AVATAR ARMY KPAH NINJA
Cập nhật: 10/11/2016 lúc 21:10.

Phải rồi !! Có những nỗi đau không thể an ủi bằng lời . Mà phải bằng cả tâm hồn , đồng cảm và sẻ chia …căn phòng nhỏ vang lên những giai điệu thánh thót được hát lên bởi 2 tâm hồn đã tìm được niềm vui , niềm lạc quan yêu đời ở nơi bùn lầy và tối tăm nhất của cuộc sống …ngoài trời ! Bình minh đã hé rạng ….
.

****
.

Ngày hôm sau , chúng tôi đã cùng nhau đi dạo khắp Hà Nội . Cùng ngắm cảnh thảo luận về cuộc sống , giữa tôi và chị hầu như đã không còn những mặc cảm , không còn ranh giới giữa 2 thân phận xã hội khác nhau . Tôi không còn thấy ở chị hình ảnh của một cô gái làm tiền bất cần đời đêm hôm trước nữa , chị nói chuyện sâu sắc , gần gũi , pha lẫn chút gì đó tinh nghịch và hồn nhiên .Tôi như tìm được một người tri kỷ vậy , có thể thoải mái trút bầu tâm sự và những suy nghĩ dự định trong tương lai .
Chiều hôm ấy chị tiễn tôi ra bến xe …
_Vậy là đã hơn một năm rồi em không gặp lại cô bé đó hả .
_Vâng !-Tôi rảo bước bên chị , ngước mắt nhìn lên trời , nắng chiều vẫn đang toả những ánh sáng ấm áp xuống phố phường , nhộn nhịp và đông đúc .
_Thật không ngờ em tôi lại có một chuyện tình đẹp và lãng mạn đến như vậy ! Chị thật ghen tị với cô bé đó !-Chị quay sang tôi nháy mắt :_Thế em có định đi tìm cô ấy không ?
_Chắc chắn là em sẽ đi , dù cho cô ấy có đi đến tận chân trời góc bể , em vẫn sẽ đi tìm !
_Đó là điều chị mong muốn ở em , nhưng trước hết phải nỗ lực phấn đấu trong cuộc sống em nhé , nỗ lực không ngừng ! Có vậy thì mới có thể tìm và bảo vệ được người mình yêu em trai ạ !
_Vâng ạ ! Em sẽ cố gắng , và cả chị cũng vậy nhé !
_Sao cơ !?
_Hãy từ bỏ cuộc sống đấy đi , hãy làm lại đi chị ,tìm một công việc khác ! Ôn thi lại đại học …em muốn có một ngày được thấy chị đứng trên bục giảng !
_Làm lại sao ?-Chị trầm ngâm .
_Phải ! Vẫn chưa quá muộn mà chị !-Nói xong tôi mở balo ra lấy ra một tập tranh đưa cho chị :
_Em tặng chị này ! Của em vẽ đấy !
_Oh ! Thật vậy sao , em vẽ đẹp quá ! -Chị cầm lấy giở từng bức tranh reo lên thích thú .
_Em thấy phòng chị dán nhiều ảnh phong cảnh , đồng hoa , nên em nghĩ là chị sẽ thích nó ! Em cũng rất thích vẽ tranh phong cảnh !-Tôi nháy mắt .
_Nhiều thế này , chị sẽ dán khắp phòng mình luôn !-Chị nở nụ cười rạng ngời hạnh phúc . Tôi cũng cười theo , chúng tôi cứ lững thững đi bộ , thoắt cái đã đến bến xe . Bỗng chị cầm tay tôi lên giúi vào đó một ít tiền .
_Chị …
_Em cầm lấy !-Chị ngắt lời tôi :-Đây là những đồng tiền nhơ bẩn của chị , nhưng em hãy làm cho nó trong sạch và có ý nghĩa bằng cách hãy dùng nó để về nhà , về với mẹ ..em nhé !
Tôi dưng dưng nước mắt , nghẹn ngào không nói được thành lời
_Từ khi sinh ra đến nay chị đã sống một cuộc đời vô nghĩa , nhưng khi gặp em . Chính em đã khiến cho chị cảm thấy cuộc đời này còn có một chút ý nghĩa , cậu bé ăn 4 bát phở ạ !-Hai hàng lệ tuôn dài trên má chị , lần đầu tiên tôi thấy chị khóc , ngay cả đêm qua , khi kể về cuộc đời mình , chị vẫn lạnh lùng dửng dưng như kể về người khác . Bỗng nhiên chị nhón chân hôn nhẹ lên má tôi :
_Hãy đi tìm công chúa mít ướt của em , và hãy làm cho cô bé đó hạnh phúc em nhé !-Chị nhìn tôi mỉm cười ..
Bỗng một chiếc xe khách đỗ xịch lại , giọng anh lơ xe oang oang :
_Nào ! Phúc Yên – Việt Trì -Phú Thọ lên xe nào !!
Chị nhìn tôi gật đầu :
_Về nhà đi em …!
Rồi chị quay người bước đi , lén lau những giọt nước mắt đang tuôn rơi , gã lơ xe lôi tôi xềnh xệch , tôi cố nói với theo :
_Chị ! Hãy hứa với em , hãy sống thật tốt nhé …em tin ở chị !
Chị vẫn lầm lũi bước đi ,đôi vai gầy khẽ rung …
