AVATAR ARMY KPAH NINJA
Cập nhật: 26/07/2015 lúc 13:28.

Biết lúc này có nài nỉ thêm cũng vô ích, kì kèo với gấu thì chỉ có khổ mình hơn thôi, nên em cũng chỉ biết nghe lời nó mà xách con xe máy mượn của thằng bạn lúc sáng để đi dạo loanh quanh 1 vòng dưới cái bầu trời vừa chập tối đang se se lạnh. Bất giác một cơn mưa rào ập đến, em tấp vội vào quán nước mía ven đường trong lúc 2 vợ chồng chủ quán đang loay hoay giăng tấm bạt để phủ khắp 1 lượt bàn ghế cho khỏi ướt, thấy có khách, anh chồng buông vội 1 đầu dây mà niềm nở đón tiếp, nhìn toàn thân một thằng thanh niên còm nhom đang run lên vì mưa ướt và gió biển đang ào ạt thổi, có vẻ thấy thương hoặc cũng có thể vì lười hay sao ấy mà chờ em đã ngồi vào bàn cùng với ly nước mía cạnh bên, anh lấy cả tấm bạt phủ ngang qua luôn đầu em và đống bàn ghế ấy, như thể để che chắn 1 đống gì đấy cấp thiết đang cần nương náu vội cho khỏi ướt vào lúc này . Cái cảm giác như trùm chăn kín mít, rồi lúi cúi kiếm ly nước trước mặt mà hút nó thú vị lắm . Mà từ lúc cha sinh mẹ đẻ tới giờ thì đây cũng là lần đầu tiên em được trải nghiệm cái cảm giác “thư thái” ấy cũng là nhờ bị gái nó đuổi ra khỏi phòng đấy các thím ợ.
Ngồi mò mẫm, cam chịu 1 hồi trong bóng tối tưởng như dài dằng dặc, thì cuối cùng tiếng chuông điện thoại cũng reo lên, là gấu nó gọi. Được lắm con ạ, cuối cùng cũng chịu gọi cho anh mày về, em đứng phắt dậy toan gọi to tính tiền thì hỡi ôi :“ Cái ví !?”….
*********
Chap 18
Nói ra thì cũng chả có việc gì to tát lắm ngoại trừ cái việc là cái ví nó không nằm trong túi quần của em mà lại nằm ở chỗ của con gấu các bác ợ. Số là khi nãy trời sắp mưa nên em cũng nhét vội luôn cái ví với điện thoại vào balo gấu cho nó khỏi ướt mà ngờ đâu lúc sau bị đá thẳng cẳng ra luôn khỏi phòng thì còn hơi sức đâu mà nhớ tới, với cái bộ dạng thất thiểu bước xuống cầu thang thì con gấu nó cũng chỉ kịp gọi với theo để quăng cho em cái điện thoại mà dặn dò : “ Khi nào anh nhá máy thì chú mới được về, biết chưa ?”. Em cũng “Dạ” rõ to mà hùng dũng bước đi theo mệnh lệnh của gấu, và thế là cái ví chứa đựng tất cả tài sản yêu quí nhất của em vẫn còn đang yên vị tại cái nơi mà em đã nhét nó vào ạ. Nghĩ đến đây mà lòng không khỏi ngao ngán, ngỡ như sẽ không có ngày trở về mà đoàn tụ cùng với con gấu hung hãn đang gào thét đợi chờ em từng phút từng giây, mòn mỏi ở khuê phòng, chỉ vì 3 nghìn đồng tiền nước mía mà chắc hẳn giờ đây và cho đến hết những tháng ngày tuổi trẻ còn lại ,em sẽ phải nai lưng ra mà dãi nắng dầm sương, quyết tâm rửa ly để kiếm tiền trả nợ đến cùng. Ôi! Thật là tội nghiệp lắm thay! Nghe em than vãn như vậy thì vợ chồng chị chủ quán tốt bụng cũng mủi lòng thương xót mà ứa nước mắt vì cảm động , đúng là ở hiền gặp lành, chính vì vậy mà em cuối cùng cũng miễn cưỡng được tha đi cùng với một lời thề nguyện sẽ quay trở lại vào một ngày không xa mà thanh toán 3k tiền nước mía ợ.
