Vào bên trong xưởng tìm chủ theo lời chỉ dẫn của mấy a bốc vác.Nó thấy bên trong xưởng có nhiều khoai mì, bắp…Các kiểu hang hóa, đang được sấy khô trên lò.Các anh công nhân đang đảo hang trên lò, khuôn mặt của từng người nhễ nhại mồ hôi, coi bộ công việc cũng nặng nhọc.Nhưng hiện lên trên đôi mắt của từng người là sự tận tụy trong công việc, niềm hăng say không quản cực nhọc.Đang mãi mê nhìn mọi người lằm việc thì có tiếng gọi :
-Nhóc! Mày tìm ai, có việc gì không?
Quay lưng lại thì nó thấy 1 anh to cao, khuôn mặt không có vẻ gì là hiền. Nên nó hơi sợ :
-Dạ anh cho em hỏi, ở đâu có tuyển người làm không anh? Em đang kiếm việc làm.
-Ở đây việc nặng không ah nhóc,mày tìm sai chổ rồi.
-Dạ em cảm ơn anh….Quay lưng đi ra cổng, được vài bước thì ông đó nói với theo:
-Ah mà mày là người ở đâu? Tao thấy không phải là người ở đây.
-Dạ em ở dưới TP lên đây kiếm việc anh ơi!
-Mày nhắm làm nổi việc sấy Bắp không??? Hơi nặng và nóng nữa.
-Dạ em cũng không biết anh ơi, anh cho em với thằng bạn em làm thử nha!
-còn 1 thằng nữa hả…. mặt ổng như này -Dạ bạn em đang ở ngoài, để em kêu nó vô.
-Uh! Hai thằng bây con người ta làm thử đi, nhắm làm dc thì chiều tao nói với ông ba cho tụi bây làm.
Mừng như được mẹ cho quà, chạy ào ra kêu thằng Tuấn đang ngóng dài cổ ngồi chờ ngoài xe.
-Đi vô mày, ng ta chịu cho mình làm rồi.
-A2 hay vậy?
Vậy là hai thằng bắt đầu học việc…
-Bắt đầu khiêng các bao bắp tươi để dưới đất lên cái lò cao khoang 1m, rồi đổ ra mặt lò, 1 lần khoang 20 bao –Tiếng anh công nhân hướng dẫn tụi nó.
Hai thằng loay hoay khoang 20p thì mới đưa dc số bắp cần lên lò, nặng phết, nhưng mà cố gắng thôi.Giờ tiếp theo là lở lữa… các kiểu- tiếng anh công nhân lúc nãy lại vang lên…. ( thôi khúc này không kể nhé… vì chả quan trọng lắm đâu)
1 mẻ sấy như vậy là khoảng 6 tiếng….coi như hết 1 ngày làm việc của tụi nó.Chiều đến, mọi người đang chuẩn bị đi về thì có 1 chú lớn tuổi đến gần tụi nó:
-thấy sao hai đứa? nhắm làm nổi không, chú thấy hai đứa mệt lắm rồi đó.
Quay qua nhìn thằng Tuấn để xem ý kiến nó thế nào, chứ nó đồng ý làm ở đây- 1 công việc hấp dẫn, them nhiều điều để học hỏi.
-Dạ tụi con làm dc chú, tại mới làm nên chưa quen thôi.
Thằng Tuấn nhanh chóng trả lời trc sự ngạc nhiên của tôi , vì trước giờ nó là thằng công tử bột đâu có làm nặng mà giờ nó đồng ý đi theo tôi đến 1 nơi xa lạ, giờ còn làm them công việc nặng nhọc này .Thật là khó hiểu, nhưng kệ vậy, có gì tối hỏi nó sau.
Hai thằng lục tục đi về phòng, trước khi về hai thằng có ghé quán cơm bình dân làm 2 suất cho chắc bụng.
Về đến phòng, hai thằng tắm rửa rồi tản bộ ra đường để uống cf….gì thì gì hnay cũng là 1 ngay may mắn khi tìm dc việc làm rồi.
Tối ở TP này hơi sương xuống lạnh lẽo, mờ mịt.Nó cảm thấy sao cái cảnh vật lúc này giống như tương lai của nó quá….Mờ mịt không lối thoát, chẳng thấy chút ánh sáng dẫn đường…Nó vẫn đang mãi mê đi tìm 1 thứ vô hình không có thực.
Trở về phòng, đặt cái lưng đang mõi nhừ vì cả ngày làm nặng…Nó lại nhớ về người ấy, nhớ về câu nói hôm nào….
BMT! Lại 1 ngày tôi đi tìm…..
**********
Chap 4
Mọi việc vẫn sảy ra theo chiều hướng tích cực, nó và thằng Tuấn đã quen với công việc. Giờ đây 2 thằng có thể làm 2 lò được rồi, nhưng vấn đề sấy chuẩn thì chưa dc cho lắm nên vẫn cần sự giúp đỡ của anh C con chủ nhà, người mà đã nhận tụi em làm việc ở chap trước đó.