Tối mẹ tôi cũng sang nhà cô T. Ăn uông xong, tôi và Nina lại ra MC vì mọi người hẹn ra gặp mặt. Ôm hôn cứ gọi là thắm thiết. Ai cũng vui vì Nina về chơi. Khoảng 2 tiếng sau thì mọi người cùng ra về vì cũng bắt đầu muộn. Tôi đưa Nina về nhà rồi bắt xe buyt về nhà. Cuộc đời nở hoa vì lại có em ở bên cạnh tôi. Nina ah em có biết rằng anh yêu em nhiều lắm !!!
*************
Chap 72
Tết năm nay tới sớm với tôi. Vì đơn giản là có Nina ở bên. Thấm thoát cũng gần năm chứ đâu có ít – cái này là nói quá lên tí . Cứ dính với em như sam đến Tây cũng phải ghen tỵ. Cuối tuần thứ 7 Nina rủ tôi xuống nhà bà con của mẹ ruột Nina. Vừa mang đồ mẹ Nina gửi tư bên kia về vừa đi chơi cho biết đây đó luôn. Tới một thành phố nhỏ cách không xa thành phố nơi tôi ở lắm. Chắc tương đương kiểu thị xa hay thành phố cấp 3 ở Việt Nam.
Đang yên giấc ngàn thu ah nhầm yên giấc nồng thì có chuông điện thoại ở cuối giường. Theo thói quen ấn nút trả lời còn mắt vẫn nhắm.
-anh ! Dậy đi nào !
-ờ ờ.
-Dậy không muộn giờ xe chạy là phải đợi chuyến sau đấy
-Mà cho anh ngủ thêm tí nữa…. đang ngủ ngon
-Anh có biết giờ mấy giờ rồi không ? Dậy nhanh hay cho anh ở nhà nhé !
-đây đây anh dậy luôn đây – đấy các thím có thấy khổ không. Chưa gì đã bị quát rồi.
Vội vàng dậy ăn mấy miếng bánh ngọt rồi uống cốc sữa ấm rồi sang thẳng nhà Nina. Hai đứa đi bus ra bến xe ô tô cuối thành phố để bắt xe tiếp. Tới nơi thì tôi và em mua vé rồi lên xe tiếp để đi. Xe này nhìn như mấy xe hổi nhỏ bé tí ở Việt Nam vẫn xuất hiện trên đường với màu trắng vàng. Chắc các thím 8x đời đầu thì thấy nhiều hơn. Tây có những cãi cũ mà tốt người ta vẫn dùng bình thường. Trên xe có vài ông bà lớn tuổi. Họ thường kèm cái xe kéo nhỏ để kéo đồ đi cho tiện. Ở đây cũng có chợ cóc trên nhưng vỉa hẻ hay phố đi bộ. Và người bán thường là nhưng người mang đồ ở quê lên. Cũng có gì đó tương đồng như ở Việt Nam. Chỉ khác mỗi là người ta không tưới dầu, không phun thuốc sâu…
Hai bên đường thưa thớt nhà dần và cuối cùng chỉ còn xót lại những hàng cây um tùm 2 bên ven đường. Cảm giác như đường này được làm từ khá lâu rồi thì phải. Thỉnh thoảng có trạm dừng nghỉ đón xe. Lại được ngắm nhìn những cánh đồng hoa hướng dương mênh mông tuyệt đẹp. Tiện thể đã thím nào thử dầu hoa hướng dương của Nga Ngố chưa ? Thấy trong Vinmart bán nhiều !
-đẹp không em ?
-có hihi mà ở Việt Nam có hoa này không anh ?
-người ta có trông để bán thôi em ạ
-ơ hoa này cũng bán ạ.
-đúng rồi ở Việt Nam cái gì chẳng bán được. Mà người ta trông trong vườn bé chứ có nhiều ở đây đâu
-sao thế ạ ?
