– “VÀOOO …!!!!!!!!!”
Còn đang mải mê hồi tưởng lại 1 thời đá bóng dưới quê thì lưới của đội lớp tôi đã bị rung lên. Tiếng hò reo ầm ĩ và tiếng vỗ tay hoan hô bên phía cđv lớp xyz làm vang dội cả 1 góc sân bóng. Xuất phát từ pha phối hợp 1 chạm giữa thằng Đạt và thằng chạy cánh trái bên nó, đã loại bỏ đc Tùng bên tôi. Thằng chạy cánh bên nó xộc nhanh xuống khi cánh phải bên tôi đã bị hở. Thảo trưởng vừa phải lùi về vừa phải bo góc chạy của thằng chạy cánh. Thằng này rất nhanh dốc bóng xuống rồi căng vào 1 đường bóng cắt ngang khung thành. Bóng đc Thảo trưởng chặn lại nhưng lập bập đẩy ra sau tuyến 2 đúng vào tầm đà băng lên của thằng Đạt. 1 cú sút chính diện căng đét đưa bóng găm thẳng vào góc trái khung thành. Gk của đội tôi hn ko phải thằng Vũ mà vẫn chỉ là thằng bắt thế cho đội ở mấy buổi đá tập. Ko cả “dám” đưa ra 1 phản ứng cản phá nào mà chỉ đưa chân trái ra theo phản xạ cho có lệ. Sau hơn 20′ thăm dò và tấn công cuối cùng thì đội xyz cũng đã có đc bàn thắng khai thông thế bế tắc.
Việc bị đội xyz dẫn trước là điều đã nằm trong dự liệu từ trước của đội tôi. Cái quan trọng cần kiểm chứng hiện tại là cách thể hiện của toàn đội sau bàn thua, kiên trì và vững vàng để đứng lên hay nản chí, buông xuôi rồi vỡ trận. Dù gì hn cũng là trận ra mắt đầu tiên của đội, lại có các bạn nữ nhiệt tình đến cổ vũ thì các thành viên cũng phải cố gắng thể hiện làm sao cho xứng đáng. Có thể thua, thậm chí là thua đậm nhưng phải cố gắng đá nhiệt hết sức, hết mình cho đến khi thay người hoặc hết trận.
Cơ mà đó chỉ là những suy nghĩ của riêng cá nhân tôi vì tình hình thực tế trên sân lại diễn ra rất khác. Thảo trưởng có vẻ chỉ hợp với vai trò của 1 lớp trưởng hơn là 1 đội trưởng có khả năng cầm trịch đội bóng. Kiên và Phong trình độ hiện tại có thể là khá nhất đội nhưng lại mau nóng tính và bực bội. Không có đầu tàu, lại thiếu cả thủ lĩnh tinh thần. Có thể hiểu vì sao sau bàn thua đã đc vài phút mà đội lớp tôi vẫn chưa cho thấy dấu hiệu có thể vùng lên. Những đợt tấn công yếu ớt dễ dàng bị bẻ gẫy, những pha phối hợp lụn vụn, thiếu chính xác. Tính liên kết giữa các cầu thủ gần như ko có, càng đá càng tù và đi vào tự phát. Kiên cắm ở trên quá đói bóng nên phải lùi sâu về sân nhà. Có đc bóng thì ngay lập tức bị thằng thòng kè kè bên cạnh áp sát đoạt lấy. Cặp trụ Công – Phong mất hút trước 1 mình thằng Đạt, công ko đc thủ ko xong. Trong khi cặp cánh Vinh – Tù bị cô lập hoàn toàn khi cặp Công – Phong – Kiên bị theo quá rát, hễ phối hợp là mất bóng. Chỉ có thể dựa vào những nỗ lực đi bóng cá nhân nhưng cũng chỉ thâm nhập đc vòng ngoài sân đối phương. Còn hễ dấn sâu vào là lại bị 2 thằng cánh và thằng Đạt phong tỏa cướp bóng. Tấn công ko đc, mất bóng thì sẽ bị ăn phản công. Mà bên đội xyz hễ phản công là lại tạo ra đc cơ hội, ko dưới 2 lần bóng chạm cột và khá nhiều các cơ hội khác bị bỏ lỡ vì 2 thằng cắm bên đó thi nhau nhắm vào người gk bên đội tôi mà bắn phá. Nhưng dù có may mắn đến đâu mà ko chủ động vùng lên thì cuối cùng cũng sẽ bị “rape” triệt để…