Về đến cửa phòng, em mới lạnh lùng mà gõ cửa, tâm thần thì cũng không khỏi mà đề cao cảnh giác vì không biết nãy giờ con gấu nó đã bày binh bố trận những gì để đưa mình vào tròng. Rồi “ Cạch” tiếng mở cửa phòng, cánh cửa từ từ hé ra để lộ một khuôn mặt cực kỳ trắng trẻo và thơ ngây đến chết người, cộng với mái tóc đen huyền buông thõng tự nhiên nhìn rất đáng yêu ợ .Em ngây dại 1 hồi mà ngỡ rằng người trong mộng mà em tự tưởng tượng bỗng đâu hiện ra thì gấu nắm lấy tay, kéo em vào phòng và chốt cửa lại. Cơ mà đến lúc này mới cảm thấy bối rối cực kỳ, không biết nói gì làm gì và phải bắt đầu từ đâu vì khác với cái kiểu nam tính thường ngày thì con gấu bằng xương bằng thịt đang đứng trước mặt em hiện giờ lại cứ như là 1 trời một vực, hai má gấu đang ửng hồng vì ngượng, cái mũi nhỏ nhắn xinh xinh phập phồng không ngớt, bờ môi mềm mại đang mím chặt, cộng mới đôi mắt đen lay láy đang thẹn thùng nhìn xinh ơi là xinh. Rồi để phá tan bầu không khí bồi hồi, xúc động lúc ấy, em mới hùng hổ mà la làng, quạc luôn con gấu:
-Tắm gì lâu lắc, đi ăn, đói rồi.
*********
Chap 19
Những tưởng thấy em hổ báo trường mẫu giáo như thế thì con gấu sẽ hoảng sợ mà vâng vâng dạ dạ, van xin rối rít, tự kiểm điểm bản thân ,cơ mà em đã nhầm các thím ợ. Chỉ 1 câu nói của em thôi mà hiệu quả thật không ngờ đến, ví như là sấm rung chớp giật, giông sang bão đến,pháo nổ đì đùng…đủ khiến cho con gấu như bừng tỉnh giấc nồng ,lao vào em mà mặc sức xâu xé, hóa ra vẻ hiền diệu nãy giờ chỉ do mình em tự tưởng tượng mà thành, và chẳng qua là nãy giờ con gấu nó còn chưa kịp động thủ, cái thú tính của nó chỉ giỏi lấp liếm đằng sau cái vẻ đẹp lộng lẫy trời ban kia thôi ợ. Bấy nhiêu thôi cũng đủ khiến em chết không kịp ngáp vì cái tội hí hửng lộng ngôn, múa rìa qua mắt thợ.
-Này, anh không đói nhé, chú tự đi mà ăn một mình, ví chú anh giữ, thế thôi.
Đấy, đấy,các thím có thấu cho em chăng, hóa ra trong lúc lục lọi đồ đạc để đi tắm thì con gấu cũng kịp nhận ra rằng đã vô tình mà đẩy em ra giữa đường trong tình trạng không một xu dính túi, vậy mà nó không thèm gọi điện lấy 1 câu, để giờ đây mà ra vẻ đắc thắng rằng: “ Chị mày biết cả rồi đấy, nãy giờ chắc cũng chỉ biết lang thang đầu đường xó chợ, chứ tiền đâu mà đòi vô quán.” Ôi, có khổ cái thân em không kia chứ…Mà nghĩ lại thì em cũng vì lo cho nó nên mới kêu nó đi ăn vậy thôi, rồi tranh thủ nghĩ ngơi sớm, chứ phần em cũng lưng lửng ăn được nửa bụng ở nhà thằng bạn rồi chứ có nhẽ. Ấy vậy mà, thế éo nào nó cũng bảo là không đói vì trước đó đã nốc đầy bụng lúc còn ở trên tàu rồi các thím ợ.
