AVATAR ARMY KPAH NINJA
Cập nhật: 09/01/2016 lúc 22:20.

Hai chị em trên con Giấc mơ Chapi ( Cái này không biết chuyện 2 đứa có giống như bài hát này không nhỉ, ở nơi đấy, tôi đã thấy trên đường phố kia, có 2 người , có 2 người xxx…. ) bỏ lại phía sau tất cả mọi thứ, và lúc đó trái tim e đập dồn dập, cũng chẳng biết mình làm sao nữa. Cái nắng mùa hè đốt cháy mọi thứ nó gặp phải, lúc này cũng gần trưa rồi. Trong đầu em lúc này cũng chẳng nghĩ được gì nhiều, cứ phóng xe thôi, nhưng e đi chậm, rất chậm để hưởng thụ cái cảm giác được 1 người con gái ôm mình, có chút gì đó vừa thân thương , vừa xa lạ.
C: E nè! Cho chị ra chỗ xyz abc được không e ?
E: Vâng, mà chị ra đó làm gì vậy ? ( éo hiểu sao hết câu rồi hay sao mà em hỏi câu này, tự nhiên quan tâm chuyện đó làm gì vậy ?)
C: Qua công ty chị mà, chị giải quyết chút việc, à em đợi chị xíu nhé, xong chị em mình đi ăn nha, cũng trưa rồi mà.
Em thì ok thôi, cũng hơi ngại các bác ạ, lần đầu tiên con gái mời mình đi ăn chứ, với lại bây giờ mà về luôn kiểu gì mấy thằng cờ tó nó cũng cười đểu bảo e là thằng xe ôm thì chết, éo giấu mặt vào đâu được. Thôi thì cứ liều ăn được nhiều, đâm lao thì phải theo lao thôi.
E: Vâng, mà từ đây tới cty chị cũng xa lắm đấy, chị như vậy không ổn đâu.
Thế là e dừng xe , cởi luôn cái áo công nhân bên ngoài mà em mặc ra ( e mặc 2 áo nhé với lại bọn em không phải làm nhiều nên áo không bị bẩn nhé, với may vãi là hôm trước e vừa giặt, hôm đó sao tự nhiên con bé phòng trên k cất lọ nước xả vải, oimeoi, thế thì em phải dùng không nó phí chứ, có đúng không các thím ) tay em nhẹ khoác áo lên người cho chị trong ánh mắt ngỡ ngàng của chị, chị chỉ ấp úng được vài câu và em thấy trên đôi má ửng hông kia lấm tấm chút mồ hôi, trông chị lúc này thật đẹp, thật long lanh và quyến rũ.
C: Đ làm gì vậy???????
E: Trời nắng quá, chị mặc thế cháy hết da chứ bộ ( E thấy con gái mà bị bắt nắng thì về khóc thét mấy hôm chứ chả đùa, chả biết như thế là mình tâm lý hay gì gì , chứ mình cũng không đành lòng thấy chị bị nắng như vậy. Mình điên cmnr, mặc cái áo phông này về khác éo gì bao thanh thiên đâu ).
C: Chị cảm ơn nha ! ( có vẻ xúc động, mắt chị rưng rưng, chả biết do nóng hay sao mà vậy )
E: À mà sao chị biết tên em hay vậy ?
C: Thì chị nhìn cái thẻ sinh viên trên ngực em í !
Ohhhh, Thế rồi mình lại leo lên xe không chậm trễ, mình cố phóng một mạch tới cty chị chứ đi chậm mà chắc như khi nãy có mà em cháy hết da lên mất, cũng chẳng kịp hỏi tên chị, trong đầu miên man nghĩ ra một cái viễn tưởng lãng mạn vãi, éo ngời bây giờ nó thành sự thật các thím ạ . Mà đầu óc em cũng mông lung chả hiểu sao một cô tiểu thư như thế lại k ra bắt taxi đi cho sướng mà bắt tội em như thế này ( huhu hay là chị lừa bán mình sang Trung Quốc thì hết đường về quê nội) . Nắng quá, chị gục nhẹ đầu vào vai mình, ôi mát thế, da con gái sao mát vậy nhỉ, cái này em hi vọng có thánh nào rảnh thì giành thời gian nghiên cứu nhé. Đường phố ồn ào thế mà trong lòng em thật bình yên, cảm giác thân quen thế này e thích chị rồi chứ éo đùa đâu ( cái này là tình yêu thiên lôi đấy ).
Tới công ty , chị kêu mình vào cùng rồi đợi chị, mình thì đã nghiện mà còn ngại xin phép được ngồi ngoài đợi chị, thế là e phóng ngay quán trà đá vỉa hè, còn chị thì bước vào cty với ánh mắt bao người ngước nhìn, chả là trong mặc váy , ngoài mặc áo công nhân với lại chị xênh như thế cơ mà, không nhìn mới lạ, mà e thấy ai gặp chị cũng chào, chả biết bà này làm gì mà ai cũng chào vậy ta. Thôi kệ, nóng này làm cốc trà đá giải nhiệt đã.
E: Cô ơi quán mình có sting đỏ không ạ? ( E thích loại này nha )
Cô chủ quán : Có ( bà nhanh tay đưa cho e chai sting với 1 chiếc cốc đã có sẵn đá bên trong)
E: Dạ, thế thôi, con tưởng không có, cô cho con ly trà đá nhé .
Cô chủ quán : …. ( Mày troll chụy à)
Trời nóng được giải nhiệt bằng ly trà mà sướng cả người , trong lúc ngồi đợi lôi con điện thoại nokia thần thánh ra ( e có 1 con sky nữa, nhưng đi thực tập mang con thần thánh cho tiện ) 1 tin nhắn, chả có nhẽ lại có em nào nhắn tin cho mình ( ngon, cả tháng điện thoại em để mốc ra chỉ để báo thức và xem giờ thôi)
Tnhắn : Đm, về nhanh lát thầy qua kiểm tra rồi đi ăn với thầy đó con.
Thôi chết, thầy xuống mà em không ở đó thì xác cmn định đi, giờ về thì cũng không xong .Alo ngay cho thằng bạn, trình bày lý do xyz thế rồi nó cũng xuôi mà giúp mình, may mà em dẻo miệng chút không bọn này nó cho ăn hành rồi cũng nên .
Đợi chị cũng hơn nửa canh giờ , em cũng đốt mất 2 cốc trà đá mà chả thấy bóng dáng chị đâu, hay cho mình leo cây rồi, thế thì xác cmn định đi. Đang tính phủi đít ra về thì chị bước ra cổng, vẫn cái áo của em trên người, em vội thanh toán tiền , 10k các thím ạ, đắt voãi , chắc bà chủ quán tức mình lúc nãy troll đây mà. Ai bảo mình nghịch ngu, ráng mà chịu chứ kêu ca cái nỗi gì.
Qua gặp chị, chị kêu mình đợi chị vào đây chút… đậu phộng, lại đợi, nắng nôi này mà chờ đợi thì mệt lắm . Hóa ra chị vào cây ATM ngay cổng cty rút tiền. À, chắc tại lúc mang xe vào sửa không mang theo tiền mặt nên không bắt taxi được đây mà, nhìn cái mặt chị lúc ấy tội tội làm sao ấy. Thế mình mới có cơ hội được lai chị chứ….
C: E thích ăn gì nào , chị mời !
Em thì cái gì cũng được thôi, nhưng không biết chị tiểu thư như thế chắc phải vào nhà hàng cũng nên !!!!!
E: Ăn gì cũng được chị ạ !
C: Thế ăn bún chả nha, món này chị thích nhất đó , chị biết quán này ngon lắm .
Oimeoi, cứ tưởng là bà cô này phải ăn cái gì chứ, kể ra như vậy cũng dễ nuôi nhỉ. Xe mình dừng ngay quán bún chả , cái biển to tướng đập thẳng vào mặt, quán này khá rộng, sạch sẽ và có cả phòng Vip nữa các thím ạ .Chưa kịp xuống xe thì một thằng trạc tuổi mình chạy nhanh ra dắt xe ( ông làm như kiểu xe của ông không bằng ấy, đợi tôi xuống xe đã ). Bà chủ quán nhìn 2 chị em như hốt được vàng,
Bà chủ : L à, vào phòng Vip như mọi lần nhé con.
