AVATAR ARMY KPAH NINJA
Cập nhật: 31/07/2015 lúc 15:27.

Nói đoạn Phong quay sang ba mẹ Minh:
-Cô chú đi ăn chung với bọn cháu không ạ?
-Thôi, cô chú có việc phải về rồi, mấy đứa đi đi!
Khác với chất giọng hiền từ của bà thì ông Huy lại nói như ra lệnh:
-Chỉ được nghỉ hôm nay thôi đấy.

Rồi cả 2 ông bà đi thẳng ra phía cổng bệnh viện. Trước khi để bọn trẻ thấy mình khuất, bà Vân đã quay đầu lại và nhìn 1 trong số những đứa đang tụ tập xem mình sẽ ăn gì đây.

Đang ngâm nga ăn húp sùm sụp tô bún bò tại cái tiệm đối diện bệnh viện, Nhi ngước mặt lên:
-Sao con Hy lâu xuống thế?
Vừa dứt thì cái bài stronger – nhạc chuông của nó hát inh ỏi.
Nó nuốt vội miếng bún:
-Vừa nhắc là nó gọi liền nè!…A lô?
+…
-Gì? – nó đứng phắt dậy.

-Sao thế? – Tài thấy nó lạ bèn hỏi.
Nó cúp máy vội vàng:
-Ngoại có chuyện rồi, đi nhanh thôi.
-Sao cơ, hồi nãy còn khỏe mà.

Cả đám nhanh chân chạy thẳng vào bệnh viện mặc kệ cho chủ quán bún đang cầm cái giá la hét um sùm:
-Ăn quỵt đấy hả? Trả tiền đi chứ?

-Ngoại sao rồi?

Lên tới nơi – phòng cấp cứu, chỉ thấy Hy đang ôm mặt khóc không khí căng thẳng đến lạ.

-Có chuyện gì thế? – Linh sốt ruột.
-Em không biết..lên là em thấy ngoại…đang ở dưới đất. – Hy trả lời trong nước mắt.
-Sao lại thế được? – Nhi hét lên.
Lần này Hy không nói gì, chỉ khóc.
-Bình tĩnh đi Nhi à! – Tài đứng sau lưng nó, đặt 2 tay lên vai nó an ủi.

15′ trước…

Khi ba mẹ Minh ra khỏi phòng bà, được 1 lúc thì bà chợt cảm thấy khát nước.
Bà cố rướn mình lại chỗ bình nước, nhưng nó lại xa với tay bà.
1 chút nữa thôi…bà cố gắng.
Bà đã cầm được cái quai của cái bình nhưng vì 1 nửa cái thân già không thể cử động nên hơi khó khăn, khiến bà bị trượt tay và…uỵch…

Hiện tại….

Tất cả không biết làm gì, chỉ biết đi qua đi lại mà cầu trời khấn phật.
1 lúc thật lâu sau…
cạch…
Bác sĩ bước ra, Nhi nhanh chân chạy lại:
-Ngoại con sao rồi ạ?
Ông bác sĩ nhìn nó ái ngại, khẽ lắc đầu:
-Xin lỗi!
**************
Chap 57
-Xin lỗi? – sự thất vọng ê chề đợc trưng bày trên khuôn mặt nó, nhưng 1 phần nó cũng không tin lắm, nó lặp lại lời nói của ông bác sĩ.
-Chúng tôi đã cố gắng rồi, cô bé à! – 1 lần nữa ông bác sĩ lại lắc đầu nói với nó bằng sự cảm thông.
-Không thể nào, hồi nãy bà còn khỏe lắm mà. – nó dường như vẫn không thể nào tin được.
-Tai biến mạch máu não, chỉ cần té 1 lần thôi cũng khó qua khỏi rồi.

Truyện Tuổi Thơ Dữ Dội Của Đứa Con Gái
Truyện Yêu Nhỏ Bạn Thân
Truyện Chuyện Tình Buồn Của Tôi
Truyện Chuyện Tình Với Gấu Người Đài Loan
Truyện Yêu Người IQ Cao
Thế Giới Game Mobile
© 2024 gamevn24h.net