AVATAR ARMY KPAH NINJA
Cập nhật: 18/08/2015 lúc 20:02.

Tôi với e mang đồ lên phòng cất, còn Ngân thì đứng dưới sảnh đợi chúng tôi. Hẹn hò kiểu này vui thật…hehe.

– E có mua quà cho a đó, nhưng tí nữa đi ăn về e mới cho a xem,-e cười.
– Vậy á, a phải xem mới được, k nói thì thôi chứ nói là tò mò ak,-tôi đang cố xem thử cái nào là của con trai.
– Không được, a có nghe lời không không là e không đưa đâu đấy, e để của a dưới xe rồi.
– Hức..vậy á, vậy chịu thôi. Thôi mình xuống đi khỏi Ngân đợi lâu.

Thú thật chứ lúc đầu đi chơi ba người thấy hơi ngại ngại vì bọn tôi là người yêu nhưng sau đó lại thấy vui. Ba người chúng tôi vào một quán ăn cũng sang trọng dùng bữa tối. Vẫn như tối hôm qua ở nhà Ngân, vẫn tiếng cười đùa, vẫn vài lời chê chọc nhau. Sau khi dùng bữa tối xong thì Ngân chào đi về nhà, chắc là Ngân biết ý để tôi với e lại bên nhau. Con gái thường tâm lí vậy đó.

Ăn cơm xong đã 8h hơn, tôi lái xe vòng vòng rồi ghé vào công viên, đã lâu rồi chưa vào công viên nhỉ? Tôi không đếm nỗi bao nhiêu ngày nữa.

– Quà của a đâu? Đưa cho a xem đi,-tôi đòi quá, tôi cái gì không thích chứ có quà là mừng liền à…
– Nè, đừng khóc lóc vui sướng nhé, hi.-e cười tình tôi, giơ túi qua ra trước cho tôi.
– Hức hức, nhận được quà của vk ck muốn khóc rồi nè, để xem cái gì nào.

Tôi mở gói qua ra thì trong đó là một chiếc áo sơ mi trắng, một chiếc cà vạt màu hơi nâu nâu, đúng màu mà tôi thích.

– Cảm ơn vk nhé, mai ck sẽ mặc cái áo với cà vạt này đi làm để khoe với mọi người.hi.
– Ck thích nó không? Vk chỉ sợ ck không thích thôi à, sau này nhớ mặc nó thường xuyên nhé ck yêu của vk.
– Ừ, ck biết rồi. Tôi nắm tay e rảo bước trong con đường của công viên, tối nay cũng đông người, ở đây gần với hình ảnh nông thôn thoáng đãng hơn là thị thành khói bụi phía ngoài kia bức tường.

Ngày mai e ra lại Hà nội, xa cách tôi cả mấy ngàn cây số, biết tới bao giờ mới gặp lại chứ, nhớ, bắt đầu tôi thấy nhớ rồi đó. Chưa bao giờ tôi quen với cảm giác xa e dù cho nhiều lần tôi phải làm vậy rồi. Ước gì e có chuyến công tác dài hơn.

– Bao giờ e vào lại Sài Gòn thăm a nữa?-tôi hỏi,
– E cũng chưa biết nữa, e sợ lần này ra Hà nội công việc nhiều à,-
– Giờ thế này e có tiếc thời gian mình gần nhau ngoài Đà Nẵng không?
– Cũng có, nhưng giờ thì phải vậy rồi.-e suy nghĩ một lát rồi trả lời tôi.
– Ừ, thì giờ làm gì được nữa, nếu có dịp chuyển công tác được thì có lẽ a sẽ xin ra ngoài Hà nội, nếu không thì e vào làm chi nhánh ở trong Sài Gòn này đi, a sợ xa nhau lắm rồi đó vk ak.
– Dạ, e biết rồi, đừng suy nghĩ nhiều a nhé,

Truyện Con Bạn Thân
Truyện Tớ Quên Rằng Mình Đã Chia Tay
Truyện 12A1
Truyện Em Vẫn Chờ Anh
Truyện Phải Lòng Anh
Thế Giới Game Mobile
© 2024 gamevn24h.net