AVATAR ARMY KPAH NINJA
Cập nhật: 09/01/2016 lúc 22:35.

Chị ấy bỏ lại tôi ngồi một mình, lại phải chờ đợi, haizzzzz…. Tôi hết ngó đông ngó tây mà vẫn chẳng biết làm gì, chợt nhìn xuống bên cạnh thấy chị Mỹ để lại cặp sách và cuốn vở ở đó, tò mò tôi mở ra xem, thật ra là vì muốn nhìn thấy nét chữ của chị ấy.

“Uầy sạch sẽ phết” – tôi lầm bầm lật từng trang vở, viết lách rất rõ ràng và hơi màu mè nữa, đúng là con gái có khác. Tôi dừng lại ở trang đang viết cuối cùng, thấy có 1 bài đang làm dở, mở cái tờ đề bài loằng ngoằng nét chữ “thư pháp” quen thuộc của ông thầy ra so thử. “Cũng làm được đến bài thứ 3 rồi này”. Không biết có phải ngứa nghề hay ma xui quỷ khiến thế nào, tôi nảy ra ý định giải quyết nốt cái đề ấy. Dù là hóa 12 thật nhưng toàn bài ngắn và dễ nữa, nhắm mắt tôi làm cũng được, mấy cái bài này chẳng đủ để tráng miệng cho tôi. “Thầy có kiểm tra đến vở của Chị thì cũng sẽ nhận ra ngay nét chữ của tôi và cái cách trình bày chẳng lẫn vào đâu được của dân chuyên Hóa, chắc là chẳng sao đâu”. Ngước lên nhìn Chị 1 cái, chị ấy đang mải hướng dẫn 1 người múa, chẳng để ý.

Tôi mở cặp lấy cây viết rồi chẳng đắn đo, cắm cúi ngồi viết tít mù, mấy cái chỉ số đơn giản này tôi cũng chẳng cần dung đến máy tính làm gì nữa, số mol chẳng bao giờ lẻ, nhẩm nhẩm tí là xong. Tôi cố gắng viết nhanh nhưng rõ ràng và sạch sẽ, thỉnh thoảng ngước lên nhìn chị Mỹ cứ như là đang đi ăn trộm vậy. Cũng có lúc tôi ngước lên thì thấy chị đang nhìn về phía tôi, chắc là nghĩ tôi đang học bài hay sao ấy mà chẳng có phản ứng gì.

“Phù xong, 35 phút, hơi chậm!” – tôi nói 1 mình sau khi nhìn đồng hồ, lại trả quyển vở và kẹp cái đề trở về vị trí như cũ. Ngước lên nhìn thì Chị vẫn đang múa với mấy bà kia. Lâu thế! – tôi lại bỏ sách Lý hồi sáng ra làm bài, toàn xương xẩu, chả bù cho mấy bài kia.

– Chăm học gớm nhỉ?

Tiếng của chị làm tôi giật mình, nét chữ ngoạc cả sang 1 bên, tôi nghe thấy tiếng chị cười. Gấp vở lại ngước nhìn lên, tôi đứng hình như cái CPU bị lỗi vậy, trước mặt tôi hình như là một người con gái hoàn toàn khác! Chị ấy đã lột xác, à không đúng ra là lột bỏ bớt vài cái áo trên người. Đứng trước tôi là người con gái có mái tóc dài cột cao bằng cái bút chì chưa gọt (hình như sở thích của chị là như thế), cái áo thun xanh bó sát người và chiếc quần ngố trắng để lộ ra những đường nét tuyệt vời của cơ thể. Chị ấy đi chân không, đứng khom gối và chống 1 tay lên đầu gối, tôi mải mê nhìn theo cánh tay trắng muốt ấy đến khuôn mặt lấm tấm mồ hôi tô điểm bằng đôi môi đỏ mọng, nhìn tôi cười.

Truyện Tán Gái Ở Nhà
Truyện Yêu Người IQ Cao
Truyện Niềm Hạnh Phúc Của Một Thằng Nghèo
Truyện Chuyện Bựa Thời Đi Học
Truyện Mối Tình Đầu Thời Trẻ Trâu
Thế Giới Game Mobile
© 2024 gamevn24h.net