Rồi tôi nhảy lên xe , lòng vẫn tràn ngập xúc động và lưu luyến . Người phụ nữ ấy đã dạy cho tôi quá nhiều điều ,những bài học quý giá mà tôi sẽ mang theo trong hành trang bước vào đời , chẳng biết sau này liệu có còn gặp lại nhau nữa không , thôi tuỳ duyên vậy . Dù thế nào cũng mong chị ấy sẽ sông tốt hơn …bỗng trong xe có tiếng xôn xao cắt ngang những suy nghĩ của tôi :
_Tai nạn kìa !
_Ừ , đông quá , chắc tai nạn thật rồi .
_Giấy ở đâu bay lả tả thế nhỉ ?
Lòng tôi nhói lên một linh cảm không lành , tôi quay ngoắt đầu nhìn lại ..qua cửa kính hậu , thấy xa xa , một đám đông đang xúm lại , ngày một đông hơn , từng đám giấy gió thổi bay lất phất trên không trung ..tôi định thần nhìn kỹ …là tranh của mình ư ..???
_Bác tài , cho cháu xuống xe , cho cháu xuống xe !
Gã tài xế nói với xuống :
_Đi rồi không xuống được đâu !
Tôi điên tiết đấm vào cửa :
_Cho tôi xuống mau …
_……..
_Hự ..!-Tôi ngã văng xuống đường sau cú đạp của gã lơ xe , ném cái balo vào lòng tôi hắn buông câu thoá mạ rồi chiếc xe phóng vút đi , tôi nhìn về phía đám đông đang đứng lố nhó ở đó , tim đập thình thịch . Rồi tôi chạy ào đến ….tiếng lao xao của đám đông đang xúm vào với ánh mắt tò mò lẫn thương cảm ngày một rõ hơn :
_Sao thế , tai nạn à ?
_Đâu ! Thấy cô ta ôm một tập tranh lao vào chiếc xe con đang đi tới .
_Chết rồi à ?
_Tông mạnh thế thì sao mà sống được !
_Chắc tự tử vì tình đây ..
_Ờ , chắc thế !
_Nhìn cũng xinh xắn mà lại chết sớm , phí thật !
_Nào ! Nào ! Dân phòng đây ! Tản hết ra , chờ công an đến đo đạc hiện trường !!
Tôi cố chen vào nhưng không được ,tôi cắn chặt răng :”Không phải chị , chắc không phải chị rồi” .Nhưng nhìn lên trời và cả dưới đất , từng bức tranh của tôi vẽ bay tản mác thê lương , lòng tôi thắt lại ….
_Nào ..đã bảo tránh ra ! Xúm vào làm gì ?! Công an đây !
_Xem có giấy tờ tuỳ thân gì không ?
_Thấy toàn tranh là tranh , co bé này chắc là hoạ sĩ …
_Đây , cái bóp đây rồi !
_Có giấy tờ chứng minh gì không ?
_Toàn mỹ phẩm …à không , có tờ giấy đây này
_Xem nào ..!
_Tên là Mỹ Uyên à …cái gì đây nhỉ …?
_Mẫu xét nghiệm ..
_HIV
_…Dương tính …
Giọng người công an tuy nhỏ nhưng rành mạch và rất rõ ràng ,tôi sững lại . đám đông phía trong nhao ra ngoài sợ hãi ,đam đông phía ngoài thì chưa hiểu chuyện gì xảy ra , nhưng họ cũng nhanh chóng hiểu :
_Cái gì đấy !
_Eo ơi , con này bị sida
_Trời ! Thế hả , thảo nào tự kết liễu là phải thôi
_Tránh xa ra không máu nó bắn vào người bây giờ
_Chắc là cave , biết bị sida nên mới tự tử
_May mà nó chết , không thì lại lây sang cho bao nhiêu người
_…..
_…..
_…..
_Này này , cậu thanh niên kia , đi ra !
Từng giọng nói cay nghiệt , độc địa vang lên , nhưng tôi lúc này chẳng nghe thấy gì cả . Chị kia rồi , đang nằm dưới đất , đôi mắt nhắm nghiền như đang chìm trong giấc ngủ ngon , đôi môi như đang mỉm cười giải thoát …
“Mây và tóc em bay trong chiều gió lộng …” -Có tiếng hát thì thào văng vẳng bên tai , tôi ngước nhìn những bức tranh vẫn đang bay trên trời , mắt tôi nhoà dần đi , nấc nghẹn …Bỗng từng bức tranh hoá thành cánh đồng hoa , sông suối , đồi núi …cảnh vật hỗn loạn xung quanh biến mất …
“Trời làm cơn mưa xanh dưới những hàng me ..”-Lại tiếng hát thì thào …giọng của chị ư ? Tôi đưa tay quyệt những dòng nước mắt …chị kia rồi , tà áo trắng tinh khôi tung bay trong gió , mái tóc tóc dài thướt tha mơ mộng , chị đang chạy giữa cánh đồng hoa , nắng ngập tràn hạnh phúc . Chị cúi xuống hái một bông hoa lung linh và thơm ngát , rồi khẽ mỉm cười , nụ cười hồn nhiên , yêu đời và thoát tục . Như chưa từng biết đến nỗi đau khổ , bi ai của trần thế . Bỗng chị quay lại nhìn tôi ,vẫn giữ nụ cười rạng rỡ , chị khẽ gật đầu ….Giọng hát lại vang lên :

Truyện Tại Sao Tôi Lại Yêu Em
Truyện Đã Nhớ Một Cuộc Đời 2
Truyện Tán Gái Hơn Tuổi Và Những Bài Học
Truyện Mối Tình Đầu Thời Trẻ Trâu
Truyện Gấu Em Là Hotgirl
Thế Giới Game Mobile
© 2024 gamevn24h.net