Sau khi ăn xong thì tôi thanh toán tiền, 4 suất bún mà hết có 28k. Quá rẻ…. Chúng tôi đi về khi đồng hồ mới chỉ đến số 11. Sẽ không có gì xảy ra nếu như không có một sự cố ngoài bất ngờ sảy ra.
*******
Chap 43
Chúng tôi ra lấy xe đạp đi về. Đi đến gần ĐH Y thì có 1 anh đi dream tàu phóng lên đạp đầu xe tôi, vì quá bất ngờ nên em ngã. Em đàn ông con trai thì không nói làm gì nhưng Linh đàn bà con gái lại ngã như thế thì… Cánh tay Linh bị chảy máu. Tôi hốt hoảng dựng xe lên để xem. Tuy vết thương không lớn nhưng nó đủ để trên tay Linh có 1 dòng máu trào ra. 2 thằng kia sau khi đạp xe tôi xong thì cũng dựng xe lại tiến đến chỗ tôi. Tôi cũng chẳng hiểu tại sao bọn nó đạp xe tôi, tôi còn chưa gặp bọn nó bao giờ.
-Mấy anh muốn gì -Tôi hỏi rất lịch sự vì đây là đất khách quê người. Nếu là ở gần nhà mà bị như thế thì tôi đã nhảy vào đập 2 thằng kia rồi.
-Tao muốn đánh mày -Thằng1 vừa nói vừa đạp phát vào bụng tôi.
-Em làm gì ạ. -Tôi cố nhịn.
-Ngứa mắt thì tao đánh. -Thằng2 bồi thêm một đạp nữa. (Không biết bọn này có ngáo đá không nữa).
-Anh tha cho chúng em ạ. -Đất khách quê người không dám manh động, manh động là mất xác như chơi.
-Nếu muốn sống thì cút, để con bé kia lại đây. -Thằng 1 nói.
-Cút nhanh. -Thằng 2 tiếp tục đạp tôi.
Cái gì cũng chỉ có giới hạn của nó. Bọn này đã làm tôi hết sức chịu đựng rồi. Dù là đất khách quê người cũng phải đập chết cm chúng nó. Tôi đứng dậy cho thằng2 một đấm vào mồm.
-Đừng tưởng bố sợ chúng mày. -Nói xong tôi nhảy vào thằng1 đạp vào bụng nó.
Nhưng đời đếu như mơ. Với một thằng chưa từng học võ như tôi thì làm sao mà có thể giải quyết 2 thằng thanh niên mà không có đồ trong tay chứ. Thằng2 thấy tôi đạp thằng1 thì cũng nhảy vào đạp tôi như phim trưởng. Tôi thất thế ngã xuống, bọn kia thừa thắng xông lên đạp liên tục vào người tôi. Trong lúc đó tôi có nghe thấy tiếng khóc của Linh van xin bọn chúng tha cho tôi. Trong lúc tuyệt vọng nhất thì tôi đã được cứu. Một anh thanh niên có vóc dáng quen thuộc đi tới và đập 2 thằng kia một trận.