-Cám ơn chú em! -Nó nói với tôi.
-Về việc gì? -Tôi trả lời mà mắt vẫn cứ dán vào ti vi.
-Nếu chú không ct Trang thì anh không có cô người yêu xinh thế kia.
-Rác mà thôi… Ông anh nhìn ngon ăn thế kia mà phải đi nhai lại ơ. -Tôi ngoài thì cười nhếch mép nhưng bên trong thì đau lắm.
-MÀY…mày…
-Tao làm sao? -Tôi đáp.
-Được rồi, mày đợi đấy, tao đéo bỏ qua đâu.
-Trẻ Trâu…….
Nói xong nó ra ngoài ngồi với Trang còn tôi thì tiếp tục xem phim. Tầm 10 phút sau thì mọi người đến đủ, có cả thằng Hoàng với cái Xu cùng thằng Hải..
Anh T mở tiệc bằng việc mời chị Thúy uống bia. Sau khi chị Thúy khai tiệc thì mọi người bắt đầu chiến. Tôi uống như một thằng nghiện bia, chẳng mấy chốc mà két bia Hà Nội đã đi toi.
Lúc này chợt nhớ ra là nhà ông T có một thùng rượu quê.
-Anh T, em nhớ nhà anh có mấy can rượu mà, mang ra đây đi.
-Đm, có chân tự vào mà lấy, ở dưới bếp ý.
-Ok.
*******
Chap 27
Xuống bếp lấy can rượu quê lên rồi cùng ông T chiến đấu. Thằng Hoàng thì gục cmnr, thằng Hải không biết uống còn thằng ôn kia chỉ uống lấy lệ.
Người ta bảo lấy rượu giải sầu. Nhưng tôi càng uống càng sầu. Muốn uống say cho quên hết cái sự đời này đi nhưng càng uống càng tỉnh. Cái gì cũng phải có giới hạn của nó, tôi gục sau khi cùng ông T giải quyết 1 chai 2 lít rượu quê. Lần dầu tiên tôi uống nhiều như thế, đầu óc choáng váng và bắt đầu cảm nhận bài hát “Đếm sao”. Trước khi chìm vào giấc ngủ tôi cảm thấy 1 mùi thơm quen thuộc.. 1 lần rồi 2 lần, đó là Trang, tôi không thể nào sai được, đây chính là mùi nước hoa của Trang, nọ nước hoa em nhảy của mẹ để mang đi tặng Trang nhân kỉ niệm 3 tháng yêu nhau thì sao mà quên được. (Mẹ ơi! Con xin lỗi)
Đầu óc tôi chẳng cảm nhận được gì nữa, tôi chìm vào giấc ngủ…
Đây có thể là đêm ác mộng của tôi. Một đêm tôi dậy “phun” gần chục lần. Đúng là rượu quê có khác. Ngày xưa nhậu với ông T bằng rượu vorka thì 2 anh em đá bay chai 2 lít mà vẫn tỉnh táo.
Tỉnh dậy trong tình trạng đầu nặng như núi. Tối hôm qua tôi bết nên ngủ luôn nhà ông T. Bước xuống giường mà đầu óc choáng váng suýt ngã. (Máu chưa kịp lên não nên nó thế đấy mấy thím, cái này ông Dương dậy em)
Chạy vào rửa mặt mà không dám đánh răng vì không có bàn chải nên đành phải xúc miệng bằng cái nước gì toàn tiếng Thái em cũng chẳng biết nó tên là gì. Bình thường ở nhà toàn đánh răng chứ có bao giờ dùng nước xúc miệng đâu.
Sau khi vệ sinh cá nhân xong tôi phóng thẳng xuống bếp thì đã thấy chị Thúy làm xong bữa sáng.