Họ ăn trưa ở nhà hàng Nhật, không khí trầm lắng như chỉ có mình và cô đang tận hưởng những giờ phút vui sướng bên nhau.
“Tại sao chúng ta không về nhà ăn nhỉ, đồ ăn ở đây mắc lắm anh.” Cô trầm ngâm suy tính: “Xem nào. Từ hôm chuẩn bị đám cưới đến giờ anh phải chi mất bao nhiêu là thứ. Em phải chịu một nửa tiền áo cưới mới được!”
Vĩnh Uy đang trộn đều món Oden đậm chất Kansai ra đĩa, anh đẩy về phía cô rồi vừa ngắm Na ăn vừa nói: “Em đừng có tính toán mấy chuyện đó. Anh sẽ lo hết.”
“Đâu có được, em cũng phải đóng góp công sức xây dựng tổ ấm của mình chứ!”
“Thôi được chuyện đó nói sau, em ăn đi đã!”
Lệ Na để ý anh chỉ tiếp đồ ăn cho cô còn mình chẳng chịu ăn thứ gì, chỉ thi thoảng nhấp một chút Maccha Latte, thức uống nồng nàn kết hợp trà xanh và sữa.
Cô ngạc nhiên hỏi: “Sao chỉ có mình em ăn thôi vậy. Anh không khỏe à? Hay là… anh…”
Vĩnh Uy giật mình: “Sao cơ?”
“Khai mau, hay là anh có âm mưu biến mình thành chú rể có phom người mảnh khảnh, lãng tử còn em thì thành cô dâu mập ú. Có đúng không hả?”
Anh bật cười: “Em thật khéo đùa. Anh không đói.”
“Vậy thì ăn một miếng đi. Nào. A. Há miệng ra!” Na xúc một thìa đầy cà ri gà đưa tận miệng anh.
Vĩnh Uy há miệng để cô bón cho mình miếng cà ri cay cay thơm nồng, nuốt đến đâu cảm giác nóng bừng tỉnh táo đến đó.
“Hi thế có phải ngoan không.” Cô vui vẻ liếc nhìn bàn ăn đầy ắp các món. Nhìn khay shushi cá hồi, một ý nghĩ chợt nảy lên trong đầu Na.
“A. Anh! Từ lâu rồi em vẫn có một mong ước, đó là được đi dã ngoại cùng người mình yêu và làm cho anh ấy món cơm cuộn.” Lệ Na tay chống cằm, mắt nhìn anh mơ mộng. “Trưa mai chúng ta hẹn hò kiểu thế nhé. Không cần đi đâu xa, ra bãi cỏ ngoài công viên là được. Nhá anh. Sau này kết hôn rồi sẽ không còn cơ hội nữa.”
“Okie em! Em muốn gì cũng được.”
Lệ Na thích thú cười vang: “Oa! Anh thật tuyệt. Tại sao hôm nay anh lại ân cần và chiều chuộng em thế nhỉ? Từ giờ ngày nào anh cũng phát huy thế nhé!”
Anh chỉ gượng cười không đáp.
***********
Chap 23
Vừa rì rầm hát một bài hát vui nhộn, Lệ Na vừa nhanh tay xếp ngay ngắn những cuộn cơm đủ màu sắc và mùi vị vào hộp. Từ sớm tinh mơ cô đã thức dậy chuẩn bị những thứ này, đã bỏ bao nhiêu công sức và tâm huyết. Nhất định anh sẽ rất thích, cô chỉ lựa chọn những nguyên liệu hợp với khẩu vị của anh.