C: Vâng, cho con 2 suất nhé ! ( kèm theo nụ cười tỏa nắng , tim em muốn rơi ra luôn các thím ợ)
Bà chủ : Thế kia là ai vậy L, giới thiệu cô coi nào .
E thì đang loay hoay chẳng biết trả lời sao thì chị nói ngay….
C: à , bạn con mà cô.
Bà chủ : Người yêu hả, chuẩn bị cho cô ăn cỗ nhé con !
Chị chỉ tủm tỉm cười , rồi 2 chị em cùng nhau vào phòng ( phòng ăn nhé, k phải nhà nghỉ đâu các thím đừng nghĩ lung tung ), phòng có điều hòa có khác, vào cái sướng hết cả người, mà em còn phân vân không hiểu sao bà chủ quán này nhiều chuyện thế không biết, hay chị là khách quen nên thế, chắc thế rồi, thôi kệ đi, quan tâm làm gì .
Xung quanh cũng khá nhiều người đang ăn, e và chị chọn một góc bàn nơi gần cửa kính, nhìn xuống con đường tấp nập phía dưới mà lòng bâng quơ. Nhìn chị có chút đượm buồn trên khuôn mặt, chắc đang suy tư, thế em cắt ngay dòng suy nghĩ của chị…
E: Chị nè, chị hay tới đây ăn lắm à ? ( Cái này không hỏi cũng biết mà, chị bảo quán quen mà, sao tôi ngu thế nhỉ)
C: Uhm, đây là quán của cô chị mà. ( ôi, thì ra thế, bảo sao bà chủ quán nói chuyện thân mật vậy )
Chị thở dài , khuôn mặt vui tươi không còn, nhưng nhìn chị xynh lắm chị ơi, đôi mắt trĩu buồn, mình biết chị đang có tâm sự nên cũng không dám hỏi, nếu chị không muốn nói thì mình cũng không nên hỏi làm gì.
Chị cầm cốc nước lên uống một ngụm nhỏ, rồi lại nhìn ra xa xăm, đôi tay nhỏ bé xynh xắn như búp bê , móng tay của chị được chăm chuốt kĩ càng và em thấy trên tay phải có cái nhẫn cưới thì phải nhưng mà nhẫn có vẻ cũ , và cũng không có gì đặc biệt cho lắm ( Chắc có lẽ chị chuẩn bị lấy chồng rồi, thôi mình cũng không nên xen quá nhiều vào chuyện của người ta làm gì cả, ăn đã rồi tính sau )
C: Ngày trước , hồi cấp 3 chị và anh ấy thường tới đây ăn, chẳng hiểu sao bây giờ bao nhiêu kỉ niệm lại ùa về .
Chị nói mà dòng nước mắt lăn dài trên má, đôi tay nhỏ bé kia vẫn ôm lấy cốc nước , trong em cũng có chút lúng túng ,đã bao giờ e thấy con gái khóc đâu, cũng không biết dỗ dành như thế nào nữa , sẵn có mấy cái khăn giấy trước mặt, em cũng galăng phết đấy chứ, đưa chị lau nước mắt và cũng không dám nhiều lời chen ngang cảm xúc của chị, có lẽ cứ như thế sẽ tốt hơn.
Tới lúc này thằng em bên dưới cứ ngo ngoe lên, chả là lúc nãy làm 2 ly trà đá mà, thôi xin phép chị vào thăm bác Cường cái. Cái nhà vệ sinh cũng to chứ bộ, định rút con 110i thần thánh ra làm kiểu tự sướng rồi up lên Fb cho nó nóng ( đùa thế chứ em không phải trẻ trâu đâu các thím ạ)
Giải quyết xong thằng em thấy thoải mái cả người, tinh thần minh mẫn hẳn, ra thì bà chủ đã mang bún chả lên từ bao giờ rồi ấy. Còn chị thì vẫn nhìn xa xăm và đôi mắt ướt lệ, chả hiểu có chuyện gì, hay là sắp cưới rồi không được quẩy nên thế nhể . Thôi thì mình cũng chẳng lo được nhiều, ăn nhanh rồi lượn cho khỏi nắng, chứ trời nắng cứ vật vờ thế này mệt lắm em không chịu được. Lấy sức tối về còn gánh tạ cho mấy thằng tó nữa chứ.
C: E giống anh ấy lắm Đ à ?
Em thì há hốc mồn ra chả hiểu sao ?
E: Ai vậy chị ?
C:… Người yêu cũ của chị !
Chả có nhẽ, ngày xưa trước khi có em, bố em lại vui chơi ra sản phẩm ( bố em cũng có thời gian làm bên dầu khí trong Vũng Tàu, nhưng ngày ấy ông rượu chè bết bát rồi cũng tay nải về quê chứ không bây giờ cũng chẳng có em đâu các bác nhỉ ) , hay là ông anh cùng cha khác mẹ của mình , nghi lắm , nhưng chắc khả năng này không phải đâu.
E: ?????? Sao chị lại buồn vậy ????
C: …
Giọt nước mắt lại lăn dài trên đôi má của chị, éo biết em làm cái gì sai mà chị lại khóc vậy, đúng là dây vào gái là không tốt mà, nhìn bát bún chả, đói mà chả dám ăn, may sáng nay cũng làm 5k xôi chứ không bây giờ bụng nó biểu tình rồi……..
Tạm tới đây thôi nhé các thím, em nghĩ chút xíu rồi chuẩn bị ra sân bay đón gấu em đây. Giờ lại cuốc qua bên chú mượn xe, hôm nay Chủ Nhật chắc không tắc đường đâu nhỉ.
***************
Chap 4
Chả là vừa đi đón gấu về, mệt nhưng mà vui lắm các thím ạ, thế nên em làm ngay cái chap mới cho nó nóng, với có khi một hai hôm nữa em không ra được chap đâu, còn phải đưa gấu đi chơi , làm đồ án nữa chứ ( có thím nào bảo qua đồ án thì cũng mất gấu, cái này em không tin đâu , đừng có troll em ) . Quốc khánh mà, chắc em cũng được nghỉ việc type cho các bác chứ nhỉ .
Tới sân bay, e và T( em trai của gấu e, như giới thiệu ở chap 2 nhé ) thằng em đánh hẳn con oto đi chở hành lý cho chị mới oai, còn em gửi xe xong cùng nó đứng đợi. Khái lược qua về T chút xíu , đập choai ( chắc đập choai ngang em thôi , các thím cứ kệ để em ảo tưởng sức mạnh 1 chút ) ,cao ráo, cao hơn em là cái chắc, nhưng mà thằng bé là đồ đệ của em . Đợt quen L rồi cũng tới nhà chơi mấy lần, thấy ông em loay hoay đánh đế chế ( trình còn gà lắm ) thế là e rủ solo ( biết trước là mình thắng cmnr nhưng cứ gạ ) , ông em bị lừa kèo, thua 6-0 không gỡ , thế là nhận em là sư phụ ngay, hehe.
T: Chả hiểu chị nghĩ cái gì mà bắt cả 2 anh em tới đón anh nhỉ ?
E: Cái này a cũng chịu, chị em mà e còn không biết sao lại hỏi anh ?
T: Thì không phải 2 người yêu nhau sao ?
E:……
Thế rồi L cũng ra, tay kéo theo vali hành lý, chắc toàn quần áo với són phân đây mà, lạ gì nữa chứ. Trông hôm nay teen gớn, quần đùi ngắn hết cmn cỡ luôn, chân dài và thẳng như cái sào ấy, với hôm nay L đi đôi giày thể thao xinh xinh màu đỏ. Đệch, người yêu mình đây sao, hôm nay sao teen quá thể vậy, sexy nữa. Em nở nụ cười từ xa chào L, L mỉn cười đáp lại, còn thằng em đứng cạnh thì như bị hành xác ấy ( đúng rồi còn gì, chủ nhật đáng lẽ ra chú được đi chơi với gấu, ai lại bị bà chị kêu ra khuôn đồ, rõ khổ ).
E: Chị mệt không ? ( Xưng hô trước mặt thằng em chứ kêu anh em thì ngại chết )
C: Mệt …… ( kèm theo ánh mắt đầy căm phẫn với em, dự là sắp có biến rồi )
C: T nè, mang hành lý chị về, chị đi với anh Đ lát về sau nha ! ( Nói xong là vút vali hành lý đó, chạy lại quàng tay kéo em đi, trong ánh mắt bàng hoàng của thằng em. Biết là nhớ rồi mà, có nhất thiết phải vậy hông ? )
T: Ơ….. ( thằng bé mặt đần thối ra một lúc ấy chứ chẳng đùa )
Ôi lâu lắm rồi mới được có cảm giác này, chị ghé nhỏ vào tai mình thì thầm
C: Vừa nãy ai kêu tôi là chị vậy ?
