Hạnh: em ở nhà.
Em: thay đồ a qua rước đi chơi.
Hạnh: dạ, dạ. nghe có vẻ vui hẳn…….. thật sự em không nỡ làm đau lòng Hạnh. nói thật ra là trước giờ em chả làm đau long bất cứ ai. trừ mấy đứa vớ vẩn. mà mấy đứa đó thì làm gì có lòng mà đau.
Em: 15 phút nữa anh qua đấy.
Hạnh: dạ em xong liền.
tắt máy thay đồ rồi dắt xe ra. ( mua xe rồi nhé) khóa cửa cẩn thận. trộm cướp giờ bá đạo lắm.
chạy tàn tàn qua nhà Hạnh mà đầu ngổn ngang suy cmn nghĩ. làm sao cho ổn thỏa. tới trước cửa đã thấy Hạnh đứng đợi, dội sẵn mũ. còn bà chị thì chỉ nhìn mình mỉm cười. 2 chị em nhà này nay ngoan chịu ở nhà sao ta.
chỉ mới dừng xe là Hạnh đã nhảy cái èo lên xe. ôm em cứng ngắt, úp mặt vào lưng em. ” em nhớ anh lắm” kèm theo đó là dòng nước mắt ướt lưng em. em lên ga nhè nhè. chạy đi.
Hanh: anh giận em à…. hix hix. em nhớ anh. em sợ anh bỏ em. nữa muốn kiếm anh, nửa lại thôi vì sợ anh. em phải làm sao đây chứ.
Em: chả phải a qua chở em đi chơi rồi đây sao.
Hạnh: dạ, nhưng đâu phải đi chơi đúng không anh.
Em: thế thôi đi về.
Hạnh: không. đi đâu cũng đc, ở bên anh chút xiu thôi….. lúc đấy khóe mắt em cũng cay cay mấy thím ợ.
Không biết thế nào, nhưng gặp Hạnh Thì bao suy nghĩ, bao nhiều điều muốn nói nó chạy đâu hết, vì cái vẻ hồn nhiên ngờ nghệch của Hạnh, những câu nói không đầu không đuôi. em không nỡ làm tổn thương Hạnh. dù chỉ 1 giọt nước mắt (cái khó nó ở chỗ đó).
Em: ăn cái gì đây.
Hạnh: pizza đi anh, anh thích mà.
Em: anh hỏi em thích ăn gì anh dẫn đi mà.
Hạnh: hì hì đi ăn đồ nướng hàn quốc đi.
Em: rồi ở đâu…………………
Hạnh: ở đây …. rẽ đây….. đi ra đó…… quẹo đó…….. đi thẳng……. đó đó.
tới nơi em gửi xe. hạnh đứng đợi. rồi ôm tay em đi vào trong.
NV: dạ anh chị đi mấy người ạ.
Hạnh: dạ 2 người chị…. chỉ cho em chỗ nào ngồi mát mẻ nha chị….. kèm theo nụ cười mà chả ai nỡ từ trối.
nói sơ về hạnh cho mấy thím rõ hơn chút nhé….. Hạnh hay cười nói, nói những cấu ngờ nghệch, hỏi những câu vớ vẩn nhưng không lố bịch nhé. chỉ mang tính chất gây cười. nụ cười em chia làm ba cái. cười sảng khoái khi đá đểu đc em. cười mang tính chất duyên dáng nhẹ nhàng em thẹn. cái thứ 3 mới là chết người. nụ cười sai khiến. chả ai có thể từ trối được. kèm theo với ánh mắt thì con trai có thể chết lừ đừ. nên thế hạnh rất được lòng từ trẻ em đến người già. ~.~