-vì trồng cái này mà không có người trông thì người ta vào hái trộm rồi bẻ trộm hết
Nina quay sang nhìn tôi với ánh mắt ngạc nhiên:
-thật không hay là anh lại trêu em đó
-thật đấy nhất là bọn trẻ còn kiểu như em là nghịch ngợm lắm
-lại trêu em chứ gì ? Em biêt thừa
-không thật đấy
-em không thấy hoa quả bên này người ta để chín rụng không ai vặt toàn người Việt Nam mình vặt hộ à
-vầng
-haizzz anh tưởng em sang đó phải thông mình lên ai ngờ vẫn thế
Nina quay sang nhìn tôi chẳng nói được câu gì liền quay ngoắt mặt đi. đấy Nina của tôi vẫn vậy, vân hơi trẻ con mà đáng yêu !
Đến nơi tôi cũng hơi bất ngờ, cứ tường mình đang xem phim. Nhìn thấy LADA hàng đàn. Nhà cửa thì cũ kỹ. Lài còn thấy mấy bác trung tuổi đi xem đạp nữa. Xe phanh chân luôn. Hơn Việt Nam cái là thay vì lấy dép làm má phanh thì quay bàn đạp ngược chiều kim đồng hồ phái là phanh luôn. Tất cả mọi thư không khác gì mấy phim về Liên Xô ngày xưa vậy.
Đi bộ một khoảng 5 phút từ điểm đỗ là tới nhà cô họ của Nina. Một gia đình nhỏ với 4 người. Tôi được Nina giới thiệu với mọi người là bạn trai. Cô chú bán hàng tại một chợ nhỏ ngay gần nhà. Cũng gần giờ ăn trưa nên mọi người ở nhà hết. Lần đầu tiên tôi thấy 2 bé trai sinh đôi ở đây. 2 đứa nhóc con cô cứ nhìn tôi với đôi mắt to tròn lạ lẫm, chắc tại ít thấy người nước ngoài. Cứ tưởng chúng nó lạ lấm mà lúc sau là bắt chuyện với tôi rồi. 2 nhóc này tự nhiên phết. Lấy cả đổ chơi của nó ra khoe rồi đòi đá bóng với tôi nữa. Bọn này hơi dị vì quần áo mặc cũng nà nà nhau. Tóm lại cái gì của chúng nó cũng giống nhau. Không biết sau này lớn lên lúc có gấu thì không biết có bị nhầm không nhỉ ? ! Chứ tôi là chịu không biết phân biệt luôn, toàn bị nhầm.
Nina thì xúm vào giúp cô chuẩn bị bữa trưa. Nhìn em từ đằng sau tôi thấy như hình bóng một người phụ nữa của gia đình vậy. Khác khá nhiều cố gái Việt ở bên này. Đang ngẩn ngơ ngắm trộm Nina thì bị em quay lại bắt gặp làm tôi giật mình quay ra chố 2 nhóc.
– Bắt gặp nhìn trộm em nhé ?
– Ai bảo thế ? Anh đang đói nên bị mùi thơm của đồ ăn làm quay ra đó thôi
– Anh đói rồi à
– Aha
– Sắp xong rồi. Anh đợi chút nữa đi. Ai bảo sáng không dậy sớm
– Sáng anh dậy ăn rồi mà h vẫn đói
– Thế chịu khó đợi chút nữa đi.
Cũng đành đợi thôi chứ biết làm thế nào. Lúc sau thì cũng được ăn. Vào bàn ngồi ăn khá vui vẻ vì 2 đứa con cô cứ liên tục tị nhau. Mà cô Nina nấu ăn ngon phết. Lâu lâu rồi tôi mới được một bữa ăn ngon như vậy, phần nữa là vì lạ miệng. Nghỉ trưa chút tới đầu chiều cô cho 2 đứa xuống đường. Tiện thể tôi và Nina đi cùng luôn vì cũng bảo với cô chú là chiều về. Thật ra là chiều tối Nina có hẹn đi chơi cùng mấy đưa bạn hôm bay về cùng Nina rồi. Trên xe Nina còn dặn
– Anh hôm nay ăn mặc đẹp vào nhé !
