Rời nhà chú Hải, mình lang thang trên các con đường của TPVT…Và rồi mình ghé vào 1 quán cf ven biển…Ngồi nhấp CF , rít thuốc và suy nghĩ về chuyện chú hải vừa đề cập, cũng như kế hoạch chú vừa nêu ra…
Quả là 1 kế hoạch hay, nhưng k biết liệu đó có phải là trò con tốt thí của chú Hải hay không? liệu mọi việc sẽ xuôn xẻ chứ? hay rồi người ghánh hậu quả chính là gia đình mình…Muôn vàn câu hỏi cứ lẩn vẫn trong đầu…
Haiz, đúng là cái XH đồng tiền, thứ gì cũng có thể trao đổi bằng tiền…Số phận con người cũng chỉ phụ thuộc vào những đồng tiền quyền lực kia…Những con người nhỏ bé đó làm sao chống lại những thế lực sẵn sàng bỏ ra 1 chút tiền để hại những kẻ không cùng chí hướng với mình…
Và rồi cuối cùng mình quyết định sẽ theo kế hoạch của chú Hải đưa ra…Nhưng sẽ có 1 chút thay đổi để đảm bảo an toàn cho người thân của mình…
Sau khi đã tính toán kĩ lưỡng mọi thứ thì việc đầu tiên mình làm là hối thúc phía bên dịch vụ lo chuyện đi nước ngoài của gia đình, yêu cầu họ làm gấp hồ sơ đi định cư cho ba mẹ mình…Chấp nhận thêm 1 ít tiền nữa để chỉ trong 1 tuần là cả nhà có thể an toàn rời khỏi VN.
Tiếp tục thu xếp công việc ổn thỏa, mình có hẹn thằng Tuấn ra uống CF…Mình muốn nhờ nó 1 số việc trong những ngày sắp tới, bởi lẽ ngay lúc này mình k còn dám tin tưởng bất kì 1 ai ngoài thằng Tuấn.
Quán CF buổi tối thật đông đúc và nhộn nhịp, không khí tết vẫn đang tràn đầy trong đất trời, nhưng mình không còn chút cảm hứng nào nữa…Quả thật mọi việc đang đổ ập vào người mình…
Không biết liệu mình có chịu đựng nổi những gì sắp sảy ra hay không nữa?
-Có chuyện gì anh kêu em gấp vậy?
-Mày uống gì kêu đi rồi tao nói cho mà nghe!
Chờ thằng tuấn gọi món xong thì mình mới bắt đầu dặn nó một số thứ, nó cũng tỏ ra khá ngạc nhiên trc những gì mình nói, nhưng mình đã dặn, chỉ nghe và làm theo, đừng thắc mắc, sau này sẽ giải thích sau…nên nó cũng k ý kiến gì…
-Tuần sau ba mẹ sẽ đi ĐM, tao muốn mày giúp tao lo cho ba mẹ lên máy bay an toàn, và 1 chuyện nữa là còn 1 số chuyện tao k sắp xếp kịp mày giúp tao lo ít ngày, có thể nhờ ng mày tin cậy cũng dc…
-Em biết rồi, nhưng có gì mà gấp vậy, ba mẹ đi anh cũng đi mà, anh sợ gì mà phải dặn em kĩ vậy?
-Tao đã nói là đừng thắc mắc sau này sẽ hiểu, giờ tao chỉ tin có mày, và mong mày giúp tao trong thời gian tới thôi…
-rồi, rồi, ok em hứa hết, chuyện gì cũng dc.
-Ok, vậy tao yên tâm rồi. mai mày kêu mấy anh em 3 ngày nữa qua nhà tao ăn tiệc chia tay cả nhà nghen.
-Ok…Mà anh tính đi không báo cho mấy đứa nó hả?
-Uhm, khi nào đi ổn thì trao sẽ giải thích với tụi nó, giờ thì mày đừng nói cho ai biết hết nghen.
-ok, em biết rồi, nhưng hình như tụi nó nghi nghi đó…
-Kệ, nghi thì k sợ, chỉ sợ có ng nói ra thôi.
-Nếu có nói thì má 2 nói chứ ai.
-Uhm, tao cũng sợ vậy đó, nhưng thôi tới đâu tính tới đó.