Sau một hồi thương thảo và phủ quyết cái sự việc đi ăn cho tiết kiệm thì con gấu nó lại chuyển sang mà gạ gẫm, bắt em bật lap, mở phim ma cho nó coi. Tính con này thì lại vốn yếu mà thích đòi ra gió, nhát ma mà lại hay đòi coi phim ma cho bằng bạn bằng bè lắm ợ, nên em cũng chắc mẩm đây chính là cơ hội trời ban, có một không hai để mà dọa dẫm nó cho bỏ tức vì cái tội dám hắt hủi anh nãy giờ như con cún. Nhưng hỡi ôi, lần này nó còn quay em hơn là cái chong chóng nữa ợ, chưa được 1 phút 30 giây thì nó bảo chán, đòi tắt lap đi ngủ, mệt rồi. Thế éo nào nó chỉ nằm có 1 chỗ, bắt em làm thế này thế nọ rồi giờ lại bảo là mệt, có điên không kia chứ, nhưng biết sao được, phải nhẫn nhịn mới là đàn ông chân chính nên em cũng chỉ biết ngoan ngoãn ,răm rắp mà nghe theo.
Và đến giờ phút này thì chuyện gì cần đến cũng phải đến.
**********
Chap 20
Thật tình thì đoạn nhạy cảm này cũng không biết phải viết thế nào cho đúng, nên em có tham khảo một số tác phẩm có cùng cảm xúc mà diễn đạt , mong các bác lượng thứ nếu như cảm thấy lời văn có phần nào trùng khớp ợ.
Một thứ tình cảm gì đó xa xăm bất giác trở nên thân thuộc,như đã quen tự bao giờ, em đưa tay siết chặt lấy người gấu, lần tìm môi gấu trong tiếng nhạc êm đềm đang phát ra từ con lap quen thuộc. Không gian như đông đặc lại, còn đòi hỏi gì hơn ở một nụ hôn sau những chuỗi ngày dài xa cách để rồi tìm thấy nhau. Nhưng nụ hôn ấy không kéo dài vì gấu chưa từng quen với điều đó .Em rời gấu ra, nhìn gương mặt gấu đang ửng hồng, ngượng ngập ,rồi lần nữa kéo gấu lại gần,nhìn vào mắt gấu, mỉm cười.Mọi thứ giờ đã ko còn là khoảng cách. Tay em ôm lấy thân hình nhỏ bé của gấu, chỉ muốn được gần gấu,bên cạnh gấu, muốn gấu thuộc về em mãi mãi, bất chấp cuộc sống sau này có tàn nhẫn đến đâu đi chăng nữa.
Kéo áo gấu xuống khỏi người, em khẽ hôn lên bầu ngực căng tròn, trắng nõn của gấu mà chưa bao giờ em từng có bất cứ ý nghĩ phàm tục nào về cái dục vọng đang nhen nhóm,đẹp và ngọt ngào,em khẽ gọi tên gấu,hai tay gấu ôm siết đầu em khép vào lồng ngực. Và kéo luôn tất cả những gì còn sót lại, em choáng ngộp vì cả thân hình gấu đang hiện ra trước mắt, đẹp đến say lòng người dưới ánh đèn ngủ mờ ảo.
Em vội cởi áo,cuối người xuống hôn lên tất cả những nơi có thể nhìn thấy, mơn trớn, ôm lấy gấu,và nhẹ nhàng, từng chút… từng chút một trên người gấu đều có dấu ấn của đôi môi em. Đôi mắt gấu nhắm nghiền, khẽ cong người chống cự, người gấu run lên mỗi khi em chạm vào nơi nhảy cảm nhất của người con gái. Em mỉm cười nhìn sâu vào đôi mắt gấu,tiếng gấu khe khẽ ngọt ngào.
Em và gấu cuốn lấy nhau trong đam mê và khao khát tình yêu nhưng vẫn dừng lại ở giới hạn vì gấu không muốn, môi em vẫn hôn lên những nơi mà em thích trên người gấu, vòng tay ôm chặt gấu trong lòng. Gấu nhẹ nhàng, ngượng , khẽ nghịch khắp ngực em.
Rồi bịt mắt em lại gấu khẽ cười :
– Anh đừng nhìn chằm chằm như vậy…em ngại…
Gấu kéo cái chăn ở dưới chân phủ lên người 2 đứa rồi rúc vào ngực em mà nằm im, tay em vẫn không chịu buông tha ngực và lần mò khắp lưng gấu cho đến khi tiếng gấu thở đều đều, em cũng từ từ chìm vào giấc ngủ.2h sáng, làn da mát lạnh của gấu, cộng với cái lạnh từ điều hòa phả ra ngoài khiến em khó có thể ngủ tiếp,đành thức nằm ngắm khuôn mặt gấu.Ngẫm nghĩ về những gì gấu đã phải chịu đựng mà lòng không khỏi xót xa.Em cứ lặng yên,ngắm như vậy mãi, chẳng bao giờ chán, người gấu thơm thoang thoảng mùi con gái ,quyến rũ.
