AVATAR ARMY KPAH NINJA
Cập nhật: 31/07/2015 lúc 15:11.

Kiều Chinh đến nơi , mấy người bảo vệ nhìn cô soi mói thật kỹ mấy lần, xong mới để cô đi lên tầng VIP. Kiều Chinh đi đến đây, cô gọi điện cho Cảnh Phong mấy lần nhưng anh chẳng bóc máy, cô đành đi lên trên. Nơi đây có rất nhiều thành phần phức tạp, nhìn vào có vẻ lịch sự, nhưng thành phần ăn chơi đền đây khá nhiều, thật sự cô không quen đến mấy nơi này cho lắm. Trên đường lên, cô gặp mấy anh chàng đang đứng ngoài hành lang hút thuốc trò chuyện, thấy cô đi đến, họ nháy máy trêu:
– Em gái, đi đâu thế. Vào phòng chơi với anh nè.
Tên đó dường như đang bước đến định chắn đường của cô, Kiều Chinh vội vàng nép người bước thật nhanh đi đến thang máy, những ngón tay run rẩy bấm nút thang máy. Cô quay đầu nhìn anh chàng kia, chỉ sợ anh ta bất chấp đi theo cô, hoặc là đẩy cô vào trong thang máy giở trò. Khi thang máy vừa mở cửa ra, Kiều Chinh vẫn còn nhìn thấy nụ cười ớn lạnh của hắn nhìn về phía cô. Cô vội vàng ấn nút đóng cửa thang máy, cửa thang máy đóng chặt, Kiều Chinh mới thở dài nhẹ nhỏm.
Thành phố về đêm là lúc hoạt động của những thành phần bất hảo , đúng là đáng sợ vô cùng.
– Ding…
Cửa thang máy lầu 5 mở ra, Kiều Chinh bước ra ngóc dáo dát tìm phòng 502. Nó cũng không khó tìm lắm, chỉ cách thang máy có một đoạn mà thôi. Kiều Chinh vừa bước đến cửa phòng đã nghe tiếng ồn ào rộn rã từ bên trong vang ra, có cả nam cả nữ. Kiều Chinh chau mày, cô không nghĩ Cảnh Phong lại thích những nơi ồn ào thế này. Cô mím môi hít thở sau quyết định gõ cửa.
– Cốc…cốc…cốc…- Ba tiếng gõ cửa rõ rệt vang lên, Kiều Chinh phải dùng sức để có thể át âm thanh nhạc bên trong khiến mấy đốt ngón tay tê rần.
Một người con trai ra mở cửa giúp cô. Ánh mắt anh ta nheo lại , khóe môi nhếch lên nhìn cô buông lời trêu ghẹo:
– Gì vậy cưng?
– Có…có Cảnh Phong ở đây không? – Kiều Chinh ấp úng cúi đầu hỏi.
Anh chàng kia quay đầu vào bên trong gọi lớn:
– Cảnh Phong, có người tìm cậu.
Kêu xong anh ta mở rộng cửa hất đầu bảo cô:
– Vào đi em gái.
Kiều Chinh nhìn vào bên trong, xác định rõ là có Cảnh phong bên trong mới dám bước vào. Cô sợ mình bị dụ vào bên trong. Cảnh Phong thấy cô vào vẫn thản nhiên ngồi cũng chai bia với anh bạn ngồi kế bên rồi tu một hơi gần hết nữa chai bia lạnh kia. Tiếng nhạc vẫn xậm, xình, cái giọng eo éo hơi khó nghe của một côp gái vẫn không ngừng cất lên. Tiếng ôn, mùi rượu bia, mùi khói thuốc là…..một bầu không gian thật khiến người ta thấy khó chịu đến buồn nôn. Kiều Chinh thật sự muốn rời khỏi đây ngay lập tức. Nhưng vì Cảnh Phong, cô vẫn cố bước vào bên trong.
– Mọi người – Anh chàng mở cửa cho cô vỗ tay hô lớn – Cảnh Phong theo lời hứa, đã gọi bạn gái của cậu ấy đến đây. Mọi người nể mặt im lặng để chào đón người mới nào.
Cô gái kia cũng buông miro rồi ngồi im lặng quan sát Kiều Chinh đang rụt rè không biết nên chào hỏi với mọi người thế nào. Hai tay cô siết vào nhau, hai chân cũng có chút run rẩy…
– Lại đây – Cảnh Phong quẩy tay gọi cô, giọng lạnh lạnh lùng vô cùng nhưng Kiều Chinh lại thấy vui mừng khi nghe được giọng nói của anh , cô vội nhanh chân bước đến bên cạnh Cảnh Phong.
Kiều Chinh đang định ngồi xuống chỗ trống bên cạnh Cảnh phong thì đã bị anh với tay kéo ngã vào lòng mình. Ngay lập tức anh đặt lên môi cô một nụ hôn, nhưng nụ hôn này không hoàn toàn là một nụ hôn, bởi vì thông qua nụ hôn, Cảnh Phong đã đẩy một lượng bia vào trong miệng cô. Kiều Chinh bất ngờ chỉ có thể cố gắng nuốt số bia đó vào cổ họng, nhưng cô lại bị sặc. Cô vội vàng đẩy Cảnh phong ra, rồi ho sặc sụa.
