽ làm mọi thứ tốt đẹp dành cho cậu và không để một điều xấu nào lấn tới cậu ! An tâm đi nhé ! Tôi mỉm cười lấy tay quệt một đường từ trán xuống sống mũi rồi dừng lại ở bờ môi hồng quyến rũ ra dấu im lặng! Cậu ấy cười nhẹ trên đôi môi hồng đó ! Đôi môi mỏng manh, quyến rũ ! Tôi hiểu những gì em nghĩ và nói ! Em có lẽ sợ tôi giống những tên con trai em đã gặp ! Tại sao chứ ? Những gì tôi làm cho em vẫn khiến em còn sợ tôi, chưa tin tưởng tôi hay do sự việc của quá khứ quá khủng khiếp đã khiến cho em mất hết niềm tin vào con trai ? *********** Chap 67
Người con gái tôi yêu! Đừng sợ gì cả, có tôi ở đây bên em rồi! Tôi sẽ làm mọi thứ để em được hạnh phúc và khiến em vui vẻ! Em có thể chưa tin tưởng vào tôi nhưng rồi có ngày tôi sẽ chứng minh cho em thấy tôi là người đáng để em tin cậy, đáng để em dựa vào và hơn hết là một người xứng đáng để yêu em!
– Chắc cũng đã đến giờ tan học rồi đấy! Tớ về đây!
Tôi nhìn vào đôi mắt nâu đen của em mà nói!
– Cậu phải về rồi sao? :/
– Ừm! Tớ về nhé!
– Để tớ đưa cậu xuống!
N nhìn tôi rồi đáp! Hai bọn tôi cùng đứng dậy và bước xuống dưới!
Mở cửa nhà! Tôi bước ra ngoài bên cạnh chiếc xe! N đứng ở trong nhà nhìn tôi!
– Về cẩn thận nhé! Áhhhhh…… Hắt xì =.=
– Ặc! Thôi! Cậu vào nhà đi, ra ngoài cảm đấy, ở nhà nhớ giữ gìn sức khỏe nhé! Đừng ra ngoài khi không cần thiết!
– Ừm! Tớ biết rồi mà !
– Vậy thì nhớ đấy nhé! Tớ về đây!
– Ừm! Bye nhé!
N đáp lại rồi vẫy tay chào tôi! Từ từ, chiếc cổng được khép lại! Không còn hình bóng cậu ấy ở phía căn nhà nữa! Cậu ấy lên phòng rồi! Còn mình tôi bơ vơ giữa đường! Những điều N nói, những cảm xúc của N mà tôi được nhìn thấy đang hiện lên trong đầu tôi! Mọi thứ! Nó làm tôi suy nghĩ rất nhiều! Có phải tôi không nên lôi chuyện cũ của cậu ấy ra? Điều đó là đúng hay sai? Nhưng tôi làm theo những gì tôi cảm thấy cần và đúng mà! Một người con gái
-mỏng manh yếu đuối như N tại sao bọn nó không để em được yên chứ? Bọn khốn nạn cần phải bị trừng phạt!
Trở về với căn phòng nhỏ bé và ấm cúng của tôi cùng chiếc lap bé nhỏ! Tôi đang giam mình trong phòng suy nghĩ! Nghĩ về thứ cần làm! Đó là làm thế nào mà tôi có thể trả thù được cho N? Cách nào bây giờ? Tôi không có mối liên hệ gì với bọn nó thì làm sao có thể giải quyết được chứ? Chẳng lẽ lại chặn đầu nó đánh như thời trẻ trâu?
– Aaaaaaaaaaaaaaaaaa!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Tôi muốn hét lên! Mọi kế hoạch tôi vạch ra đều bất khả thi! Cái đầu đầy dẫy những âm mưu đen tôi của tôi giờ đang trở lên cực kì thiếu minh mẫn! Chỉ là một kế hoạch thôi mà sao nó lại khó đến thế chứ?
Có lẽ tôi phải từ bỏ cái kế hoạch này thôi! Với tôi nó quá khó! Nhưng cứ tưởng tượng đến hình ảnh người con gái mình yêu bị đứa con trai khác động vào lại làm tôi nóng ran lên và trở lên bực bội hơn! Tôi sẽ đánh hết, không bỏ sót một đứa nào dám động đến em! :-j
Tối ngày thứ 7! Là tối duy nhật trong tuần tôi được thanh thản! Tôi muốn đi đâu đó! Bước ra ngoài, gió thổi từng đợt nhẹ, cảm giác se lạnh đang thấp vào người tôi! Với chiếc áo cộc tay thì tôi khó mà chịu nổi! Chẹp chẹp… lạnh thế này có lẽ là nên đi làm một ly café nóng thì hay đấy! À, cả N nữa! Cậu ấy cũng thích uống café mà! Có tôi nên rủ đi cùng!
“ N hâm này”
Tôi nhắn tin!
“Cấm gọi người ta như thế nhé! == Có chuyện gì vậy?”
“Đang ở nhà à? Rảnh không?”
“Ừm! Đang ở nhà, còn rảnh thì không biết nữa, chuyện gì vậy?”
“Đi uống nước với tớ đi ^^”
“Lạnh lắm! Ko ra đường đâu!”

Truyện Ở Cùng Với Gái
Truyện Oan Gia Ngõ Hẹp
Truyện Những Chuyện Bựa Thời Sinh Viên
Truyện Phấn Hoa Lầu Xanh
Truyện Yêu Nhỏ Bạn Thân
Thế Giới Game Mobile
© 2024 gamevn24h.net