– Em yêu anh.Gấu mở mắt ra, khẽ nói.
**********
Chap 21
-Anh biết không, em thích anh từ hồi cấp 1 đấy, lâu, lâu lắm rồi…nhưng hình như chưa bao giờ anh chịu ngó ngàng gì tới em cả !
-Nếu như em chưa bao giờ nói ra thì làm sao anh biết được chứ !? Cơ mà…. hình như cũng có 1 chút xíu ấn tượng, hồi lớp 5, phải không nhỉ ? Cái lần đi ăn sinh nhật ấy,… ha…ha
-Xạo, cái vụ đó là do em kể nên anh mới biết. Chứ vô tâm như anh thì…
-Không, không phải vụ đó, anh với cả mẹ anh cũng còn nhớ thật mà. Có liên quan tới ba em nữa đấy.
Tối hôm đó, lúc mẹ anh tới đón về, thì anh lại mải chơi rượt bắt với tụi nó, lặn mất tăm, ba em phải làm mặt ngầu đi kiếm rồi bắt anh lên xe để mẹ áp tải về. Đi ăn sinh nhật còn bị đuổi về, xấu hổ lắm. Mẹ anh cứ lấy việc đó ra mà trêu ,nên đến tận bây giờ anh vẫn còn nhớ….Mà kể ra thì gia đình chúng mình cũng có duyên đấy chứ, em nhỉ ?
-Thật không? Sao em lại không nhớ gì hết về vụ đó?
-Thì cũng như em vậy thôi? Anh chưa từng nói ra thì làm sao. Nỗi nhục của 2 đứa mình đều có liên quan tới bữa sinh nhật hôm ấy, ngu gì mà kể ra cho người ta biết.
-Em ghét anh. Chuyện gì em cũng kể cho anh nghe hết vậy mà chuyện này anh lại giấu em, chắc chắn là còn nhiều chuyện anh giấu em nữa đúng không?
-Uhm
-Khai ra mau
-Anh yêu em
-Chỉ giỏi lấp liếm, có khai ra không thì bảo?
-Thì anh yêu em
-Gì?
-Anh yêu em…. Anh yêu em….Anh yêu em…. Khai ra nãy giờ rồi còn gì. Sao cứ hỏi hoài ấy nhỉ.
Rồi em lại ôm choàng lấy gấu, không cần phải nói thêm điều gì nữa, lại hòa quyện vào nhau, ngọt ngào và ấm áp.
**********
Chap 22
Em và gấu cứ nằm ôm nhau như vậy trong suốt 2 ngày liên tiếp, đói thì ăn bánh mì ngọt và xúc xích mà gấu mang theo, khát thì uống sữa và nước suối có sẵn trong tủ lạnh. Khái niệm ngày và đêm dường như biến mất , chúng giao hòa, trôi qua thật nhanh, bỏ mặc lại tất cả những bộn bề, lo toan của cuộc sống ở đằng sau cánh cửa phòng đã khép kín. Nhưng chuyện đời nào có ai ngờ được, khi con người ta không còn kiểm soát nổi bản thân mình, cũng là lúc cảm xúc vùng dậy mà che mờ lý trí. Em đã mắc phải một sai lầm không thể nào cứu vãn được trong cuộc đời mình và cũng như là cuộc đời của gấu…
Đêm hôm đó, luôn trong tình trạng cảm thấy trằn trọc và bứt rứt vì phải kiềm chế suốt 2 ngày liền mà không vượt quá giới hạn cuối cùng, em chìm vào giấc ngủ, mơ màng. Chả hiểu thế nào mà lại tưởng tượng ra những điều mà ngay cả bản thân mình cũng không được phép nghĩ đến vì gấu, vì sự tin tưởng của gấu dành cho em, vì những gì mà gấu muốn em giữ lại cho đến ngày 2 đứa thật sự được bên nhau một cách trọn vẹn nhất…. em choàng tỉnh, nhìn sang gấu, vẫn vậy. Gấu đang ngủ say, không có dấu hiệu của sự kháng cự như những gì em đã mơ thấy, nhưng không hiểu sao cảm giác vừa rồi rất thật, khiến em không khỏi lạnh