AVATAR ARMY KPAH NINJA
Cập nhật: 26/07/2015 lúc 13:34.

Tôi lên xe đèo Linh. Nhưng đường tôi đi không phải đường về nhà mà là đi sang khương thượng (Ở đây không biết có gì hay mà thu hút con gái thế, em thấy toàn đồ dùng học sinh với mấy cái phụ kiện linh tinh thôi mà)
-Cậu đi đâu vậy, đường về nhà cậu đâu phải đường này. -Linh ngơ ngác hỏi tôi.
-Chẳng phải cô bảo đèo cô đi khương thượng sao?
-Hay quá, hihi. Mình tưởng cậu không đi cơ. -Vừa khóc xong mà nhỏ Linh đã cười được. Đúng là con gái là 1 loại sinh vật kì lạ nhất hành tinh mà.

Tôi không nói gì chỉ tiếp tục đạp xe. May là hôm nay mát trời không có nắng không thì ăn đủ.
*******
Chap 42

Đạp xe từ Trần Khát Chân đến khương thượng mất 40 phút. Đúng là một kỉ lục mới đối với tôi. Trên đường đi mặc cho Linh nói rất rất nhiều chuyện nhưng tôi nghe tai này cho nó ra ở tai kia. Thỉnh thoảng ừ ừ 1 2 câu rồi thôi.

-Xuống để đi gửi xe. -Tôi nói khi đã đi đến cổ chợ khương thượng.
-Ừh.
-Mà có cần khoá xe không vậy? -Tôi hỏi tiếp.
-Không cần đâu. Xe mình cho cậu luôn cũng được. -Linh đáp mà mặt tỉnh bơ.
-Đại gia..
-Bây giờ đi bên nào trước? -Linh hỏi.
-Bên nào mà chẳng được…
-Thế đi sang bên kia xem trước đi.
-Ừh.

Tôi với Linh đi đến đâu đều bị mấy người bán hàng mời xem hàng. Tôi thì chán nản mệt mỏi còn nhỏ Linh thì tươi cười như nhặt được tiền.
Tôi chỉ có nhiệm vụ đi theo nhỏ sách đồ và để nhỏ hỏi có đẹp không mặc dù đã biết câu trả lời luôn luôn là “Cũng được”. Tôi có bảo để tôi trả tiền thì nhất quyết nhỏ không chịu (Trên đời còn được mấy ai như thế)
Mà tôi thắc mắc là tại sao người bán hàng nội y của nữ thấy tôi với Linh đi qua thì cứ mời tôi mua cho bạn gái là thế quái nào. Ngại đếu chịu được. Nhỏ Linh mặt thì đỏ gay, quay đi chỗ khác. Còn tôi phải làm mặt không cảm xúc lắc đầu mặc dù rất ngại.

-Ra kia xem mũ đi. -Linh nói.
-Ừh.
-Chị ơi, lấy em xem cái mũ kia được không ạ. -Linh nói với chị bán hàng.
-Đây em, đây là hàng mới nhập về đấy. Mũ giả bò chất liệu cốt tông (Em không nhớ cách viết tiếng anh. cotton thì phải), đội vào mát lắm em ạ.
-Cái này bao tiền ạ. -Linh hỏi.
-Đây là mũ đôi em ạ, 1 đôi 80k. Không bán lẻ đâu em. Hàng của chị là hàng độc rồi, quanh đây không ai bán đâu.
-Không bán 1 chiếc ạ. -Linh hỏi lại.
-Không em ạ.
-Chị lấy cho em 1 đôi đi. -Tôi nói.
-Ừh, của em đây.
-Em gửi tiền. -Tôi móc trong ví ra đưa cho chị bán hàng trong ánh mắt ngạc nhiên của Linh.

Truyện Tớ Quên Rằng Mình Đã Chia Tay
Truyện Em Hàng Xóm Đối Diện Nhà Tôi
Truyện Oan Gia Ngõ Hẹp
Truyện Vợ Yêu
Truyện Con Bạn Thân Và Lời Hứa 5 Năm
Thế Giới Game Mobile
© 2024 gamevn24h.net