AVATAR ARMY KPAH NINJA
Cập nhật: 08/07/2018 lúc 21:10.

Mình gõ cửa phòng 405.

“Két”

Chờ một lúc, cửa hé ra, một người đàn ông ngoại quốc lạ hoắc tầm 40 tuổi, người quấn khăn nhìn mình.

– Hello! What’s happen? – Ông tây hỏi.
– Sorry, I’m want… – Mình gãi đầu, dốt english bẩm sinh chả biết nói gì. Miệng lắp bắp tay đẩy cửa nhìn vào trong.

Một ông tây khác đang trần truồng nằm trên giường, nhìn mình vẫy tay chào. Hơ… gặp anh em voz rồi, tiếc là không có neptune để vào chung vui.

– Sorry, sorry… You are continue… – Mình xua tay liên hồi, kéo chị chạy sang phòng 407. Phòng kia không phải, vậy chắc chắn là phòng này.

“Cộc… cộc..”

Mình hít sâu một hơi lấy tinh thần, lặng lẽ gõ cửa. Hàng trăm suy nghĩ trong đầu chạy loạn xạ, cố mường tượng cảnh sắp thấy trước mắt và cách xử lý sao cho vẹn toàn.
*********
Chương 54
Mình chờ khá lâu vẫn chẳng thấy động tĩnh gì, nôn nóng gõ cửa dồn dập, chân đá ầm ầm.

“Rầm… rầm…”

Tuyệt nhiên, mình không dám lên tiếng, sợ nghe ra giọng mình em Uyên sẽ không mở cửa.

Cuối cùng, cánh cửa cũng mở hé, một gương mặt khá quen thuộc mà mình không hề muốn gặp lại chút nào ló ra.

– Tao muốn gặp Uyên! – Mình nói chậm rãi từng tiếng.
– Uyên không có ở đây. Mày biến đi, đừng làm tao bực! – Thằng Khang phang một câu rồi đóng cửa lại.

Mình không nói nhiều, co chân đạp thật mạnh vào cửa chưa kịp khép lại.

“Rầm…”

Thằng Khang bị dư chấn từ cánh cửa truyền sang té ngồi ra nền gạch. Mình nhanh chân bước nhanh vào phòng.

Cảnh tượng không hề mong muốn đập thẳng vào mắt mình, nhói cả lòng.

Em Uyên nằm trên giường, cả người phủ chăn trắng xóa, chỉ chừa khuôn mặt cùng cặp mắt tròn xoe đang ngơ ngác nhìn mình. Có lẽ ẻm vẫn chưa hiểu vì sao mình xuất hiện ở đây, đúng vào lúc này…

– Uyên đang làm cái quái gì ở đây vậy? – Mình rít qua kẽ răng.
– Uyên… – Ẻm ấp úng mãi, không nói được lời nào.
– Hồi nãy Uyên nói bận? Uyên bận việc gì ở chỗ này? – Mình nhếch mép.
– Bận ngủ với tao. Sao hả? Thấy người mày yêu nằm đây với tao, đau lòng lắm à? – Thằng Khang trên người chỉ độc cái quần đùi, cười khinh khỉnh.

Mình thật sự tức giận, máu trong người sôi sùng sục, chỉ muốn lao đến cho nó một trận thừa sống thiếu chết. Nhưng nghĩ lại, dùng nắm đấm không phải là cách, điều đó chỉ thể hiện sự bất lực của bản thân. Hơn nữa, mình biết thằng Khang không dễ chơi như thằng Quang, mình lại đang bị thương chưa lành, càng không nên manh động.

Truyện Yêu Thầm Chị Họ
Truyện Nghi Vấn Cao Thêm Sau 4 Năm Tu Luyện
Truyện Yêu Người Cùng Tên
Truyện Giọng Hát Của Một Thiên Thần
Truyện Xin Lỗi Anh Yêu Em
Thế Giới Game Mobile
© 2024 gamevn24h.net