người. Bất giác, nhìn xuống nệm,ngay chỗ gấu nằm, có một vài đốm gì đó nhỏ li ti làm em không khỏi tò mò và tự hỏi, đưa tay chạm vào thì mới biết….là máu.Máu ở trên nệm, máu có cả trên người em, nơi mà em cần phải kiểm tra nhất…. vào lúc ấy. Trời ơi! Là em sai, em đã sai thật rồi. Chính vào giờ phút này,em thật sự không còn tin được vào bản thân mình nữa các thím ợ. Chỉ vì mớ ngủ mà em đã nhẫn tâm cướp đi những gì trinh nguyên nhất của người con gái mình yêu mà không hề hay biết…Thật đáng uất hận, em là một thằng tồi. Những gì 2 đứa em đã ra sức gìn giữ suốt 2 ngày nay, giờ như đổ sông đổ biển. Và chẳng lẽ nào, cái lần đầu tiên của em và gấu lại kết thúc lãng xẹt như vậy trong khi cả 2 đứa còn chưa biết cảm giác bắt đầu từ đâu, và gấu giờ đây còn đang ngủ khì bên cạnh mà chưa hay biết chuyện gì đã xảy ra. Em hận mình, hận mình lắm lắm. Hận vì tất cả những gì mình đã làm và cũng hận luôn vì mình đã làm tất cả mà lại không nhớ được chút gì, một chút cảm giác sung sướng cũng chả còn sót lại chỉ vì cái tật mê ngủ các thím ợ.
Vâng, cái lần đầu tiên của em và gấu đã trải qua như vậy , không êm đềm hay dịu ngọt như biết bao người, mà nó chỉ vụt thoáng qua khiến cho người trong cuộc cũng không khỏi bàng hoàng mà tiếc nuối cho đến hết cuộc đời này. Nhưng đã dám làm thì phải dám nhận mà chịu trách nhiệm,đó mới là tính cách của một người đàn ông chân chính. Nên cũng nói luôn là, đợi sau khi gấu tỉnh dậy, em đã thừa nhận sự thật với gấu ợ, gấu đã khóc rất nhiều… nhiều lắm. Gấu cũng trách em nhiều, nhưng chuyện đã xảy ra thì làm sao có thể thay đổi được, chính vì vậy mà em chỉ còn biết đứng yên đó, mặc tình cho gấu lao vào mà đánh đấm, đá, ngắt, nhéo,cào cấu, cắn xé, cạp…cạp…cạp… ợ
**********
Chap 23
Gấu muốn ngắm biển đêm. Mà cũng phải thôi, đã là một người con được sinh ra tại cái đất này thì dường như tuổi thơ đều gắn liền với biển, lần nào về tới TH mà chẳng phải 1 lần đặt chân xuống bãi biển quê hương, nơi bãi cát vàng còn in đầy dấu chân rộn rã của buổi chiều tàn, nơi từng ngọn sóng xô bờ đầy ngẫu hứng ,được thổi hồn vào từ những cơn gió mặn ùa vang.
Em và gấu cũng vậy, lớn lên ở đây nên 2 đứa cũng đâm ra mà thèm biển. Thèm nhiều, thèm tới mức mà chả kịp suy nghĩ gì, con gấu đã hùng hổ mà lao ra đường gọi ngay 1 chiếc taxi, rồi kéo tuột em vào, bắt phải chạy ngay xuống biển. Nhưng….thế éo nào tiền taxi lại mắc đến vậy, móc ví ra trả mà em thầm kêu khổ, xảy ra cơ sự này thì cũng chỉ vì sáng nay vừa mới phải trả con xe máy cho thằng bạn để nó đi làm nên em còn đang phân vân không biết phải di chuyển xuống biển bằng cái phương tiện gì, thì giờ đây vấn đề đã được giải quyết các bác ợ. Nhìn con gấu cứ hớn ha hớn hở đi cạnh bên mà lòng em ngao ngán, chỉ biết thở dài thườn thượt rồi lầm bầm chửi rủa nó.
