Chưa hết, tập thể dục xong xuôi tôi vào nhà tắm, định k đun nước sôi, mẹ la, cuối cùng cũng đun nước nóng tắm cái, tan giá…
– Con đi chăn bò nha mẹ?- tôi hỏi
– Thôi đi làm gì con, trời lạnh mà, con mới về hôm qua nữa,- mẹ bảo tôi.
– Dạ không sao, lâu rồi con không đi chăn, bữa nay trời không mưa con cho nó ra ngoài dạo vài vòng rồi về ngay ấy mà,-rôi tôi cười trừ với mẹ, mẹ cũng chả biết nói gì.
– Nhớ mặc đi ấm đó, không ra ngoài trúng gió thì khổ tôi đó nha ông tướng,- mẹ ra lệnh.hi
– Yes madam…-tôi cười phì.
Dẫn đàn bò ra ngoài,(đàn bò nhưng có 4 con thôi, 2 con mẹ, 2 con bê con…), đi một hàng trông thật oai vệ, tôi đi sau cùng. Ra tới đồng, hình như tôi là thằng to đầu nhất đi chăn bò thì phải, thế là tôi phải nhập hội với bọn con nít trong xóm. Chúng tôi lùa đàn bò lên núi, một quả núi bằng. Thả chúng đó, bọn tôi tập hợp lại thành một vùng thật đông. Lúc đầu tôi là thằng đàn a nên chỉ huy bọn nó, chỉ bọn nó rất là nhiều điều, rồi còn sai đi lùa bò cho mình..hehe…Nhưng đến lúc lâm trận, chơi bài đó mà, thì tôi lại thua tè le. Hôm nay chơi bài quỳ, tôi quỳ đỏ cả đầu gối, may mà tới giờ về để về không gì thì cũng chết với tụi nó.
Một buổi đi chăn bò thật vui, làm tôi quên đi thực tại. Nhưng khi về tới nhà, mẹ lại xoay tôi với vòng câu hỏi bên e, tôi ngập ngừng nói không nên lời. Sao mẹ hỏi nhiều thế không biết? mẹ mong mà…
Vậy là ngày hôm đó tôi đành phải đánh xe đi vòng vòng, thăm làng xóm, rồi lên thăm thầy hồi trước dạy tôi ở trường cấp 3. Tôi với thầy rất thần, nhưng cả thầy tôi cũng không dám tâm sự. Nặng nè bao phủ quanh đây.
– Alo, con đây mẹ,- mẹ gọi tôi.
– 7h tối rồi con có về ăn cơm không đó?- mẹ hỏi tôi,
– Dạ, có…oooo- tôi ấp úp..
Cúp máy, tôi phóng thẳng về nhà. Tính là hôm nay lại bị khảo cung đây. Chuẩn bị làm chàng trai lãng cho rồi, chắc đạn. Ngồi vào mâm cơm, tôi cúi gằm mặt xuống mà ăn lấy ăn để cho xong để bước ra. Thấy thế mẹ tôi hỏi,
– Gì mà ăn khiếp thế, đói quá à,-
– Dạ không, chỉ là thức ăn mẹ nấu ngon quá nên ăn một mạch ấy mà,- tôi vẫn ăn,
– Thế à, vậy ăn tiếp đi,- mẹ bảo