-Đi đâu đây?
-Đi mua cháo cho bạn em bị ốm đang nằm trong phòng y tế ạ.
-Anh có biết đây là trường học hay không mà muốn ra thì ra muốn vào thì vào. -Nghe cái giọng hống hách chỉ muốn tặng ngay nó một “TẢ XUNG HỮU ĐỘT” vào mồm thôi.
-Thôi thì em đang có việc, anh cho em ra với.
-Muốn ra thì đưa đây. -Thằng ôn này vừa nói vừa chìa tay ra.
-Đưa gì hả anh?
-Mày ngu bẩm sinh hay ngu có đào tạo thế? Đưa tiền đây thì tao cho ra ngoài. -Đm nhà nó. Ngay cả trong trường học cũng có lạm dụng chức vụ thế này thì Việt Nam bao giờ mới khá nên được. Haizz. Dù không muốn nhưng tôi vẫn phải rút ví ra đưa cho thằng ôn đấy 10k. Tuy không phải số tiền lớn nhưng tôi cảm thấy cay cú lắm, thù nãy nhất định sẽ trả.
-Tốt, giờ chú em lượn đi cho nước nó trong.
Sau câu nói của thằng ôn kia thì tôi chạy ra ngoài trường mua cho Ngọc một hộp cháo gà. Sau khi mua xong thì tôi phóng thẳng vào phòng y tế.
-Mày ngồi dậy ăn cháo.
-Cám ơn mày.
-Thôi, để đấy tao đút cho.
-Thôi, tao tự làm được.
-Tao bảo mà cứ ngồi yên đi.
Tôi ngồi đút cháo cho Ngọc mà Ngọc chẳng dám ho he câu gì, chỉ ngoan ngoãn ăn hết hộp cháo.
-Rồi, mày nằm nghỉ đi.
-Cám ơn mày.
-Ơn nghĩ cái đéo gì, tao nợ mày một lời xin lỗi.
-Người cần xin lỗi là tao, đáng ra ngày xưa tao không nên….
-Thôi, mọi chuyện qua rồi, giờ mày nghỉ đi, đừng suy nghĩ linh tinh nữa.
-Ừh, vậy tao nghỉ chút đây.
Sau khi Ngọc nằm nghỉ thì tôi chạy ra hỏi cô y tá.
-Bạn ấy có sao không cô?
-Không sao đâu, chỉ là đuối sức do đói quá thôi, nằm nghỉ một lúc là khoẻ giờ.
-Vâng, cám ơn cô ạ.
-Không có gì, đây là nghĩa vụ của cô mà.
Tôi chào cô y tá rồi đi thẳng lên lớp. Tiết đầu chủ nhiệm lên không dám bùng, nếu là tiết mấy môn phụ thì xác cmn định là chỗ tôi sẽ không có bóng dáng đẹp trai của ai đó nữa.
-Em thưa cô, em vào lớp ạ.
-Anh đi đâu mà giờ này mới lên hả? Cậu có biết là vì anh mà lớp bị trừ điểm thi đua không? -Bệnh thành tích vcc.
-Ơ, em đưa bạn Ngọc xuống phòng y tế ạ, bạn ý bị ốm.
-Thôi được rồi, vào lớp nhanh.
-Vâng ạ.