E: À, a gặp người quen, đi ngay sau em , chào một tiếng thôi mà, không có gì đâu…
C: Thật không đó, nói dối đừng trách em nha !
E: Thật……….
Thế rồi cả 2 ra lấy xe và vi vu trên đường về nhà, chị ngồi sau ôm mình, trong lòng mình thật xao xuyến, trông chị lúc này chẳng giống một người đã đi làm rồi , một người đã trải qua bao nhiêu đau khổ, lúc này với mình chị như một đứa con nít mới lớn vậy . Cũng có thể 6 năm rồi chị không được yêu thương như vậy, bên chị sao em cảm thấy bình yên thế, mọi âu lo đều tan biến, chặng đường về nhà có chị thật gần, em muốn nó xa hơn, xa hơn……
.
.
.
.
Nhìn xuống bát bún chả mà em không cầm được nước mắt, khóe mắt cay cay không biết có phải do khói hun chả không, mà phòng này làm gì có khói cơ chứ, phòng có điều hòa cơ mà, thôi húp tạm cốc nước cầm hơi rồi tính tiếp vậy.
Được một lát chị nhẹ nhàng lấy khăn lau khô nước mắt, đôi mắt đầy quyến rũ khi nãy giờ thật lung linh, đôi mi cong dài ( cái này chắc không phải là mi giả rồi ) ánh mắt chị hút hồn khiến con tim em thổn thức, sâu trong đôi mắt kia là một tâm hồn yếu đuối , lạc lối và đau thương.
C: Chị xin lỗi, thôi ăn đi e ?
E: Không, em mới là người xin lỗi, chắc tại em gợi nhớ về kỉ niệm không vui của chị nên làm chị buồn.
E: Chị đừng buồn nữa nhé !
C: Hihi ( Vừa khóc xong đã cười ngay lấy được, con gái mà, lúc nắng lúc mưa biết đâu mà chiều được chứ )
Thế rồi 2 chị em ăn ngon lành xong tô bún chả, ( công nhận ở đây làm ngon thật, có hương vị riêng mà em chưa thấy quán nào có , em cũng sành ăn lắm chứ bộ ) . Dắt chiếc xe xuống đường, mặt đường bỏng ran, hơi nóng xông thẳng lên làm em tí xỉu, tại vừa ngồi điều hòa mát rượi ra trời nóng nên nó thế, 2 chân đứng tấn, trọng tâm dồn xuống , may mà mình có tí vó nếu không toi mất tiêu rồi ….
E: Mình đi đâu bây giờ vậy chị ?
C: Hôm nay chị cũng không bận, mình đi xem phim đi.
Nói thật với các thím chứ phim em xem khá nhiều rồi, từ thể loại kinh điển, hình sự , phóng sự, nhiễu sự …. Tới các bộ phim nước ngoài như pỏn, Japan Anti Virút , hay chèo tuồng, kịch cải lương, toàn xem trên máy tính thôi, chứ đã biết cái rạp xi nhê ( rạp chiếu phim ) hình thù nó như thế nào đâu, thôi thì cứ đi mở rộng tầm mắt vậy, đằng nào về giờ cũng chẳng làm gì, để mấy thằng bạn nó thực tập thôi, coi như hôm nay đi chơi vậy .
E: Vâng.
Thế rồi 2 chị em chọn mãi được bộ phim tình cảm , ngồi xem mà thấy đôi nào cũng sướt mướt, có bé thấy diễn viên chính chết mà gào lên thảm thiết, nghe mà sợ, nhập vai quá cơ. Mình ghé qua bên chị, thấy đôi mắt chị long lanh như giọt sương sớm, 2 dòng lệ tuôn rơi trên đôi má ửng hồng … ( chắc chị nhập tâm vào câu chuyện quá mà, mà cũng có thể đó chính là cuộc đời của chị thì sao ai mà biết được) .Mình cũng không hay xem những bộ phim như thế, yêu nhau rồi cuối cùng lại không được ở bên nhau ( do chàng hoặc nàng bị bệnh mà chết ), nhưng những bộ phim thế này lại lấy được nước mắt của khá nhiều người, cũng có thể rằng đó không chỉ là hoàn cảnh trong phim mà phải chăng nó là câu chuyện của mỗi người xem, cách họ cảm nhận… Câu chuyện được chau chuốt từng chút một, đâu có như mấy phim Japan Anti Virut, không cần quá nhiều nhân vật, trang phục giản đơn ( cái này tự hiểu nha ) , lời thoại không cần trau chuốt ( có khi còn chả biết nói tiếng gì ấy chớ ), ngôn từ giản dị đời thường, dàn diễn viên quen thuộc, ấy vậy mà cũng lấy không ít nước mắt của các thanh niên nhỉ ?????? Cái này em nói sai chặt đầu e đuê !!!!!!!!!!!!!
***************
Chap 5
Tối nay đang định đưa gấu đi chơi thì trời đổ mưa, thế thôi ngồi nhà type chap mới cho các thím. Với em thấy câu chuyện của mình cũng nhận được khá nhiều sự quan tâm của mọi người, em xin chân thành cảm ơn các thím đã giành thời gian quý báu của mình để đọc tâm sự của em, cũng chúc các thím có ngày lễ vui vẻ và hạnh phúc bên gia đình và người thân !

Đang tới đoạn em phân tích về sự khác nhau giữa phim Hàn Quốc và Nhật Bản thì phải, em rv tiếp cho các thím đây…
.
.
.
Lần đầu tiên em và chị gặp mặt mà phải chứng kiến 2 lần chị khóc, chả hiểu có phải mình là ngôi sao chổi của chị không nữa, gặp mình là khóc hoài à. Từ giữa phim đổ đi tới lúc gần hết phim, đôi mắt chị không ngừng tuôn lệ, em thì cũng không mang theo cái khăn giấy nào để chị lau nước mắt cả, chỉ thấy thỉnh thoảng chị lấy tay gạt nhẹ nước mắt trên gò má đáng yêu kia thôi. Thực ra em cũng không thích xem thể loại phim này cho lắm ,ngồi nhìn xung quanh thấy một bé ôm cả bịch giấy , vừa khóc vừa lấy giấy ra lau. Oimeoi, đi xem phim chuẩn bị chu đáo quá nha, thế em mon men lại gần, xin được mấy tờ , giấy này đúng là thơm thật, không giống mấy loại giấy vệ sinh em hay dùng ( có hơn 20k một bịch dùng xem JAV, tại thằng nhỏ nó cứ khóc khi xem phim ấy, biết làm sao được ) . Chị quá tập trung vào bộ phim, hình như chị đang sống trong bộ phim đó thì phải, đôi mắt đỏ hoe tuôn lệ, e nhẹ nhàng lấy giấy thấm nhẹ nước mắt trên má chị, chút một chút một. Chị vội vàng quay sang nhìn em, đôi mắt đẫm lệ nhìn thẳng vào mắt em, 2 con người đang trao cho nhau những ánh mắt trìu mến, miệng chị lẩm bẩm những câu không thành lời…
C: Caaaa cảm ơnn !
Thực sự mà nói em cũng chẳng hiểu em đang làm cái gì, xem vào ngay giữa dòng cảm xúc, cắt đứt những dòng suy nghĩ của người khác, mà đó lại là một cô gái tâm hồn đầy nhậy cảm, lúc này em chỉ biết trái tim mình đang thổn thức, đang được yêu thương vỗ về, lần đầu tiên em biết quan tâm tới một người con gái là như thế nào. Tay chị nhẹ đưa lên cầm chiếc khăn giấy, bàn tay mền mại chạm nhẹ vào tay em, 2 cơ thể động chạm nhau, cảm xúc vui , buồn đan xen lẫn lộn, trong đầu em trống rỗng và hình ảnh của chị bắt đầu xuất hiện thật nhiều, thật nhiều trong tâm trí em. Em rụt tay mình lại như phản xạ tự nhiên, chị vẫn nhìn em với ánh mắt trìu mến, không chút phản xạ. Em nhìn thấy trong đôi mắt kia dường như sáng lên một tia hi vọng , một điều gì đó mà chị mới nhận ra, nó thật lớn lao. Em lại nhẹ nhàng lau những giọt nước mắt của chị , từng giọt nước long lanh như tâm hồn trong trắng của chị, đôi mắt kia bây giờ không còn ngấn lệ. Đối với em lúc này, chẳng có từ ngữ nào có thể diễn tả được cảm xúc của em, và của chị….
