*****
Minh Minh yên giấc bỏ lại phía sau lưng 1 tên đang run lên vì lạnh, hắn khẽ lầm bầm trong cổ họng:” Lạnh thật, sao phải nhường áo chứ!” Hắn nhìn sang cô, Minh Minh cựa mình, khuôn mặt vẫn còn nở nụ cười quay về phía hắn. Thanh Tuấn đưa tay chạm vào má cô rồi rút tay lại sợ cô tỉnh giấc. Tuy trời có lạnh, nhưng lòng người lại rất ấm áp.
8 giờ sáng. . .
Mọi người tỉnh giấc hoàn toàn. Minh Minh đưa chiếc áo khoác da lại cho hắn khi thấy hắn tím tái. Hắn nhìn sang cô dở khóc dở cười, bộ dạng hắn lúc này giống thằng hề lắm hay sao mà ai cũng nhìn hắn cố nén tiếng cười trong cổ họng. Trừ Minh Minh, cô đang dùng ánh mắt long lanh cảm động nhìn hắn. Dừng lại trước 1 quán ăn, mọi người ăn sáng, không khí đông đủ rất vui vẻ.
– Năm nay đại ca chơi sang nhỉ? Ăn sinh nhật tại Đà Lạt!- Tên Khiêm đó vừa ăn vừa nói. Minh Minh cố lục lọi trong kí ức 1 cái gì đó, tuần trước, hắn nói là sinh nhật hắn, bắt cô phải tặng quà, bây giờ, sinh nhật hắn… “Bựt…bựt…” suy nghĩ nhiều quá, dây thần kinh của Minh Minh bị đứt thành nhiều đoạn. Hắn hắng giọng 1 cái, nói nhỏ với cô:
– Hôm đó… lịch âm!
– Âm binh cô hồn anh ấy!- Người ta bảo “Trời đánh tránh bữa ăn”, Minh Minh thì không phải là ông trời cho nên tẩn cho hắn vài cái. Mọi người lẳng lặng ăn tiếp, cứ để 2 người ấy thể hiện tình cảm. Hải Yến nhìn sang anh, anh vẫn đang ăn nhưng nét mặt phảng phất nỗi buồn bực. Hải Yến gắp cho anh miếng thịt vào chén.
– Cái này là em gắp cho anh! Đừng bỏ sang tô của Minh Minh!
Anh nhìn cô khó hiểu, Hải Yến hơi ngưng lại nhưng nhanh chóng nở nụ cười chữa ngượng:
– Anh ăn đi! Em đâu có bỏ thuốc độc đâu!
– Cảm ơn em!- Anh mỉm cười rồi ăn miếng thịt đó. Hải Yến vẫn tươi cười nhìn anh, chỉ cô mới biết trong lòng cô đang rên rỉ như thế nào. . .
Sau khi ăn xong, họ bắt đầu lên đường tiếp tục. Thành phố mộng mơ vẫn còn xa lắm. Minh Minh ăn no xong rồi không có gì làm, mượn điện thoại Quang Huy nghịch nghịch. Anh và hắn lại đổi vị trí cho nhau. Lái xe suốt đêm làm hắn mệt mỏi mà ngủ thiếp đi. Minh Minh buông điện thoại anh ra, ở đây không có wifi nên không làm gì được. Cô nhìn hắn đang ngủ phía sau chợt nảy sinh ý tưởng.