AVATAR ARMY KPAH NINJA
Cập nhật: 19/07/2016 lúc 22:41.

Giờ đây, khi vết thương lòng của tôi đang dần dần kín miệng, dường như tôi đang được trở về những năm tháng ấu thơ vô lo vô nghĩ ấy, nũng nịu một chút lại càng nhận thêm sự yêu chiều.

Mẹ dịu dàng xoa đầu tôi, vừa cười vừa nói:” Được, mẹ sẽ chuẩn bị những món ngon cho con ăn”.

“Con muốn ăn canh trứng!”, tôi nũng nịu với giọng yếu ớt.

“Được, canh trứng!”, mẹ gật đầu chiều chuộng.

Đây mới chính là mẹ đẻ, cho dù bạn là người vợ bị ruồng bỏ, cho dù bạn là người vợ vô sinh hay mắc tội đố kỵ, mẹ vẫn mỉm cười với bạn, nụ cười của mẹ mãi mãi ấm áp như tia nắng mùa đông, rất dịu dàng và dễ chịu.

Tôi bỗng nhiên thầm cảm ơn Trời Phật đã cho mình được sống lại.

Sau vài ngày tuyết rơi, vài ngày mưa, bầu trời đã dần chuyển sang có nắng.

Sức khỏe của tôi đã dần dần hồi phụ nhờ sự chăm sóc chu đáo, tận tình của mẹ. Chỉ có điều, ngoài mẹ ra, tất cả mọi người trong nhà vẫn còn cảm thấy nặng nề vì sự quay về của tôi. Nhưng sau hành động cực đoan nhảy xuống hồ tự vẫn đó của tôi, bọn họ đều không dám dùng lời lẽ xúc phạm để kích động tôi nữa.

Người đã từng một lần chết hụt thường rất trân trọng sinh mạng, tôi đúng là một người như vậy. Tôi gắng gượng đón nhận ánh mắt lạnh nhạt của cha và ánh nhìn thiếu thiện cảm của em trai, sau lưng họ, tôi thường xuyên tự an ủi bản thân mình.

Tôi vẫn thường ngồi trên căn gác nhỏ chơi đàn. vẫn là khúc “Tứ Trương Cơ”. Giống hệt như một thiếu nữ đang chờ đến ngày được gả chồng.

Bốn năm đã trôi qua, cảnh vật vẫn còn nhưng người thì đã mất. Nhưng không phải tất cả đều đã mất hết, thời gian vẫn còn lưu lại rất nhiều hồi ức quý giá, nó khiến tôi giống như một người già, an nhàn ngồi xâu chuỗi những kỷ niệm đó lại.

Hai tháng sau. Vườn đào phía dưới căn gác lại bắt đầu nở hoa. Mùa đông lạnh lẽo đã trôi qua, mùa xuân tươi đẹp đã thực sự đến rồi.

Thật tình cờ, anh họ và mùa xuân lại đến cùng một lúc.

Đương nhiên, con người lãng mạn của tôi đã từng hoài nghi rằng, liệu có phải anh họ chính là người mang mùa xuân tới hay không.
*********
Chapter 11
Mẹ dặn tôi, buổi tối đến phòng khách để cùng mọi người dùng cơm. Tôi không hiểu ẩn ý của mẹ, do dự một lát, cuối cùng tôi cũng đồng ý.

Truyện Yêu Người IQ Cao
Truyện Nhị Tiểu Thư, Em Sẽ Thuộc Về Ta
Truyện Chỗ Ngồi Bên Cửa Sổ
Truyện Mối Tình Đầu Thời Trẻ Trâu
Truyện Gặp Gái Trong Hoàn Cảnh Lãng Mạn
Thế Giới Game Mobile
© 2024 gamevn24h.net