Cơ mà cái chuyện quan trọng em cần quan tâm nhất bây giờ thì nó lại xảy ra từ 2 ngày trước, lúc mà em cô đơn 1 mình trú mưa ấy ạ, tức thì em đảo mắt tìm kiếm 1 vòng và chợt nhận ra quán nước mía quen thuộc ở bên kia đường. Chỉ chỉ tay cho con gấu thấy, nó nhìn em gật đầu ra vẻ hiểu ý, thế rồi 2 đứa con nít nắm lấy tay nhau mà tung tăng chạy đi trả nợ. Hai anh chị chủ quán không khỏi ngạc nhiên khi vừa nhìn thấy em và tiếp sau đó là bật cười thành tiếng bởi cái bộ dạng xúm xít mà cảm ơn của con gấu, đã thế nó còn đòi mua thêm 2 ly nước mía nữa ợ . Rồi không dừng lại ở đó nó nhảy sang làm gỏi luôn mấy cái quán đồ nướng vỉa hè với gần mấy chục cây xiên que bao gồm chả ram, “thịt nướng ,thịt nướng và thịt nướng”… Đến lúc này, em mới chợt ra rằng, lí do để thèm biển một cách chân chính nhất của con gấu em là đây các thím ợ. Vâng, em đã lầm…
*********
Chap 24
Nói đi thì cũng phải nói lại, chỉ trừ mỗi cái tội phàm ăn tục uống của con gấu ra thì cơ hồ nó cũng chả có điểm gì tốt đẹp hơn nữa ợ. Có chăng thì con gấu em nó cũng được chút xíu gọi là tinh tế trong chuyện tình cảm, đặc biệt là sau khi ăn nha các thím. Bằng chứng là sau khi đã dứt điểm xong tới cây xiên thịt cuối cùng khiến cho em có thể thở phào nhẹ nhõm thì con gấu em cũng đẹp rạng ngời lên trông thấy, hút hết tất cả mọi ánh nhìn của những người hâm mộ đang ngồi xì xào ở những bàn xung quanh luôn ợ. Mà theo như cái triết lí em đã rút ra được từ những cuộc tình ít ỏi của mình thì lúc đã ăn uống no say thì cũng là lúc mà cảm xúc của con người ta được thăng hoa nhất các thím ợ. Chính vì hiểu được điều đó mà gấu em đã khiến bản thân trở nên yếu đuối hơn bao giờ hết và đó cũng chính là lúc em phải chứng minh tình yêu nồng nàn của mình dành cho gấu.
-Anh ơi, ai biểu anh bắt em ăn nhiều quá làm chi, bây giờ em đứng dậy không nổi luôn đây nè, bắt đền anh đấy! Con gấu nó trở giọng nhõng nhẽo.
Thế éo nào từ nãy tới giờ anh mày ngồi đây nhìn muốn nghẹn cả họng luôn, chứ có nói được câu nào đâu mà mày bảo là bắt mày ăn, định ngồi đấy ăn vạ à với anh à, đừng hòng nhé con, để xem đứa nào mặt dày hơn cho biết. Lòng thầm nghĩ như vậy, cơ mà nhìn con gấu nó bĩu môi thì đáng yêu cực các thím ợ, không đành lòng nên em cũng ráng hạ giọng mà hỏi han:
-Em có sao không vậy? Hay là ngồi nghỉ 1 lúc rồi đi tiếp nhé? Còn sớm mà
-Không
-Chứ sao?
Hỏi xong câu này thì em đã thấy nghi nghi, nghe có vẻ có mùi trap, nhưng hỡi ôi…. biết ra thì đã muộn, con gấu nó được thể bèn tiếp luôn:
-Anh cõng em đi, giống trong phim ấy, như vậy mới lãng mạn.
-Hả? Nghe đến đây là em chết cứng luôn.
-Vậy ….có được không? Người ta nhìn, ngại chết…
-Anh có yêu em không?
Bữa nay nó còn chuyển sang chơi trò hỏi móc họng như vậy nữa, chứ không hùng hổ như mọi ngày các thím ợ. Bị bất ngờ nên em cũng chỉ còn nước ôm hận mà gật đại.