Chị nhẹ nhàng tựa đầu vào vai em, làn da mát rượu chạm vào cơ thể em, em có thể cảm nhận được trái tim kia đang nguội lạnh, và dường như nó bắt đầu ấm dần lên. Mọi thứ diễn ra quá nhanh quá nguy hiểm ( Fast and Furious ), em chẳng thể làm nổi điều gì ngoài việc cho chị mượn bờ vai của mình, chị không còn khóc nữa, cả hai ngồi im lặng thật lâu cho tới khi mọi người ra về hết, dường như chị vẫn muốn ở lại, vẫn muốn được tựa đầu vào em và mặc kệ cho thời gian trôi…..
Bước ra khỏi rạp phim, trong lòng em cảm xúc đan xen lẫn lộn, mọi thứ đang đảo ngược hoàn toàn. Bình thường giờ này em đang vi vu phóng thẳng lên cầu Vĩnh Tuy ngồi hóng gió, nhìn dòng người xô bồ tấp nập lướt qua… Nhưng bây giờ em chỉ muốn được ngồi lại với chị, được ngắm chị, được quan tâm, em nghĩ mình thật khờ, 2 con người vừa gặp nhau, 2 hoàn cảnh khác nhau và hơn thế nữa em đâu có là gì của chị đâu, bạn à, em trai à, hay người yêu…. Tất cả đều không phải, chẳng qua em là một người mà chị nhờ giúp đỡ, như 2 người xa lạ đi ngang qua nhau mà thôi.
Tới lúc này 2 người 2 dòng suy nghĩ và tâm trạng khác nhau, thôi đưa chị về rồi tính sau. Chị ngồi lên xe, dường như em và chị có chút khoảng cách gì đó, không giống như lúc trước 2 chị em còn thân mật, lúc này cả 2 đều rất khó để cởi mở lòng mình hay ít ra là nói một câu để xua tan không khí im lặng đầy đáng sợ này. Lên xe, em cứ đi, em chẳng biết sẽ đi về đâu vì em đâu có biết nhà chị ở đâu, thế rồi một mạch em phóng thẳng ra Hồ Tây ngồi hóng gió, ngắm hoàng hôn xuống ( người ta nói rằng, được cùng người mình yêu thương ngắm hoàng hôn thật là tuyệt, đó là khoảnh khắc giao nhau giữa ngày và đêm, là khoảnh khắc giữa sống và chết, lúc đó con người mới biết trân trọng cuộc sống này hơn). Cả hai người chen vào giữa dòng người tấp nập, tiếng còi xe inh ỏi, nhưng em và chị lúc này là sự im lặng đến chết người. Em suy nghĩ bâng quơ, chẳng hiểu sao mình lại dây vào chuyện này, rồi đột nhiên vòng tay chị choàng qua người em, chị nhẹ gục đầu vào em, ôi, em không biết chuyện gì đang diễn ra nữa, mọi thứ quá khác so với những suy tư trong đầu em, chị cứ thế ôm thật chặt , em có thể cảm nhận được nhịp đập con tim của chị, cảm nhận được hơi thở ấm áp kia, dường như trái tim đó đang loạn nhịp…
Ra Hồ Tây, mặt nước gợn từng cơn sóng nhẹ, cơn gió nhẹ nhàng lướt qua xua tan cái mùa hè oi ả và cũng xua tan những suy nghĩ bộn bề trong em, 2 người nhìn về xa xa nơi mặt trời đang lặn, cả 2 chẳng thể nói nên lời, tốt nhất im lặng và lắng nghe cảm xúc từ trái tim sẽ tốt hơn. Nhìn chị lúc này thật đẹp, làn gió nhẹ nhàng thổi qua chiếc váy chị đang mặc ( các thím đừng suy diễn linh tinh nha ), đôi môi ửng hồng trong những tia nắng cuối cùng phía chân trời xa xôi, mái tóc chị bồng bềnh trong nắng và gió, tạo hóa ban tặng cho chị khuôn mặt dễ thương, ban tặng cho chị mọi thứ mà nhiều người ao ước, mà sao chị tôi buồn vậy………..
C: Chị xin lỗi nhé !
E: Chị đâu có lỗi gì đâu?
C: Chị làm phiền em quá mà….
E: Không có gì mà chị, sao trông chị tâm trạng thế ?
C:…..
Chị thở dài một cái rồi nhìn tiếp về phía xa xăm, nơi đó có gì vậy chị, có cái gì khiến chị buồn, nhớ nhung …
C: Xa xa kia là thiên đường phải không em, nó thật đẹp !
E:… Vâng, đẹp giống chị vậy !
C:……
Cả 2 lặng người trước câu nói của em, em cũng chẳng hiểu sao mình có thể nói ra được những điều như thế nữa, có lẽ mình thích chị thật rồi, chỉ với chút thời gian ngắn ngủi được bên chị , nhưng dường như trái tim mình và chị đang cảm nhận được nhau, dường như trong trái tim kia đang trỗi dậy cảm xúc và có điều gì đó chôn giấu bao năm ….
C: Ước gì chị có thể tới thiên đường kia nhỉ ?
***************
Chap 6
Linh ơi nhìn kìa Hà Nội đã vào thu.
Từng con đường trải dài hương hoa sữa.

Hà Nội mùa này lắm những cơn mưa…. Cơn mưa đầu Thu có chút se lạnh , giá như lúc này được ôm Linh trong vòng tay, cùng nhau ngắm nhìn đường phố khi cơn mưa tới, chỉ cần thế thôi là em thấy hạnh phúc lắm rồi.
.
.
.
Chiều Hồ Tây thật đẹp, và chị cũng vậy , thật đẹp trong mắt em. Cơn mưa đầu hạ chợt tới, mây đen kèo ùn ùn từ đâu tới, không khí trở nên mát mẻ hơn, nhưng hình như chị đang lạnh thì phải, cơn gió nhẹ thoảng qua nhưng từng đó cũng đủ để chị phải run lên. Em nhẹ nhàng vòng tay qua người chị, kéo sát chị lại người em , truyền cho chị chút hơi ấm của mình, có thể lúc này chị đang cần một chỗ dựa thật vững trãi để bước qua những sóng gió của cuộc đời này… Chị khẽ nhìn em và cười, ánh mắt ấy có lẽ cả đời này em không thể quên được, rồi chị lại nhìn xa xăm và hát vu vơ…
C: Em hỏi anh có bao giờ con sông kia thôi ngừng trôi… anh trả lời em rằng một ngày nắng hạn sông sẽ cạn khô..
Em hỏi anh có bao giờ anh thôi không còn yêu em…. Anh trả lời em rằng , cuộc tình chúng mình không bao giờ tan …….. Em hỏi anh có khi nào đám mây kia thôi ngừng bay… (Chị hát thật hay hơn cả Lệ Quyên ấy chứ , thật tình cảm, giọng hát nhẹ nhàng êm ái, đây là lần đầu tiên có người con gái hát cho em nghe, và em thấy nó hay như vậy, lời hát của chị đã chạm vào tận trái tim em).
E: Mây ngừng bay, khi mưa tới bất chợt ………. ( Bài này là bải tủ của em roài )
E: Mưa rồi, mình về thôi chị ! (Lúc này từng hạt mưa tí tách rơi, gió cũng bắt đầu mạnh và dòng người hối hả đang chạy trốn cơn mưa đầu hè, chỉ còn 2 chị em vẫn đứng đó, cùng nhau nhìn về phía xa xăm. Em là em muốn về lắm rồi đấy các thím ạ )
C: Chị muốn tắm mưa, lâu lắm rồi…
E: Vâng (Chị có hâm không, về ốm ai chăm, chị thì có bme chăm, em mà ốm liệt ra đấy có tới tuần sau mới có người tìm thấy xác , thôi kệ đi, chiều chị vậy, tự nhiên em rước cái khổ vào người )
Chị nhẹ ngục đầu vào ngực em, dang nhẹ cánh tay ra đón những hạt mưa đầu hạ, lộp bộp, lộp bộp .Em thì thấy chẳng có gì thú vị ngoài việc được ôm chị thôi, cái thằng thanh niên 22 năm trời chưa biết hơi gái nó là cái gì ( mấy thằng bạn em nó bảo, có hơi gái vào là thành người khác ngay, mà em có biết hơi gái là cái gì đâu.) , cứ ôm chị thế này cũng thích. Ông trời ơi, mưa to nữa đuê……..
