cũng không khí gần noel, cũng cái không khí gần tết……
nụ cười người đó xuất hiện ở tất cả mọi nơi từ noel đến không khi giao thừa….
những ngày này, năm ấy…. em sống vật vờ, cả gia đình em nhìn thấy em đều phải rơi lệ, ngay cả em viết những dòng này, nước mắt em cũng chả cầm lại đc…..
……: anh dễ khóc thế
Em: uk anh khóc thì sao, ừ thì anh dễ khóc.
ừ em à anh đang khóc đây……………..
………
sang nay anh lấy xe về dưới nhà, nhưng không phải là về nhà anh.
4h sáng anh đã xuất phát…… ” em à anh đang về với em đây” đợi anh đợi anh nhé.
“đợi anh nhé” cũng là câu mà anh thầm nghĩ trong đầu, khi chạy bạt mạng trên đường để tới bệnh viện…….
a chỉ có thể nắm tay em và cũng giây phút đó, em bỏ anh lại với thế giới này…..
anh chết lặng. a biết em cũng ở đâu đó nhìn anh…. và a khóc………
…….
tới chợ anh dựng xe phía ngoài đi vào trong anh lựa những thứ trái cây em thích, nhưng bông hoa em thích. cô bán hàng còn nói sao con mua nhiều thê, anh đã phải bỏ lại 1 nửa đấy em ạ. a vẫn ngốc đúng không em….
…….
rồi a đi qua những con đường mà anh và em, sáng nào anh cũng được em ôm. và chở em đi học….. và cũng trên con đường này để đến với em…..
hôm nay trời lạnh lắm em a. nhưng đâu đó a thấy ấm áp 1 chút khi sắp đc ở gần em. anh đã sống tốt em à.
…… năm nào cũng thế ngày này cũng có 1 chiếc ôtô đến nghĩa trang thật sớm và mãi tới trưa mới lăn bánh đi……
bước xuống xe thì dòng lệ của anh cũng bắt đầu ứa ra…… đi bộ trên con đường, từng bước từng bước anh về gần với em hơn…..
a xin lỗi nhưng khi ở bên em, anh không còn giữ được hình tượng chững chạc mà em mong muốn……
…… em kia rồi, ngồi kề bên em, a ấm lắm em à. trái cây em thích, hoa em thích……….
ngồi bên em thật lâu….. dựa đầu vào vai em…… tai phone đeo trên tai, 1 cái thì để cho em…..
cùng cảm nhận không khí a và em ở bên, dòng nước mắt, chả bao giờ nó nghe lời anh vào ngày này em à…….cứ thế anh ở bên em……..
anh nhớ…. em cùng anh đập nhau trên phòng bằng gối. cũng có nhạc…..