– gớm , mơ đi ha, N bị ngất nên mới đến đây à – nhỏ bĩu môi nói nhìn chỉ muốn cắn
– ờ ờ
Trong phòng , 2 đứa nhỏ thỳ học bài , ngoài hành lang 2 bà mẹ thỳ cứ thủ thỉ nói nói gì với nhau cười khúc khích , thỉnh thoảng còn bí mật chỉ chỉ chỏ chỏ vào chỗ tôi rồi cười tiếp , làm như tôi mù không nhìn thấy ý mà bí với chả mật nhìn thấy ghét , cơ mà có nhỏ xinh xinh ngồi cạnh rồi nên kệ thây hội người cao tuổi tôi và nhỏ lại cắm cúi tiếp tục công việc của mình . Như thường lẹ của bệnh nhân : ăn tối – uống thuốc – ngồi 8 chuyện – 9 h đi ngủ …
– Đ ơi , Đ dậy đi – thấy vang vảng tiếng gọi
– mẹ ơi , cho con ngủ tiếp đi còn sớm mà – chắc mẹ gọi nên tôi chày tý , đang nằm viện lo gì muôn học
– dậy đi Đ
– ơ.. N mới 2h mà dậy gì sớm dữ – mắt mở mắt híp dòm đồng hồ
– này .. ở bên ngoài có tiếng bước chân nghe ghê lắm
– chắc Nhi ngủ mơ thôi , không sao đâu .. mà .. cộp .. cộp .. hơ
– thấy chưa giờ này ai còn ra ngoài nữa – nhỏ bắt đầu lảy bảy
– bậy nào – tôi cố trấn an nhỏ nhưng tôi cũng sợ vãi tè ra rồi
Rón rén tôi kéo nhỏ ra kế của sổ , cố lòm qua khe cửa bé tý chỉ nhìn thấy vài dấu chan và ..vèo.. 1 đốm sáng bay lèo cái …
********
Chapter 24
Dù rất sợ nhưng tôi cũng phải công nhận với nhỏ cái vừa nhìn thấy là 1 số dấu chân và rõ ràng là 1 đốm sáng nho nhỏ mới bay cái vèo
– Cái gì thế hở Đ , ma hở ? -nhỏ run cầm cập đứng ké sát tôi
– Bậy , bậy , làm gì có ma ..khụ ..khụ…. hơ – mặt tôi tái mét khi nghe thấy tiếng ho nho nhỏ
– đêm khuya ai lại ra khu đằng sau vậy – lần này mặt nhỏ tái mét tay bấu vào tay tôi đâu thấy bà nội
– chắc .. chắc ai đó thôi , chứ không có ma đâu – tôi run lẩy bẩy nhưng vẫ chắc nịch khẳng định
– thế mấy cái này là gì hở ??
– thỳ chắc là ai đó đêm ra hóng gió thôi , không sao đâu – tôi cố trấn an nhỏ dù tôi đang sợ muốn vãi ra quần chỉ tại mấy ông anh bà chị nhồi nhét mấy cái truyện ma vào đầu