– … Ơ… kem à… Uhm, vậy thì kem, hì!!!
Lại là 1 tối dạo bước tản mạn quanh bờ hồ với que kem ngọt lạnh trên tay, vẫn ánh đèn cao áp vàng rọi trên cao hất qua kẽ tán lá những chùm ánh sáng mờ ảo làm không gian xung quanh thêm phần mơ hồ, ảo diệu. Cơ mà hôm nay ko thể vui và thoải mái như lần tôi đi cùng My, đơn giản vì hn ko có chợ đêm phố cổ và cảm xúc với người đồng hành hn cũng đã khác xưa khá nhiều.
– Trà mỏi chưa, ra ghế đá kia ngồi cho thoải mái nhé!!!
… Tĩnh lặng – 1 khoảng lặng tồn tại giữa tiếng khuấy nước nhẹ nhàng của sóng hồ, tiếng vi vu thoang thoảng của gió trời, tiếng còi xe, động cơ di chuyển, tiếng nói cười, gọi nhau í ới của những cá thể khác tồn tại xung quanh. Nhưng khoảng lặng ấy vẫn bao trùm lấy toàn bộ không gian giữa 2 chúng tôi lúc này.
– Dạo này vẫn khỏe chứ?
– … Uhm… Tuấn thì sao. Vết thương hôm đá bóng… đã đỡ chưa?
– … Uhm, ko sao…
– Để mình xem thử… đc ko?
– Đỡ nhiều rồi… cứ để tự nó khỏi thôi.
– … Uhm… Mình xl nhé, tại ny mình mà…
– Mình vẫn chờ chuyện Trà muốn nói đây… Có chuyện gì muốn nói, Trà cứ nói hết đi.
– … … Tuấn còn nhớ buổi hẹn lần trước Tuấn hỏi mình câu gì chứ!!!
– Mình vẫn nhớ!!!
– Khi đó Tuấn nói Tuấn có đáp án của riêng Tuấn… vậy đáp án là gì…
– Là ko gì cả… coi như giữa 2 chúng mình chưa có chuyện gì xảy ra… Từ giờ về sau vẫn sẽ là bạn!!!
– … Uhm… vậy giờ Tuấn còn muốn nghe câu trả lời của mình chứ???
– … … Mình nghĩ… thực sự ko cần đâu…
– … …
– Sau 1 tháng vừa rồi thì mình tự thấy cái tình cảm của mình nó đến nhanh và đi cũng nhanh. Có thể chỉ là tình cảm ngộ nhận nên mới vậy, bản thân mình nhiều khi còn ko hiểu đc chính mình nữa Trà ạ. Vậy nên những gì mình nói ngày hôm đó… cứ coi như nó chưa từng xảy ra đi. Bọn mình vẫn là bạn bè của nhau như hồi mới quen biết.
– … … Uhm… Tuấn đã nói như vậy thì tốt rồi… … Vậy cứ là bạn bè tốt của nhau khi còn có thể nhé!!! – Trà mỉm cười rồi nhìn về phía xa xăm. Dường như có 1 chút gợn trong ánh mắt trong veo ấy.
—-
—-
—-
Vậy là 1 cái tết Nguyên Đán nữa lại qua đi, tết này tôi về quê thắp hương cho gđ rồi ở nhà a.Mạnh và về quê Xuân chóa là chủ yếu. A.Mạnh “mừng tuổi“ cho tôi 1 con “xích thố“ Ju cắm, cơ mà chạy vẫn còn khá ngọt nước B| . Về quê Xuân chóa thì bố mẹ và họ hàng nhà nó cũng có cảm tình với tôi. Biết là bạn thân, ngày ngày ăn – ở – thông nhau cùng thằng cháu đích tôn của cả dòng họ nên quý tôi lắm. Cảm cái tình cảm chân thành mà mọi người xung quanh dành cho mình nên cái tết năm nay với tôi cũng ấm áp hơn phần nào.