Dùng dằn mãi nó mới chịu…Rồi nó ngồi bấm dt, còn em thì ngồi tập đàn…Một lúc sau hơi mỏi người quay lại thì thấy nó đã dựa vào giường ngủ rồi…
Hàng họ cứ gọi là tênh hênh ra hết, bưởi, đùi cứ gọi là mời mọc…Ráng ẵm nó vất lên giường rồi ra em cũng leo lên nằm ngủ luôn.
Không có 18+ đâu nhé
Sài gòn! Lời Yêu Thương…
**********
Chap 17
Tối hôm đó ngủ ngon lành, tay chân sờ mó lung tung nên cảm giác phởn đừng hỏi nhé…
Mở mắt ra thì thấy con L đang ôm chân em ngủ ngon lành…Cũng may nó ôm phần dưới không thì bỏ mẹ…
Mặt con bé lúc này thánh thiện đừng hỏi luôn…Cái áo sơmi bị tốc lên đến bụng luôn..Lộ rõ cặp đùi trắng phếu, cái bụng phẳng lì…
Và nguyên cái vùng tam giác cấm dc che chắn bởi cái sịp màu đen huyền bí…
Em ah! anh phải làm sao???
Nhìn chán chê thì em cuối xuống mặt con bé, nhìn cái mỏ chu chu là biết con bé dậy rồi, tính thử thách con lợn lòi trong em đây mà…
Thôi thì em thích diễn thì anh diễn chung vậy…
Cuối xuống sát mặt con bé…Thở 1 phát…hahahaahahah con bé bật dậy ngay luôn…La hét um sùm, em thì ngồi cười như điên…
Con bé vào toliet làm vscn…Nó thì ngồi châm thuốc hút, thả làn khói trắng đê mê…Rồi xuống bếp nấu nước sôi để pha trà và cf…
Thói quen rồi…Chả thể bỏ dc…
Cảm giác vừa nhâm nhi cf vừa hút thuốc…Cảm giác ngày nghĩ không phải đi làm thật thoải mái…K còn áp lực công việc, không còn những áp lực cuộc sống xung quanh…
Chỉ muốn được quay về cái lứa tuổi không cần suy nghĩ về mọi thứ…Cứ rong chơi, cứ thỏa sức làm những điều mình muốn…
Đang loay hoay pha cf thì con bé bước lại gần nó…
-Tối qua anh có làm gì em đó?
-Tính làm cha của con em thôi!
-Mất nết…
-hehe, ai bảo cô qua nhà tôi, rồi ăn mặc như vậy, bố thằng nào chịu nỗi…
-Vẫn có thằng chịu được…
-Thằng cc nhé, anh là anh lớn hơn cô đấy…
-Vâng…Thằng anh…
-Cf không?
-No..no.
Chả nói nữa, ngồi nhìn từng giọt cf nhỏ xuống cái li…Nó thích như vậy, thích nhìn từng giọt cf rơi…
Sự kiên nhẫn ngồi nhìn và thưởng thức hương thơm cf tỏa ra…Đó là 1 thói quen, là một hành động vẫn lập đi lập lại hằng ngày …
Chưa bao giờ nó có cảm giác chán chường khi ngồi thừ trước li cf, chỉ để chờ đợi ly cf để uống…Nó sẵn sàng ngồi chờ đợi…Giống như gần 10 năm nay nó chờ đợi câu trả lời từ người con gái kia…
Tất cả xảy ra đều có cái giá…Cái giá cho 1 câu trả lời nó phải trả là 10 năm…Có quá đắt không?