AVATAR ARMY KPAH NINJA
Cập nhật: 31/07/2015 lúc 15:11.

– Này!
Chị Nhung – Một chị trong đoàn đi đến chỗ Kiều Chinh đang ngồi xem sách khẽ vỗ vai cô gọi. Kiều Chinh giật mình đánh rơi quyển sách trên tay mình, nãy giờ tuy cần sách nhưng tâm hồn cơ cứ treo ngược ở cành cao nào đấy. Mấy ngày nay, sau buổi cô nổi giận với anh, Cảnh Phong chỉ im lặng ở bên cạnh cô, im lặng đến nỗi cô không biết anh đã từng rời khỏi vị trí của mình đi đâu đó một chút hay không? Cô chưa từng quay đầu lại nhìn anh, cô xem anh không tồn tại. Nhưng cô thì thế, còn Cẩm Tú thì không. Thấy Cảnh Phong, cô ấy vui vẻ chạy đến, không rõ là cố tình hay không, cô nói chuyện rất lớn với Cảnh Phong cứ như sợ Kiều Chinh không nghe thấy, nhiều lúc va vào Kiều Chinh thật mạnh.
Kiều Chinh nhắm mắt thở dài, cảm thấy đau đớn trong lòng. Là tình yêu khiến con người trở nên ích kỷ như thế, hay bởi vì đây chính là bản chất của Cẩm Tú mà cô không hề biết.
Cách tốt nhất để bản thân mình không đau đớn và mệt mỏi, chính là cố phớt lờ mọi chuyện, xem những chuyễn đó như một chuyện cười nhảm mà bản thân xem một lần rồi quên.
– Dạo gần đây trông em thiếu sức sống thật đấy. Sao thế, nghe nói em và Cẩm Tú nghỉ chơi với nhau. Sao chỉ thấy mỗi em buồn, còn Cẩm Tú thì vẫn vui vẻ như thế – Chị Nhung ngồi xuống bên cạnh Kiều Chinh nhướn mày hỏi.
– Mỗi người một suy nghĩ, một cách sống khác nhau mà chị – Kiều Chinh cố mĩm cười nhặt sách lên.
– Được rồi, đừng buồn nữa. Tối nay chị cùng mấy người bạn muốn đi đến vũ trường chơi, em cũng cùng đi nha. Đừng sợ gì hết, vào đó nhún nhảy cho nỗi buồn trôi đi hết – Chị Nhung vỗ vai cô vừa mời gọi vừa khuyện nhủ.
Dù sao cũng không phải chưa từng đi, vào đó đúng là mình muốn làm gì thì làm, muốn hò hét gì thì hò hét chẳng ai cấm đoán, đúng là có thể xã stress. Kiều Chinh bặm môi suy nghĩ cuối cùng gật đầu đồng ý đi.
Buổi tối đúng giờ hẹn, Kiều Chinh diện một bộ váy hơi ngắn, khá là gợi cảm, trông cô thật sự rất xinh đẹp, cô bước xuống lầu bắt gặp ánh mắt của Cảnh Phong, rồi nhanh chóng phớt lờ đi thẳng ra cửa.
Cảnh Phong nhìn cách ăn bận hơi lạ của Kiều chinh cảm thấy hơi khác thường, cô chưa bao giờ ăn bận như thế, trông cô chẳng khác nào mấy cô bé làng chơi cả. Nhưng khi anh đuổi ra ngoài, Kiều Chinh đã chui ngay vào chiếc taxi đợi sẵn ngoài cửa nhanh chóng lao đi.
Cảnh Phong cũng chỉ im lặng lái xe đi theo cô đến vũ trường.
Kiều Chinh nhanh chóng hòa vào đám bạn của chị Nhung, cũng đều là mấy anh chị khóa trên của cô mà thôi, có vài người cô quen biết, một số thì không?
