Nói là làm, tối đến, cơm nước xong mấy thằng mò vào vườn hoa tác nghiệp. Thắng cố chọn được một đôi hôn nhau ác liệt nhất, dí máy sát mặt chụp lia lịa mấy kiểu liền. Đa số bọn nó hốt hoảng buông vội nhau ra rồi che mặt, nhưng có thằng rất manh động. Khi đèn flash vừa lóe lên, thằng bạn giai kia lập tức nhổm dậy đuổi Thắng cố chạy trối chết. Thắng cố vứt cả dép cong đít chạy thục mạng vào ký túc, lên cầu thang lẻn ngay vào một phòng đóng chặt cửa lại mặt cắt không ra máu. Mình và đồng đội đi sau đấm lưng nhau mà cười. Lên tới phòng, Thắng cố hỏi “Địt mẹ dép tao đâu?” Mình bảo ơ tao tưởng mày ôm cả dép luôn? Nó thở hổn hển “Vãi lol thật, không ngờ thằng dog kia chạy nhanh thế, may tao nhanh không chắc tan cái máy ảnh. Nó về chưa để xuống tìm dép?”
Chiều mai Thắng ra Lương Thế Vinh rửa ảnh. Đa số bị nhòe hoặc lóa không rõ mặt vì vừa chụp vừa chạy. Chỉ vào ảnh một cặp hôn nhau, Thắng phân tích “Đây nhá, lưỡi chúng nó cuốn vào nhau thấy rõ cả nước bọt đây này… Vì thế gọi là ăn cháo lưỡi, hiểu chưa?” Biển bảo “Hay mày gửi cho báo nào đó dự thi Góc ảnh đời thường, kiếm ít đồng uống bia đê?”. Hoan can “Nhìn phàm tục bỏ con mẹ ra, mất hết thi vị của tình yêu… Chúng mày tin hay không thì tùy, nhưng sau này yêu ai tao đéo hôn đâu, kinh bỏ mẹ”. Mình bảo “Tin, vì móm như anh đéo con nào nó dám hôn”. Hoan chửi loạn cả lên, lời lẽ vô cùng tao nhã và phiêu du… Nhưng mình không chấp, vì hôm nay khám phá ra điều rất hay ho, đó là tại sao gọi là cháo lưỡi…
**************
Chap 6: Tình đầu của Biển và hôm nay chị Dung mặc màu gì
Trong suốt 4 năm đại học từng sống chung hoặc gặp rất nhiều huyền thoại, nhưng có lẽ Biển thần địt vẫn để lại ấn tượng sâu sắc nhất. Biển ít nói, nhưng mở mồm là nói ngất. Giọng lè nhè, ngang ngang và buồn cười. Mỗi khi có bạn gái đến chơi, mình hay trêu “Ê Biển ơi, hãy làm một cái gì đó thay lời muốn nói đi?”
Cái gì đó tất nhiên là oánh rắm, vì ngoài biệt tài trung tiện ra, Biển chả có cái đéo gì để có thể thay lời muốn nói được. Có hôm mình bảo Hoan “Anh Hoan, anh văn hay chữ tốt, anh có thể viết đơn đề cử đặc sản địt của thằng Biển lên Unesco để trở thành di sản văn hóa phi vật thể được không?”. Cả phòng cười bò ra, Hoan chửi “Dm thằng mất dạy. Cái loại cởi quần chổng mông vào nghệ thuật tao đéo chấp nhé!”