Mai:
– Cái gì? Tôi đợi cô nãy giờ được 20 phút rồi đấy.
Quang:
– Hai chị bình tĩnh, làm ồn ở đây không hay đâu.
Lan: *véo má Quang*
– Chỉ có cô ta mới mất bình tĩnh thôi, chị làm ồn gì đâu nhóc.
Quang:
– Ừ nhỉ. Hêhê…
Lan:
– Quang lên trên kia ngồi đi, giờ để bọn chị nói chuyện được rồi.
Quang:
– Oke chị…
Mai:
– Cô có vẻ thân thiết với Quang nhỉ?
Lan:
– Thì cô cũng vậy mà, nghe nói Quang được mai mối với em gái “ruột” của cô.
Mai:
– Tôi đến đây không phải để nói chuyện đó. Tôi muốn hỏi: “cô và anh Đức có quan hệ như thế nào?”
Lan:
– “Tôi và Đức đã từng hẹn hò”
Mai:
– Hả?
Lan:
– Đùa thôi, tôi và cậu ta gặp nhau có đúng một lần khi Đức qua nhà Thắng hỏi chuyện về vụ tai nạn bí ẩn trên con đường vắng. Nhưng em trai tôi không muốn gặp nên tôi phải ra bắt chuyện thay nó.
Mai:
– Vào hôm anh Đức mất, buổi chiều tôi có ghé qua phòng bệnh và có nghe thấy anh ấy cùng với Thắng đang nói về một cô gái. Có phải người đó chính là cô? Lan!
Lan:
– Chuyện của Thắng làm sao tôi biết được, có vẻ cô đang hiểu lầm nghiêm trọng về tôi rồi.
Mai:
– Anh Đức đã phát hiện ra một bí mật động trời nào đó trong vụ tai nạn và đã ra điều kiện với Thắng phải không?
– Hình như anh Đức bảo Thắng làm một việc “khá đơn giản” thay anh ấy vào cuối tuần…
Lan:
– Là chị nó nhưng ít khi hai chị em tâm sự lắm, làm sao tôi biết được.
Mai:
– Ít ra thì hôm đó Thắng cũng có biểu hiện gì chứ.
Lan:
– Nếu là biểu hiện lạ thì cũng có đấy. Hôm ấy nó tặng cho tôi thứ này, nhưng tôi lại không dùng được. Tôi nghĩ là có liên quan đến việc cô muốn gặp tôi nên mang theo luôn…hi vọng là linh cảm của tôi đúng.
—Nói xong Lan mở túi xách lấy ra một chiếc hộp—
Mai:
– Hộp gì vậy?
Lan:
– Cô tự mở ra xem đi!
Mai:
– Một chiếc kính cận…
Lan:
– Tôi nghĩ chiếc kính này hợp với cô hơn là tôi đấy, cô đang đeo kính áp tròng phải không? Còn tôi thì không bị cận đến mức vậy.
Mai:
– Sao lại có thể…là nó chứ…
Lan:
– Cô thấy quen à…
Mai:
– Cô nhìn hai chữ cái được khắc vào hai bên gọng kính đi.
Lan:
– Đ.M??? ĐM là gì??
Mai:
– Đức và Mai!! Cái gọng kính này là do tôi với anh Đức cùng ngắm và chọn, nhưng hôm đấy chúng tôi không mua mà chỉ đi đo độ mắt rồi về thôi,…không lẽ…