Kệ, mình chả thèm trả lời, cứ ngồi vừa chơi Candy vừa ăn. Mấy em phục vụ đi ra đi vào nhìn mình có vẻ như dị lắm. Bất chấp luôn. Ước gì có cô bạn thân của mình ở đây. Nói sơ qua bạn mình 1 chút, 2 đứa thân với nhau đúng với câu từ thuở cởi truồng tắm mưa, do nhà cách mấy căn, lại cùng tuổi nên từ 2-3t đã bắt đầu chơi cùng rồi. Cái tuổi của bọn mình đi đâu cũng bị nói là số đào hoa nhưng lận đận tình duyên lắm, ngày xưa mình ứ tin nhưng bây giờ ngẫm nghĩ thấy cũng chuẩn. Cơ mà giờ nó hơn mình 1 bậc rồi, đang yêu anh đồng nghiệp nghe đồn cuối năm cưới, sắp bỏ rơi mình hic hic. Nghĩ về bạn rồi mình quyết định tính tiền, chạy về nhà để gọi cho nó, ít ra cũng phải được giải tỏa chứ. Thật ra mình chưa hề hé môi với nó bất cứ chuyện gì liên quan với anh, vì nó vốn dĩ rất ghét mấy trò game gủng, rồi lại làm quen qua Net. Nhưng thật tình hôm nay buồn quá, không xả stress thì tiêu mất thôi.
Skip đoạn kể lể và bị nó đay nghiến do giấu diếm.
Bạn: Tao thấy mày đúng là thông minh trường kì mà ngu đột xuất rồi.
Mình: Gì vậy má, sao tự nhiên chửi tao <Đùa chứ, đã đang buồn nó còn xỉa xói>
Bạn: Bình thường mày thử cậy răng mấy thằng khác xem tụi nó có kể về người yêu cũ không? Trừ mấy em giở trò giận hờn khóc lóc thì may ra tụi kia thở ra được mấy câu. Anh này tự nhiên lại tâm sự tức là không muốn nói xạo mày đó.
Mình: Thế sao đang nói chuyện với tao lại đi lục đồ ra xem?
Bạn: Thì chắc mày nói chuyện chán quá nên phải kiếm cái khác giải trí chứ sao. Ai dè chả chọn nhầm cái giải trí hahha. Thôi đc rồi. Tao chơi bài ngửa với mày luôn. Mày thích tao chửi chả cùng thì tao sẵn sàng rồi. Còn mày muốn nghe tao bênh vực thì tao sẽ suy nghĩ.
Mình: Oh sh1t cái con điên này
Bạn: Thế nói mau, có thích nghe chửi góp ko?
Mình (xụi lơ): Không
Bạn: Ờ vậy là thích tao kiếm lý do biện minh dùm chứ gì. Nghe nè, bọn đàn ông con trai cũng khó hiểu lắm, tao cũng… đếch hiểu đâu. Nhưng thôi lỡ im rồi mày im luôn đi, lâu lâu coi như chơi trò giận hờn cũng được cho nó tươi trẻ.
Mình: Tao muốn dứt cho xong chứ ko phải giận hờn kiểu con nít nghen mày.
Bạn: Mày té giếng ngoài đó hồi nào ko cho tao hay à? Muốn dứt thì nói mie nó ra đi, nói là Thôi anh với em đừng nói chuyện với nhau nữa, chả nghe là hiểu liền chứ gì.
Mình: Uh được rồi, thôi viết cái mail vậy.
Xong, cúp máy, mình vỗ vỗ đầu… hình như mình đã thỉnh nhầm quân sư. Nghe nó càm ràm từ nãy giờ chả thấy thông mấy mà còn đau đầu hơn. Thế nhưng, nói là viết mail chứ mình chả hiểu viết cái gì, 2 đứa có chính thức yêu đương gì đâu, không làm biên bản chia tay được. Cuối cùng cũng thảo được vài câu.