Đoàng ! Tiếng sét xé ngang bầu trời ( em chỉ muốn mưa to thôi mà, có nhất thiết phải hoành tráng như thế không ? )
Trên mặt hồ mưa trắng xóa, mưa bắt đầu nặng hạt, hạt mưa như những viên đạn đâm xuyên vào rát hết da em. Chị thì gục hẳn người vào em, chị như đang sợ hãi điều gì đó, chị run lên vì lạnh, vì sợ . Tóc chị ướt đẫm nước mưa, từng giòng nước chảy dài trên má, rồi xuống ngực, chiếc váy của chị ướt nhẹp, bó sát vào người. Em thề với các thím là em không nhìn thấy cái áo đen sau lớp váy trắng đó đâu nhé ( Linh ơi, anh xin lỗi ) , em lúc này vẫn đủ bình tĩnh và bản lĩnh của một thằng con trai 22 tuổi quay sang nhẹ nhàng hỏi chị:
E: Mình về nhé chị !
C: Uhm…..( ánh mắt đầy vẻ sợ hãi ).
E: Nhưng em không biết nhà chị ở đâu .
C: Đường abc…
Thế rồi 2 chị em thẳng tiến, lúc này chị chẳng thèm vắt chân sang một bên, mặc kệ là mặc váy, mặc kệ dòng người hối hả xung quanh và ôm chặt lấy em mặc cho cơn mưa xối xác tuôn rơi và em cũng chỉ cần thế thôi, cần có một người phía sau mình ôm mình thật chặt, cùng nhau vượt qua sóng gió cuộc đời. Mưa gạt sạch hết những suy nghĩ nông nổi trong em, với em lúc này, phía trước, tương lai đều trở nên mù mịt.
Tới nhà chị, chị chạy nhanh xuống mở cổng, ngôi nhà nằm ngay trên con phố sầm uất, em đang định lượn về luôn thì chị nhẹ nhàng nói
C: Vào nhà đã Đ, đợi lát tạnh mưa rồi về.
Trời này có mà sáng mai nó mới tạnh, về nhanh không ngập đường chết máy lúc đấy khóc bằng tiếng mán ( mà đằng nào cũng ướt hết cmnr, thôi vào chơi tí, làm cốc nước đá cho nó không bị cảm, cái này là mẹo nha các thím, cân bằng nhiệt độ trong và ngoài cơ thể thì sẽ không bị ốm khi bị dính nước mưa ) . Đang định dắt xe vào thì có thằng cầm chiếc ô từ quán nước đối diện lao qua , em cứ tưởng anh em trai gì gì đó của chị , chắc cu cậu đi chơi quên chìa khóa đây mà , gọi tạm thằng này là XYZ nhé, tại em không biết tên.
XYZ: Linh, em đi đâu mà giờ mới về ! (Nói giống kiểu quan tâm và giận dỗi )
C: Tôi đi đâu liên quan gì tới anh, anh hay thật đó !
XYZ: Sao em phải tắt máy vậy, anh gọi em sao không được.
Khổ lắm 2 ông bà ơi, vào nhà rồi nói, trời thì mưa, chị đứng trong hiên nhà ( nhà chị có cái sân rất rộng, có mái che) , ông kia thì mang ô, em thì đứng giữa trời mưa như vậy, lạnh, bức xúc lắm các thím ạ, em lúc này như kiểu ngấm nước mưa rồi đó, hắt xì một cái.
C: Đ em sao vậy, em ốm rồi kìa, vào nhà đi em ! ( Chị nói mà giọng run run lo sợ và đầy vẻ quan tâm lo lắng )
Em một mạch phi vào sân đứng đã rồi tính sau, nghe có vẻ không ổn rồi, khéo em ốm thật rồi, lạnh vãi …
C: Anh về đi, tôi có việc bận rồi !
Chị đóng cổng lại, mặc kệ cho ông kia đứng dưới cơn mưa xối xả, mà lão có cái ô rồi thì lo cái gì, nhìn bộ dạng lão em cũng đoán đôi phần là dân văn phòng, nhìn khá phong độ ( chắc em mà tuổi lão em còn phong độ hơn ấy chứ lị)
XYZ : Linh….. ( Tiếng Linh kéo dài trong sự thẫn thờ và ngỡ ngàng, có chút gì đó níu kéo và tuyệt vọng)
Chắc người yêu đây, mà sao chị bảo giống mình nhỉ, gã này có nét nào giống mình đâu đập choai giống mình hả ( cái này em ảo tưởng tí ) , thôi kệ mẹ lão, vào nhà đã , dường như em bị ốm rồi, éo đùa đâu . Em dựa xe xuống , tháo mũ bảo hiểm ra, bây giờ em mới để ý ở góc sân có con phân phối lớn, đờ mờ, Kawasaki Ninja ( con này 12k USD thì phải ), em lại mê xe phân phối lớn, cũng chỉ ước sau này đi làm kiếm con này mà chạy thôi !
E: Xe của chị hả ?????
C: Xe của em chị đó ! Đ thích à ! (Tưởng của chị mượn chạy vài vòng Hà Nội cho sướng )
E : @@ ( Chuyện , không thích hỏi làm gề chớ )
Chất vãi loàn ra đấy. Thôi vào nhà đã, em mệt lắm rồi ! Hai người bước vào nhà trong tình trạng ướt sũng, chị kêu đợi chị xíu rồi lên thay đồ, váy chị ướt hết rồi, cũng lộ ra những cái em không nên nhìn ( Linh ơi, anh xin lỗi ) .
Em đứng co ro nhìn xung quanh nhà, ngôi nhà được trang trí theo phong cách cổ điển, trên tường có những bức tranh đồng quê khá đẹp, ngay giữa gian phòng khách treo bức ảnh gia đình, bố mẹ chị và 1 người, chắc em trai . Trông bố chị khá phong độ, có nét của một doanh nhân, còn mẹ chị khá trẻ, nhìn kĩ thì 2 mẹ con có nét giống nhau, nhất là nụ cười. Đúng thật sau lung một người đàn ông thành đạt là một người phụ nữ gì gì đó em cũng không nhớ lắm, nhưng đại ý là người hi sinh, đảm đang và chăm lo cho gia đình . Haizzz, em đèn sách ngần ấy năm cũng chỉ có hi vọng sau này có một mái ấm như vậy, có một người vợ hiền, có những đứa con ngoan, cuộc sống với em chỉ cần có thế !!!!!!!!!!!!!!!!
Lúc sau chị xuống mang theo một bộ đồ, ôimeoi chị mặc bộ quần áo ngắn ôm sát cơ thể, cơ thể chị tôn lên những đường cong chết người, chỗ lồi chỗ lõm , chỗ tấn công chỗ phòng thủ, chị đúng là kiệt tác của tạo hóa , lúc đó em mà không ốm chắc lúc này em đang mượn máy quản ngục RV cho các thím truyện : Tâm sự của kẻ cuồng dâm trước ngày xử án !
C: Nhìn gì chăm chú vậy ta !
E: Không có gì chị ạ ! ( giật mình, chị đẹp lắm chị biết không ).
C: Vào thay quần áo đi nè, em ướt hết rồi kia !
Cầm bộ quần áo phóng thẳng vào nhà vệ sinh , có cái mặc là tốt rồi đã. Cái áo Chelsea mùi thơm con gái, hương thơm thật nhẹ nhàng , em hít lấy hít để, hít như chưa bao giờ được hít, quần áo con gái thơm thật đó, thơm mùi riêng của nó. Mặc vào rồi soi gương mới để ý ra đằng sau có chữ Linh Kute, tới lúc này cũng tầm 6h rồi, muộn rồi em phải lượn thôi, cầm đống quần áo trên tay bước ra ngoài xin phép chị về cho sớm chợ, ai ngờ mẹ chị vừa về… Ôi , tình ngay lí gian, 2 đứa 1 trai một gái ở nhà, tay thằng kia cầm một đống quần áo, còn chị ăn mặc sếch sê như vậy , lúc nãy chị mà ôm mặt khóc như lúc chiều thì có mà lên Phường nói chuyện !
