Hơn 3h đêm – cô nàng “thực hành” của tôi lúc này đã ngủ thiếp đi đc vài phút. Nhìn khuôn mặt xinh đẹp, thân hình ngon nghẻ mà tôi thầm thấy tiếc cho 1 người con gái. Nếu sinh ra và lớn lên trong 1 gđ có điều kiện tốt hơn, 1 môi trường đc ăn học đầy đủ thì hẳn giờ cô nàng cũng đã là 1 hot girl trong ngôi trường của mình rồi. Để tờ 5l lên đầu giường, đây chắc là tiền lấy ra từ cọc tiền mà thằng Trung đưa cho a.Dũng nên tôi cũng ko muốn giữ. Để lại cho những người thực sự cần nó hơn tôi thì tốt hơn.
3h20′ đêm – Tôi rời NN bước lang thang 1 mình trên hè phố. Đêm khuya heo hút bởi từng cơn gió lạnh thổi thốc qua da mặt… khiến tôi có chút bâng quơ, xuất thần trong suy nghĩ. Qua có vài ngày mà đã xảy ra liên tiếp nhiều chuyện, gặp gỡ, va chạm và cũng làm quen thêm đc nhiều người mới. Có gần 2 tháng thôi mà sao tôi thấy nó còn dài hơn cả 3 năm cấp 3 đình trệ trong cảm xúc. Ko biết là đúng hay sai nhưng hiện tại tôi cảm thấy thích cái cuộc sống này, cảm giác muốn có đủ sức khỏe và thời gian để khám phá và trải nghiệm thêm nhiều điều mới lạ khác. Điều mà trong suốt 3 năm qua tôi đã bỏ lỡ 1 cách phí hoài… Lòng nhẹ nhõm bất chợt lại nhớ đến Trà… tôi mới nhận ra hn mình đã thiếu sót khi chưa hề gửi 1 lời chúc riêng nào tới cho Trà – bằng quà, thiệp, bằng gọi điện, e-mail hay chỉ đơn giản là gửi 1 dòng tin nhắn sms… Giờ cũng đã qua 20 sang ngày 21 rồi, thôi thì cứ kệ nó đi…
– “Chúc Trà luôn xinh đẹp và hạnh phúc nhé… Ngày nào trong đời cũng như vậy!!!”
Lời chúc muộn tôi gửi đến Trà vào lúc 3 rưỡi đêm… Xong xuôi rồi tôi mới thấy buồn cười vì bản thân nhiều khi cũng tự thấy là mình hơi kỳ kỳ và hâm hấp. Ko biết là những người xung quanh họ có nghĩ về tôi giống như vậy ko. Cũng ko cần thiết nhiều, chỉ cần họ để ý đến tôi, coi tôi là bạn… vậy là đủ rồi.
– “Ring… Ring” – có tn đến… là của Trà, reply vào giờ này thì cũng thú vị đấy…
– “Ko nhận chúc sái muộn đâu nhé … Làm gì đó thiết thực hơn đi ”
– “Mình đang lang thang ngoài đường nè… Trà có muốn thiết “thực” vào giờ này ko “