-Ah…uh
-Vậy thì cõng. Nhanh.
Khỏi cần kể thêm thì chắc các thím cũng đoán được kết quả rồi ạ. Và thế là, vác con gấu trên lưng, em lê từng bước chân vững chãi mà rảo bước xuống bãi cát dài dọc bờ biển, đêm trên biển TH thật lặng lẽ, không ồn ào, náo nhiệt như những thành phố biển khác mà em đã từng đi qua. Biển đêm ở quê chỉ có những tiếng thì thầm của gió, của sóng và của cả những đôi lứa yêu nhau, không rõ ràng nhưng hòa quyện thành một.
**********
Chap 25
Sang ngày thứ 3 của kì nghỉ, hôm nay gấu mượn được xe của thằng bạn chung cấp 1 của 2 đứa, nhưng chỉ có mỗi con gấu nó chơi thân vì lí do …..gần nhà, còn em thì từ cái dạo lên cấp 2 coi như là biệt vô âm tín, chả đứa nào còn giữ được liên lạc. Đến nỗi mà em và con gấu học 2 cái lớp sát vách nhau suốt 4 năm học mà còn chưa 1 lần chạm mặt hay biết đến sự tồn tại của nhau các thím ợ. Mà cũng phải thôi, hồi đó em là học sinh gương mẫu nhất xóm cơ mà, làm sao có thể la liếm với cái con mụ gấu học sinh cá biệt cho được. Cơ mà chả hiểu thế nào chứ bây giờ học xong ĐH rồi thì mới thấy mình dốt hơn con gấu nhiều ợ, nghe gấu nó bảo là vì không hứng thú lắm với cái chuyên ngành kế toán đang học nên tầm tầm cũng chỉ được loại khá, rồi vì hứng thú mà nó còn học để lấy thêm cái bằng cao đẳng bên du lịch xong hồi năm 3, nghĩa là học song song 2 trường 1 lúc luôn ý ạ. Kế đến nó lại thi đậu cái văn bằng 2 chuyên ngành quản trị bên trường Thương mại gì gì đó và đang lăm le học tiếp. Nghe nó kể mà em cũng chỉ biết vờ im lặng để lảng đi chứ nó mà bắt mình đem ra so sánh thì chỉ có nước mang nhục.
Thế rồi, 2 đứa quyết định ra thăm mộ của ba và em trai gấu từ sáng sớm, đường ra nghĩa trang cũng tương đối xa nên loay hoay 1 hồi thì cũng gần 10h, đang định quay trở về phòng thì con gấu nó nổi hứng đòi đi chơi xa tiếp ợ. Nghe cũng oải nhưng mà thôi kệ, còn đỡ hơn là về phòng cho con gấu nó hành xác, đã vậy tối qua nó còn nốc cho 1 đống thịt, mà đặc điểm con này là cứ ăn thịt vào là khỏe cực kỳ luôn, trâu bò còn bị nó vật chết được nữa là cái thằng còm nhom như em, chỉ xứng cho nó xỉa răng thôi ạ. Nghĩ đến đây thì em chỉ biết gật đầu lia lịa mà đồng ý rồi nhìn con gấu nó hí hửng lên trông thấy. Sau khi bàn bạc, em bèn chở luôn con gấu đi Mũi Điện giữa trưa nắng gắt theo như ý nguyện. Cơ mà đường thì xa, vừa phải chạy xe ngang qua đèo nên cũng vật vã không ít, nhưng con gấu nhà em được cái chả bao giờ biết từ nan, đã máu thì đừng hỏi bố cháu là ai nên nó ngồi sau mà không ngừng la hét inh ỏi chỉ đường như đúng rồi . Báo hại em suýt tí đi lạc mấy lần, may cũng nhờ bản tính không bao giờ được tin vào đàn bà nó mách bảo nên cuối cùng vẫn đầu xuôi mà đuôi lọt đến được nơi cần đến các thím ợ. Sau khi gửi xe, 2 đứa đi bộ dọc theo con đường mòn hướng ra bờ biển. Điểm đặc biệt của nơi này là ở chỗ “nó vừa giống như một ngọn núi, lại vừa giống một hòn đảo vì có một suối nước ngọt tách núi ra khỏi đất liền, nhưng