E: Con chào cô ạ ! ( Trông mẹ chị vẫn còn khá trẻ so với trong ảnh, thân hình phổng phao , khuôn mặt dịu hiền và với nhận xét của em mẹ chị là một người phụ nữ đẹp, đầy sự quyến rũ và thanh lịch ).
Mẹ C : Chào con ! Cảm ơn con đã đưa Linh về nhé !
E: Dạ, không có gì ạ, con xin phép cô con về ạ !
Mẹ C : Ở lại ăn cơm với cô cho vui !
E: Dạ thôi cũng muộn rồi, chắc hẹn cô và chị khi khác ạ !
Chị đứng đó nhìn em mỉn cười, nụ cười thật tươi, lại còn nháy mắt với em nữa chứ, trông chị lúc này giống một đứa trẻ vậy ( đấy là em nhìn mặt thôi,mặt học sinh, nhưng mà … cựu chiến binh )
Chị ra mở cổng cho em về, trên mặt chị vẫn giữ nụ cười lúc nãy, chị mà cứ thế này thì em yêu chị mất thôi chị ơi !
C: Nhóc về tới nhà ntin cho chị nhé !
E: E đâu có sdt của chị đâu !
C: À , hông chín tám tháu lăm bốn tam hai một . ok
E:@@ ( Ngon, Tự nhiên xin được số, chả phải mất công )
Thế rồi em phi thẳng xe về bên nhà chú không lại bị ăn mắng, bụng đói, lạnh nhưng trái tim em không lạnh …
***************
Chap 7
Anh ngược đường, ngược nắng để yêu Linh
Ngược phố tan tầm ngược chiều gió thổi
Ngược lòng mình tìm về nông nổi
Lãng du vô định cánh chim trời.
.
.
.
Trời đã tạnh mưa , dòng người xuống phố hối hả, không biết trong những con người kia họ đang nghĩ gì nhỉ. Cuốc bộ trên con đường về phòng trọ đã quá nỗi thân quen, lạc lõng giữa thành phố hào hoa tráng lệ, bước chân vô định tìm về đâu. Căn phòng nhỏ trong ngõ gắn với bao kỉ niệm sinh viên, những ngày đầu bỡ ngỡ bước chân lên Thành phố, háo hức, bao nhiêu thứ mới lạ và cả sự điên cuồng của tuổi trẻ, và giờ đây cũng tại nơi đó, mọi thứ xung quanh vẫn vậy, nhưng suy nghĩ năm xưa nay ở nơi đâu. Lớn rồi, biết suy nghĩ rồi, ngồi dựa vào tường suy nghĩ về chuyện tương lai, cũng chẳng còn trẻ nữa rồi, sắp ra trường, sắp bon chen và sắp phải lấy vợ… Nghĩ tới đây khóe mắt bỗng cay xè, một mình cô đơn giữa thành phố 7 triệu dân, trong 7 triệu người kia, có mấy ai quan tâm mình, hay họ chỉ vô tình ngang qua , mình không thuộc về nơi đây, nơi phố xá phồn hoa , nơi lòng rất ít tình người … Nơi mình sinh ra có dòng sông Hồng uốn lượn, những cánh đồng sải cánh cò bay, tiếng sáo diều vi vu lúc chiều xuống và tình người ấm áp sớm hôm.
Ở nơi đó chan đầy những nỗi nhớ
Mỗi trưa hè trốn mẹ đi chơi….
Thế rồi em rút điện thoại ra và gọi ngay cho mẹ, đã vài ngày rồi không gọi về cho mẹ, và lúc này đây :
Muốn được nghe giọng nói của mẹ,
Muốn mẹ yêu thương như thuở lọt lòng,
Và con muốn được sà vào lòng mẹ
Để nỗi buồn theo gió cuốn trôi đi…
E: Mẹ à , bố mẹ vẫn khỏe chứ ạ !
Mẹ: Bố mẹ vẫn thế, thực tập xong chưa, khi nào rảnh thì về quê nhé !
E: Vâng ! ( Nghẹn lời chẳng biết nói gì nữa)
Rồi em khóc như một đứa trẻ…
Nỗi nhớ nhà tràn ngập trong tim,
Đôi mắt ướt lệ nhìn qua khung cửa sổ,
Ánh trăng rằm chiếu rọi vào tim.
Chưa bao giờ em thấy nhớ nhà như vậy, cầm được quan tâm, cần được chăm sóc, mặc dù em là một con người khá tự lập, rồi cuộc đời mình sẽ về đâu đây, thôi không nghĩ nhiều nữa, nhanh già lắm, phủi đít đứng dậy vươn vai, tin vào một tương lai tươi sáng. Thế rồi cầm điện thoại nhắn tin ngay cho chị,
E: Em về tới nhà rồi nhé ! Chị uống thuốc đi không cảm nhé !
C: Sao lâu vậy em, có chuyện gì à ? ( Ngay lập tức chị nhắn lại )
E: Không ! Em qua trả xe với ăn cơm luôn nên về muộn, em đi tắm đây !
C: Tắm đi không ốm nhé, nhanh rồi chị nhờ chút việc.
Đang tâm trạng, lại nhờ, nhờ nhờ cái cục shít ấy, lúc nào cũng nhờ, chắc add nick fb vào rồi like cho chị cái ảnh đại diện ấy chứ gề ! Em là thằng hầu của chị éo đâu mà cứ hành người ta thế ( nghĩ vớ vẫn thế thôi chứ lúc này em khá tâm trạng, có ai cho em con lô hay còn đề em cũng éo thiết luôn).
Lúc này em cũng khá mệt rồi, chạy mẹ xuống phòng cô chủ nhà tắm nóng lạnh cho sướng, dòng nước nóng xối xả vào cơ thể, từng dòng chảy xuống thật dễ chịu, cảm giác vứt bỏ mọi ưu tư trong đầu ( chẳng phải vô cớ mà ai cũng muốn mình trở về thời trẻ trâu, vô ưu , vô tư , chẳng có chuyện gì phải buồn rầu, còn khi khôn lớn, lại có cái vỏ bọc giả tạo bên ngoài, tính toán thiệt hơn , rồi biết bao nhiêu bộn bề cuộc sống… ). Thôi kệ , quên hết đi cho đời thanh thản…
Cộc cộc …
– Ê tắm nhanh lên cô tắm nào, mày tắm lâu quá đấy !
– Vâng, cháu xong đây ( Đm- điên mất , đang thả hồn theo dòng nước chảy )
Đúng là làm gì cũng chẳng yên ! Lên phòng mở cái máy tính lên, lôi con sky ra, vào zalo add sdt của chị vào xem có gì không , hiện ngay ra nick Nguyễn Huyền Phương Linh ( chắc chị rồi ) vào săm soi thấy mấy cái ảnh được chụp từ 1 ambum ảnh, cái bản tính tò mò của em nổi lên khiến em không thể dừng lại , xem qua từng ảnh, hình như ảnh hổi cấp 3 của chị, trông chị thật xinh, thật duyên dáng ( không giống con gái thời bây giờ lòe loẹt són phân, ) đơn thuần là tà áo trắng tinh khôi ,giản dị. Đôi môi chị hồng hồng, khuôn mặt ngây thơ vô số tội , ánh mắt long lanh và mái tóc dài rất dễ thương … và rồi em chỉ dừng lại ở bức ảnh chị chụp chung với một người con trai khác, hai người cầm tay nhau cùng dơ lên phía trước, trên tay cả 2 đều có cái nhẫn hồi chiều em gặp phải, và thẫn thờ khi người đó có chút gì đó khá giống em !
– Đm, vltn , clgt ? ( điên mất , vô lí thế nhỉ, cần lời giải thích )
Ping ping ( điện thoại kêu )
C: Mai đi làm tiện đường qua lai chị nhé ! hi.
Em đang suy nghĩ về cái điều mà hồi chiều chị nói, em giống người đó, người yêu cũ của chị, và giờ em cảm thấy hoang mang không hề nhẹ, chẳng để ý tới tin nhắn kia nữa để cho dòng suy nghĩ cứ vậy trôi !
C: Em bận à, thế thôi vậy !
E: Không ạ, sáng mai em qua, chị nghỉ ngơi sớm đi, lúc chiều chị bị mưa ướt hết đấy !
