Sáng, lại vác xác đến công ty. Sau mấy hôm bù đầu vì vụ chuẩn bị hội trường thì hôm nay lại phởn phơ. Các vị đàn bà túm 3 tụm 4 nói chuyện với nhau, bọn đàn ông làm ấm trà, nói chuyện thế giới. Chẳng có gì hay ho cho đến lúc gần về. Tự nhiên em L chạy đến khoác tay em:
-Anh. Mình đi ăn trưa đi.
Em tạm đơ mất mấy giây, nhìn em L bằng con mắt kiểu như là “mịa con dở này hôm nay làm sao, tư dưng rủ bố đi ăn,bình thường toàn lén đi ăn mảnh, lại con khoác tay nữa” (em chém đấy, đừng tin). Em L thấy mình khựng lại thì cũng ngạc nhiên:
-Anh sao thế?
-Anh không sao? Nhưng mà sao tự dưng lại đi ăn.
-Ô hay, thế anh không đói à?
-Anh có nhưng mà…
-Nhưng mà sao? Không muốn đi với em à?
-Anh có nhưng mà..
-Thế đi thôi.
Thế là đi. Đến quán em kéo ghế cho em ý ngồi (bình thường đi với gái nào em cũng thế nhá, không riêng gì em L đâu), em ý lau đũa, lau thìa cho em (mọi hôm không thế nên em hơi bị ngạc nhiên), à hôm nay còn ngồi cạnh (ngạc nhiên nữa vì lần trước ngồi đối diện). Quá nhiều điều lạ làm em sinh nghi, cơ mà chẳng có gì quan trọng cả nên em im, không hỏi han gì. Vừa ăn vừa nói chuyện. Vẫn chuyện như mọi hôm, nhưng hôm nay thấy em L cười khá nhiều (răng đầy rau mà vẫn nhe ra ). Ăn xong em ý đòi trả tiền, em giành thì em ý nói:
-Hôm nay em trả, mai anh trả, nhé.
Thế có nghĩa là mai lại đi ăn, lại như trưa nay. Em buột mồm:
-Mai á?
-Vâng, mai. Thế mai anh có hẹn à?
Lại buột mồm:
-Không.
-Thế mai… à thôi. Mai em nấu anh ăn nhé. Không được chê đấy.
Cứng đơ, éo hiểu gì cả. Bắt đầu đánh hơi thấy mùi các thím ạ. Nhưng sao thay đổi nhanh vậy? Em không thắc mắc gì ngay lúc đấy, nhưng hôm nay (ngày 12/3) có dò la về hôm 8/3 thì có chị nói rằng L đưa em với 3 đứa kia về nhà nghỉ (wtf?). Thế có nghĩa là gì? Đưa mấy đứa đến đó sao không về luôn? Lại còn ngủ lại? Các thím đừng đoán vội, em đang điều tra, có kết quả ngay thôi, ngày xưa đọc Conan với Kindaichi mãi ( sau này chuyển qua hentai nên không còn thích các chú cơ bắp (songoku) hay thông minh nữa).
Tối. 8h ăn cơm về. Cất xe, bước về phía phòng, thấy cửa mở hé, trong tối om. Chết mịa. Hay có trộm?? Nói các thím đừng cười, bé đến giờ em không sợ con gì, không sợ ma, không có bệnh sợ cái nọ cái kia nhưng rất sợ trộm (sợ bị thông ass). Lò dò bước vào, im như tờ. Thò tay sờ cái công tắc điện, bật lên. Đèn sáng, thấy con bạn ngồi trong xó, không mặc quần áo, hình như đang khóc, người nó run run.. Bước lại gần, nồng nặc mùi rượu. Đoán ra ngay, lại thất tình. Vơ cái chăn hè, quàng lên cho nó, nó hất ra.
-Mày sao đấy? Mặc quần áo vào, sao lại thế??
-Kệ mẹ tao. Cút (hình như nín rồi).
-Xem nào, có việc gì cứ bình tĩnh..
-Câm mẹ mồm vào. Cút (lại khóc).
-Nhà tao mà. Thôi, mặc quần áo vào rồi lên giường. Ngủ một giấc là quên hết ý mà.
-Mày thì biết cái *éo gì.. (khóc to).
Đột nhiên con bạn em đứng dậy, lao lên đẩy em ngã xuống giường. Rồi nó trèo lên người em, tay sờ vào…
-Mày làm cái gì đấy? Bỏ ra.
*bốp* nó tát em một cái nảy đom đóm mắt. Xong lại kéo khóa quần em xuống, kéo quần xuống.
-Mày điên à?? Bỏ..
*bốp* tát phát nữa em chảy cả nước mắt.
*bốp* liên tiếp 2 phát nữa, em cứ cựa quậy là nó lại tát em, tát thẳng tay, mạnh đến nỗi chảy cả máu mũi, sáng hôm sau mặt em còn đỏ.
Rồi nó đeo bao vào cho em. Con gái thì lấy bao ở đâu ra? Em thì không có rồi (thật ra theo như kinh nghiệm tiền bối thì không nên để bao trong ví mà nên để trong xe, nên em để trong cốp), chắc của thằng người yêu.:stick;
Nó bắt đầu nhấp, vừa nhấp vừa khóc, nước mắt, nước mũi chảy xuống ướt cả mạng ngực áo em.
