Hôm sau nữa, nó lại mò đến. Mình và chị ở trên phòng hồi hộp chờ thông tin khẩn từ mẹ. Tầm 10p sau thì nghe tiếng xe nó đi mất, mẹ lên thông báo đã chiêu hàng được địch, tuy vậy trước khi ra về địch còn kịp thòng lại một câu “con về nói lại mẹ con, nhờ mẹ sang thuyết phục Diễm..” Zzz…lạy hồn tha cho chúng con nhờ..
Riêng về hôm nay thì nó không xuất hiện, chắc là đang âm thầm dưỡng thương, chờ kéo da non sẽ lại dẫn theo “máy bay bỏ bom” đến nhà mình khủng bố tiếp..
Chiều giờ chị về nhà nấu cơm, ăn uống dọn dẹp xong xuôi, mình chưa nói được gì với chị thì mẹ đã gọi chị đi với mẹ. Hình như mua sắm đồ đạc gì thì phải, mẹ mình rất thương chị, mua đồ cho chị suốt thôi. Nói thật, giờ ai nhìn thấy chị mà bảo chị là gái quê mình đi bằng đầu, cứ tưởng là con gái tiểu thư nhà giàu thôi các thím ợ…
Đặc biệt, mình vừa nhận được một cuộc đt rất quan trọng, mình biết trước sau gì nó cũng sẽ tới, chỉ không nghĩ nhanh thế này..
Khi nãy, không có chị ở nhà, buồn quá leo lên máy ngồi review cho các thím thì đt reo, sđt rất đẹp và rất quen, nhưng mình chẳng nhớ của ai…
– Alo..
Mình bắt máy.
– Biết ai không?
Giọng nam ồ ồ bên kia đầu dây vang qua.
– Không, ai vậy?
– Quên nhanh vậy à? Bạn bè cũ đây..
Giọng nói lạ mà quen quen cười khẽ.
– Không nhớ. Là ai vậy, nói tên đi?
Có lẽ giọng nói qua đt đã khác đi ít nhiều, mình thật sự không thể nhận ra, chỉ thấy hơi quen.
– Quang đây. Nhớ chưa?
Nó im một lúc, rồi nói.
Ax, đúng là giọng thằng Quang rồi. Bỗng dưng gọi đt cho mình, nó muốn gì đây?
– Ừ. Nhớ rồi. Sao mày có sđt của tao? Mày kiếm tao làm gì?
Mình cố bình tĩnh, nói giọng thản nhiên như không có chuyện gì đáng ngại.
– Nhớ chú em nên kiếm, không được à? Sđt chú thì đơn giản thôi, gì anh muốn chả được.
– Tao chẳng có gì để nói với mày cả. Không nói tao cúp máy đây.
– Hờ hờ… nóng tính thế. Tất nhiên anh có chuyện muốn nói với chú nên mới đt..
– Ừ, nói đi.
– Mai chú rảnh không?
– Không. Làm gì?
Đệt, chẳng lẽ nó định hẹn mình kéo băng ra choảng nhau..
– Rủ chú uống cf trò chuyện chút thôi. Không có gì đâu mà phải căng thẳng quá..
– Tao éo sợ gì mà phải căng thẳng, không rảnh.
– Không được à?
– Không.
– Chú tránh mặt anh được mãi không? Còn chị chú nữa..
– Đm, mày dám đụng đến chị Diễm tao giết mày..