C: Hi, chị ngủ đây, k làm phiền em nc với bạn gái !
Ôh đệch, gái gú nào, điện thoại cả tháng mới có cái tin nhắn báo khuyến mại từ tổng đài chứ gái gú gì, thôi kệ, chả quan tâm nữa, lúc này mọi thứ rối tung mù hết lên cả, chẳng hiểu chuyện này là sao , mình cần có một câu trả lời thật sự thỏa đáng .
E: Em thì có ai mà nc chứ, chị ngủ ngon nha ! G9
Đặt lưng xuống giường và trằn trọc suy nghĩ, rồi em đang tự biên minh ra một vài lý do, nhưng chẳng cái nào hợp lý cả .Như một thói quen với ngay cuốn sách trên giá xuống đọc : “ Người dám cho đi “ của Bob Burg vs John David Mann – cuốn sách kê đầu giường của em ạ !
( Món quà quý nhất mà bạn có thể cho người khác chính là bản thân bạn . )…
Thế rồi em dần chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay, có lẽ do mệt, cũng có lẽ muốn quên đi tất cả mọi thứ. Một con cừu.
Hai còn cừu
Đm con thứ 3 bị mắc kẹt ở hàng rào rồi….
.
.
.
– Dậy, dậy nhanh lên, mày ngủ như con nhợn ấy, sáng cmnr, dậy nhanh lên thằng kia….
– Đm, mới sáng mà thằng nào đã khua ầm lên vậy, có để tao ngủ không hả.
Em gắt lên trong sự phẫn nộ, đang ngủ ngon thì thằng khốn nào nó hét ầm lên như vậy, nhưng mà nghe giọng nó quen quen… Ôi đệch, chuông báo thức của em, lục ục dậy tắt ngay cái chuông điện thoại, nhìn đồng hồ cũng 7h kém15, đang định đặt lưng làm thêm 15p nữa cho nó chẵn thì thấy có tin nhắn nhận được từ bao giờ…
C: Nhớ qua đón chị nha !
Thôi xong, tính ngủ thêm chút mà không được, chạy ngay vào nhà vệ sinh , ôi, thằng nào đập choai thế , thằng trong gương kia kìa ( hơi ảo tưởng tí ) . Xong, cuốc sang bên ông chú mượn xe, hai chú thím còn quấn lấy nhau trong phòng, thằng cháu thì mở cửa dắt con xe ra và cuốc thẳng sang nhà chị. Lúc này là 7h05, lâu lắm rồi mới có hôm đi làm sớm vậy, đường phố vẫn còn chưa đông, chẳng chen lấn xô bồ như mọi hôm, không khí cũng trong lành lạ thường, hít một hơi cảm thấy thật sảng khoái , cười một cái để thấy đời đẹp tươi. Thế mà mấy em choai choai cấp 3 đi qua cứ quay lại nhìn em ! Nhìn gì mà nhìn, bộ chưa thấy trai đẹp bao giờ hả ( Hay nó nghĩ mình điên khi cười một mình nhỉ, thôi kệ nó đi ! )
Dừng xe trước cổng nhà chị, hôm nay không thấy con Kawasaki đâu cả, chắc thằng em chị nó đi rồi, trước cửa nhà trồng nhiều cây hoa thật đẹp, em cũng không biết đó là loại hoa gì nữa, những bông hoa nở rộ đón ánh bình minh, trên cánh hoa xinh xinh kia vẫn còn đọng sương sớm ….
E: Alo, chị à, em tới rồi nè, chị ra đi !
C: Đợi chị xíu !
Mẹ, chắc còn trang điểm đây mà, cho chị 15p, không thì em đi luôn đấy. Thế mà chẳng tới 1 p, cánh cửa nhà đã hé ra, chị xuất hiện với nụ cười tươi rói trên môi, ánh nắng sớm mai tô thêm vẻ đẹp cho khuôn mặt đáng yêu của chị, chị xinh quá. Chiếc áo trắng bó theo từng đường nét cơ thể chị, chị mặc trên mình chiếc quần jean ôm theo những đường cong gợi cảm ( mới sáng ra thằng anh thằng em nhìn vậy chào cờ hết cả lên ). Chân chị đi chiếc giày teen xinh xinh … Đầu óc em lúc này đang nhẩm tính xem , nếu bóc lịch hơn chục năm, bảo lưu kết quả, ra tù học tiếp thì lúc đấy mình bao nhiêu tuổi nhỉ , ôi lúc đó thì già mất rồi !
C: Nhìn gì ghê thế em ! Mặt chị có nhọ à ? ( kèm theo nụ cười hóm hỉnh và đáng yêu )
E: Không ạ! Chị xinh lắm , mình đi thôi không muộn !
C: Hihi
Chị ngồi lên xe, mình thoảng ngửi thấy mùi hương trên tóc chị, thật nồng nàn và quyến rũ, chim chết vì mồi, ruồi chết vì mật, còn mình chết vì cái mùi hương này sao ! Hôm nay chị không ôm mình , giữ khoảng cách giữa 2 người vừa đủ, nhưng chừng ấy cũng khiến mình cảm thấy trái tim chị rất gần, rất gần bên em .
Chiếc xe dừng lại ở trước công ty chị, chị xuống xe và không quên nở nụ cười âu yếm với em, trái tim em đang vẫy gọi, đang loạn nhịp và đang bắt đầu biết yêu !
C: Nhóc đi làm đi không muộn, chiều nhớ qua đón chị nha ! ( Nhìn chị thật đáng yêu, giống một đứa con gái mới lớn vậy, vô tư, hồn nhiên trong sáng. )
E: Vâng, chúc chị một ngày tốt lành!
Chị nhẹ gật đầu rồi đi vào công ty, em vẫn đứng lại đó nhìn chị đi khuất phía xa, dõi theo bước chân, nhìn theo hình bóng của chị, và :
Kítttttttttttttttttttttttttttttttttttt
-Đm, giật hết cả mình !
Con audi A8 tạt ngay trước đầu xe , chặn lối em đi, đm xe thì sang mà cái thằng lái xe ý thức không hề xứng tầm với cái xe ! Xuống xe dắt lùi lại , đang tính nổ máy vút đi thì thằng lái xe bước xuống, nghĩ bụng chắc nó xuống xin lỗi mình đây, xin thì em cho chứ em tiếc gì đâu chứ !
E: Ơ….. ( Thằng ấy đây mà …. )
XYZ: Đm mày, tránh xa con Linh ra, không đừng trách bố vô tình !
***************
Chap 8
Trăng vào cửa sổ đòi thơ
Đang làm đồ án thơ thơ cái…gì
Khi con người ta gần mất đi cái gì thì mới thấy nó thật quý giá, thật đáng trân trọng. Gần nửa thập kỉ gắn liền với mái trường đại học, với đời sinh viên giờ mới thấy những ngày cuối cấp này thật quý giá biết bao nhiêu. Hãy trân trọng những gì mà các bạn đang có, vì khi các bạn mất nó đi rồi, sẽ mãi mãi không thể tìm lại được đâu .
Gửi từ một bạn trai giấu trym
.
.
.
Kítttttttttttttttttttttttttttttttttttt
-Đm, giật hết cả mình !
Con audi A8 tạt ngay trước đầu xe , chặn lối em đi, đm xe thì sang mà cái thằng lái xe ý thức không hề xứng tầm với cái xe ! Xuống xe dắt lùi lại , đang tính nổ máy vút đi thì thằng lái xe bước xuống, nghĩ bụng chắc nó xuống xin lỗi mình đây, xin thì em cho chứ em tiếc gì đâu chứ !
E: Ơ….. ( Thằng ấy đây mà …. )
XYZ: Đm mày, tránh xa con Linh ra, không đừng trách bố vô tình !
Lúc này trong em là sự ngạc nhiên và khó hiểu, thằng XYZ tối qua đứng trước của nhà chị dầm mưa đây mà, sao lại xuất hiện ở đây, hay tại hôm qua mình làm cái gì phật ý nó nên nó giận. Nhìn cũng ngon trai phết, không biết công tử nhà nào, áo xanh đóng thùng như ai, đôi giầy đen bóng mà qua đó em có thể nhìn thấy cái mặt nó nổi lên sự căm phẫn tột cùng. Nhìn hắn không có gì là kẻ ăn chơi, dân anh chị, chí ít cái đồng hồ Ogival Thụy sĩ và chiếc xe Audi A8 đắt tiền hắn đi cũng có thể thấy hắn không phải là hạng xoàng . Khuôn mặt thư sinh , tri thức mà không ngờ lại nói ra được những điều này.