Tiếng vỗ tay hoan hô vang lên rầm rộ, trong khi hốc mắt của Kiều Chinh đã đỏ hoe, và cô cúi đầu ôm lấy ngực ho sặc sụa, thật sự muốn nhổ sạch sẽ mùi bia ra khỏi miệng cô.
– Cảnh Phong, từ từ nào, vẫn còn nhiều thời gian để bắt đầu trò chơi mà – Một anh chàng trong phòng lên tiếng trêu đùa – Phải thương hoa tiếc ngọc chứ.
– Không sao chứ? – Giọng Cảnh Phong vang lên bên tai Kiều Chinh, khiến cho uất ức mới hình thành trong cô dịu lại. Kiều Chinh đưa tay áo định lau miệng thì Cảnh Phong đã đưa tay nâng cằm cô lên, dùng khăn giấy nhẹ nhàng giúp cô lau khóe môi, hành động của anh khiến Kiều Chinh xúc động vô cùng, cô quên mất việc vừa bị anh đối xử không tốt.
– Âu yếm thế đủ rồi, mau tiến hành trò chơi đi, hôm nay xem như đến đây thật là không uổng phí mà – Anh chàng mở cửa nhìn hai người lớn tiếng yêu cầu. Vừa nói, anh ta vừa khui hai chai bia đặt lên trên bàn, đẩy về phía họ.
Kiều Chinh sợ hãi nép người vào Cảnh Phong, cô đưa tay giật khẽ tay áo anh, giọng yếu ớt gọi:
– Cảnh Phong.
– Có phải em bảo là em yêu anh và muốn trở thành bạn gái anh phải không – Cảnh Phong cúi đầu nhìn cô nghiêm túc hỏi.
Kiều Chinh lặng lẽ gật đầu. Cô trước giờ không tự tiện nói những lời đó với bất kì ai khác cả.
– Có hối hận không?
Kiều Chinh lắc đầu rõ ý không hối hận.
– Là em nói đó nha – Cảnh Phong cười gằn, anh chộp lấy chai bia trên bàn lại lần nữa tu một hơi dài sau đó ôm lấy Kiều Chinh sát vào lòng mình tiếp tục trò chơi cùng uống bia bằng miệng của mình. Kiều Chinh thật sự khó nhọc mới có thể nuốt hết số bia đó xuống miệng. Cảnh Phong vừa thả cô ra, Kiều Chinh chưa kịp hít thở trở lại thì anh đã tiếp tục đưa tiếp bia vào miệng của cô hết lần này đến lần khác, đến khi hai má của Kiều Chinh đỏ hồng cả lên, đôi mắt cô trở nên tối sầm , cô cảm thấy gạt thở vô cùng, đưa tay đẩy Cảnh Phong ra. Nhưng anh lại ôm cô quá chật, Kiều Chinh khổ sở phải đấm mạnh vùng vẫy trong lòng của Cảnh Phong.
Cuối cùng thì Cảnh Phong cũng buông cô ra, Kiều Chinh lại lần nữ ho sặc sụa, cô đưa hai mắt nhìn Cảnh Phong đầy oán trách. Cô thật không hiểu đây là loại trò chơi gì? Loại trò chơi toàn nhẫn như thế vậy mà bọn người xung quanh lại vỗ tay lại hứng thú nhìn và reo hò cổ vũ như thế.
– Khó chịu lắm sao – Cảnh Phong nhìn cái bộ dạng thê thảm của Kiều Chinh, anh nhếch môi, đưa chai bia lên miệng mình uống cạn phần còn lại, thờ ơ lạnh đạm hỏi cô.
– Anh kêu em đến đây để làm trò đùa à? – Kiều Chinh mếu máo nhìn Cảnh Phong hỏi.
– Đây là cái giá phải trả khi muốn làm bạn gái của tôi. Hôm nay mấy anh em tôi tụ tập ở đây, ai cũng đem theo bạn gái cả, em là bạn gái của tôi, tất nhiên phải gọi em đến đây. Tụ họp thi phải chơi trò chơi rồi, đây chỉ là trò chơi thứ nhất mà thôi. Em nhìn đi, ai cũng phải chơi trò này hết.
Kiều Chinh đưa mắt nhìn mấy người kia, một cô gái mặc chiếc áo thu ba lỗ màu xanh, còn sẽ ngay phần ngực, để lộ đôi gò bồng đảo căng tròn đầy gợi cảm, cô ấy cười đắc ý uống một ngụm bia lớn rồi nhào vào lòng anh chàng vừa mở cửa cho Kiều Chinh, sau đó hai người hôn truyền bia.
– Thấy rõ rồi chứ. Nếu em vẫn kiên trì làm bạn gái của tôi. Em phải chấp nhận trò chơi này. Thế nào, làm tiếp hay rút lui. Tiếp tục chứ?
Kiều Chinh bây giờ mới biết Cảnh Phong vì muốn cô bỏ cuộc nên mới gọi cô đến, làm như vậy khiến cô sợ hãi mà bỏ cuộc. Cô đưa tay áo vệt môi sạch sẽ rồi nhìn Cảnh Phong, quyết tâm đáp:
– Được.

Truyện Nhật Ký Chăn Rau
Truyện Yêu Thầm Em Gái Bạn Thân
Truyện Vẽ Em Bằng Màu Nỗi Nhớ
Truyện Yêu Người IQ Cao
Truyện Em Người Con Gái Tôi Yêu
Thế Giới Game Mobile
© 2024 gamevn24h.net