Tôi đã chọn ở lại.
Hôm ấy, và hôm sau nữa, tôi nếm trọn cảm giác gánh chịu ghen tuông của phụ nữ, trải qua cảm giác phải thanh minh giải thích, và hờn dỗi của Mi. Thú thật, từ sau mối tình đầu, tôi hiếm khi đi qua cảm giác này bởi khi quen ai, tôi thường khá chung tình.
Tôi đi trọng 2 ngày sống trong những cảm giác mâu thuẫn, vừa vui, vừa âu lo, khi thấy Mi thật sự buồn bực và giận lẫy vì ghen… (dẫu rằng chúng tôi đã là gì của nhau đâu), song cũng rất lo lắng chuyện này sẽ đưa chúng tôi đi đến cắt đứt liên lạc.
Đó thật sự như một cuộc đấu không khoan nhượng.
Mi chưa bao giờ nt với tôi nhiều như thế.
Cô ấy trách móc tôi rất nhiều:
_Nếu R không có ý gì, sao Na nó nói nó biết R muốn tán nó?
_Đừng nói yêu tui suốt ngần ấy năm nữa, R cũng quen hết nhỏ này đến nhỏ khác đó thôi?
_Vậy Hon ( first love của tôi), R có chắc R chỉ yêu tôi không? Hay ngày xưa chia tay Hon nên tìm tôi thay thế…
_Tôi không tin R nữa.
Và nhiều, nhiều đến nỗi tôi không sao nhớ hết, những tn của ngày ấy cũng đã xóa đi sau một lần chạm Delete.
Chỉ biết tôi khá vất vả trả lời rõ ràng từng hờn giận của cô ấy… 2 ngày liền cũng làm tôi xuống sức, sụt cân. Buồn và vui lẫn lộn đến cuối ngày thứ 2, tôi dần mệt mỏi, càng lúc càng gần kề ý nghĩ, không cái dại nào bằng cái dại nghịch lửa… Tôi cứ tin mình sẽ kiểm soát được nhúm lửa vừa nhen, nào ngờ ngọn lửa trong lòng cô ấy không dần lan từ hiện tại về quá khứ… Như thể cô ấy hờn trách mười năm qua tôi đã ở đâu và làm gì, sao không đến và nói với cô ấy, tôi yêu cô ấy?
Con gái nhiều lúc vô lí đến bó chân, nếu các bạn theo dõi câu chuyện của tôi, cũng rõ mười năm ấy tôi bất lực thế nào trên bước đường đến bên Mi.
Khi bóng chiều ta phủ khắp phố, và tôi cảm giác muốn ngừng lại, muốn để mặc mọi thứ theo như nó sẽ thế… Tôi chán phải tiếp tục cuốn theo cơn dỗi của Mi. Nên khi cô ấy vẫn giữ những lời bực dọc trong tn tiếp theo, tôi đã chọn nút call thay vì reply như những lần trước…
*************
Chap 33
Tin nhắn gần nhất của Mi đến với tôi lúc chiều tà. Mệt mỏi, buồn bực, cuối cùng tôi chấm dứt những tn tranh cãi. Tôi hướng thẳng về nhà Mi, dừng xe trước cánh cồng, và ngừng lại như bao lần khác.