Bếp của Vũ rất sạch sẽ, cũng đầy đủ dụng cụ, kể cả những con dao bé tẹo teo. Phong sử dụng đồ bếp quen thuộc như nhà cậu ấy, hành động cắt rau mới chuyên nghiệp làm sao, trong khi nếu là tôi, mẹ tôi sẽ dùng “mỹ từ”: thái như cho heo ăn. (@___@)
Lệ Quyên đứng bên Vũ, hai người họ đang lo chần mỳ, trông mới đẹp đôi làm sao… nếu như tôi chạy lăng xăng bên cạnh Phong. He he (^___^).
Thịnh và các bạn nam nhìn tôi bằng ánh mắt hối hận như vừa giao trứng cho ác, phải thôi, các bạn ấy đã đề cử tôi nấu ăn trong hội chợ. Không phải lười, tôi rất muốn làm nhưng cái chính là lo ngại không ai nuốt nổi, đó cũng chính là lí do tôi được miễn việc bếp núc trong nhà.
Giai đoạn nấu nướng, Vũ cho lên bếp một cái chảo, cùng lúc với Phong, hai cậu ấy cùng nấu. Tôi và các bạn chỉ biết tròn mắt nhìn, hai người này nấu liệu có ăn được không? (-_____-)
Minh Thu hỏi Phong thì được cho hay, cậu ấy thích nấu ăn, tình cờ quen được Vũ cùng chung sở thích nên cả hai đã làm bạn trước khi học cùng trường. Trong khi đó tôi chỉ có sở thích ăn và ăn.
Vũ đặt đĩa mỳ lên chỗ tôi đầu tiên, trông nó thật hấp dẫn. Phong không đặt đĩa mỳ cho ai cả, mà để trên kệ bếp cho ai lấy thì lấy, hơi tham lam nhưng tôi muốn ăn mỳ của cả hai người (T___T).
Tôi ngước lên nhìn Vũ, và đợi các bạn dùng bữa mới ăn.
Vũ ngồi ngay cạnh tôi, Lệ Quyên ngồi cạnh Vũ, còn Phong ngồi xa lắc xa lơ. Tôi chạy đi lấy đũa. Mình tôi ăn đũa (>___<) còn các bạn dùng nĩa vì lần nào ăn nĩa y như rằng tôi sẽ cắn phải nó, mà răng cửa của tôi đặc biệt, cái răng sữa của nó đã từng bị mẻ. (T___T) Vũ nhìn tôi: “Ăn đi!” Nói giọng như ra lệnh. Đó gọi là… phong cách của cậu ấy. Nghe phản hồi của các bạn thì món mỳ rất ngon. Tôi ăn. “Thế nào?” Vũ hỏi bằng vẻ mặt tự đắc như biết sẽ nhận được lời khen. Tôi là người rõ hơn ai khác cảm giác của người bỏ hết công sức làm một món ăn mà bị trê trách, nên đành nói giảm nói tránh vậy. “…Ngon.” “Biểu cảm thế mà nói ngon?” “Tại tớ không quen ăn đồ tây.” “Sao không nói?” Vũ cầm đĩa mỳ lên, tôi lại bắt gặp những đường gân xanh đáng sợ, cậu ấy ném luôn vào sọt. Thế này gọi là manh động như ngọn đuốc hay phong cách? (@___@) Hành động đó khiến tôi sợ xanh mặt. (x____x) “Mày làm gì vậy?”