Haizzz đầu tháng lỡ dại ăn vụng miếng thịt chó mà ông chú mua về nhắm nên giờ đen thế không biết, đã thế lần sau kiêng luôn thịt chó cho nó lành, béo bở gì đâu chứ, rồi vận đen nó dây vào người lại khổ .
Em cố gắng lấy lại bình tĩnh, vì biết rằng mình chẳng thể dây vào được với hắn đâu, biết đâu hắn dở trò gì với em rồi sau đó vung tiền ra cho hết chuyện, trong cái xã hội này, tiền nó có trọng lượng vô cùng, cuối cùng mình là thằng mang khổ vào thân thôi . Không được liều, không được hổ báo, và ít ra phải làm vẻ không biết cái gì, chứ quả thực mình còn chẳng biết chuyện gì đang diễn ra nữa kìa . Thôi thì nhắm mắt đưa chân, nhẫn nhịn đôi phần, quân tử thù dai, trả thù 10 năm chưa muộn cơ mà…
E: Anh nói gì em không hiểu , chắc anh nhầm người rồi ạ !
XYZ: Đm, mày thích chối không, thế mày vừa lai ai đấy, tránh xa nó ra, tao cấm mày nghe chưa !
Đệch, lúc này mấy ông xe ôm, mấy bà hàng nước xốn xáo chạy coi có việc gì, hơi tí là hóng , cái bản tính hằn sâu trong mỗi con người, nhìn qua giống kiểu đánh ghen lắm đây, khổ thân mình, số đến là nhọ !
E: À, Chị ấy nhờ em lai đi làm thôi mà, xe chị ấy bị hỏng.
Lúc này muốn mình có thêm chút võ, nhảy ra đập cho hắn một trận nhưng thằng đàn ông trong mình không cho phép . Không nên vơ chuyện thị phi vào người cho mệt, và tốt nhất là
không nên đứng cãi nhau với hắn , hắn điên lên chẳng biết hắn sẽ làm gì, tới lúc đó hắn lại mở cốp lấy con hoa cải hay cái mã tấu tiễn mình đi thì lúc đấy chính thức oẳng !
E: Chắc anh có sự hiểu nhầm rồi ạ !
XYZ: Đm, nhầm cái gì, chiều qua 2 đứa chúng mày ôm nhau thắm thiết thế cơ mà, nhầm thế đéo nào được .
Ôi xong, chính thức oẳng ! Tối qua lai chị về, hắn nhìn thấy hết, giờ cãi sao đây, giờ hắn chỉ chờ thái độ của mình để nhảy vào đấm đá vài chiêu cho hả cơn giận. Đúng lúc đó chú bảo vệ cty chị ra, may quá, cứu tinh của mình đây rồi, trưa qua đưa chị tới công ty lúc ấy chú còn gật đầu chào chị, chắc biết mình đi với chị nên ra can đây .
Ch.Bvệ : Mọi người giải tán nào, 2 đứa có gì thì từ từ giải quyết, đây là công ty chứ không phải cái chợ mà thích làm gì thì làm.
XYZ: Xùy…
Mặt hắn vênh lên kiểu bất cần đời, đúng rồi, công tử như hắn cần cái gì chứ, muốn có cái gì thì có cái đấy, nhìn mà thấy tức, thấy bất công và cổ mình có chút vị Đắng !
Ch.Bvệ : Thôi đi đi cháu ! Ông xua tay ra hiệu cho mình chuồn lẹ nhanh , may mà có ông giải nguy không thì khốn !
E: Cháu cảm ơn !
Thế rồi vít ga phóng thẳng, đi được một đoạn em quay lại nhìn phía sau thấy chiếc xe Audi đang tiến gần tới , thôi tiêu rồi, một cuộc rượt đuổi giống phim hành động Mỹ, hắn rú ga đuổi theo em , giống như cảnh sát đuổi bắt tội phạm vậy. Mình mà chạy thế này đéo thoát được nó đâu, bây giờ phải làm sao đây ta. Đang phân vân lo nghĩ thì chiếc audi phóng vượt lên phía trước, hắn đánh lái áp xe em vào sát bên lề đường, em phanh gấp tránh chiếc xe, rồi mọi thứ tối sầm lại, chiếc xe máy nằm lăm ra đường, em cố gắng lết dậy, chân em đau buốt.
Đm mày, bây giờ thì bố đéo tha cho mày đâu, đừng tưởng mày chạy oto mà ngon nhé, đm đau quá . Hắn nhếch mép cười qua kính chiếu hậu, vẻ mặt gian xảo của hắn khiến em ghê rợn, nhưng lúc này em không thể kìm chế được nữa rồi, dựng con xe dậy, vết xước dài trên yếm xe ( Đm mày, về thì bố bị ăn chửi rồi, thằng tó kia ).
Hắn vẫn ngồi im trong xe, ánh mắt lạnh lung nhìn qua gương, ánh mắt sắc lạnh rợn người, em phi xe lên cố hết sức chửi :
– Đm mày, có giỏi đuổi t lần nữa xem !
Vẫn ánh mắt và nụ cười nham hiểm đó, hắn vút ga đuổi… Em dụ hắn chạy thêm một đoạn, bất ngờ rẽ vào đoạn đường cấm oto ( Tại mấy hôm trước đó em với một ông đi chạy thử xe cho khách , không may lao vào đây, bị giữ xe, may mà gọi ông giám đốc ra giải quyết rồi mọi chuyện êm đẹp ) . Hắn vẫn thế phóng xe theo em , bên vỉa hè mấy ông dân phòng ngồi trà đá rình con xe nào đi vào nhầm đường là tóm , và cũng chỉ chờ có thế, ba bốn người vứt cốc trà đá xuống lao nhanh ra như hốt được vàng, tay cầm dùi cui, chặn ngay đầu xe lại. Hắn mặt nghệt đi, không hiểu chuyện gì diễn ra nữa, vẻ mặt hắn không còn đắc ý. Em vụt ga phóng thẳng, chân đau mà muộn giờ làm mất rồi , đen thật, sáng ra gặp gái là đen ( lòng tự nhủ không biết sau này còn có chuyện gì xảy ra nữa không đây ).
-Ê tháo giúp anh 2 cái bánh trước rồi thay má phanh giúp anh nhé !
Em đang ngồi nghĩ linh tinh chuyện vừa rồi xảy ra như một thước phim vậy , số mình cũng vẫn còn may chán. Tiến lại chiếc xe với bước chân tập tễnh và sự lo âu hiện hữu trên gương mặt !
– Chân em sao thế, đau chân à, thôi leo mẹ lên xe kia mà nghỉ đi, để đấy lát anh làm !
E: Vâng, em mới ngã xe ạ !
Thế rồi phi thẳng lên con xe gần đó nằm nghỉ, vừa mở cửa xe em đã ngửi thấy thoang thoảng mùi nước hoa quen quen, thôi đúng xe của chị rồi, cái gì của con gái cũng thơm các thím ạ, tóc thơm, người thơm, quần áo thơm, xe cũng thơm nốt. Nhặt tấm card visit dưới sàn lên, Nguyễn Huyền Phương Linh, Trưởng phòng kinh doanh công ty XXX địa chỉ ABC … Đù, trẻ thế mà đã là trưởng phòng kinh doanh, thật chẳng ngờ được, không biết có phải con ông cháu cha hay không nữa ! Thôi làm giấc cho quên hết cái sự đời, không biết vận đen nó còn theo mình tới khi nào nữa đây ! Nhắm mắt vào là hình ảnh chị hiện ra với nụ cười đáng yêu, và khuôn mặt khả ố của hắn cũng hiện dần ra, chẳng biết giữa họ có mối quan hệ như thế nào nữa, mọi chuyện thật khó hiểu và phức tạp, từng câu hỏi xuất hiện trong đầu và dần dần em chìm vào giấc ngủ .

Truyện Ranh Giới
Truyện Những Chuyện Bựa Thời Sinh Viên
Truyện Yêu Chị Ở Cùng Nhà
Truyện Nhật Kí Anh Yêu Em
Truyện Yêu Người Cùng Tên
Thế Giới Game Mobile
© 2024 gamevn24h.net