– “Biến ra khỏi phòng tao” – G hét lên ầm ĩ, còn thằng nhóc lộ rõ vẻ sợ sệt
Mẹ G hớt hải chạy lên lầu dẫn thằng nhóc xuống, để lâu thêm tí chắc G dám đánh nó nhừ đòn… G thù thằng nhóc lắm… Kể từ lúc đó, thằng cu ấy chẳng dám lên lầu, toàn lẩn quẩn ở phòng khách mà xem TV, cứ thấy G là nó lại khép nép, rồi chạy ù xuống nhà bếp với mẹ G, thấy mà tội…
Nhưng bây giờ lại khác, G thường xuyên giả bộ để quên truyện tranh ở phòng khách, G biết thằng nhóc đọc đến tập mấy, rồi mỗi lần nó qua, G lại để hơn chục tập tiếp theo trên bàn… Lúc mọi người lui cui không để ý, G còn cho nó kẹo và bánh nữa. Nhưng hễ ai mà bắt gặp là G lại giở cái vẻ mặt coi như mình ghét nó lắm, rồi ngoe nguẩy đi lên phòng. Cả nhà đều biết, nhưng chả ai thèm nói, cứ tự mỉm cười với nhau.
Đúng là khi có tai hoạ thì mọi thứ bất hạnh đều đổ xô vào một lúc, còn lúc có niềm vui, thì không biết chuyện vui đâu cũng kéo về một lượt, tinh thần tôi phấn chấn lắm, cứ như người vừa thức tỉnh sao cơn mê…
– “Dạo này có gì vui thế anh” – G lườm tôi
+ “Có gì đâu, vui thì vui thôi” – Tôi cười
– “Anh dạo này lạ lắm nha, em là em nghi lắm à” – G ranh mãnh
+ “Thấy em êm ấm với dượng và thằng nhóc, anh vui thôi” – Tôi chọc
– “Xời, làm gì có, chẳng qua là….” – G bỏ lỡ câu
+ “Là sao…” – Tôi hỏi dồn
– “Ứ nói” – G đánh tôi một cái rồi cười hì hì
+ “Ê, không có cái vụ hành hung người khác nha cô, tôi báo công an đấy” – Tôi xoa xoa lưng
Những ngày vui vẻ bên em, nó lại cho tôi thêm sức sống, tôi muốn quên hết tất cả những chuyện đã xảy ra vì tôi đang có một hi vọng, cho dù nó mong manh, nhưng nó tạo cho tôi một nghị lực tin tưởng vào tương lai… Chúng tôi vẫn thường xuyên gặp nhau, đôi khi tôi cũng phát điên vì những tin nhắn mùi mẫn mà B nhắn cho em, những lúc đó em chỉ cười trừ…
– “Bỏ đi anh, nhắn tin thôi mà”
+ “Nhưng nó làm anh khó chịu” – Giọng tôi chát chúa
– “Vậy mai mốt đi với anh, em sẽ xoá hết tin nhắn, tắt luôn điện thoại” – Em chiều ý tôi
+ “Nói là phải làm đó nha” – Tôi cười mãn nguyện
Đúng thật, lúc em đi với tôi, em toàn tắt máy, tôi cũng không đá động gì đế chuyện kia, chi biết khi với em, chúng tôi là của nhau… Một khoảng trời riêng của hai đứa, không có thủ đoạn, không có những toan tính mà chỉ có một tình yêu nồng cháy…