– Cô làm gì dạ?? – Tôi nhiều chuyện.
– Học bài đi!! – Vẫn cắm cúi viết không thèm nhìn lên luôn.
– Nói đi, viết gì á?? – Tôi chồm lên tính coi nhưng bà cô nhanh tay che lại đề phòng.
Gì thế nhỉ, lại trò gì đây. Hay là… Đơn chia tay . Bây giờ nhìn lại tôi thấy mình đúng mắc chứng thần kinh lai hoang tưởng.
Ngồi giả vờ nhìn vào sách nghiên cứu hòng ngóng xem bà thím đang làm gì, trong tôi có một cảm giác hơi bị bất an. Được khoảng 10′ nữa là đến 10h, đã hết giờ học, tôi đứng dậy vươn vai ưỡn qua ưỡn lại rồi đi xuống bếp, không quên đi ngang ngó vô cái xem cô giáo đang làm gì thì bị bả bắt quả tang quay lại trừng mắt một cái. Uầy, người gì mà tinh dữ.
– Nè, ngồi xuống nghe tui đọc rồi dọn cơm tiếp.
– Thì cô cứ đọc đi, em lấy chén đũa ra đã..
– ……………!
– Rồi, viết gì thế, bí bí mật mật ghê vậy?
– Nghe nè, e hèm..!
– Haha..!!
– …………..!
Lại trừng tôi một phát rõ sắc, cô giáo trịnh trọng nhìn vào tờ giấy vừa viết:
.:: BẢN CAM KẾT ::.
Giữa
TRẦN HOÀNG NGUYÊN và ĐẶNG MAI PHƯƠNG
– Hê hê, được đó, tên em phải ghi trước tên cô. – Tôi khoái chí.
– Im lặng, tui đổi lại bây giờ! – Coi bả lườm kìa ==’ – Với bên A là Trần Hoàng Nguyên và bên B là Đặng Mai Phương.
– ………………..!
– Điều 1: Bên A khi đến nhà bên B phải có thái độ đàng hoàng đúng mực, không được sờ mó sàm sỡ lung tung. Nếu chưa được cho phép mà tự ý vi phạm thì hình phạt cao nhất là đuổi cổ ra khỏi nhà.
– Ớ, gì kì vậy??
– Sao kì?
– Vậy đâu có được chứ, nếu em kiềm lòng không được thì sao!?? Thêm vô câu nữa đi, mở ngoặc, trừ trường hợp bên B quyến rũ bên A!
– Cô có bao giờ quyến rũ em đâu chứ, làm như người ta là hồ ly không bằng!
– Chắc vậy…
– Gì???
– Hờ, không gì, tiếp đi, điều 2 là gì?
– Hừm..
Điều 2: Việc xưng hô sẽ như từ trước đến nay, tức là bên A phải kêu cô và xưng em. Cấm xưng hô vợ vợ chồng chồng.
– Vậy còn Anh – Em!!???
– Xem lại hình phạt Điều 1.
– Uầy.
– Điều 3: Khi bên B đang nấu ăn, cấm tuyệt đối bên A xuống quấy rối. Ăn cơm xong bên A phải rửa chén.
– Chuyện rửa chén thì đương nhiên rồi. – Tôi phất tay.