-Sướng lắm phải không thằng chó? Đàn ông chúng mày đều là lũ chó, tất cả, không trừ một thằng nào. Chúng mày chỉ muốn cái l** của bọn tao. Chúng mày không thể sống một ngày mà thiếu l**. Chúng mày làm tất cả mọi chuyện chỉ để phang bọn tao. Đến khi chơi chán rồi thì chúng mày vứt bỏ như vứt một miếng rẻ rách. Phải, rẻ rách *éo hơn *éo kém. Chúng mày coi bọn tao như rẻ rách, trong khi chúng mày cũng chẳng khác *** gì. Tao khinh. L** đây, thích thì tao cho. Cái đ** mẹ…
Rồi đột nhiên nó gục xuống, nước mắt vẫn chảy, miệng vẫn lảm nhảm..Khoảng 5 phút sau thì nó im, thở đều đều. Em biết là nó ngủ rồi nên khẽ đẩy nó ra, đặt nó nằm xuống, đắp cho nó cái chăn. Em kéo quần, đứng dậy đi ra ngoài.
Tự dưng muốn hút thuốc mặc dù không biết, tự dưng thèm uống rượu. Gần nửa năm ở chung với con bạn, chưa bao giờ thấy nó như lần này. Tuy chạm mặt nhau không nhiều, nhưng cũng đủ để em biết tính nó. Ăn nói thì bỗ bã, đôi lúc như con trai, nhưng em biết nó tốt tính, biết quan tâm người khác, nó cũng là loại trong mềm ngoài cứng (đứa con gái nào chẳng thế). Lần nào gặp nó cũng thấy cười toe toét, khoác đang quát nạt gì đấy. Tự dưng thấy thương nó. Nó từ c3 đến giờ thay người yêu như thay áo, đến thằng này thì nó yêu thật sự. Suốt ngày anh yêu anh yêu. Nó cũng tâm sự với em về tương lại nó với thằng này, dự định nhiều thứ. Thế mà…
Sang phòng thằng B siêu nhân ngủ nhờ. Trằn trọc mãi. Mẹ 2 cái đứa này, bố mày sang ngủ nhờ thế mà còn nằm ôm nhau như không có mình ở đây, lại còn sờ soạng, chó, chắc định trêu ngươi. Bọn nó cũng chẳng hỏi tại sao em sang bên này, chắc lại mặc định 2 anh chị cãi nhau.
Sáng nay em nhận được tin nhắn “Quen di nhe”. Ừ thì quên, tao cũng chẳng muốn nhớ đâu.
Thế đấy. Có gì mai em lại lên. Sang nhà em L ăn tối đã. Khổ (sướng) cái thân em quá đi mà…
********
Chap 15 (14/3)
Em đến khổ với em L các thím ạ. Mấy dạo trước toàn ăn cơm quán, con bạn chẳng biết nấu gì ngoài đổ cơm với nước nóng vào nồi cơm điện. Em cũng chẳng khá hơn, biết úp mì tôm. Hê hê. Nhưng bù lại em rửa bát cực nhanh, cực sạch. Đó là hệ quả của những ngày tháng sống ở Thái với u. U nấu cơm còn em rửa bát. Thật ra cũng có lần em thử nấu rồi. Cơ mà không được mát tay cho lắm. Món thịt kho tàu ấy. Em chả biết gì, lần trước thấy u cho cái gói đen đen vào trước khi bật bếp, em cũng cho hẳn 2 gói, cho ngon, cho đẹp, cơ mà sau khi mở vung thì thịt kho tàu trông như cứt chó phơi khô, vừa đen vừa khét vừa mặn. Từ sau đợt đấy cũng không bao giờ phải vào bếp nữa.
Đấy, tiểu sử nấu ăn của em đấy. Ngỡ đâu con gái thì nữ công nó cũng phải hơn con trai tí, hóa ra em L cũng không kém phần long trọng. 3 4 hôm nay em toàn được ăn đồ luộc. Cơm luộc, rau luộc, đậu luộc, thịt luộc, cá luộc. Thiếu mỗi cứt luộc nữa là được mâm cỗ 6 người ăn.
Em đang thiếu i ốt trầm trọng nên có gì viết sai các thím thông cảm.
À còn chuyện thế này nữa, công với chuyện trên nên em ngừng cái vụ sang ăn bên xóm em L.
Trưa hôm nay (tức là 14/3 tính theo ngày rì viu), đang ngồi ăn cơm ngon lành (thực ra cũng éo ngon cho lắm, ăn đồ luộc liên tục mấy ngày, các thím chắc chưa trải qua, giống như việc dùng lại băng vệ sinh trong 3 ngày đầu kì kinh ấy), tự dưng em L nhìn em say đắm (có thể không phải nhưng em cứ thủ dâm tinh thần thế) làm em không nuốt nổi đoạn rau muống dài gần gang tay (đây là lỗi của em chứ không phải của em L). Mười giây. Có gì đó không ổn. Hỏi luôn:
-Nhìn anh gì đấy? Mặt anh dính gì à?
-Không.
-Sao nhìn ghê vậy?
-Em thích.
-…
-…
-Em không được thích.
-Thích hay không là việc của em.
-Vậy tùy em.
…
-Anh (sư bố nó, lại đoạn rau muống, lần này ngắn hơn, khoảng 20cm).
-Ợ, gì em?
-Em thích anh.
-Em không được thích.
-Tại sao?
-Vì anh có người yêu rồi.
-Chưa cưới là được.
-Anh không thích em.
-Em sẽ làm cho anh thích em. Không, phải là yêu em mới đúng.
-Tùy em, nhưng…
-Nhưng sao?
-Không. Em thích làm gì thì làm.