– Sao thế ?
– Thì em giới thiệu anh với bạn em
– Thì hôm nào anh chẳng ăn mặc đẹp
– Không ý em là mặc đẹp hơn nữa ý
– Ơ anh đẹp trai sẵn mặc gì chẳng đẹp
Nina quay sang phì cười và nói:
– Anh tự tin vào bản thân thế à
– Tất nhiên
– Mà mặc áo đôi với em nhé !
– Là thế nào ?
– Áo phông hôm em về tặng anh đấy
– Ơ áo đấy là ào đôi à
– Vâng. Quần jean đi giầy converse màu trắng của anh nữa.
– Thế còn phải chuẩn bị gì nữa không ?
– Chỉ thế thôi hihi
Thề là cả đời từ lúc cha sinh mẹ đẻ tới giờ tôi lần đâu mới biết mặc áo đôi thế nào . Tối như đã hẹn tôi qua nhà cô T đón Nina rồi đi taxi cùng em tới chỗ hẹn. Nhìn Nina đã hiểu tại sao em yên cầu tôi mặc vậy vì em mặc cũng giống vậy luôn. Quần jean rách, giầy gắng và tất nhiên cũng áo phông luôn. Đúng là cái gì lần đầu cũng thật đặt biệt. Tôi cảm thấy tự tin hẳn. Nhìn chúng tôi đúng là 1 cặp đôi hoàn hảo – tôi tự thấy vậy . Các thím có thấy thế không ?
Hôm nay ăn hẳn nhà hàng Nhật. Bên này Tây chuộng đồ Nhật phết. Còn với tôi thì lần đầu vào quán kiểu này còn mọi lần chỉ là đi ngang qua thôi mà cũng không thèm ngó vào vì đầu toàn nghĩ mấy món này không ngon mà đắt lắm. Vẫn là tư duy con nhà nghèo mà. Nghĩ vậy nên găm sẵn tiền theo. Cũng lắm thì hôm nay bùng cháy rồi cả tháng uống nước cầm hơi.
Taxi dừng trước cửa tôi thanh toán tiền rồi đi vào cùng Nina. Đi vào trong nhìn lịch sự vãi cả ra, lại còn có người đứng mở cửa mời vào. Một chị nhân viên tóc vàng, da trắng ra hỏi có đặt bàn chưa. Tôi thì không rõ nên để Nina xử lý.
– Em thử gọi bạn xem ?
– Vâng để em gọi
Nina nói số bàn rồi chị ấy dẫn vào tận nơi thì chưa thấy ai đến. Móc con điện thoài cục gạch ra thì vẫn thấy mình đến hơi sớm.
– Anh ngồi đợt chút bọn nó đang tới rồi
Tôi ngồi tranh thủ soi qua cái nhà hàng này. Lúc sau thì mấy đứa bạn của Nina tới. Toàn đứa là lần đầu tôi gặp ngoài 2 người hôm trước là Masha và ông anh trai của em ý mà tôi chẳng kịp biết tên là gì ? Ngoài ra con thêm gái nữa. Bắt tay lịch sự rồi Nina giới thiệu.
– Đây là Natasha bạn học cùng lớp với em và Masha.
– Còn đây là…
Nina chưa kịp nói thì cậu kia đã nói
– Tôi là Ivan….. Bạn có thể gọi tôi là Vanha. Rất vui khi biết bạn.
– Tôi cũng vậy. Tôi là L…
Cũng may là tên tôi đễ đọc chứ không như mấy đứa tên Khôi hay tên Huy. Vì Nga Ngố không đọc được dấu nên Khôi hay Huy đọc sang dễ bị thành Khui mà tiếng Nga dịch thành tờ rym. Xin lỗi mấy thím tên Khôi hay Huy nhé !
