Điền bẩn tính, văn thì nuột nà nhưng sống như cứt nên anh em ai cũng ghét ra mặt. Buổi trưa có hôm ăn cơm về, Điền ngậm tăm ngủ vêu mõm, chân vẫn đi giày đàng hoàng. Thằng Hưng tồ bèn nhảy xuống rút cái tăm ra, lấy cái tăm hay dùng ngoáy tai ngoáy một hồi vào mũi cho thật đậm rồi… nhét vào mồm Điền. Điền không hay biết gì, thi thoảng còn đảo đảo môi, nhìn như gái xì tin đang ngậm kẹo mút, hài vật.
Chuyện bọn nó bựa thì kể mãi không hết, nhưng chuyện bựa của riêng mình thì cũng một mớ. Năm thứ 3 bắt đầu lỳ rồi. Là một đứa thuộc diện nổi tiếng ký túc vì đá bóng ngon và viết báo nhiều, đi đâu cũng khệnh khạng phết. Vì lẽ đó nên ít nhiều mình giữ “hình ảnh” một chút, không bựa được bằng bọn bạn cùng lứa.
Một trong số chuyện bựa nhất của mình là, bao gồm: Cũng mấy đứa đêm hôm tụt quần nhảy vào… bể nước ký túc bơi, tắm rửa ầm ầm, thậm chí còn thách nhau đứa nào lặn lâu nhấtl uôn (gọi là giải thần kinh mở rộng) , xong có đứa tiết lộ trong lúc lặn tranh thủ đái phát , sáng mai đám đàn em vẫn oánh răng, lấy nước bể pha trà, pha mỳ tôm bình thường.
Vào thư viện ngủ nhờ buổi trưa (bà cô thư viện quý lắm), lúc sau buồn đái quá, tìm mãi không ra nơi xả (vì cửa khóa ngoài), bèn trèo lên ô cửa sổ, hé ra một chút rồi… câu ra ngoài. Thế éo nào căn chỉnh tọa độ kiểu gì mà tưới ướt cả mấy cái xe máy của khách dựng bên ngoài, bọn nó hét ầm lên hỏi nhau “Nước… nước ở đâu chảy xuống thế?”. Đang dở nên không hãm lại được, bọn nó chửi cho một trận (éo sao, bố mài đóng cửa lại rồi, biết thằng nào).
Tán mãi mới đổ được một em năm nhất, em Thủy quê Sơn La. Thủy to cao, người múp và mặn mà. Vừa tỏ tình xong thì thấy em cùng phòng xinh hơn nên dừng lại chuyển hướng tán cái đã. Rủ Thủy ra khuôn viên, hỏi “Em có yêu anh không?”. Thủy vừa khóc vừa nói “Có”. Quay sang bảo “Nhưng anh lại khô yêu em nhé”. Con bé ôm mặt khóc tu tu, hỏi sao lại thế? Trả lời “Anh chả biết nữa”…. Nhục nhất là khi lời tỏ tình với em xinh hơn kia thì em ấy bảo “Dạ, em có bạn trai rồi”. Mịa, tự nhiên mất cả chì lẫn chài!
4 năm ký túc, tổng kết lại chỉ yêu có 1 người vào năm cuối, khi em ấy đang học 12, chuyên Toán Tin Quốc gia. Một mối tình đẹp nhưng dang dở, thậm chí mới cầm tay nhau có vài ba bận, chưa hôn. Nhưng thôi, chuyện đó lại là một câu chuyện dài…
************
Chap 8: Cuộc đọ súng cân não bên bể nước
Những ai từng ở ký túc Mễ Trì chắc không bao giờ quên bể nước huyền thoại nằm ngay cạnh lối lên cầu thang C1. Với diện tích bằng cái móng nhà cấp 4, lộ thiên, ngăn cách bên ngoài sân bằng bức tường cao quá đầu người, đây chính là sân khấu của những vở bi hài kịch. Hồi mới vào, buổi sáng lọ mọ xuống oánh răng mình đếm dược 186 cái bàn chải, 59 cái khăn mặt và vô số sịp rách… nằm rải rác dưới đấy bể, rêu rong mọc xanh um nhìn rất cổ kính. Có cảm giác nếu thả thêm đàn trắm đen với chục con ếch nữa là thành ao làng, nhưng không sao, oánh răng, rửa mặt, tắm rửa, thậm chí pha trà, pha mỳ tôm vẫn ngon choét. Thằng Tiệp lùn khoa Sinh tâm sự, có thể trong thành phần nước ký túc chứa chất đéo gì đó rất bí ẩn, bằng chứng là pha mỳ tôm có vị tanh tanh như hải sản, ăn thích thôi rồi.