– Trinh: … Cứu em… huhu… Anh ấy định giở trò với em, Xuân ơi!!! – con Trinh run lên từng hồi, nhìn vẻ mặt hốt hoảng và dáng vẻ co rúm làm bộ làm tịch vì sợ hãi của nó thì khó có ai có thể ko tin những gì nó nói. Nhất là sau cảnh tượng vừa rồi, khi tôi vì chới với mà nằm đè lên người nó.
– Tôi: Im mồm!!! – tôi bừng bừng quát con Trinh trong cơn giận tột cùng, đoạn quay sang Xuân – Xuân, mày phải nghe tao nói đã, chuyện này ko phải như mày nghĩ đâu…
– Xuân: Nghĩ cái gì??? Mày muốn tao phải nghĩ thế nào???
– Tôi: Mày ở với tao suốt 2 năm rồi mà còn hỏi như vậy là sao??? Con người tao thế nào chẳng lẽ mày còn ko biết, chuyện này còn chưa rõ ràng mà mày đã cư xử với tao như vậy rồi. Mang tiếng bạn bè thân thiết mà đ’ biết tin nhau là sao hả mày???
– Trinh: … Huhuhu, anh ơi… Em sợ… – con Trinh khép nép ôm lấy ngực Xuân, nức nở liên hồi những tiếng thút thít, nỉ non. Hành động của nó chẳng khác gì đổ thêm dầu vào lửa, buộc Xuân phải đưa lưng ra bảo vệ nó mà thành thế đối đầu với tôi.
– Xuân: … Những gì vừa đập vào mắt tao còn chưa đủ rõ ràng hay sao… Tao có thể ngu nhưng tao đ’ bao giờ mù… Bạn thân thì phải ở bên tao chứ ko phải là bên cạnh ny tao… ĐM!!! – Xuân càng nói càng giận dữ.
– Hải: Kìa anh, chuyện còn chưa rõ ràng mà sao anh lại nói anh Tuấn như vậy!!!
– Tôi: Hải để yên anh nói… Vậy là mày tin nó hơn tin tao???
– Xuân: Giờ tao chẳng muốn tin ai cả, tao chỉ tin vào những gì tao thấy…
– Tôi: Mày đang sai lầm đấy mày có biết ko. Thề với trời đất là tao chưa bao giờ làm cái trò mất dạy ấy với bất kỳ ai chứ đừng nói là với bạn của mình!!!
– Trinh: … Đừng nghe anh ấy nói… Anh ấy ko tốt đẹp như vậy đâu… Hức hức… May mà anh về kịp với em, ko thì… Huhuhu – con Trinh vẫn dụi mặt nức nở trong lòng Xuân. Với tôi lúc này nó ko khác gì 1 con sâu độc, chỉ 1 cú đục nhẹ nhưng đủ để làm cho cái cây tình bạn to lớn suốt thời gian qua giữa tôi và Xuân có thể đổ sụp bất cứ lúc nào…
– … – Xuân lặng đi ko nói gì nữa, từ từ dìu con Trinh ngồi xuống. Nhìn từng nhịp thở dồn dập, ánh mắt đỏ nhờ nhợt nhạt như pha lẫn trong đó nỗi uất hận và sự thất vọng. Tôi hiểu Xuân cũng đang rất khó khăn khi phải đối diện với tình cảnh cay đắng hiện tại.