Kiều Chinh vào trong, cô ngồi một góc nghe mọi người nói chuyện rôn rã, nhưng vẫn đảo mắt xem Cảnh Phong đang đứng đâu, quả nhiên là anh đang ngồi một góc quan sát bàn của cô, Kiều Chinh làm như không thấy Cảnh Phong, cô không từ chối lời mời cũng ly của mấy anh bạn đi chung.
Ở một góc trên của quán, nhìn từ bên dưới nhìn lên, có một đám người được một đám kiều nữ quay quanh ngồi nhìn xuống bên dưới, ánh mắt chú mục lên Cảnh Phong.
– Đại ca! Thằng đó không phải là đang được cử đi bảo vệ con gái ông chủ hay sao? Sao giờ nó lại ở đây? Không phải là nó nhân lúc ông chủ không có ở đây, nó lơi là nhiệm vụ đấy chứ? – Giọng của Hưng đại bàng đầy kính trọng nhìn Năm Lục hỏi.
– Con gái ông chủ đang ở đây? – Năm Lục dụi điếu thuốc đang hút dở của mình sau đó đáp, hắn nhìn ánh mắt của Cảnh Phong cứ nhìn về một hướng khiến hắn cuãng nhìn theo và phát hiện Kiều Chinh đang ngồi trong đám người đó.
– Ở đâu? Em chưa biết mặt. Mà ông chủ nhìn thấy gì ở cái thằng đó chứ? Sao có thể tin tưởng nó đến mức giao con gái cho thằng khốn đó bảo vệ như thế. Nghĩ đến mà vẫn cảm thấy tức – Hưng đại bàng bày ra bộ mặt bất mãn, hắn với tay mở nắp chai rượu, cứ thế không tu liền một hơi ừng ực.
Hưng đại bàng đặt cái cách xuống bàn, sau đó đưa tay lau vết rượu trên mặt mình rồi nói với ánh mắt hoài nghi:
– Nói thật thì em vẫn chưa tin cái thằng Cảnh Phong thật sự chịu đầu quân cho chúng ta như thế đâu. Em nghi nó có mục đích đấy.
– Không tới phiên mày dạy ông chủ và anh làm việc đâu – Năm Lục búng mạnh điếu thuốc trong tay mình về phía Hưng đại bàng bày ra điệu bộ không hài lòng, Hưng đại bàng biết mình nói sai bèn gục đầu ngồi yên chấp nhận để điếu thuốc làm lủng một lỗ nhỏ trên áo hắn.
– Xin lỗi anh! Em chỉ là hoài nghi mà thôi.
– Được rồi! Không ngại nói cho chú em biết. Mấy hôm trước ông chủ nhận được một bức thư đe dọa, mục tiêu nhắm vào con gái ông chủ. Cho nên ông ấy không yên tâm để con gái ở một mình, việc tìm người bảo vệ là điều tất nhiên – Năm Lục thở dài, quyết định giải thích để sự bất mãn của đàn em được giải tỏa.
– Vậy sao không chọn ai khác mà lại chọn Cảnh Phong? Em cũng tình nguyện bảo vệ cô ấy , dù hy sinh tính mạng này em cũng chấp nhận. Ông chủ đối với em như cha mẹ sinh ra em lần 2, em tuyệt đối trung thành với ông chủ. Sao lại để thằng Cảnh Phong bảo vệ, làm thế chẳng khác nào nói cho tất cả anh em đều biết là ông chủ rất tin tưởng hắn ta. Anh xem, bọn đàn em nhất định sẽ nghĩ rằng hắn rất lớn.
Năm Lục nghe xong thì sắc mặt bình thản bỗng thay đổi, ánh mắt như dao ném về phía Hưng đại bàng:
– Mày còn dám nói à. Tất cả đều tại mày hết, nếu mày không tự ý bắt con gái ông chủ đi như thế thì ông chủ cần gì phải suy nghĩ xem nên cử ai đi làm vệ sĩ bảo vệ con gái ông ý.
– Cái gì? – Hưng đại bàng tỏ ý ngạc nhiên kêu lên – Em bắt cóc con gái ông chủ á, lúc nào chứ?