Mọi người gọi đồ xong rồi nói chuyện. Tôi thì chẳng biết ăn gì nên cứ nhờ Nina hết. Mà éo ngại vì nói tiếng Việt với Nina thì chẳng sợ bọn kia hiểu. Mà mấy đứa con gai ngồi gần nhau là nói mấy cái chuyện nhảm nhí vái cả ra. Được mỗi mấy câu khen là 2 đứa mặc đồ đôi đẹp là lọt vào tai tôi. Mà vốn dĩ tôi gặp người là thì ít nói nên cứ nhe răng thôi thỉnh thoảng ĐA với cả NHIỆT. Nghe thì cũng biết thêm làm cả bọn ở bên Đức cả kể cả anh Ivan. Mà nghĩ tới Ivan là tôi buồn cười mà không dám cưới mới khổ . Thím nào tò mò thì vào link này đọc tới đoạn “Đoàn Liên Xô” nhé ! Đọc xong cười rụng cmn trĩ luôn ! Cười xong nhớ vào đọc tiếp chập không là các thím cứ tập xác định. http://z15.invisionfree.com/pe_mit/ar/t27.htm
Vanha ah mà thôi gọi Ivan cho nó tiện nhé các thím. Nó cũng ít nói như tôi nên 2 đứa chỉ nói vài câu kiểu cho có. Đúng kiểu mấy thằng học trong lớp tôi. Lúc đồ ăn mang ra thì nhìn đẹp thật nhưng không biết ngon không. Nhìn từng miếng nhỏ nhỏ bé tẹo. Tôi thầm nghĩ thế này thì ăn tí là hết. Việt Nam ham to mà, lại đúng kiểu no bằng mắt. Các mon mang ra đầy đủ. Có cả sup nữa mà vị kiểu gì khó tả lại có mấy cái hạt nhỏ nhỏ ăn thấy tanh tanh nữa.
– Anh ăn cái này không ? – Nina hỏi tôi và chỉ về đĩa đừng cái gì màu xanh như kiểu cục đất nặn.
Chết nỗi tôi cũng không nói với Nina là lần đầu tôi ăn mấy món kiểu này nên cứ gật đại.
– Có chứ lấy cho anh .
Nhìn Nina lấy có chút rồi cho vào bát nước chấm sốt hết cả ruột. Tôi liền tự lấy thêm vào.
– Anh cho nhiều thế cay đấy không sợ à ?
– Anh ăn cay được mà không sao . – Tôi nói ra với một vẻ tự tin mà thực chất là giả tạo 100%..
2 gái kia cũng nhìn tôi với vẻ trầm trồ như kiểu rất là khâm phục làm tự thấy mình thêm phần thể hiện. Nhìn mấy đứa cần đũa khá vất và còn tôi thì đơn giản như đản rổ. Lại còn dạy chúng nó cách cầm đũa. Cảm giác khác hẳn so với tôi nghĩ lúc đầu.
Tôi từ từ gắp miếng sushi lên với suy nghĩ chắc là phải ngon lắm đây. Chấm như là rau muống chấm mắm vậy. Mọi người và nhất là Nina nhìn tôi với vẻ mặt lo lắng. Đặt vào miệng thì cái cảm giác gì đó hơi lạ lạ lan tỏa. Và cảm giác như nó bốc lên tận tai tận óc. Đứng cmn hình luôn ! Chốt 1 câu như vậy. Mặt tôi bắc đầu biến sắc chỉ muốn phun ra mà đối diện có em bạn Nina nồi. Thế là vẫn phải ngậm đắng nốt cay mà cố đẩy nó xuống dưới dạ dày. Nuốt được phát thì ho tới tấp. Ai cũng cười trong sung sướng con tôi thì chí biết câm nín mà quay sang chỗ khác ho. Sốc tận óc với cái thứ cục xanh xanh kia.
– Anh uống nước này ! – Nina đưa cốc nước còn tay còn lại thì vỗ nhẹ vào lưng tôi.
Lâu rồi mới có cảm giác như thế này ! Bối rối vcc ! Éo dám quay mặt lại mà lỗ eo có để mà chui. Thật là BÁCH NHỤC ….