AVATAR ARMY KPAH NINJA
Cập nhật: 07/01/2016 lúc 00:00.

Thằng T nháy mắt cười. Cả phòng đang ồn ào bỗng trở nên tĩnh lặng, chưa bao giờ em có cảm giác gần con X thế này. Kiểu với tay là chạm đc, nhưng ko dám :X
Hai đứa nói chuyện linh tinh, em cũng chả nhớ nói gì. Lúc đó sướng rồi, luyên tha luyên thuyên. Thậm chí nó còn hỏi em là quê Bắc Ninh thế có biết hát quan họ ko, e sĩ gái cũng gào lền. Nhớ mãi cái lần đấy, thộn ko tả đc
Con X cứ lăn bò ra cười. Khoảng cách vô hình như xích lại
– Sao bọn nó đi đâu lâu về thế nhỉ
– Mày vội về à
– Ừ, ta về muộn đc
– Để ta đưa mày về
Con X có vẻ đang lưỡng lự. Chả hiểu phân vân thế nào nhưng cũng gật đầu đồng ý. Em chạy ra lấy siêu xe để đèo nó về. Đù, thằng T nó lấy xe em lượn mất rồi . Ngại vl, đòi đưa người ta về mà giờ cuốc bộ
– Thằng T nó lấy xe t đi chơi rồi
– Thôi đi bộ cũng đc, nhà t ở ngay đây thôi mà
Em sướng lắm. Chả hiểu sao nó lại cho em đưa về, đi bộ thì 1 mình nó về cũng đc. Sau đấy em mới hiểu rađc mọi chuyện …

Hai đứa đi lặng lẽ, trời cũng khá tối ( ngày đó HN còn vài chỗ ko lắp đèn đường ) em bên cạnh nó. Tự dưng nó im lặng đến khó hiểu, bước đi rất chậm chạm
Đi với nó thích thì thích thật, nhưng lò dò theo kiểu của nó thì bao giờ mới tới nơi, em bảo nó đi nhanh lên. Vì e cũng ko thể về muộn quá đc
Bỗng nhiên bên cạnh kêu lên một tiếng bất ngờ, nhìn sang thấy con X đang nhướn người 1 cách điệu nghệ, động tác này nhiều người hay gọi là đo đường … cả người nó nằm bệp, khuôn mặt dễ thương quấn quít ko rời mặt đường
Em muốn cười mà ko dám cười. bấm bụng nhịn hỏi
– Mày sao thế
Con X lồm cồm bò dậy phủi quần áo, thản nhiên trả lời
– Ko sao đâu
Nó tiếp tục đi như chưa có chuyện gì xảy ra, nhưng rất tiếc hiện thực lại ko như nó mong muốn. Một lúc sai cái chuyện như chưa từng xảy ra lại xảy ra 1 lần nữa
Éo hiểu sao đi có 1 đoạn nó lại đo đường 1 phát nữa. Em lúc đấy cũng ngu, ko biết gì là galant chả đỡ nó dậy lại còn cười cười hỏi
– mày làm sao thế
– Ta..ta..tối đến ko nhìn rõ, con X ngập ngừng trả lời
Em phá lên cười ( mẹ thằng khốn nạn )
– Hoá ra mày bị quáng gà hố hố hố
Em quá rõ cái bệnh này, vì chú em cũng bị thế. Đáng lẽ ra em phải biết từ lâu mới phải, thảo nào nó ko muốn sửa xe đạp mà gọi bố đến đón về. Có lẽ nó tính lúc về là đi nhờ xe đạp bọn kia rồi. Thảo nào nó cho em đưa về dù 2 đứa đi bộ, thảo nào nó ngã dấm ngã dúi. Em vỡ lẽ ra, lúc đó nhìn mặt nó đáng thương cực
Em hơi hối hận vì quá lời, nhìn nó bấm môi chực muốn khóc mà thấy mình như thằng tệ nạn
Cúi xuống phủi bụi ở quần cho nó
– Ê xin lỗi nhé, ta ko có ý cười mày đâu. Tại nó cứ thế nào ý
* éo nói gì *
nó dỗi thật rồi các thím ạ, em lúc ấy nghĩ thế nào. Cầm tay nó lên thổi bụi bám ở tay đi, thấy tay nó có vài vết xước bị chảy máu. Chỉ tại em ko biết gì, xui thằng T bỏ đi để nó phải đi bộ về. Giờ nhìn nó chảy máu, tự nhiên em ko biết làm thế nào cả.
– Đau ko
* chuyển sang chế độ câm*
Em cũng chả thèm hỏi ý kiến nó, cầm tay rồi đi dẫn đường :”> như dắt chó đi dạo vậy. Nó chỉ linh tinh thế nào mà em cũng dẫn đc nó về nhà, gần 20ph đồng hồ vật lộn với cái con mù dở này :”> vã cả mồ hôi

Truyện Hối Hận Vì Lấy Vợ Sớm
Truyện Em Người Con Gái Tôi Yêu
Truyện Yêu Thầm Em Gái Bạn Thân
Truyện Ngỡ Quên Và Ngàn Ngày Nhớ
Truyện Con Bạn Thân Và Lời Hứa 5 Năm
Thế Giới Game Mobile
© 2024 gamevn24h.net