Hai đứa vừa ăn vừa nói chuyện, về công việc của em. và mấy chuyện của quán máy nay. ăn xong, em chở Trang Anh ra quán, rồi cũng đi làm. ngày đầu tiên đi làm, cũng hồi hộp, gặp những người mới, không biết đấu đá nhau như thế nào. nhưng sau lưng có lão thầy chống lưng nên cũng hông sợ lắm.
chạy con cup tới công ty, gửi xe rồi băng qua bên kia đường, mua li cafe rồi vào công ty, bước vào là gặp nhỏ em gọi như là thư ký đi nhá. ngồi nhìn em, em gật đầu chào rồi ra cái ghế salon cho khách ngồi uống cafe, ai ra vào cũng phải đánh mắt nhìn em.
Em: xếp vô chưa em.
Thư ky: dạ chưa anh, xíu họp đó.
Em: ừ a biết rồi. ủa mà tên gì thế.
Lan: dạ tên Lan. đi làm ngày đầu run không anh.
Em: cung hồi hộp. mà lan làm đây lâu chưa.
Lan: 2 năm rồi anh.
Em: èo, thế nhiêu tuổi đấy.
Lan: sn 88 anh.
Em: èo thế đấy trẻ hay tại đây già thế mà, kêu anh ngọt thế. em mới 90 thôi chị.
Lan: cười lấy tay che miệng.
……………………………….
ngày đầu cũng không có gì đặc sắc, chỉ là sắp xếp công việc. chào hỏi mấy phòng khác làm quen đi. rồi coi tại liệu lại.
Trưa đi ăn cơm thì tự túc. ra cái quán gần đó ăn cơm mà nuốt éo trôi, khô khốc mà canh thì nhạt như nước luộc rau. Mà em ăn cơm không cần đồ ăn cũng đc nhưng canh phải ngon, thế là làm vài muỗn rồi đi mua ổ bánh mỳ găm, rồi lại cafe trước công ty.
phòng em gồn cá, bà chị quản lý nhân sự, 2 bà bên kinh doanh, 2 nhỏ kế toán, còn loại toàn đực, vì toàn dân kỹ thuật. nói chung là không có em nào dễ thương xinh đẹp cả. 2 nhỏ kế toán là được thôi. còn bên kinh doanh thì 1 bà có chồng con rồi, 1 bà chưa mà chắc ế mợ rồi, chanh chua Vl ra, mà đc cái cũng xinh không đến nỗi như 2 con kế toán.
chiều về nhà thì Trang Anh đang nằm coi ti vi. em mở cửa thì Trang Anh chạy ra
Trang Anh: anh về rồi. đi làm sao anh.
Em: cũng bình thường không có nặng nề gì cả.
Trang Anh: có để ý đc em nào chưa….mắt nheo lại nhìn, yêu chết luôn.