thực chất nó vẫn là đất liền…” Khung cảnh hiện ra trước mắt đủ để khiến bất cứ ai cũng đều có thể tin rằng mình đang lạc vào một vùng đảo hoang sơ và kì bí .Với bãi cát trắng phau kéo dài thẳng ra biển ,ôm sát vào là bãi đá cheo leo,che khuất xa những bậc thang bằng đá nối đuôi nhau dẫn lên trên mỏm núi. Nơi ngọn hải đăng cao vút đứng sừng sững , là nơi mà làn nước được tắm ánh mặt trời đầu tiên trong ngày – vùng cực đông của tổ quốc . Được đến đây, con gấu ra chiều có vẻ thích thú dữ lắm, lao ngay xuống mép nước mà vọc vọc tung tóe, xong lại chạy ngược lên trên bãi cát ngồi nghịch một hồi, vẽ vời tùm lum rồi cười ha hả. Hai má con gấu ửng hồng vì nắng nóng của buổi trưa xế,mồ hôi thấm li ti trên trán lẫn với những giọt nước biển còn vương vãi. Nhìn nó y như con nít, thương lắm các thím ợ. Bỏ vội balo và áo khoác trên mỏm đá, canh me con gấu đang đứng gần bãi nước, em liền chạy tới mà nhảy tõm vào, nó nhăn mặt vì bị ướt, liếc mắt với vẻ cay cú, con gấu bèn quay sang chộp vội một núm cát còn đang ướt mà ném thẳng vào người em. Hụt….lại ném…lại hụt. Mặt con gấu méo xệch, mếu, chực la làng. Em vội chạy đến để mà trêu nó thì “Pặc”, miệng em toàn là cát trong lúc đang nhe răng ra cười mà không kịp phản ứng. Hóa ra là kế nghi binh của con gấu ợ. Ăn xong quả này thì y như là em tối tăm mặt mũi mà hết đường phản kháng. Đúng là chả nên chọc vào cái ổ kiến lửa này tẹo nào. Giỡn một hồi cũng thấm mệt nên 2 đứa mới đi kiếm chỗ mát để ngồi nghỉ cạnh mấy mỏm đá đặng ăn uống no say thì ngó bộ trời cũng bắt đầu râm, nên em với gấu cũng tranh thủ mà chạy xe về trước khi trời tối luôn các thím ợ.
**********
Chap 26
Thật sự thì em và gấu không hợp nhau các thím ợ . Đó là điều hiển nhiên và dễ thấy nhất ngay sau từ cái buổi đầu tiên hẹn hò đầy trắc trở và gian nan. Mà sau đây, để cho các thím dễ hình dung thì em có thể lấy 1 số ví dụ thế này ợ :
1.Đi dạo :Tối hôm đó em chở gấu đi dạo, cơ mà với bản tính của con gấu thì rất siêng ngồi sau xe ợ, cứ leo lên xe là y như rằng nó muốn em chạy đến tận cùng trái đất luôn hay sao ý, lúc nào nó cũng bảo em phải chạy xe thật chậm để vừa đảm bảo an toàn vừa cho nó có thời gian mà hóng gái, mà nào em có dám đi nhanh, cứ rồ ga từ vận tốc 20 cây số giờ lên được 20,01 thì y như là tan cửa nát nhà luôn ợ. Dưới ánh mắt lượn lờ ngắm đèn đường mà chực chờ gầm rú bắt lỗi của con gấu thì than ôi…em cũng chỉ còn nước mà lờ đờ vác con xe mà chạy còn thua cả xe đạp. Chỉ muốn tấp quách vào cái lề nào ven đường mà ngồi nghỉ, uống nước mát cho xong, nhưng con gấu nào chịu buông tha, nó bắt em lang thang từ con đường này sang con đường nọ, ngã tư này sang ngã tư kia trong đêm tối mịt mờ mà chưa bao giờ có điểm đến.

Truyện Yêu Nhỏ Bạn Thân
Truyện Người Con Gái Anh Không Thể Quên
Truyện Cô Bé Đáng Yêu
Truyện Cho Em Quan Hệ … Để Thay Tiền Học Phí Nhé
Truyện Niềm Hạnh Phúc Của Một Thằng Nghèo
Thế Giới Game Mobile
© 2024 gamevn24h.net