P/S:
“Open your heart
Let me show you how much I care
And I will make you understand
If you open your heart
To love me once again”
(Ngay từ đầu, anh biết em thích đi câu và anh sẵn lòng làm cá cho em rồi mà. Anh không có ý làm em buồn đâu, tin anh đi. Em phải nghĩ 2 lần trước khi tự làm tổn thương mình chứ. À mà anh không cho ai mượn anh hết nên em đâu cần trả lại. Cứ lấy anh miễn phí đi em hehe. Nếu em thật sự muốn buông, thì anh sẽ là người nắm chặt lại đấy.
Nói chuyện với anh đi, trốn tránh đâu phải phong cách của em.
P/S: Đây là 1 đoạn trong bài hát của Westlife cả nhà à, chắc vì trước mình nói mình là fan của WL nên anh ấy copy ra. Hihi mà đọc thấy cũng phù hợp đó chứ.)
Đọc xong email của anh, tự nhiên mình cảm thấy dao động. Ngày trước mình yêu ex, rồi xảy ra chuyện không hay nên chia tay, anh ấy cũng từng gửi mail cho mình mong hàn gắn, nhưng tất cả những gì mình cảm nhận được chỉ là sự chán nản. Dẫu rằng tình cảm quá sâu nặng đến mức mình phải chạy trốn, thế nhưng chưa bao giờ mình muốn cho mối quan hệ ấy cơ hội lần 2. Thế mà lần này, mình thấy chần chừ quá thể, mà rõ ràng chuyện chưa đi đâu tới đâu cơ mà. Mình lại hí hoáy với điện thoại, ok thử đối mặt xem nào.
Dạ điện thoại em hết pin, tối qua cúp điện không sạc được.
Nói cho đỡ ngượng thôi chứ chắc chắn anh ta biết thừa. Sau đó chuẩn bị các thứ rồi phi đi ăn sáng, vừa ngồi ở quán thì anh nhắn.
Anh: Vậy sao? Thôi cũng được, thế cái email nhảm của em là ý gì?
Vừa phải thôi nha, nhảm là nhảm thế nào, tôi vì anh vừa tốn tiền, tốn nước mắt, tốn nơron, phí phạm ngày cuối tuần tươi đẹp, còn phải xì chuyện này ra để con bạn nó chửi không ra gì…
Em: Ý gì mà anh không biết hử, thế mà còn đòi đi thi IELTS, em viết rõ thế rồi nhé. Từ giờ đừng nói chuyện nữa nhé.
Anh: You must have fallen in love with me. You just deny it.
(Em yêu anh rồi đấy. Em cứ từ chối khẳng định à)
Em: Definitely maybe.
(Chắc chắn là có thể)
Anh: Được rồi không nói chuyện với anh cũng đc. Nhưng anh nhắn thì cùng lắm trả lời dấu chấm, coi như là đã đọc mà không thèm trả lời. Ồ kế? Chứ im im là bất lịch sự lắm cái người hay khoe là professional ơi.
Em: .
Không cần phải gặp anh, mình cũng đoán chắc đang cười mình thối mũi T.T Ôi xem ra chuyến này ta lại dại trai rồi, không thoát đi đâu được .
29/05/2015 – Hòa bình lập lại
Happy birthday to LaziiCat
Ngày thứ 5 kể từ hôm đáng ghét ấy.
2 đêm liền mình luyện bộ Phẩm chất quý ông thật, mới được non nửa thôi nhưng cũng nắm sơ bộ nó về cái gì rồi. Tuy không muốn thừa nhận lời con bạn, nhưng mình bắt đầu nghiền ngẫm lại diễn biến sự việc. Hình như mình có vội vàng và thiếu kìm chế thật. Chẹp, vừa nghĩ vừa chửi mình đúng là vớ vẩn, cứ làm rối tinh rối mù chi. Kể ra anh cũng dễ thương đó chứ, chẳng nhiều lời giải thích, chẳng bực bội, cứ bình thường như thể mình là đứa con nít đang khóc vòi mặt trăng. Ok, đã bảo đây là Mr. Right của mình, phải sốc lại tinh thần thôi. Lần đầu tiên trong mấy ngày qua, mình chủ động nhắn cho anh.
Em: (blank)
Anh: Wei so ma? Thừa tiền hả em, nhắn tin blank