– Mày nhớ lại đi, lần trước chẳng phải tao đập mày một trận hay sao. Cô gái đó là con gái ông chủ đó. Xem như mày ăn ở có đức, chưa kịp làm gì con gái ông chủ thì tao đến kịp, nếu không ông chủ nhất định sẽ xẻo da lóc thịt mày, dù mày có mười cái mạng cũng không đền nổi. Đó là con gái cưng của ông chủ. Chuyện lần đó, ông chủ vẫn còn tức giận lắm đấy – Năm Lục lườm mắt nhìn Hưng đại bàng cảnh báo.
Hưng đại bàng run lên, hắn vội vàng đẩy mấy cô kiều nữ đang ưỡn ẹo bên người hắn, bước đến bên Năm Lục, quỳ gối cầu xin:
– Đại ca, anh phải giúp em, em thật sự không biết cô ấy là con gái ông chủ, cứ tưởng cô ấy là bạn gái của thằng Cảnh Phong cho nên mới…
– Được rồi, chuyện cũng qua rồi, ông chủ cũng không truy cứu nữa, nhưng mà thằng Cảnh Phong dường như ghi được điểm trong mắt ông chủ . Cái thằng này từ diện mạo cho đến tính cách của nó đều khiến người ta vừa nhìn đã ưng ý. So với gương mặt đáng sợ của chú mày, thì Cảnh Phong là lựa chọn thích hợp, không làm con gái ông chủ sợ, với lại hai người cũng quen biết, đi theo bảo vệ cũng không khiến con gái ông chủ khó chịu.
– Nhưng liệu nó có đủ bản lĩnh để bảo vệ con gái ông chủ hay không? Bức thư đe dọa đó anh đã cho người điều tra là ai làm chưa?
– Vẫn chưa tìm ra kẻ đã gửi. Nhưng muốn thử khả năng của Cảnh Phong cũng không phải là không thể.
Hưng đại bàng sửng sốt nhìn Năm Lục, hắn cảm thấy hứng thú vô cùng, ngồi thẳng lưng thở dồn dập hồi hộp nhìn Năm Lục hỏi:
– Đại ca, ý anh là….
– Không được gây thương tích cho cô chủ – Năm Lục không đáp, ánh mắt gian tà của hắn đảo nhanh, nói lập lờ một câu, sau đó bình thản uống cạn ly bia trong tay mình. Choàng tay qua người đẹp bên cạnh mình, hắn cợt nhã hôn cô ta một cái.
Hưng đại bàng hai mắt sáng rực nhìn Năm Lục, ưỡng ngực bảo đảm:
– Đại ca, anh yên tâm. Em đâu có gan mà đụng vào cô chủ, chỉ là thử thằng Cảnh Phong một chút mà thôi. Bây giờ em lập tức cho đàn em đi làm ngay.
Hưng đại bàng nói xong dợm đứng lên , nhưng Năm Lục đã lên tiếng:
– Khoan! Muốn thử thì cũng không nên là bây giờ.
– Ý đại ca là – Hưng đại bàng nhíu mày tỏ vẻ khó hiểu nhìn Năm Lục.
Bàng tay nhớp nháp của tên Năm Lục đang vuốt ve đôi chân thon dài của cô kiều nữ bên cạnh, ánh mắt dâm đãng thích thú, đáp:
– Thông thả mà làm.
Một tia sáng quét qua não của Hưng đại bàng , trên miệng hắn lập tức nở một nụ cười gian ác, ánh mắt trở giống như loài cáo nham hiểm. Hắn đưa mắt nhìn Năm Lục nói:
– Đại ca, em rất phục anh.

Truyện Tình Yêu Học Trò
Truyện Chỗ Ngồi Bên Cửa Sổ
Truyện Review Cấp 3
Truyện Mối Tình Đầu Thời Trẻ Trâu
Truyện Đơn Phương
Thế Giới Game Mobile
© 2024 gamevn24h.net