+ “Lỡ mặt áo cặp rồi, thì làm cho nó giống” – G nháy mắt
– “Thế hôm nay may phước cho tui chứ nhỉ, cả khối đứa ganh tỵ hén” – Tôi phì cười
Hai đứa đi vào bên trong, đi lòng vòng qua vài kệ sách, G đứng lại tại quầy sáng tiếng anh, tìm kiếm gì đó.
– “Em coi đi, anh đi lòng vòng chút” – Tôi nói
+ “Anh đi đi, à mà chút đi tô tượng anh hén” – G huýt cù chỏ vào hông tôi
– “Vậy giờ anh lên lầu coi có con gì mới không”
+ “Có nhá máy em lên nhé” – G cười thiệt tươi
– “Ok” – tôi sải bước đi
Nhà sách hôm nay sao toàn là người lớn, chả thấy đứa con nít nào sất, hông lẽ nhà sách không còn thu hút những trẻ em thời đại mới? Mặc kệ, tôi rẽ vào cầu thang đi lên lầu. Tôi thích nhất trên lầu, vừa bán kem, bán bánh, bán đủ thứ và còn tô tượng nữa chứ. Cái mà tôi rất khoái và em cũng vậy…
Tôi rảo mắt nhìn quanh những cái tượng thạch cao được sắp xếp thẳng tấp trên những dãy kệ, và rồi bất giác, tôi đảo mắt nhìn lại phía trong góc, thấy có 2 người đang ngồi tô tượng, tóc duỗi ngang vai, một hình ảnh quen thuộc thế không biết, tôi đứng bên dãy kệ bên này ráng nhướn người nhìn qua bên kia… Cảm giác hụt hẫng… Lại là em, em đang ngồi cùng người con trai đó, nói cười vui vẻ… Một nỗi buồn mênh mang, làm tôi thừ người ra một lúc, chợt tôi hoàng hồn, tôi xoay người bước về phía cầu thang…
Đứng bên ngoài phòng, tôi cầm điện thoại nhắn tin cho em
– “Em đang làm gì đó” – Tay tôi run run. Tôi chỉ ước gì em trả lời thành thật…
+ “Em đang ngoài chợ, mà tối nay em lại bận rồi, chắc không đi chơi với anh được” – Em trả lời tin nhắn
Đọc xong, lòng tôi chùng lại, tôi lặng lẽ cất điện thoại vào túi, có lẽ những linh cảm của tôi là đúng chăng? Sao nó lại đến với tôi bất ngờ đến vậy? Hay đó giờ em chưa bao giờ yêu tôi? Em đang lừa dối tôi? Nếu em yêu một người khác cứ nói thẳng ra, sao lại như thế… Tôi đứng dựa vào tường, lúc này G bắt đầu đi lên, tay cầm bao ni-long chứa sách.
+ “Đứng đây chi anh” – G ngạc nhiên, tiến về phía tôi
– “À ừ, đang suy nghĩ thôi” – Tôi ngượng ngạo
+ “Đi vô trong chơi đi, em tặng anh cây kem” – G nói xong chuẩn bị bước đi